古诗词

茶山赠叶山主

释今回

元度曾闻爱学顽,情同支遁共青山。yuán dù céng wén ài xué wán,qíng tóng zhī dùn gòng qīng shān。
长因结屋依云际,便拟禅心出世间。zhǎng yīn jié wū yī yún jì,biàn nǐ chán xīn chū shì jiān。
坐石月窥人外白,枕流泉落梦初闲。zuò shí yuè kuī rén wài bái,zhěn liú quán luò mèng chū xián。
雷峰尚有商量处,那得迟君一掩关。léi fēng shàng yǒu shāng liàng chù,nà dé chí jūn yī yǎn guān。

释今回

今回,字更涉。东莞人。侍郎王应华仲子,原名鸿暹,字方之。诸生。其父与天然禅师为法喜之交,回少闻道妙。清圣祖康熙四年(一六六五),在雷峰落发受具,执侍左右,随师住丹霞,寻升记室。一日过溪,褰裳就涉,至中流遇江水暴涨,漂没巉石之下。清光绪《广州府志》卷一四一有传。 释今回的作品>>

猜您喜欢

望长老峰

释今回

攀跻不及画难成,俯仰仪容俨典型。pān jī bù jí huà nán chéng,fǔ yǎng yí róng yǎn diǎn xíng。
霜月暗高初定夜,石泉流响六时经。shuāng yuè àn gāo chū dìng yè,shí quán liú xiǎng liù shí jīng。
丹峰幻出青螺髻,宝几谁凭紫玉屏。dān fēng huàn chū qīng luó jì,bǎo jǐ shuí píng zǐ yù píng。
任去古今还底事,一回瞻睇梦全醒。rèn qù gǔ jīn hái dǐ shì,yī huí zhān dì mèng quán xǐng。

登海螺岩

释今回

步出孤高四望穷,万山千壑此称雄。bù chū gū gāo sì wàng qióng,wàn shān qiān hè cǐ chēng xióng。
幽探忽到云关外,残梦空生石榻中。yōu tàn hū dào yún guān wài,cán mèng kōng shēng shí tà zhōng。
别涧尽馀苔藓绿,隔溪虚映雪花红。bié jiàn jǐn yú tái xiǎn lǜ,gé xī xū yìng xuě huā hóng。
吾师到处谁同到,蹑迹还当属数公。wú shī dào chù shuí tóng dào,niè jì hái dāng shǔ shù gōng。

绕丹霞山

释今回

峰前峰后许相从,踏遍洪崖面面同。fēng qián fēng hòu xǔ xiāng cóng,tà biàn hóng yá miàn miàn tóng。
放脚不知青嶂尽,杖藜随意白云中。fàng jiǎo bù zhī qīng zhàng jǐn,zhàng lí suí yì bái yún zhōng。
行依映掩千林雪,归绕萧森万壑风。xíng yī yìng yǎn qiān lín xuě,guī rào xiāo sēn wàn hè fēng。
信步溪山原不异,幸陪巾锡共从容。xìn bù xī shān yuán bù yì,xìng péi jīn xī gòng cóng róng。
1812