古诗词

莺啼序·雨中送春,用吴梦窗韵

顾太清

三春又轻过了,叹韶华似水。sān chūn yòu qīng guò le,tàn sháo huá shì shuǐ。
画阑外、几树飞花,可怜剩有残蕊。huà lán wài jǐ shù fēi huā,kě lián shèng yǒu cán ruǐ。
便是果成时已过,飘零艳色随风坠。biàn shì guǒ chéng shí yǐ guò,piāo líng yàn sè suí fēng zhuì。
听娇莺声细。tīng jiāo yīng shēng xì。
凄凄似有愁思。qī qī shì yǒu chóu sī。
天也无情,迅如过羽,宿雕梁燕子。tiān yě wú qíng,xùn rú guò yǔ,sù diāo liáng yàn zi。
尚能记、当日双栖,故巢收拾又至。shàng néng jì dāng rì shuāng qī,gù cháo shōu shí yòu zhì。
暗窥人、新愁旧恨,泻珠泪、偷弹纤指。àn kuī rén xīn chóu jiù hèn,xiè zhū lèi tōu dàn xiān zhǐ。
怕匆匆,花与春归,又生凉意。pà cōng cōng,huā yǔ chūn guī,yòu shēng liáng yì。
陈踪旧迹,闷闷愁愁,尽酿成梦寐。chén zōng jiù jì,mèn mèn chóu chóu,jǐn niàng chéng mèng mèi。
吹柳絮、绿绵不定,淡霭微雨,扫尽残红,落花如泪。chuī liǔ xù lǜ mián bù dìng,dàn ǎi wēi yǔ,sǎo jǐn cán hóng,luò huā rú lèi。
岂因病酒,愁宽梦窄,谁能怜取新来瘦,试春衣、顿觉身憔悴。qǐ yīn bìng jiǔ,chóu kuān mèng zhǎi,shuí néng lián qǔ xīn lái shòu,shì chūn yī dùn jué shēn qiáo cuì。
娇香易减,翩翩蛱蝶探芳,往来海棠阴里。jiāo xiāng yì jiǎn,piān piān jiá dié tàn fāng,wǎng lái hǎi táng yīn lǐ。
阶前绿满,琐琐游蜂,也惜红慕翠。jiē qián lǜ mǎn,suǒ suǒ yóu fēng,yě xī hóng mù cuì。
怅昔日花间游憩。chàng xī rì huā jiān yóu qì。
览胜登临,拾蕊拈花,不堪题起。lǎn shèng dēng lín,shí ruǐ niān huā,bù kān tí qǐ。
萍飘浪泊,难追欢事。píng piāo làng pō,nán zhuī huān shì。
东风门巷春已去,恋余香,空向阑干倚。dōng fēng mén xiàng chūn yǐ qù,liàn yú xiāng,kōng xiàng lán gàn yǐ。
如今检点新词,为饯花魂,泪盈素纸。rú jīn jiǎn diǎn xīn cí,wèi jiàn huā hún,lèi yíng sù zhǐ。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

柳枝词

顾太清

四月黄梅细雨催。sì yuè huáng méi xì yǔ cuī。
荼蘼开过枣花开。tú mí kāi guò zǎo huā kāi。
柳条不属春拘管,勾引乌衣燕子来。liǔ tiáo bù shǔ chūn jū guǎn,gōu yǐn wū yī yàn zi lái。

柳枝词

顾太清

五月田家打麦劳。wǔ yuè tián jiā dǎ mài láo。
绿杨多处乱呜蜩。lǜ yáng duō chù luàn wū tiáo。
小船卖酒游人醉,一串活鱼贯柳条。xiǎo chuán mài jiǔ yóu rén zuì,yī chuàn huó yú guàn liǔ tiáo。

柳枝词

顾太清

六月浓阴系画船。liù yuè nóng yīn xì huà chuán。
荷花香到水亭前。hé huā xiāng dào shuǐ tíng qián。
轻雷又送东南雨,摇动青青一树烟。qīng léi yòu sòng dōng nán yǔ,yáo dòng qīng qīng yī shù yān。

柳枝词

顾太清

七月双星会有期。qī yuè shuāng xīng huì yǒu qī。
盈盈一水隔相思。yíng yíng yī shuǐ gé xiāng sī。
何如满树垂杨线,不管纷纷乱乱丝。hé rú mǎn shù chuí yáng xiàn,bù guǎn fēn fēn luàn luàn sī。

柳枝词

顾太清

八月凉生桂殿秋。bā yuè liáng shēng guì diàn qiū。
冰盘高挂柳梢头。bīng pán gāo guà liǔ shāo tóu。
云阶月地知何夕,遮断神仙白玉楼。yún jiē yuè dì zhī hé xī,zhē duàn shén xiān bái yù lóu。

柳枝词

顾太清

九月凄凄霜气浑。jiǔ yuè qī qī shuāng qì hún。
乱飞黄叶又黄昏。luàn fēi huáng yè yòu huáng hūn。
临歧莫唱折杨柳,风雨重阳最断魂。lín qí mò chàng zhé yáng liǔ,fēng yǔ zhòng yáng zuì duàn hún。

柳枝词

顾太清

十月漫天雪作花。shí yuè màn tiān xuě zuò huā。
柔条叶净剩枯杈。róu tiáo yè jìng shèng kū chā。
平桥野渡无人处,栖定冲寒数点鸦。píng qiáo yě dù wú rén chù,qī dìng chōng hán shù diǎn yā。

柳枝词

顾太清

十一月中树尽枯。shí yī yuè zhōng shù jǐn kū。
一阳复后又扶苏。yī yáng fù hòu yòu fú sū。
青娥不减年时色,装点溪山入画图。qīng é bù jiǎn nián shí sè,zhuāng diǎn xī shān rù huà tú。

柳枝词

顾太清

十二月来生意含。shí èr yuè lái shēng yì hán。
无边花木待春三。wú biān huā mù dài chūn sān。
新年有象桃符换,天地多情柳色酣。xīn nián yǒu xiàng táo fú huàn,tiān dì duō qíng liǔ sè hān。

鹊桥仙·云林瞩题闰七夕联吟图

顾太清

新秋逢闰,鹊桥重驾,两度人间乞巧。xīn qiū féng rùn,què qiáo zhòng jià,liǎng dù rén jiān qǐ qiǎo。
栏干斜转玉绳低,问乞得、天机多少?lán gàn xié zhuǎn yù shéng dī,wèn qǐ dé tiān jī duō shǎo?
闺中女伴、天边佳会,多事纷纷祈祷。guī zhōng nǚ bàn tiān biān jiā huì,duō shì fēn fēn qí dǎo。
神仙之说本虚无,便是有、也应年老。shén xiān zhī shuō běn xū wú,biàn shì yǒu yě yīng nián lǎo。

宝藏寺

顾太清

宝藏云峰秀,春山碧草齐。bǎo cáng yún fēng xiù,chūn shān bì cǎo qí。
清凉禅客室,冰玉主人题。qīng liáng chán kè shì,bīng yù zhǔ rén tí。
花雨层台上,泉声法座西。huā yǔ céng tái shàng,quán shēng fǎ zuò xī。
登高渺城郭,万井晓烟低。dēng gāo miǎo chéng guō,wàn jǐng xiǎo yān dī。

东山草堂

顾太清

春水满池塘,春光入草堂。chūn shuǐ mǎn chí táng,chūn guāng rù cǎo táng。
黄茅初盖顶,紫燕欲窥梁。huáng máo chū gài dǐng,zǐ yàn yù kuī liáng。
卉木见真趣,图书森古香。huì mù jiàn zhēn qù,tú shū sēn gǔ xiāng。
蒙蒙新雨歇,花萼婉清扬。méng méng xīn yǔ xiē,huā è wǎn qīng yáng。

东山草堂

顾太清

淑气催花萼,春风入酒樽。shū qì cuī huā è,chūn fēng rù jiǔ zūn。
日长帘幂寂,人静鸟声喧。rì zhǎng lián mì jì,rén jìng niǎo shēng xuān。
拂座清松影,侵阶碧藓痕。fú zuò qīng sōng yǐng,qīn jiē bì xiǎn hén。
山堂通略彴,词赋接文园。shān táng tōng lüè zhuó,cí fù jiē wén yuán。

次夫子清明日双桥新寓原韵

顾太清

萧寺垂杨岸,明湖第几湾。xiāo sì chuí yáng àn,míng hú dì jǐ wān。
去来今日事,二十五年间。qù lái jīn rì shì,èr shí wǔ nián jiān。
碧瓦凄春殿,玉峰看远山。bì wǎ qī chūn diàn,yù fēng kàn yuǎn shān。
僧窗对流水,欲往听潺潺。sēng chuāng duì liú shuǐ,yù wǎng tīng chán chán。

次夫子清明日双桥新寓原韵

顾太清

欲往城西寺,还须待杏花。yù wǎng chéng xī sì,hái xū dài xìng huā。
羸躯仍怯冷,好景不容赊。léi qū réng qiè lěng,hǎo jǐng bù róng shē。
柳眼蘸春水,渡头明晚霞。liǔ yǎn zhàn chūn shuǐ,dù tóu míng wǎn xiá。
溪山生暝色,闪闪数归鸦。xī shān shēng míng sè,shǎn shǎn shù guī yā。