古诗词

咏姬仆

刘宗周

我闻义仆有高永,事在河西祸汹汹。wǒ wén yì pū yǒu gāo yǒng,shì zài hé xī huò xiōng xiōng。
高公一死殉封疆,仆义亦与封疆重。gāo gōng yī sǐ xùn fēng jiāng,pū yì yì yǔ fēng jiāng zhòng。
为臣死忠仆死义,纲常万古同一视。wèi chén sǐ zhōng pū sǐ yì,gāng cháng wàn gǔ tóng yī shì。
于滕复有姬公仆,节概棱棱若符契。yú téng fù yǒu jī gōng pū,jié gài léng léng ruò fú qì。
姓名附见绝命辞,李子守务堪挥涕。xìng míng fù jiàn jué mìng cí,lǐ zi shǒu wù kān huī tì。
守务之名何独彰,庙貌且与魏竖峙。shǒu wù zhī míng hé dú zhāng,miào mào qiě yǔ wèi shù zhì。
君不记前者白莲贼,倡乱滕阳越邹峄。jūn bù jì qián zhě bái lián zéi,chàng luàn téng yáng yuè zōu yì。
妖术一呼千百群,所至空城挈家室。yāo shù yī hū qiān bǎi qún,suǒ zhì kōng chéng qiè jiā shì。
贼兵未至官辄逃,纷纷不数丞尉职。zéi bīng wèi zhì guān zhé táo,fēn fēn bù shù chéng wèi zhí。
岂无黄堂别驾尊,拥幰邹城如传客。qǐ wú huáng táng bié jià zūn,yōng xiǎn zōu chéng rú chuán kè。
滕阳之令甫下车,恸哭巡城城已虚。téng yáng zhī lìng fǔ xià chē,tòng kū xún chéng chéng yǐ xū。
贼从东方破门入,横来县堂索县符。zéi cóng dōng fāng pò mén rù,héng lái xiàn táng suǒ xiàn fú。
縳令不诛三日许,手执笏板身衣朱。juàn lìng bù zhū sān rì xǔ,shǒu zhí hù bǎn shēn yī zhū。
再拜阖门乃雉经,凄凉官舍奴子俱。zài bài hé mén nǎi zhì jīng,qī liáng guān shě nú zi jù。
魏竖遂以滕印完,收骸甫毕先后诛。wèi shù suì yǐ téng yìn wán,shōu hái fǔ bì xiān hòu zhū。
贼党相顾多缩颈,慷慨义烈生不如。zéi dǎng xiāng gù duō suō jǐng,kāng kǎi yì liè shēng bù rú。
封疆小吏分固尔,此仆此死何其愚。fēng jiāng xiǎo lì fēn gù ěr,cǐ pū cǐ sǐ hé qí yú。
食人之禄分人忧,各为其主心非殊。shí rén zhī lù fēn rén yōu,gè wèi qí zhǔ xīn fēi shū。
高台道傍筑京观,视彼完印功无算。gāo tái dào bàng zhù jīng guān,shì bǐ wán yìn gōng wú suàn。
缒城之日一筐免,捷书只奏都堂彦。zhuì chéng zhī rì yī kuāng miǎn,jié shū zhǐ zòu dōu táng yàn。
锦衣世爵身上卿,尽是平民膏血换。jǐn yī shì jué shēn shàng qīng,jǐn shì píng mín gāo xuè huàn。
到今留得数空城,犹胜辽阳熊李窜。dào jīn liú dé shù kōng chéng,yóu shèng liáo yáng xióng lǐ cuàn。
因见近来官爵多,廉耻少,功名重,忠义小。yīn jiàn jìn lái guān jué duō,lián chǐ shǎo,gōng míng zhòng,zhōng yì xiǎo。
板荡识忠臣,疾风知劲草。bǎn dàng shí zhōng chén,jí fēng zhī jìn cǎo。
高官与大禄,愿得太平保。gāo guān yǔ dà lù,yuàn dé tài píng bǎo。
凌阁拟形容,福堂享寿考。líng gé nǐ xíng róng,fú táng xiǎng shòu kǎo。
虽有青史名,岂能及舆皂。suī yǒu qīng shǐ míng,qǐ néng jí yú zào。
我今一日扶起高参军、李侍郎,堂堂正气垂风霜。wǒ jīn yī rì fú qǐ gāo cān jūn lǐ shì láng,táng táng zhèng qì chuí fēng shuāng。
要令节义高千古,身虽磔裂名犹芳。yào lìng jié yì gāo qiān gǔ,shēn suī zhé liè míng yóu fāng。
人生百年终一死,安能腼颜苟活坐取侯与王。rén shēng bǎi nián zhōng yī sǐ,ān néng miǎn yán gǒu huó zuò qǔ hóu yǔ wáng。
刘宗周

刘宗周

明浙江山阴人,字起东,号念台,晚改号克念子。万历二十九年进士,授行人。天启元年为仪制主事,历右通政,以劾魏忠贤,削籍归。崇祯元年召为顺天府尹,数上疏忤思宗意,遂谢病归。八年再召授工部左侍郎,累擢左都御史,复以论救姜埰、熊开元革职归。福王监国时,起故官,劾马士英、高杰、刘泽清,争阮大铖不可用,不听,遂告归。南都亡,绝食二十三日卒,门人私谥正义。治理学以慎独为宗,力倡诚敬之说。曾筑證人书院,讲学于蕺山,人称蕺山先生。有《周易古文钞》、《圣学宗要》、《刘蕺山集》等。 刘宗周的作品>>

猜您喜欢

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

饱历风霜心骨寒,馀生返国事辛酸。bǎo lì fēng shuāng xīn gǔ hán,yú shēng fǎn guó shì xīn suān。
六师不借郎官箸,一剑应加司马盘。liù shī bù jiè láng guān zhù,yī jiàn yīng jiā sī mǎ pán。
哭拜鼎湖攀莫逮,魂依泉路体方安。kū bài dǐng hú pān mò dǎi,hún yī quán lù tǐ fāng ān。
时人早识杨忠悯,百鍊成钢仿佛般。shí rén zǎo shí yáng zhōng mǐn,bǎi liàn chéng gāng fǎng fú bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

燕市论交指岁寒,青青松柏望中酸。yàn shì lùn jiāo zhǐ suì hán,qīng qīng sōng bǎi wàng zhōng suān。
蚤腾汗血驹千里,骤折羊肠路几盘。zǎo téng hàn xuè jū qiān lǐ,zhòu zhé yáng cháng lù jǐ pán。
国难伤心甘誓死,亲闱无计问宵安。guó nán shāng xīn gān shì sǐ,qīn wéi wú jì wèn xiāo ān。
王陵有母同归死,留与傍人话两般。wáng líng yǒu mǔ tóng guī sǐ,liú yǔ bàng rén huà liǎng bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

铁干冰心古色寒,清癯犹自带儒酸。tiě gàn bīng xīn gǔ sè hán,qīng qú yóu zì dài rú suān。
云中鸣凤先归汉,榜下惊鸿起渐磐。yún zhōng míng fèng xiān guī hàn,bǎng xià jīng hóng qǐ jiàn pán。
仕以教忠先教孝,生非求饱复求安。shì yǐ jiào zhōng xiān jiào xiào,shēng fēi qiú bǎo fù qiú ān。
卞壶父子英风在,今古同情只一般。biàn hú fù zi yīng fēng zài,jīn gǔ tóng qíng zhǐ yī bān。

哭殉难十公用前韵太常磊斋吴公

刘宗周

韦布家风姓氏寒,里中世守一经酸。wéi bù jiā fēng xìng shì hán,lǐ zhōng shì shǒu yī jīng suān。
中朝遇变惊涂炭,幽谷何心赋考槃。zhōng cháo yù biàn jīng tú tàn,yōu gǔ hé xīn fù kǎo pán。
若个衣冠犹乞活,几时簪笏上长安。ruò gè yī guān yóu qǐ huó,jǐ shí zān hù shàng zhǎng ān。
葵忱自昔倾阳处,廊庙山林岂二般。kuí chén zì xī qīng yáng chù,láng miào shān lín qǐ èr bān。

过张湾

刘宗周

张家渡口湾如织,绿水朱门望不极。zhāng jiā dù kǒu wān rú zhī,lǜ shuǐ zhū mén wàng bù jí。
夹岸枝枝杨柳垂,春烟犹带五侯色。jiā àn zhī zhī yáng liǔ chuí,chūn yān yóu dài wǔ hóu sè。

过张湾

刘宗周

画船箫鼓日纷纷,得意归来休论贫。huà chuán xiāo gǔ rì fēn fēn,dé yì guī lái xiū lùn pín。
回首张湾何处是,不堪新说李家村。huí shǒu zhāng wān hé chù shì,bù kān xīn shuō lǐ jiā cūn。

阳榖道中辞春

刘宗周

客路辞春春可怜,客心愁对草如烟。kè lù cí chūn chūn kě lián,kè xīn chóu duì cǎo rú yān。
凭将景物留春色,一路杨花燕子前。píng jiāng jǐng wù liú chūn sè,yī lù yáng huā yàn zi qián。

阳榖道中辞春

刘宗周

病客伤春归便休,沧浪一曲棹扁舟。bìng kè shāng chūn guī biàn xiū,cāng làng yī qū zhào biǎn zhōu。
抽簪及早宁非讣,不趁东风叹白头。chōu zān jí zǎo níng fēi fù,bù chèn dōng fēng tàn bái tóu。

阳榖道中辞春

刘宗周

野水荒郊屡问津,浮云孤寄一闲身。yě shuǐ huāng jiāo lǚ wèn jīn,fú yún gū jì yī xián shēn。
可怜阳榖城西柳,不是青青帝里春。kě lián yáng gǔ chéng xī liǔ,bù shì qīng qīng dì lǐ chūn。

阳榖道中辞春

刘宗周

放浪浮生未有涯,薄言春尽且还家。fàng làng fú shēng wèi yǒu yá,báo yán chūn jǐn qiě hái jiā。
故乡留得青梅熟,烟雨村村刈麦麻。gù xiāng liú dé qīng méi shú,yān yǔ cūn cūn yì mài má。

阳榖道中辞春

刘宗周

春入桃源许避秦,武陵舟子是前身。chūn rù táo yuán xǔ bì qín,wǔ líng zhōu zi shì qián shēn。
可令岁月随流水,一任莺花绻主人。kě lìng suì yuè suí liú shuǐ,yī rèn yīng huā quǎn zhǔ rén。

阳榖道中辞春

刘宗周

青峰入望初如沐,一半春前作客还。qīng fēng rù wàng chū rú mù,yī bàn chūn qián zuò kè hái。
黄石不知何处是,教人指点榖城山。huáng shí bù zhī hé chù shì,jiào rén zhǐ diǎn gǔ chéng shān。

大柳客店见高存之题壁慨然和之

刘宗周

马首西风衣满尘,喜来茅店见伊人。mǎ shǒu xī fēng yī mǎn chén,xǐ lái máo diàn jiàn yī rén。
清言一唱盘山去,月在松梢露在筠。qīng yán yī chàng pán shān qù,yuè zài sōng shāo lù zài yún。

经梁武墓

刘宗周

空山落照日阴晴,古木荒荒流水鸣。kōng shān luò zhào rì yīn qíng,gǔ mù huāng huāng liú shuǐ míng。
下马独寻梁武碣,断文无复记台城。xià mǎ dú xún liáng wǔ jié,duàn wén wú fù jì tái chéng。

河干别诸父昆弟

刘宗周

潞河浊如胶,去去孤帆系。lù hé zhuó rú jiāo,qù qù gū fān xì。
春风三月三,把袂别昆季。chūn fēng sān yuè sān,bǎ mèi bié kūn jì。
上奉诸父行,相将水之裔。shàng fèng zhū fù xíng,xiāng jiāng shuǐ zhī yì。
酌酒三五行,骨肉多真意。zhuó jiǔ sān wǔ xíng,gǔ ròu duō zhēn yì。
田园多荒芜,天涯苦淹滞。tián yuán duō huāng wú,tiān yá kǔ yān zhì。
此路已可知,守拙性所肄。cǐ lù yǐ kě zhī,shǒu zhuō xìng suǒ yì。
学仕愧朝簪,学农足家世。xué shì kuì cháo zān,xué nóng zú jiā shì。
浮云去不停,执手一相视。fú yún qù bù tíng,zhí shǒu yī xiāng shì。
勖哉临岐心,百尔在敬忌。xù zāi lín qí xīn,bǎi ěr zài jìng jì。
6412345