古诗词

不寐

殷奎

中夜不成寐,起来看明月。zhōng yè bù chéng mèi,qǐ lái kàn míng yuè。
候虫吟一声,愁肠几回折。hòu chóng yín yī shēng,chóu cháng jǐ huí zhé。
愁肠折还续,宛转如环玦。chóu cháng zhé hái xù,wǎn zhuǎn rú huán jué。
出户野踌躇,商飙倏已发。chū hù yě chóu chú,shāng biāo shū yǐ fā。
商飙来何许,吹我头上发。shāng biāo lái hé xǔ,chuī wǒ tóu shàng fā。
莫吹泪入河,添之作呜咽。mò chuī lèi rù hé,tiān zhī zuò wū yàn。

殷奎

明苏州府昆山人,字孝章,一字孝伯,号强斋。少从杨维桢习《春秋》。博学精审,勤于纂述。洪武初曾任咸阳教谕。念母致疾而卒,年四十六。门人私谥文懿先生。有《道学统系图》、《强斋集》、《陕西图经》、《关中名胜集》、《昆山志》、《咸阳志》。 殷奎的作品>>

猜您喜欢

打碑三首

殷奎

沁州碑石汉陵旁,地下玄龟壳也藏。qìn zhōu bēi shí hàn líng páng,dì xià xuán guī ké yě cáng。
莫怪摩挲成久立,书家知是郭谦光。mò guài mó sā chéng jiǔ lì,shū jiā zhī shì guō qiān guāng。

打碑三首

殷奎

流杯亭石何年破,立马镌名几字存。liú bēi tíng shí hé nián pò,lì mǎ juān míng jǐ zì cún。
契苾坟前崖子上,家鸡笔法尚堪论。qì bì fén qián yá zi shàng,jiā jī bǐ fǎ shàng kān lùn。

绝句

殷奎

灞陵桥下水潺湲,人影离披夕照间。bà líng qiáo xià shuǐ chán yuán,rén yǐng lí pī xī zhào jiān。
来往总怜车马好,西风破帽独南还。lái wǎng zǒng lián chē mǎ hǎo,xī fēng pò mào dú nán hái。

过清流关

殷奎

清流染血滑如苔,一战平边宋祚开。qīng liú rǎn xuè huá rú tái,yī zhàn píng biān sòng zuò kāi。
关门今日无人守,驴背诗人雪里来。guān mén jīn rì wú rén shǒu,lǘ bèi shī rén xuě lǐ lái。

关外纪行四十韵

殷奎

一下东吴船,久留中立县。yī xià dōng wú chuán,jiǔ liú zhōng lì xiàn。
故人致殷勤,行役成迁延。gù rén zhì yīn qín,xíng yì chéng qiān yán。
忽惊月破腊,况喜雪见夋。hū jīng yuè pò là,kuàng xǐ xuě jiàn qūn。
游壮乏厚装,期愆畏多谴。yóu zhuàng fá hòu zhuāng,qī qiān wèi duō qiǎn。
黾勉渡长淮,迤逦违近甸。mǐn miǎn dù zhǎng huái,yí lǐ wéi jìn diān。
云来芒砀青,树带隋堤茜。yún lái máng dàng qīng,shù dài suí dī qiàn。
睢水觅忠魂,梁园吊文彦。suī shuǐ mì zhōng hún,liáng yuán diào wén yàn。
饮马石涧冰,射兔沙田霰。yǐn mǎ shí jiàn bīng,shè tù shā tián xiàn。
嵚岩陵交崤,蒗荡渠饯汳。qīn yán líng jiāo xiáo,làng dàng qú jiàn biàn。
虎牢郑险失,龙门禹功夐。hǔ láo zhèng xiǎn shī,lóng mén yǔ gōng xiòng。
太行西北来,少室东南见。tài xíng xī běi lái,shǎo shì dōng nán jiàn。
幽寻互明灭,奇观争绕旋。yōu xún hù míng miè,qí guān zhēng rào xuán。
缘河剧凌竞,仰关增畏懦。yuán hé jù líng jìng,yǎng guān zēng wèi nuò。
窍一浑沌凿,场百髑髅战。qiào yī hún dùn záo,chǎng bǎi dú lóu zhàn。
形势启舆图,踪迹征史传。xíng shì qǐ yú tú,zōng jì zhēng shǐ chuán。
翻思所跋涉,抚己犹掉颤。fān sī suǒ bá shè,fǔ jǐ yóu diào chàn。
垢面色黴黎,皲手肤卷脔。gòu miàn sè méi lí,jūn shǒu fū juǎn luán。
足茧黤叠胼,须冰白张片。zú jiǎn yǎn dié pián,xū bīng bái zhāng piàn。
露食觇虚锅,风衣结断线。lù shí chān xū guō,fēng yī jié duàn xiàn。
腻衾烘虱虮,血弗贯獐?。nì qīn hōng shī jǐ,xuè fú guàn zhāng jiān。
夜户伐棘遮,寒毡抱蒿荐。yè hù fá jí zhē,hán zhān bào hāo jiàn。
浴坎惭伧裎,卧炕哂蛮舛。yù kǎn cán cāng chéng,wò kàng shěn mán chuǎn。
涉患情靡欢,怀安意徒恋。shè huàn qíng mí huān,huái ān yì tú liàn。
亲知为留连,伴侣相挽牵。qīn zhī wèi liú lián,bàn lǚ xiāng wǎn qiān。
历历堠迎涂,亭亭邮带传。lì lì hòu yíng tú,tíng tíng yóu dài chuán。
蹭蹬苦厄塞,轩豁慊平衍。cèng dēng kǔ è sāi,xuān huō qiàn píng yǎn。
亟心或先殴,涩步仍后殿。jí xīn huò xiān ōu,sè bù réng hòu diàn。
噤口吹弃灰,困身踞停转。jìn kǒu chuī qì huī,kùn shēn jù tíng zhuǎn。
劳矜南士乍,饥阻西值荐。láo jīn nán shì zhà,jī zǔ xī zhí jiàn。
敢谓生不辰,所嗟命非戬。gǎn wèi shēng bù chén,suǒ jiē mìng fēi jiǎn。
呜呼穹壤大,局蹐尘埃贱。wū hū qióng rǎng dà,jú jí chén āi jiàn。
儿嬉忘归荣,亲省借梦便。ér xī wàng guī róng,qīn shěng jiè mèng biàn。
策竹当仆僮,枕书侪属眷。cè zhú dāng pū tóng,zhěn shū chái shǔ juàn。
胡为支离公,何等文学掾。hú wèi zhī lí gōng,hé děng wén xué yuàn。
不馂群马刍,希餐孤凤楝。bù jùn qún mǎ chú,xī cān gū fèng liàn。
利器匪青萍,良材虚赤箭。lì qì fěi qīng píng,liáng cái xū chì jiàn。
区区徒自珍,落落竟谁唁。qū qū tú zì zhēn,luò luò jìng shuí yàn。
题诗哦暗灯,把笔呵冻砚。tí shī ó àn dēng,bǎ bǐ hē dòng yàn。
纪行已稠叠,摭实聊贯穿。jì xíng yǐ chóu dié,zhí shí liáo guàn chuān。
传观代戏剧,归用诧闻见。chuán guān dài xì jù,guī yòng chà wén jiàn。

春草

殷奎

东风到咸阳,吹起原上草。dōng fēng dào xián yáng,chuī qǐ yuán shàng cǎo。
偶然出门去,迷却平陵道。ǒu rán chū mén qù,mí què píng líng dào。
此处断人肠,得似江南好。cǐ chù duàn rén cháng,dé shì jiāng nán hǎo。

侯叔庸同行过其故居见迎春一株

殷奎

野花一株何人栽,欲开未开迎春来。yě huā yī zhū hé rén zāi,yù kāi wèi kāi yíng chūn lái。
主人归来花欲语,欲语不语令人哀。zhǔ rén guī lái huā yù yǔ,yù yǔ bù yǔ lìng rén āi。
往年看花年正少,花前把酒花长笑。wǎng nián kàn huā nián zhèng shǎo,huā qián bǎ jiǔ huā zhǎng xiào。
妻能歌舞妾能弹,门外催租无吏到。qī néng gē wǔ qiè néng dàn,mén wài cuī zū wú lì dào。
二十年来院落空,兔葵燕麦竞为容。èr shí nián lái yuàn luò kōng,tù kuí yàn mài jìng wèi róng。
墙角一丛憔悴煞,年年无主泣东风。qiáng jiǎo yī cóng qiáo cuì shā,nián nián wú zhǔ qì dōng fēng。
今日归来居不住,君今又向何州去?jīn rì guī lái jū bù zhù,jūn jīn yòu xiàng hé zhōu qù?
上林骑马听莺时,慎勿长忘故园树。shàng lín qí mǎ tīng yīng shí,shèn wù zhǎng wàng gù yuán shù。

赋季子祠

殷奎

让王开国江之左,尚父周王十三世。ràng wáng kāi guó jiāng zhī zuǒ,shàng fù zhōu wáng shí sān shì。
僣王一变变于夷,至德巍巍谁复继。tiě wáng yī biàn biàn yú yí,zhì dé wēi wēi shuí fù jì。
有美季子才且贤,历聘上国何翩翩。yǒu měi jì zi cái qiě xián,lì pìn shàng guó hé piān piān。
东游纵观太师乐,王风帝德皆能言。dōng yóu zòng guān tài shī lè,wáng fēng dì dé jiē néng yán。
周旋齐鲁说诸子,无愧古人相警意。zhōu xuán qí lǔ shuō zhū zi,wú kuì gǔ rén xiāng jǐng yì。
衣酬献著交情,佩剑终县见高谊。yī chóu xiàn zhù jiāo qíng,pèi jiàn zhōng xiàn jiàn gāo yì。
使车焞焞尚未还,鱼中之刀机已先。shǐ chē tūn tūn shàng wèi hái,yú zhōng zhī dāo jī yǐ xiān。
去之宁附子臧节,不忍父子兄弟戕其天。qù zhī níng fù zi zāng jié,bù rěn fù zi xiōng dì qiāng qí tiān。
世人躗言何足数,类云辞国兆亡土。shì rén wèi yán hé zú shù,lèi yún cí guó zhào wáng tǔ。
不知自古皆有亡,曾有遗风振千古。bù zhī zì gǔ jiē yǒu wáng,céng yǒu yí fēng zhèn qiān gǔ。
春秋大义昭日星,特笔表墓幽光明。chūn qiū dà yì zhāo rì xīng,tè bǐ biǎo mù yōu guāng míng。
故国遗祠神戾止,吴民世世丰粢盛。gù guó yí cí shén lì zhǐ,wú mín shì shì fēng zī shèng。
周之孙子乌台彦,烈日秋霜映颜面。zhōu zhī sūn zi wū tái yàn,liè rì qiū shuāng yìng yán miàn。
阖闾城边春水波,荡漾兰舟过淮甸。hé lǘ chéng biān chūn shuǐ bō,dàng yàng lán zhōu guò huái diān。
高台凤舞大江东,孰作乌台气势雄。gāo tái fèng wǔ dà jiāng dōng,shú zuò wū tái qì shì xióng。
明年台前霜叶红,归陪骢马观吴风。míng nián tái qián shuāng yè hóng,guī péi cōng mǎ guān wú fēng。
观吴风,歌至德,季子祠前照秋色。guān wú fēng,gē zhì dé,jì zi cí qián zhào qiū sè。
2312