古诗词

魏宫

王琅

邺里春深不耐看,袜罗尘暗落花冠。yè lǐ chūn shēn bù nài kàn,wà luó chén àn luò huā guān。
陈王早向江头赋,解佩应无到五官。chén wáng zǎo xiàng jiāng tóu fù,jiě pèi yīng wú dào wǔ guān。

王琅

王琅,一作琅,字澹子。番禺人。约为明崇祯间诸生。明福王弘光元年(一六四五)徵召不赴。后礼函是于雷峰,法名今叶,号开五居士。著有《蛙雨楼稿》、《野樗堂稿》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷一有传。 王琅的作品>>

猜您喜欢

初秋雷峰待月同妙峰上人赋

王琅

凉飔发朝爽,薄吹出林皋。liáng sī fā cháo shuǎng,báo chuī chū lín gāo。
已喜谢烦暑,能忘悲逝滔。yǐ xǐ xiè fán shǔ,néng wàng bēi shì tāo。
息机随白发,住世有青袍。xī jī suí bái fā,zhù shì yǒu qīng páo。
莫负碧岑上,迟迟秋月高。mò fù bì cén shàng,chí chí qiū yuè gāo。

东郊晚步用罗季作先辈韵

王琅

晚年无好步,出郭只心伤。wǎn nián wú hǎo bù,chū guō zhǐ xīn shāng。
行陌多蒿草,高原无白杨。xíng mò duō hāo cǎo,gāo yuán wú bái yáng。
一沟通剑水,百道折循梁。yī gōu tōng jiàn shuǐ,bǎi dào zhé xún liáng。
东望愁云切,谁怜麦饭香。dōng wàng chóu yún qiè,shuí lián mài fàn xiāng。

旋庵上人指度东岭望海有感

王琅

林寂秋烟迥,潮回落日悬。lín jì qiū yān jiǒng,cháo huí luò rì xuán。
乍寒山气敛,未雨水云连。zhà hán shān qì liǎn,wèi yǔ shuǐ yún lián。
击楫思浮海,行吟欲问天。jī jí sī fú hǎi,xíng yín yù wèn tiān。
不堪逢世难,惆怅对前川。bù kān féng shì nán,chóu chàng duì qián chuān。

草堂村探梅

王琅

家住寒塘竹里东,小桥斜立度春风。jiā zhù hán táng zhú lǐ dōng,xiǎo qiáo xié lì dù chūn fēng。
水光晓荡玉颜净,香影宵沉月梦通。shuǐ guāng xiǎo dàng yù yán jìng,xiāng yǐng xiāo chén yuè mèng tōng。
归卧晚湖情已冷,独寻村舍兴何穷。guī wò wǎn hú qíng yǐ lěng,dú xún cūn shě xīng hé qióng。
崚嶒高韵谁能托,石室泠泠按古桐。léng céng gāo yùn shuí néng tuō,shí shì líng líng àn gǔ tóng。

草堂村探梅

王琅

流落荒原莫怨嗟,空山无恙自横斜。liú luò huāng yuán mò yuàn jiē,kōng shān wú yàng zì héng xié。
春光到眼谁争艳,香气临风意独遐。chūn guāng dào yǎn shuí zhēng yàn,xiāng qì lín fēng yì dú xiá。
曲涧远迷陶令赋,白头长恨楚臣些。qū jiàn yuǎn mí táo lìng fù,bái tóu zhǎng hèn chǔ chén xiē。
东风莫羡松枝老,荣落天南已有涯。dōng fēng mò xiàn sōng zhī lǎo,róng luò tiān nán yǐ yǒu yá。

寄平湖陆予绵

王琅

岭云随雁几重过,久客南归思若何。lǐng yún suí yàn jǐ zhòng guò,jiǔ kè nán guī sī ruò hé。
湖口有山寻鹿侣,粤江无路托鱼蓑。hú kǒu yǒu shān xún lù lǚ,yuè jiāng wú lù tuō yú suō。
新亭倚醉人何老,旧馆啼鸦梦转多。xīn tíng yǐ zuì rén hé lǎo,jiù guǎn tí yā mèng zhuǎn duō。
莫向江南赋牢落,子山年幸未蹉跎。mò xiàng jiāng nán fù láo luò,zi shān nián xìng wèi cuō tuó。

登楼北望忆黎美周朱叔子

王琅

登楼酌酒不成欢,城角宵哀百感攒。dēng lóu zhuó jiǔ bù chéng huān,chéng jiǎo xiāo āi bǎi gǎn zǎn。
江月岂堪频北照,岭云谁复向南看。jiāng yuè qǐ kān pín běi zhào,lǐng yún shuí fù xiàng nán kàn。
归猿立树啼穷泽,落雁冲寒咽古滩。guī yuán lì shù tí qióng zé,luò yàn chōng hán yàn gǔ tān。
何处悲歌同日暮,西风愁入路漫漫。hé chù bēi gē tóng rì mù,xī fēng chóu rù lù màn màn。

送侯若孩还洛中

王琅

千山猿叫怆离魂,一水轻帆别古墩。qiān shān yuán jiào chuàng lí hún,yī shuǐ qīng fān bié gǔ dūn。
濒海几年随泪渡,愁怀千古向谁论。bīn hǎi jǐ nián suí lèi dù,chóu huái qiān gǔ xiàng shuí lùn。
晋文土食终还国,无忌从君旧感恩。jìn wén tǔ shí zhōng hái guó,wú jì cóng jūn jiù gǎn ēn。
此去落花寒食候,不须惆怅老夷门。cǐ qù luò huā hán shí hòu,bù xū chóu chàng lǎo yí mén。

将游吴留别社中诸子

王琅

十年风雨几凄其,剩得秋添两鬓丝。shí nián fēng yǔ jǐ qī qí,shèng dé qiū tiān liǎng bìn sī。
青草未捐南去泪,白云频订北归期。qīng cǎo wèi juān nán qù lèi,bái yún pín dìng běi guī qī。
山高落日行人小,水尽长天过客迟。shān gāo luò rì xíng rén xiǎo,shuǐ jǐn zhǎng tiān guò kè chí。
回首自知庭藓合,乱蝉衰木为谁思。huí shǒu zì zhī tíng xiǎn hé,luàn chán shuāi mù wèi shuí sī。

喜刘长孺婿上书北还

王琅

投荒去国身何寄,乱世还家意亦欢。tóu huāng qù guó shēn hé jì,luàn shì hái jiā yì yì huān。
秋尽秋来人独记,天南天北泪重看。qiū jǐn qiū lái rén dú jì,tiān nán tiān běi lèi zhòng kàn。
归心马首燕云立,壮志龙文粤水寒。guī xīn mǎ shǒu yàn yún lì,zhuàng zhì lóng wén yuè shuǐ hán。
头白有人惭献纳,溪边聊为伴鱼竿。tóu bái yǒu rén cán xiàn nà,xī biān liáo wèi bàn yú gān。

喜天和尚自诃林解夏掩关雷峰

王琅

迢迢海阔烽烟远,虞苑深秋一棹还。tiáo tiáo hǎi kuò fēng yān yuǎn,yú yuàn shēn qiū yī zhào hái。
手拂寒云归野径,窗开明月认前山。shǒu fú hán yún guī yě jìng,chuāng kāi míng yuè rèn qián shān。
孤峰扫榻藏高影,万木横桥断俗闲。gū fēng sǎo tà cáng gāo yǐng,wàn mù héng qiáo duàn sú xián。
池上风幡翻论后,满庭黄叶掩荆关。chí shàng fēng fān fān lùn hòu,mǎn tíng huáng yè yǎn jīng guān。

冬夜月色明皎与诸子宿雷峰祝天和尚

王琅

半壁飞花照佛灯,石幢不动自崚嶒。bàn bì fēi huā zhào fú dēng,shí chuáng bù dòng zì léng céng。
松檐百尺浑巢鹤,竹榻一庭惊定僧。sōng yán bǎi chǐ hún cháo hè,zhú tà yī tíng jīng dìng sēng。
如此山川常欲睡,故将心目夜重登。rú cǐ shān chuān cháng yù shuì,gù jiāng xīn mù yè zhòng dēng。
明朝荐取无言偈,香雪蒙头答未能。míng cháo jiàn qǔ wú yán jì,xiāng xuě méng tóu dá wèi néng。

海云院会送侯月鹭奉母太君榇归葬雒阳

王琅

士龙入雒君还雒,元直从亲君丧亲。shì lóng rù luò jūn hái luò,yuán zhí cóng qīn jūn sàng qīn。
挥泪渡河寻旧土,去家探岳寄闲身。huī lèi dù hé xún jiù tǔ,qù jiā tàn yuè jì xián shēn。
风悲木杪天无色,夜到山中梦有人。fēng bēi mù miǎo tiān wú sè,yè dào shān zhōng mèng yǒu rén。
若到夷门封植后,定将东海谢西秦。ruò dào yí mén fēng zhí hòu,dìng jiāng dōng hǎi xiè xī qín。

秦宫

王琅

大药难归海上船,沙丘龙寝已长年。dà yào nán guī hǎi shàng chuán,shā qiū lóng qǐn yǐ zhǎng nián。
如今岛里藏元屑,留得君王几度仙。rú jīn dǎo lǐ cáng yuán xiè,liú dé jūn wáng jǐ dù xiān。

陈宫

王琅

结绮临春夜夜明,望仙长使挟倾城。jié qǐ lín chūn yè yè míng,wàng xiān zhǎng shǐ xié qīng chéng。
歌残璧月听环佩,不必投签入梦惊。gē cán bì yuè tīng huán pèi,bù bì tóu qiān rù mèng jīng。
1812