古诗词

送顾都御史致仕还乡

杨荣

忆昔与君同射策,两鬓相看如漆黑。yì xī yǔ jūn tóng shè cè,liǎng bìn xiāng kàn rú qī hēi。
流光迅速不可拘,转眼萧萧头总白。liú guāng xùn sù bù kě jū,zhuǎn yǎn xiāo xiāo tóu zǒng bái。
君初释褐宰花封,桑麻百里春融融。jūn chū shì hè zǎi huā fēng,sāng má bǎi lǐ chūn róng róng。
欻从鹗荐上霄汉,手持玉斧乘青骢。chuā cóng è jiàn shàng xiāo hàn,shǒu chí yù fǔ chéng qīng cōng。
英姿劲气独超绝,不好寻常事容悦。yīng zī jìn qì dú chāo jué,bù hǎo xún cháng shì róng yuè。
三春柏府凛严霜,六月江南洒飞雪。sān chūn bǎi fǔ lǐn yán shuāng,liù yuè jiāng nán sǎ fēi xuě。
银台进秩曾几时,擢官都宪蒙主知。yín tái jìn zhì céng jǐ shí,zhuó guān dōu xiàn méng zhǔ zhī。
四方颙昂想风采,百寮震肃瞻威仪。sì fāng yóng áng xiǎng fēng cǎi,bǎi liáo zhèn sù zhān wēi yí。
圣恩优老古无比,一朝敕赐归田里。shèng ēn yōu lǎo gǔ wú bǐ,yī cháo chì cì guī tián lǐ。
清名已见重当时,况复光荣善终始。qīng míng yǐ jiàn zhòng dāng shí,kuàng fù guāng róng shàn zhōng shǐ。
汉家解组有二疏,都门相送多轩车。hàn jiā jiě zǔ yǒu èr shū,dōu mén xiāng sòng duō xuān chē。
高风卓卓振寥廓,夹道人称贤大夫。gāo fēng zhuó zhuó zhèn liáo kuò,jiā dào rén chēng xián dà fū。
君今高步踵前轨,不使先贤独专美。jūn jīn gāo bù zhǒng qián guǐ,bù shǐ xiān xián dú zhuān měi。
归来林下更优游,锦绣辉煌照桑梓。guī lái lín xià gèng yōu yóu,jǐn xiù huī huáng zhào sāng zǐ。
蹇予衰老思退休,才薄应惭今尚留。jiǎn yǔ shuāi lǎo sī tuì xiū,cái báo yīng cán jīn shàng liú。
冥鸿何日遂高举,九霄接翼横清秋。míng hóng hé rì suì gāo jǔ,jiǔ xiāo jiē yì héng qīng qiū。

杨荣

明福建建安人,字勉仁,初名子荣。建文二年进士。授编修。成祖即位,入文渊阁,令更名荣。多次从成祖北巡及出塞,凡宣诏出令,及旗志符验,必得荣奏乃发。累官文渊阁大学士。永乐二十二年之役,抵达兰纳穆尔河,不见敌,议进止,惟荣与金幼孜言宜班师。帝从之。中途,帝卒。荣与幼孜以去京师远,秘不发丧。仁宗即位,累进谨身殿大学士,工部尚书。宣德元年,汉王朱高煦反,荣首请帝亲征。加少傅。正统三年进少师。荣历事四朝,谋而能断。与杨士奇、杨溥同辅政,并称三杨。卒谥文敏。有《后北征记》、《杨文敏集》。 杨荣的作品>>

猜您喜欢

题边文进花木翎毛

杨荣

翠袖逢春自不寒,湘江云散水漫漫。cuì xiù féng chūn zì bù hán,xiāng jiāng yún sàn shuǐ màn màn。
飞来青鸟知何处,误作仙源树里看。fēi lái qīng niǎo zhī hé chù,wù zuò xiān yuán shù lǐ kàn。

墨菊

杨荣

闻道柴桑景最幽,晚凉清兴到林丘。wén dào chái sāng jǐng zuì yōu,wǎn liáng qīng xīng dào lín qiū。
墨池一夜西风起,染出东篱一片秋。mò chí yī yè xī fēng qǐ,rǎn chū dōng lí yī piàn qiū。

题扇面小景

杨荣

一川澄练石梁孤,隔岸云林过雨馀。yī chuān chéng liàn shí liáng gū,gé àn yún lín guò yǔ yú。
松下老翁应有待,榖城何处更传书。sōng xià lǎo wēng yīng yǒu dài,gǔ chéng hé chù gèng chuán shū。

题扇面小景

杨荣

石桥流水带斜晖,应有人家隔翠微。shí qiáo liú shuǐ dài xié huī,yīng yǒu rén jiā gé cuì wēi。
坐久不知明月上,露华偏湿薜萝衣。zuò jiǔ bù zhī míng yuè shàng,lù huá piān shī bì luó yī。

题雪梅

杨荣

姑射仙姿不涴尘,还教滕六助精神。gū shè xiān zī bù wò chén,hái jiào téng liù zhù jīng shén。
那知一段冰霜态,付与时人为写真。nà zhī yī duàn bīng shuāng tài,fù yǔ shí rén wèi xiě zhēn。

题画

杨荣

谁家老屋枕溪濆,十里青山半是云。shuí jiā lǎo wū zhěn xī fén,shí lǐ qīng shān bàn shì yún。
此处更无尘迹到,只应啼鸟隔花闻。cǐ chù gèng wú chén jì dào,zhǐ yīng tí niǎo gé huā wén。

题画

杨荣

小桥流水漾晴沙,杖策归来日未斜。xiǎo qiáo liú shuǐ yàng qíng shā,zhàng cè guī lái rì wèi xié。
昨夜东风花落尽,一林高树锁烟霞。zuó yè dōng fēng huā luò jǐn,yī lín gāo shù suǒ yān xiá。

题画

杨荣

遥看瀑布落寒汀,野服乌巾自在行。yáo kàn pù bù luò hán tīng,yě fú wū jīn zì zài xíng。
好似匡山读书处,满林红叶夜猿声。hǎo shì kuāng shān dú shū chù,mǎn lín hóng yè yè yuán shēng。

题四景画

杨荣

十里晴山景嶂开,水边花木映亭台。shí lǐ qíng shān jǐng zhàng kāi,shuǐ biān huā mù yìng tíng tái。
此中风景应无限,自有兰舟载酒来。cǐ zhōng fēng jǐng yīng wú xiàn,zì yǒu lán zhōu zài jiǔ lái。

题四景画

杨荣

溪头垂柳拂青丝,溪水粼粼漾碧漪。xī tóu chuí liǔ fú qīng sī,xī shuǐ lín lín yàng bì yī。
想得幽居多胜概,芰荷风细雨凉时。xiǎng dé yōu jū duō shèng gài,jì hé fēng xì yǔ liáng shí。

题四景画

杨荣

万叠青山隐薜萝,千寻瀑布落银河。wàn dié qīng shān yǐn bì luó,qiān xún pù bù luò yín hé。
白云冉冉生衣上,红叶离离满涧阿。bái yún rǎn rǎn shēng yī shàng,hóng yè lí lí mǎn jiàn ā。

题四景画

杨荣

千仞瑶华拥翠峦,深深林密玉光寒。qiān rèn yáo huá yōng cuì luán,shēn shēn lín mì yù guāng hán。
轻舟一棹归何处,疑是山阴月夜看。qīng zhōu yī zhào guī hé chù,yí shì shān yīn yuè yè kàn。

五马图

杨荣

霜蹄雾鬣气腾虹,日并天闲十二中。shuāng tí wù liè qì téng hóng,rì bìng tiān xián shí èr zhōng。
自是清时无战伐,四郊苜蓿老西风。zì shì qīng shí wú zhàn fá,sì jiāo mù xu lǎo xī fēng。

题折枝翎毛四首山桃画眉

杨荣

片片红霞入脸匀,妆成秾艳照青春。piàn piàn hóng xiá rù liǎn yún,zhuāng chéng nóng yàn zhào qīng chūn。
山禽亦有风流意,画得双蛾八字新。shān qín yì yǒu fēng liú yì,huà dé shuāng é bā zì xīn。

题折枝翎毛四首山桃画眉

杨荣

栀子花开素影低,哺雏野雀趁幽栖。zhī zi huā kāi sù yǐng dī,bǔ chú yě què chèn yōu qī。
上林更是春光好,莫与鹪鹩饮啄齐。shàng lín gèng shì chūn guāng hǎo,mò yǔ jiāo liáo yǐn zhuó qí。