古诗词

城南妇行

何景明

城南有寡妇,见客泣数行。chéng nán yǒu guǎ fù,jiàn kè qì shù xíng。
自言良家女,少小藏闺房。zì yán liáng jiā nǚ,shǎo xiǎo cáng guī fáng。
青春娇素手,白日照红妆。qīng chūn jiāo sù shǒu,bái rì zhào hóng zhuāng。
父母偏见怜,嫁我不出乡。fù mǔ piān jiàn lián,jià wǒ bù chū xiāng。
前年弥鲁乱,腥秽入我堂。qián nián mí lǔ luàn,xīng huì rù wǒ táng。
弟兄各战死,亲戚俱阵亡。dì xiōng gè zhàn sǐ,qīn qī jù zhèn wáng。
嗟哉华艳质,忍耻罹凶强。jiē zāi huá yàn zhì,rěn chǐ lí xiōng qiáng。
忧愁云发变,辛苦朱颜伤。yōu chóu yún fā biàn,xīn kǔ zhū yán shāng。
昨闻故夫在,息消通两方。zuó wén gù fū zài,xī xiāo tōng liǎng fāng。
百金赎我身,三年归旧疆。bǎi jīn shú wǒ shēn,sān nián guī jiù jiāng。
归来门巷异,人少蓬蒿长。guī lái mén xiàng yì,rén shǎo péng hāo zhǎng。
转盼夫亦死,儿女空在傍。zhuǎn pàn fū yì sǐ,ér nǚ kōng zài bàng。
薄田无耕犊,寒腊无完裳。báo tián wú gēng dú,hán là wú wán shang。
人生固有命,妾独遭此殃。rén shēng gù yǒu mìng,qiè dú zāo cǐ yāng。
况复官军至,烧焚庐井荒。kuàng fù guān jūn zhì,shāo fén lú jǐng huāng。
主将贪贿赂,百死不一偿。zhǔ jiāng tān huì lù,bǎi sǐ bù yī cháng。
朝廷自有法,出师亦有名。cháo tíng zì yǒu fǎ,chū shī yì yǒu míng。
妾身何足道,无乃乖天常。qiè shēn hé zú dào,wú nǎi guāi tiān cháng。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

八哥

何景明

窗前八哥鸟,学语太轻狂。chuāng qián bā gē niǎo,xué yǔ tài qīng kuáng。
何须以鹦鹉,自遣羽毛伤。hé xū yǐ yīng wǔ,zì qiǎn yǔ máo shāng。

独坐

何景明

独坐鸣虫起,秋怀已不胜。dú zuò míng chóng qǐ,qiū huái yǐ bù shèng。
西风窗下度,木叶洒寒灯。xī fēng chuāng xià dù,mù yè sǎ hán dēng。

雨后十首

何景明

水涨孤村白,天垂四野青。shuǐ zhǎng gū cūn bái,tiān chuí sì yě qīng。
开门秋雨霁,闲步郭西亭。kāi mén qiū yǔ jì,xián bù guō xī tíng。

雨后十首

何景明

竟夕雨连舍,今朝云出溪。jìng xī yǔ lián shě,jīn cháo yún chū xī。
轻雷千嶂外,馀日数家西。qīng léi qiān zhàng wài,yú rì shù jiā xī。

雨后十首

何景明

三日不出门,草长门前路。sān rì bù chū mén,cǎo zhǎng mén qián lù。
登楼一水明,倚柱千山暮。dēng lóu yī shuǐ míng,yǐ zhù qiān shān mù。

雨后十首

何景明

人归郭门树,鸟噪野田风。rén guī guō mén shù,niǎo zào yě tián fēng。
雨散高城上,日落深涧中。yǔ sàn gāo chéng shàng,rì luò shēn jiàn zhōng。

雨后十首

何景明

画角城隈起,风吹响入云。huà jiǎo chéng wēi qǐ,fēng chuī xiǎng rù yún。
清秋易生感,深夜更多闻。qīng qiū yì shēng gǎn,shēn yè gèng duō wén。

雨后十首

何景明

遥看三角山,正在云生处。yáo kàn sān jiǎo shān,zhèng zài yún shēng chù。
日暮山中人,空攀荔枝树。rì mù shān zhōng rén,kōng pān lì zhī shù。

雨后十首

何景明

片片白鸥鸟,看人队队飞。piàn piàn bái ōu niǎo,kàn rén duì duì fēi。
沙头莫相认,与尔久忘机。shā tóu mò xiāng rèn,yǔ ěr jiǔ wàng jī。

雨后十首

何景明

槛倚崩沙出,篱通乱水过。kǎn yǐ bēng shā chū,lí tōng luàn shuǐ guò。
家人休扫石,自爱碧苔多。jiā rén xiū sǎo shí,zì ài bì tái duō。

雨后十首

何景明

朝闻城西钟,暮望城西寺。cháo wén chéng xī zhōng,mù wàng chéng xī sì。
寺傍二古松,长藤垂到地。sì bàng èr gǔ sōng,zhǎng téng chuí dào dì。

雨后十首

何景明

塘边杨柳树,春条秋未摧。táng biān yáng liǔ shù,chūn tiáo qiū wèi cuī。
已送黄鹂去,还看白鹭来。yǐ sòng huáng lí qù,hái kàn bái lù lái。

独立

何景明

独立对秋阴,冥冥望河渚。dú lì duì qiū yīn,míng míng wàng hé zhǔ。
只见沙上烟,不见烟中雨。zhǐ jiàn shā shàng yān,bù jiàn yān zhōng yǔ。

风雨

何景明

西郊秋日暮,雨细更风斜。xī jiāo qiū rì mù,yǔ xì gèng fēng xié。
应为重阳近,来催菊着花。yīng wèi zhòng yáng jìn,lái cuī jú zhe huā。

长安

何景明

白云望不尽,高楼空倚栏。bái yún wàng bù jǐn,gāo lóu kōng yǐ lán。
中霄鸿雁过,来处是长安。zhōng xiāo hóng yàn guò,lái chù shì zhǎng ān。