古诗词

忠孝堂为江西冯都指挥题

杨荣

纲常立人极,本自天降衷。gāng cháng lì rén jí,běn zì tiān jiàng zhōng。
为子当致孝,为臣当效忠。wèi zi dāng zhì xiào,wèi chén dāng xiào zhōng。
有美冯氏胤,世济扬武功。yǒu měi féng shì yìn,shì jì yáng wǔ gōng。
若翁熊虎姿,赳赳振英风。ruò wēng xióng hǔ zī,jiū jiū zhèn yīng fēng。
秉心一何良,惟谨彝伦中。bǐng xīn yī hé liáng,wéi jǐn yí lún zhōng。
亲丧居墓庐,哀哀三载终。qīn sàng jū mù lú,āi āi sān zài zhōng。
痛心生白发,洒泪枯青松。tòng xīn shēng bái fā,sǎ lèi kū qīng sōng。
至今匡山人,称道无不同。zhì jīn kuāng shān rén,chēng dào wú bù tóng。
倭奴昔为寇,鼠窃窥海东。wō nú xī wèi kòu,shǔ qiè kuī hǎi dōng。
公领偏师出,奋勇当前锋。gōng lǐng piān shī chū,fèn yǒng dāng qián fēng。
力战不旋踵,耻作偷生庸。lì zhàn bù xuán zhǒng,chǐ zuò tōu shēng yōng。
捐躯死王事,精诚凌白虹。juān qū sǐ wáng shì,jīng chéng líng bái hóng。
继承有贤嗣,允矣能亢宗。jì chéng yǒu xián sì,yǔn yǐ néng kàng zōng。
名藩位连帅,名爵方日崇。míng fān wèi lián shuài,míng jué fāng rì chóng。
高堂揭华扁,先德斯昭融。gāo táng jiē huá biǎn,xiān dé sī zhāo róng。
大书良史笔,休烈垂无穷。dà shū liáng shǐ bǐ,xiū liè chuí wú qióng。

杨荣

明福建建安人,字勉仁,初名子荣。建文二年进士。授编修。成祖即位,入文渊阁,令更名荣。多次从成祖北巡及出塞,凡宣诏出令,及旗志符验,必得荣奏乃发。累官文渊阁大学士。永乐二十二年之役,抵达兰纳穆尔河,不见敌,议进止,惟荣与金幼孜言宜班师。帝从之。中途,帝卒。荣与幼孜以去京师远,秘不发丧。仁宗即位,累进谨身殿大学士,工部尚书。宣德元年,汉王朱高煦反,荣首请帝亲征。加少傅。正统三年进少师。荣历事四朝,谋而能断。与杨士奇、杨溥同辅政,并称三杨。卒谥文敏。有《后北征记》、《杨文敏集》。 杨荣的作品>>

猜您喜欢

郊祀恭侍大驾宿斋宫有作

杨荣

六合尘清化日熙,南郊有事致斋时。liù hé chén qīng huà rì xī,nán jiāo yǒu shì zhì zhāi shí。
暖回玉殿春光早,漏转铜壶夜景迟。nuǎn huí yù diàn chūn guāng zǎo,lòu zhuǎn tóng hú yè jǐng chí。
五色云霞依凤辇,九天星斗映龙旗。wǔ sè yún xiá yī fèng niǎn,jiǔ tiān xīng dòu yìng lóng qí。
侍臣肃睦惟瞻仰,满袖天香近紫微。shì chén sù mù wéi zhān yǎng,mǎn xiù tiān xiāng jìn zǐ wēi。

郊祀恭侍大驾宿斋宫有作

杨荣

虎旅龙骧列两阶,翠华今夕驻蓬莱。hǔ lǚ lóng xiāng liè liǎng jiē,cuì huá jīn xī zhù péng lái。
圣心亹亹祈天眷,星象森森拱上台。shèng xīn wěi wěi qí tiān juàn,xīng xiàng sēn sēn gǒng shàng tái。
已喜祥光调玉烛,更看和气蔼春台。yǐ xǐ xiáng guāng diào yù zhú,gèng kàn hé qì ǎi chūn tái。
礼成明日同称庆,歌颂无能愧谫才。lǐ chéng míng rì tóng chēng qìng,gē sòng wú néng kuì jiǎn cái。

送按察使章聪之广西

杨荣

象笏朱衣獬豸冠,除书荣捧别金銮。xiàng hù zhū yī xiè zhì guān,chú shū róng pěng bié jīn luán。
九秋雕鹗凌空举,五岭风霜动地寒。jiǔ qiū diāo è líng kōng jǔ,wǔ lǐng fēng shuāng dòng dì hán。
才大已为明主重,政行当得远人欢。cái dà yǐ wèi míng zhǔ zhòng,zhèng xíng dāng dé yuǎn rén huān。
还持岁晚松筠操,留取高名异日看。hái chí suì wǎn sōng yún cāo,liú qǔ gāo míng yì rì kàn。

送李太守致政归乡

杨荣

分符几载守维扬,喜有能声达帝乡。fēn fú jǐ zài shǒu wéi yáng,xǐ yǒu néng shēng dá dì xiāng。
报国尚思葵向日,乞身偏觉鬓成霜。bào guó shàng sī kuí xiàng rì,qǐ shēn piān jué bìn chéng shuāng。
五湖天远鸿初举,三径秋深菊未荒。wǔ hú tiān yuǎn hóng chū jǔ,sān jìng qiū shēn jú wèi huāng。
归去想应无俗虑,闲居犹得颂虞唐。guī qù xiǎng yīng wú sú lǜ,xián jū yóu dé sòng yú táng。

题兵部主事郑厚两峰白云图

杨荣

两峰峰上何所有,来往白云闲自飞。liǎng fēng fēng shàng hé suǒ yǒu,lái wǎng bái yún xián zì fēi。
英英不逐海风散,冉冉应随山雨归。yīng yīng bù zhú hǎi fēng sàn,rǎn rǎn yīng suí shān yǔ guī。
身寄宦途长在望,心怀亲舍久相违。shēn jì huàn tú zhǎng zài wàng,xīn huái qīn shě jiǔ xiāng wéi。
好似梁公尽忠孝,名垂青史永光辉。hǎo shì liáng gōng jǐn zhōng xiào,míng chuí qīng shǐ yǒng guāng huī。

和少保杨先生退食之作

杨荣

皇仁广大与天同,万姓咸归覆帱中。huáng rén guǎng dà yǔ tiān tóng,wàn xìng xián guī fù chóu zhōng。
任重未能弘圣化,才疏深拟效愚忠。rèn zhòng wèi néng hóng shèng huà,cái shū shēn nǐ xiào yú zhōng。
喜逢海宇文明日,敬仰中和位育功。xǐ féng hǎi yǔ wén míng rì,jìng yǎng zhōng hé wèi yù gōng。
制治保邦明训在,退朝忧思倍忡忡。zhì zhì bǎo bāng míng xùn zài,tuì cháo yōu sī bèi chōng chōng。

题竹送按察副使严继先

杨荣

谁将修竹倚云栽,翠色清阴绕宪台。shuí jiāng xiū zhú yǐ yún zāi,cuì sè qīng yīn rào xiàn tái。
彩凤羽毛迎瑞日,苍龙头角起春雷。cǎi fèng yǔ máo yíng ruì rì,cāng lóng tóu jiǎo qǐ chūn léi。
不随仙仗波间化,应感箫韶阙下来。bù suí xiān zhàng bō jiān huà,yīng gǎn xiāo sháo quē xià lái。
向晓好风吹绿玉,珊珊珂佩在蓬莱。xiàng xiǎo hǎo fēng chuī lǜ yù,shān shān kē pèi zài péng lái。

挽胡祭酒兄

杨荣

白发江南老布衣,青云事业与心违。bái fā jiāng nán lǎo bù yī,qīng yún shì yè yǔ xīn wéi。
平生诗酒人争羡,满眼芝兰古亦稀。píng shēng shī jiǔ rén zhēng xiàn,mǎn yǎn zhī lán gǔ yì xī。
济世只因收药物,看山长是著荷衣。jì shì zhǐ yīn shōu yào wù,kàn shān zhǎng shì zhù hé yī。
楚乡千古思遗德,马鬣峨峨映落晖。chǔ xiāng qiān gǔ sī yí dé,mǎ liè é é yìng luò huī。

挽王孟端

杨荣

襟怀潇洒晋人风,翰墨流传羡独工。jīn huái xiāo sǎ jìn rén fēng,hàn mò liú chuán xiàn dú gōng。
三峡波涛生笔下,千山丘壑出胸中。sān xiá bō tāo shēng bǐ xià,qiān shān qiū hè chū xiōng zhōng。
蚤游凤沼声名在,久处词林意气同。zǎo yóu fèng zhǎo shēng míng zài,jiǔ chù cí lín yì qì tóng。
今日凄凉歌楚些,临岐挥泪思无穷。jīn rì qī liáng gē chǔ xiē,lín qí huī lèi sī wú qióng。

赏菊

杨荣

佳菊栽培近玉堂,花开今喜应重阳。jiā jú zāi péi jìn yù táng,huā kāi jīn xǐ yīng zhòng yáng。
贞姿肯逐秋光老,翠色偏留晚节香。zhēn zī kěn zhú qiū guāng lǎo,cuì sè piān liú wǎn jié xiāng。
久向禁垣承雨露,还同栗里傲风霜。jiǔ xiàng jìn yuán chéng yǔ lù,hái tóng lì lǐ ào fēng shuāng。
移来玩赏逢清暇,为尔多情数举觞。yí lái wán shǎng féng qīng xiá,wèi ěr duō qíng shù jǔ shāng。

赏菊

杨荣

为尔多情数举觞,七人对此兴偏长。wèi ěr duō qíng shù jǔ shāng,qī rén duì cǐ xīng piān zhǎng。
日临佳色通青琐,风引清香散玉堂。rì lín jiā sè tōng qīng suǒ,fēng yǐn qīng xiāng sàn yù táng。
已喜四民皆暇豫,更看百辟尽才良。yǐ xǐ sì mín jiē xiá yù,gèng kàn bǎi pì jǐn cái liáng。
自惭老去成疏懒,未信餐英力更强。zì cán lǎo qù chéng shū lǎn,wèi xìn cān yīng lì gèng qiáng。

挽胡景芳

杨荣

盛世才名自昔稀,曾看白发到春闱。shèng shì cái míng zì xī xī,céng kàn bái fā dào chūn wéi。
不教姓字题金榜,空遣文章老布衣。bù jiào xìng zì tí jīn bǎng,kōng qiǎn wén zhāng lǎo bù yī。
五夜案头萤尚在,千年海上鹤应归。wǔ yè àn tóu yíng shàng zài,qiān nián hǎi shàng hè yīng guī。
萧萧落木文江路,马鬣寒云锁翠微。xiāo xiāo luò mù wén jiāng lù,mǎ liè hán yún suǒ cuì wēi。

挽主事王洪

杨荣

一夕悲风起夜台,兰苕秀质倏倾摧。yī xī bēi fēng qǐ yè tái,lán sháo xiù zhì shū qīng cuī。
九京己作骑鲸梦,半世空怜倚马才。jiǔ jīng jǐ zuò qí jīng mèng,bàn shì kōng lián yǐ mǎ cái。
蒿里凄凉朝露积,钱塘寂寞暮潮回。hāo lǐ qī liáng cháo lù jī,qián táng jì mò mù cháo huí。
悬知穷达皆由命,始信冯唐最可哀。xuán zhī qióng dá jiē yóu mìng,shǐ xìn féng táng zuì kě āi。

挽金凤仪

杨荣

儒官早遂少年游,绣斧光华继马周。rú guān zǎo suì shǎo nián yóu,xiù fǔ guāng huá jì mǎ zhōu。
彩翮孤飞夸鸑鷟,霜蹄一蹶惜骅骝。cǎi hé gū fēi kuā yuè zhuó,shuāng tí yī jué xī huá liú。
荐书方达黄金阙,召记先登白玉楼。jiàn shū fāng dá huáng jīn quē,zhào jì xiān dēng bái yù lóu。
碧嶂清江家万里,西风旅榇在归舟。bì zhàng qīng jiāng jiā wàn lǐ,xī fēng lǚ chèn zài guī zhōu。

挽宋尚书

杨荣

早有声华著外台,还陪宗伯见多才。zǎo yǒu shēng huá zhù wài tái,hái péi zōng bó jiàn duō cái。
垂绅已喜登廊庙,听履应宜位鼎台。chuí shēn yǐ xǐ dēng láng miào,tīng lǚ yīng yí wèi dǐng tái。
遥望旌麾云外去,俄惊旅榇峡中回。yáo wàng jīng huī yún wài qù,é jīng lǚ chèn xiá zhōng huí。
九重紫诰隆褒赠,不独生荣死亦哀。jiǔ zhòng zǐ gào lóng bāo zèng,bù dú shēng róng sǐ yì āi。