古诗词

古松行

何景明

岳州地多古松树,千株万株植官路。yuè zhōu dì duō gǔ sōng shù,qiān zhū wàn zhū zhí guān lù。
故老犹能记岁年,行人不解知朝暮。gù lǎo yóu néng jì suì nián,xíng rén bù jiě zhī cháo mù。
临江西来烟雾起,夹谷连山一百里。lín jiāng xī lái yān wù qǐ,jiā gǔ lián shān yī bǎi lǐ。
黛色寒通七泽云,秋声夜卷三江水。dài sè hán tōng qī zé yún,qiū shēng yè juǎn sān jiāng shuǐ。
郡城之北江水东,鄂王祠庙丹青空。jùn chéng zhī běi jiāng shuǐ dōng,è wáng cí miào dān qīng kōng。
英雄为谟本宏远,古水至今多烈风。yīng xióng wèi mó běn hóng yuǎn,gǔ shuǐ zhì jīn duō liè fēng。
忠魂义魄杳何在,故物依然见遗爱。zhōng hún yì pò yǎo hé zài,gù wù yī rán jiàn yí ài。
繁枝百世人不剪,直气千寻我当拜。fán zhī bǎi shì rén bù jiǎn,zhí qì qiān xún wǒ dāng bài。
六年前过蒲圻城,古松阴中三日行。liù nián qián guò pú qí chéng,gǔ sōng yīn zhōng sān rì xíng。
空山倒挂雷雨黑,盛夏常贮炎风清。kōng shān dào guà léi yǔ hēi,shèng xià cháng zhù yán fēng qīng。
邮亭传舍总萧瑟,郁抱烦襟亦飘逸。yóu tíng chuán shě zǒng xiāo sè,yù bào fán jīn yì piāo yì。
回岩峭壁奔洪涛,老蔓长藤翻白日。huí yán qiào bì bēn hóng tāo,lǎo màn zhǎng téng fān bái rì。
只今复向巴立道,野草渐多松渐少。zhǐ jīn fù xiàng bā lì dào,yě cǎo jiàn duō sōng jiàn shǎo。
仄径孤根半蚀苔,夕阳几树空垂茑。zè jìng gū gēn bàn shí tái,xī yáng jǐ shù kōng chuí niǎo。
昔时所见合抱材,断枝落叶随蒿莱。xī shí suǒ jiàn hé bào cái,duàn zhī luò yè suí hāo lái。
过客山中想清籁,行徒道上愁黄埃。guò kè shān zhōng xiǎng qīng lài,xíng tú dào shàng chóu huáng āi。
辇山舆岭万千重,半作豪家楼上栋。niǎn shān yú lǐng wàn qiān zhòng,bàn zuò háo jiā lóu shàng dòng。
古人之力今人劳,大厦明堂不得用。gǔ rén zhī lì jīn rén láo,dà shà míng táng bù dé yòng。
年年官吏催斧斤,故老虽怒那敢嗔。nián nián guān lì cuī fǔ jīn,gù lǎo suī nù nà gǎn chēn。
傍枝出地子成树,野妇山樵摧作薪。bàng zhī chū dì zi chéng shù,yě fù shān qiáo cuī zuò xīn。
驿前数干聊可数,我忽见之再三抚。yì qián shù gàn liáo kě shù,wǒ hū jiàn zhī zài sān fǔ。
霜皮露甲如虬蟠,雾鬣烟鬟学龙舞。shuāng pí lù jiǎ rú qiú pán,wù liè yān huán xué lóng wǔ。
阴森气象凛犹昔,翠色长标不可侮。yīn sēn qì xiàng lǐn yóu xī,cuì sè zhǎng biāo bù kě wǔ。
荒林旷野识者稀,终为谁家起廊庑。huāng lín kuàng yě shí zhě xī,zhōng wèi shuí jiā qǐ láng wǔ。
回首鄂庙秋山阿,庙前之树无高柯。huí shǒu è miào qiū shān ā,miào qián zhī shù wú gāo kē。
鬼神诃护亦徒尔,英灵不返将如何。guǐ shén hē hù yì tú ěr,yīng líng bù fǎn jiāng rú hé。
达人且勿怨摇落,志士胡为伤轗轲。dá rén qiě wù yuàn yáo luò,zhì shì hú wèi shāng kǎn kē。
君看世事尽如此,拔剑听我松前歌。jūn kàn shì shì jǐn rú cǐ,bá jiàn tīng wǒ sōng qián gē。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

世其宅夜集同君采作限难字

何景明

冬夕具盘餐,明灯坐不寒。dōng xī jù pán cān,míng dēng zuò bù hán。
独怜竹叶盏,仍对菊花团。dú lián zhú yè zhǎn,réng duì jú huā tuán。
素月萦窗细,高云傍苑残。sù yuè yíng chuāng xì,gāo yún bàng yuàn cán。
美人江国去,惆怅采芳难。měi rén jiāng guó qù,chóu chàng cǎi fāng nán。

秋夕同萧执夫舍侄士饮

何景明

把烛开尘榻,幽寻款夜扉。bǎ zhú kāi chén tà,yōu xún kuǎn yè fēi。
寒城飒欲暮,风叶坐来稀。hán chéng sà yù mù,fēng yè zuò lái xī。
野兴林间竹,乡心楚上薇。yě xīng lín jiān zhú,xiāng xīn chǔ shàng wēi。
萧条共杯酒,潦倒愧朝衣。xiāo tiáo gòng bēi jiǔ,lǎo dào kuì cháo yī。

过君采次韵二首

何景明

海内风尘隔,天边江汉流。hǎi nèi fēng chén gé,tiān biān jiāng hàn liú。
昔牵春草梦,今并至珂游。xī qiān chūn cǎo mèng,jīn bìng zhì kē yóu。
神骏元千里,仙人自十洲。shén jùn yuán qiān lǐ,xiān rén zì shí zhōu。
惭随燕雀辈,白发世间愁。cán suí yàn què bèi,bái fā shì jiān chóu。

过君采次韵二首

何景明

自君来此地,谓我颇同流。zì jūn lái cǐ dì,wèi wǒ pǒ tóng liú。
复往江湖去,宁忘霄汉游。fù wǎng jiāng hú qù,níng wàng xiāo hàn yóu。
龙蛇蟠海曲,鸿雁向河洲。lóng shé pán hǎi qū,hóng yàn xiàng hé zhōu。
从此风波隔,长安日暮愁。cóng cǐ fēng bō gé,zhǎng ān rì mù chóu。

除夕刘户部宅

何景明

画省开云幔,西堂对雪峰。huà shěng kāi yún màn,xī táng duì xuě fēng。
一年惟此会,万里几相逢。yī nián wéi cǐ huì,wàn lǐ jǐ xiāng féng。
守岁亲灯火,朝天候鼓镛。shǒu suì qīn dēng huǒ,cháo tiān hòu gǔ yōng。
江湖有岐路,漂转叹萍踪。jiāng hú yǒu qí lù,piāo zhuǎn tàn píng zōng。

晚过以行

何景明

伯兄难更见,爱弟复佳名。bó xiōng nán gèng jiàn,ài dì fù jiā míng。
往日题诗客,黄昏驻马情。wǎng rì tí shī kè,huáng hūn zhù mǎ qíng。
春星度北牖,暮雨到西城。chūn xīng dù běi yǒu,mù yǔ dào xī chéng。
肠断池塘草,东风亦自生。cháng duàn chí táng cǎo,dōng fēng yì zì shēng。

顾九和内翰约看花城南寺病目不赴

何景明

不赴城南约,遥传寺里篇。bù fù chéng nán yuē,yáo chuán sì lǐ piān。
看花吾未老,出郭偶无缘。kàn huā wú wèi lǎo,chū guō ǒu wú yuán。
簇马低春日,啼莺隔彩烟。cù mǎ dī chūn rì,tí yīng gé cǎi yān。
风沙开病眼,愁向艳阳天。fēng shā kāi bìng yǎn,chóu xiàng yàn yáng tiān。

游郭氏山亭

何景明

旧日追游地,新年此度过。jiù rì zhuī yóu dì,xīn nián cǐ dù guò。
庭春归雪筱,洞古发烟萝。tíng chūn guī xuě xiǎo,dòng gǔ fā yān luó。
迟日登临倦,名园感慨多。chí rì dēng lín juàn,míng yuán gǎn kǎi duō。
风花骑马去,须放酒颜酡。fēng huā qí mǎ qù,xū fàng jiǔ yán tuó。

九月五日与张刘崔三子约九日游法藏寺塔刘尝约游西山竟寒盟故云

何景明

未省重阳菊,谁邀我辈看。wèi shěng zhòng yáng jú,shuí yāo wǒ bèi kàn。
城南冇塔寺,共拟集衣冠。chéng nán mǎo tǎ sì,gòng nǐ jí yī guān。
云起登台兴,风追落帽欢。yún qǐ dēng tái xīng,fēng zhuī luò mào huān。
此盟今夕定,莫似碧山寒。cǐ méng jīn xī dìng,mò shì bì shān hán。

访客鉴公房

何景明

病客依栖地,石房钟磬深。bìng kè yī qī dì,shí fáng zhōng qìng shēn。
清斋忘肉食,独宿见禅心。qīng zhāi wàng ròu shí,dú sù jiàn chán xīn。
閤日斜寒昼,窗云下夕阴。gé rì xié hán zhòu,chuāng yún xià xī yīn。
吾居亦邻并,日为过西林。wú jū yì lín bìng,rì wèi guò xī lín。

九月四日刘子见过二首

何景明

入閤开尘拓,留尊对苑墙。rù gé kāi chén tuò,liú zūn duì yuàn qiáng。
杪秋馀暑湿,高树独风霜。miǎo qiū yú shǔ shī,gāo shù dú fēng shuāng。
岁逼乡心甚,天增病骨凉。suì bī xiāng xīn shén,tiān zēng bìng gǔ liáng。
自怜情兴减,不比向来狂。zì lián qíng xīng jiǎn,bù bǐ xiàng lái kuáng。

九月四日刘子见过二首

何景明

汝病稀相见,高诗久不闻。rǔ bìng xī xiāng jiàn,gāo shī jiǔ bù wén。
侧思金石奏,喜挹蕙兰芬。cè sī jīn shí zòu,xǐ yì huì lán fēn。
细菊妍霜昼,繁砧乱朔云。xì jú yán shuāng zhòu,fán zhēn luàn shuò yún。
萧萧秋日兴,对尔忆离群。xiāo xiāo qiū rì xīng,duì ěr yì lí qún。

斋宿大兴隆寺

何景明

叠雪霾云磴,阴霞绚石房。dié xuě mái yún dèng,yīn xiá xuàn shí fáng。
沉冥通别理,宴息对焚香。chén míng tōng bié lǐ,yàn xī duì fén xiāng。
暖色含初筱,迟烟散远杨。nuǎn sè hán chū xiǎo,chí yān sàn yuǎn yáng。
斋心临暮景,属意向春阳。zhāi xīn lín mù jǐng,shǔ yì xiàng chūn yáng。

登塔二首

何景明

古塔层城畔,秋毫万里看。gǔ tǎ céng chéng pàn,qiū háo wàn lǐ kàn。
登高携赋客,落日眺长安。dēng gāo xié fù kè,luò rì tiào zhǎng ān。
天地悬相抱,江山郁自盘。tiān dì xuán xiāng bào,jiāng shān yù zì pán。
谁能绝顶上,不避北风寒。shuí néng jué dǐng shàng,bù bì běi fēng hán。

登塔二首

何景明

塔廊徐暗转,不觉此身高。tǎ láng xú àn zhuǎn,bù jué cǐ shēn gāo。
月牖通天汉,风檐散海涛。yuè yǒu tōng tiān hàn,fēng yán sàn hǎi tāo。
望馀秋色远,登罢客心豪。wàng yú qiū sè yuǎn,dēng bà kè xīn háo。
去雁休回首,冥冥一羽毛。qù yàn xiū huí shǒu,míng míng yī yǔ máo。