古诗词

古松行

何景明

岳州地多古松树,千株万株植官路。yuè zhōu dì duō gǔ sōng shù,qiān zhū wàn zhū zhí guān lù。
故老犹能记岁年,行人不解知朝暮。gù lǎo yóu néng jì suì nián,xíng rén bù jiě zhī cháo mù。
临江西来烟雾起,夹谷连山一百里。lín jiāng xī lái yān wù qǐ,jiā gǔ lián shān yī bǎi lǐ。
黛色寒通七泽云,秋声夜卷三江水。dài sè hán tōng qī zé yún,qiū shēng yè juǎn sān jiāng shuǐ。
郡城之北江水东,鄂王祠庙丹青空。jùn chéng zhī běi jiāng shuǐ dōng,è wáng cí miào dān qīng kōng。
英雄为谟本宏远,古水至今多烈风。yīng xióng wèi mó běn hóng yuǎn,gǔ shuǐ zhì jīn duō liè fēng。
忠魂义魄杳何在,故物依然见遗爱。zhōng hún yì pò yǎo hé zài,gù wù yī rán jiàn yí ài。
繁枝百世人不剪,直气千寻我当拜。fán zhī bǎi shì rén bù jiǎn,zhí qì qiān xún wǒ dāng bài。
六年前过蒲圻城,古松阴中三日行。liù nián qián guò pú qí chéng,gǔ sōng yīn zhōng sān rì xíng。
空山倒挂雷雨黑,盛夏常贮炎风清。kōng shān dào guà léi yǔ hēi,shèng xià cháng zhù yán fēng qīng。
邮亭传舍总萧瑟,郁抱烦襟亦飘逸。yóu tíng chuán shě zǒng xiāo sè,yù bào fán jīn yì piāo yì。
回岩峭壁奔洪涛,老蔓长藤翻白日。huí yán qiào bì bēn hóng tāo,lǎo màn zhǎng téng fān bái rì。
只今复向巴立道,野草渐多松渐少。zhǐ jīn fù xiàng bā lì dào,yě cǎo jiàn duō sōng jiàn shǎo。
仄径孤根半蚀苔,夕阳几树空垂茑。zè jìng gū gēn bàn shí tái,xī yáng jǐ shù kōng chuí niǎo。
昔时所见合抱材,断枝落叶随蒿莱。xī shí suǒ jiàn hé bào cái,duàn zhī luò yè suí hāo lái。
过客山中想清籁,行徒道上愁黄埃。guò kè shān zhōng xiǎng qīng lài,xíng tú dào shàng chóu huáng āi。
辇山舆岭万千重,半作豪家楼上栋。niǎn shān yú lǐng wàn qiān zhòng,bàn zuò háo jiā lóu shàng dòng。
古人之力今人劳,大厦明堂不得用。gǔ rén zhī lì jīn rén láo,dà shà míng táng bù dé yòng。
年年官吏催斧斤,故老虽怒那敢嗔。nián nián guān lì cuī fǔ jīn,gù lǎo suī nù nà gǎn chēn。
傍枝出地子成树,野妇山樵摧作薪。bàng zhī chū dì zi chéng shù,yě fù shān qiáo cuī zuò xīn。
驿前数干聊可数,我忽见之再三抚。yì qián shù gàn liáo kě shù,wǒ hū jiàn zhī zài sān fǔ。
霜皮露甲如虬蟠,雾鬣烟鬟学龙舞。shuāng pí lù jiǎ rú qiú pán,wù liè yān huán xué lóng wǔ。
阴森气象凛犹昔,翠色长标不可侮。yīn sēn qì xiàng lǐn yóu xī,cuì sè zhǎng biāo bù kě wǔ。
荒林旷野识者稀,终为谁家起廊庑。huāng lín kuàng yě shí zhě xī,zhōng wèi shuí jiā qǐ láng wǔ。
回首鄂庙秋山阿,庙前之树无高柯。huí shǒu è miào qiū shān ā,miào qián zhī shù wú gāo kē。
鬼神诃护亦徒尔,英灵不返将如何。guǐ shén hē hù yì tú ěr,yīng líng bù fǎn jiāng rú hé。
达人且勿怨摇落,志士胡为伤轗轲。dá rén qiě wù yuàn yáo luò,zhì shì hú wèi shāng kǎn kē。
君看世事尽如此,拔剑听我松前歌。jūn kàn shì shì jǐn rú cǐ,bá jiàn tīng wǒ sōng qián gē。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

吴逸士

何景明

逸士古豪士,剑歌出燕关。yì shì gǔ háo shì,jiàn gē chū yàn guān。
不博邯郸市,常游五陵间。bù bó hán dān shì,cháng yóu wǔ líng jiān。
宾客重然诺,公卿多往还。bīn kè zhòng rán nuò,gōng qīng duō wǎng hái。
千金何足贵,义气高如山。qiān jīn hé zú guì,yì qì gāo rú shān。

秋夕怀曹毅之

何景明

百卉飘零尽,孤鸿何处归。bǎi huì piāo líng jǐn,gū hóng hé chù guī。
高楼横暮笛,万户捣寒衣。gāo lóu héng mù dí,wàn hù dǎo hán yī。
南国江湖远,佳人尺素稀。nán guó jiāng hú yuǎn,jiā rén chǐ sù xī。
独愁谁与晤,明月鉴重帏。dú chóu shuí yǔ wù,míng yuè jiàn zhòng wéi。

怀望之姊夫

何景明

自尔出门去,天时十月催。zì ěr chū mén qù,tiān shí shí yuè cuī。
如何千里外,不见一书来。rú hé qiān lǐ wài,bù jiàn yī shū lái。
远峤寒云起,高城旅雁哀。yuǎn jiào hán yún qǐ,gāo chéng lǚ yàn āi。
乡园莫久滞,星驾及春回。xiāng yuán mò jiǔ zhì,xīng jià jí chūn huí。

怀姊

何景明

逐子东归日,輶轩惜路岐。zhú zi dōng guī rì,yóu xuān xī lù qí。
那堪骨肉泪,洒向别离时。nà kān gǔ ròu lèi,sǎ xiàng bié lí shí。
旅病秋来减,乡书岁暮迟。lǚ bìng qiū lái jiǎn,xiāng shū suì mù chí。
庭闱欣见汝,千里重予思。tíng wéi xīn jiàn rǔ,qiān lǐ zhòng yǔ sī。

怀三兄

何景明

轺车北上日,相送及燕州。yáo chē běi shàng rì,xiāng sòng jí yàn zhōu。
为客全经夏,还家已过秋。wèi kè quán jīng xià,hái jiā yǐ guò qiū。
鹡鸰寒更急,鸿雁晚相求。jí líng hán gèng jí,hóng yàn wǎn xiāng qiú。
况是诸兄隔,天涯重倚楼。kuàng shì zhū xiōng gé,tiān yá zhòng yǐ lóu。

子纯宅夜集怀望之

何景明

花月同游客,江湘万里遥。huā yuè tóng yóu kè,jiāng xiāng wàn lǐ yáo。
燕闲如我辈,杯酒又今宵。yàn xián rú wǒ bèi,bēi jiǔ yòu jīn xiāo。
转觉花愁思,翻教月寂寥。zhuǎn jué huā chóu sī,fān jiào yuè jì liáo。
无论去与住,俱是断蓬飘。wú lùn qù yǔ zhù,jù shì duàn péng piāo。

怀刘园诸友

何景明

亭榭刘园丽,携游汝辈频。tíng xiè liú yuán lì,xié yóu rǔ bèi pín。
竹高停翠袖,花密隐朱唇。zhú gāo tíng cuì xiù,huā mì yǐn zhū chún。
桥是经行地,城馀战斗尘。qiáo shì jīng xíng dì,chéng yú zhàn dòu chén。
京华又二载,肠断楚乡春。jīng huá yòu èr zài,cháng duàn chǔ xiāng chūn。

过子容有怀献吉

何景明

故友何人在,常时独尔游。gù yǒu hé rén zài,cháng shí dú ěr yóu。
停杯思北海,跃马为南州。tíng bēi sī běi hǎi,yuè mǎ wèi nán zhōu。
雨助鸣蛩夕,风惊过雁秋。yǔ zhù míng qióng xī,fēng jīng guò yàn qiū。
有怀俱不减,携手重迟留。yǒu huái jù bù jiǎn,xié shǒu zhòng chí liú。

怀李生园柬季升

何景明

李生北园内,亭榭近如何。lǐ shēng běi yuán nèi,tíng xiè jìn rú hé。
草径犹红药,柴扉自碧萝。cǎo jìng yóu hóng yào,chái fēi zì bì luó。
江湖归路少,天地战场多。jiāng hú guī lù shǎo,tiān dì zhàn chǎng duō。
空忆张夫子,清尊夜夜过。kōng yì zhāng fū zi,qīng zūn yè yè guò。

雪简川甫

何景明

一雪数花集,空庭寒起迟。yī xuě shù huā jí,kōng tíng hán qǐ chí。
微风罢弱舞,初日尚馀姿。wēi fēng bà ruò wǔ,chū rì shàng yú zī。
自抱朱弦瑟,谁看玉树枝。zì bào zhū xián sè,shuí kàn yù shù zhī。
仙曹有高倡,不送凤凰池。xiān cáo yǒu gāo chàng,bù sòng fèng huáng chí。

寄任司训

何景明

不见任公子,飘飘旅客魂。bù jiàn rèn gōng zi,piāo piāo lǚ kè hún。
苦吟惟白发,生计有清尊。kǔ yín wéi bái fā,shēng jì yǒu qīng zūn。
散吏真兼隐,荒城不异村。sàn lì zhēn jiān yǐn,huāng chéng bù yì cūn。
人间好事者,谁到广文门。rén jiān hǎo shì zhě,shuí dào guǎng wén mén。

至日寄望之汶上

何景明

至日怀亲友,题书在帝乡。zhì rì huái qīn yǒu,tí shū zài dì xiāng。
风云馀岁色,梅柳复年芳。fēng yún yú suì sè,méi liǔ fù nián fāng。
白发行藏里,清尊涕激傍。bái fā xíng cáng lǐ,qīng zūn tì jī bàng。
思君鲁城北,汶水日汤汤。sī jūn lǔ chéng běi,wèn shuǐ rì tāng tāng。

简以道

何景明

久雨文园客,风流汉长卿。jiǔ yǔ wén yuán kè,fēng liú hàn zhǎng qīng。
苦吟生白发,消渴望金茎。kǔ yín shēng bái fā,xiāo kě wàng jīn jīng。
雪盛黄精草,云深赤石英。xuě shèng huáng jīng cǎo,yún shēn chì shí yīng。
早寻方外士,服食使身轻。zǎo xún fāng wài shì,fú shí shǐ shēn qīng。

寄空同子卜居襄阳

何景明

尔定襄阳宅,云山好傍谁。ěr dìng xiāng yáng zhái,yún shān hǎo bàng shuí。
草怜王粲井,花醉习家池。cǎo lián wáng càn jǐng,huā zuì xí jiā chí。
留滞悲江汉,驱驰感岁时。liú zhì bēi jiāng hàn,qū chí gǎn suì shí。
扁舟空怅望,未有鹿门期。biǎn zhōu kōng chàng wàng,wèi yǒu lù mén qī。

雪简郑客

何景明

燕雪未成花,萧萧覆浅沙。yàn xuě wèi chéng huā,xiāo xiāo fù qiǎn shā。
误听梁苑竹,拟放楚江槎。wù tīng liáng yuàn zhú,nǐ fàng chǔ jiāng chá。
集霰含风色,流云转日华。jí xiàn hán fēng sè,liú yún zhuǎn rì huá。
城中百万户,歌舞醉谁家。chéng zhōng bǎi wàn hù,gē wǔ zuì shuí jiā。