古诗词

满江红·北固山晚眺

张友书

怪石松根,写木落、江寒时节。guài shí sōng gēn,xiě mù luò jiāng hán shí jié。
吟未了、金山老树,象山残雪。yín wèi le jīn shān lǎo shù,xiàng shān cán xuě。
独自临江亭上望,风涛两岸无休歇。dú zì lín jiāng tíng shàng wàng,fēng tāo liǎng àn wú xiū xiē。
问凭今吊古几回来,皆空裂。wèn píng jīn diào gǔ jǐ huí lái,jiē kōng liè。
千古事,翻风叶。qiān gǔ shì,fān fēng yè。
千古恨,横将铁。qiān gǔ hèn,héng jiāng tiě。
望秣陵何处,晚霞明灭。wàng mò líng hé chù,wǎn xiá míng miè。
林际蟾光犹未吐,空中雁影遥相接。lín jì chán guāng yóu wèi tǔ,kōng zhōng yàn yǐng yáo xiāng jiē。
听怒潮东下海门来,声呜咽。tīng nù cháo dōng xià hǎi mén lái,shēng wū yàn。

张友书

张友书,字静宜,丹徒人。拔贡、候选训导陈宗起室。有《倚云阁诗存》。 张友书的作品>>

猜您喜欢

真珠帘客中感怀,示儿辈

张友书

风鸣檐铁惊人寤。fēng míng yán tiě jīng rén wù。
更啾啾唧唧、阶前蛩语。gèng jiū jiū jī jī jiē qián qióng yǔ。
忧患馀生,尝遍世间辛苦。yōu huàn yú shēng,cháng biàn shì jiān xīn kǔ。
老至尚居人庑下,叹客里、光阴虚度。lǎo zhì shàng jū rén wǔ xià,tàn kè lǐ guāng yīn xū dù。
谁顾。shuí gù。
似孤鸿天际,北来南去。shì gū hóng tiān jì,běi lái nán qù。
尔辈,文章非误。ěr bèi,wén zhāng fēi wù。
便荠盐憔悴,奇怀休负。biàn jì yán qiáo cuì,qí huái xiū fù。
鸾凤暂羁囚,岂山鸡为侣。luán fèng zàn jī qiú,qǐ shān jī wèi lǚ。
我已年花将六十,依旧是,累缘儿女。wǒ yǐ nián huā jiāng liù shí,yī jiù shì,lèi yuán ér nǚ。
凝伫。níng zhù。
待祖鞭先著,慰余迟暮。dài zǔ biān xiān zhù,wèi yú chí mù。

江南好本意

张友书

江南好,早韭荐初春。jiāng nán hǎo,zǎo jiǔ jiàn chū chūn。
竹外轻雷抽嫩笋,江头春水上河豚。zhú wài qīng léi chōu nèn sǔn,jiāng tóu chūn shuǐ shàng hé tún。
风味总宜人。fēng wèi zǒng yí rén。

长男秋闱获隽感赋

张友书

屡雪刘蕡涕,今朝暂展眉。lǚ xuě liú fén tì,jīn cháo zàn zhǎn méi。
未堪酬汝志,差可慰吾衰。wèi kān chóu rǔ zhì,chà kě wèi wú shuāi。
兵燹馀生在,风云后日期。bīng xiǎn yú shēng zài,fēng yún hòu rì qī。
莫忘忠孝意,努力壮门楣。mò wàng zhōng xiào yì,nǔ lì zhuàng mén méi。

新秋微雨入夜月光皎然有怀兰仙母女

张友书

远树蝉响寂,一雨生微凉。yuǎn shù chán xiǎng jì,yī yǔ shēng wēi liáng。
美人隔秋水,共此明月光。měi rén gé qiū shuǐ,gòng cǐ míng yuè guāng。
月光空复明,相思苦难已。yuè guāng kōng fù míng,xiāng sī kǔ nán yǐ。
听尽漏声长,悄然立花底。tīng jǐn lòu shēng zhǎng,qiāo rán lì huā dǐ。
1912