古诗词

古松行

何景明

岳州地多古松树,千株万株植官路。yuè zhōu dì duō gǔ sōng shù,qiān zhū wàn zhū zhí guān lù。
故老犹能记岁年,行人不解知朝暮。gù lǎo yóu néng jì suì nián,xíng rén bù jiě zhī cháo mù。
临江西来烟雾起,夹谷连山一百里。lín jiāng xī lái yān wù qǐ,jiā gǔ lián shān yī bǎi lǐ。
黛色寒通七泽云,秋声夜卷三江水。dài sè hán tōng qī zé yún,qiū shēng yè juǎn sān jiāng shuǐ。
郡城之北江水东,鄂王祠庙丹青空。jùn chéng zhī běi jiāng shuǐ dōng,è wáng cí miào dān qīng kōng。
英雄为谟本宏远,古水至今多烈风。yīng xióng wèi mó běn hóng yuǎn,gǔ shuǐ zhì jīn duō liè fēng。
忠魂义魄杳何在,故物依然见遗爱。zhōng hún yì pò yǎo hé zài,gù wù yī rán jiàn yí ài。
繁枝百世人不剪,直气千寻我当拜。fán zhī bǎi shì rén bù jiǎn,zhí qì qiān xún wǒ dāng bài。
六年前过蒲圻城,古松阴中三日行。liù nián qián guò pú qí chéng,gǔ sōng yīn zhōng sān rì xíng。
空山倒挂雷雨黑,盛夏常贮炎风清。kōng shān dào guà léi yǔ hēi,shèng xià cháng zhù yán fēng qīng。
邮亭传舍总萧瑟,郁抱烦襟亦飘逸。yóu tíng chuán shě zǒng xiāo sè,yù bào fán jīn yì piāo yì。
回岩峭壁奔洪涛,老蔓长藤翻白日。huí yán qiào bì bēn hóng tāo,lǎo màn zhǎng téng fān bái rì。
只今复向巴立道,野草渐多松渐少。zhǐ jīn fù xiàng bā lì dào,yě cǎo jiàn duō sōng jiàn shǎo。
仄径孤根半蚀苔,夕阳几树空垂茑。zè jìng gū gēn bàn shí tái,xī yáng jǐ shù kōng chuí niǎo。
昔时所见合抱材,断枝落叶随蒿莱。xī shí suǒ jiàn hé bào cái,duàn zhī luò yè suí hāo lái。
过客山中想清籁,行徒道上愁黄埃。guò kè shān zhōng xiǎng qīng lài,xíng tú dào shàng chóu huáng āi。
辇山舆岭万千重,半作豪家楼上栋。niǎn shān yú lǐng wàn qiān zhòng,bàn zuò háo jiā lóu shàng dòng。
古人之力今人劳,大厦明堂不得用。gǔ rén zhī lì jīn rén láo,dà shà míng táng bù dé yòng。
年年官吏催斧斤,故老虽怒那敢嗔。nián nián guān lì cuī fǔ jīn,gù lǎo suī nù nà gǎn chēn。
傍枝出地子成树,野妇山樵摧作薪。bàng zhī chū dì zi chéng shù,yě fù shān qiáo cuī zuò xīn。
驿前数干聊可数,我忽见之再三抚。yì qián shù gàn liáo kě shù,wǒ hū jiàn zhī zài sān fǔ。
霜皮露甲如虬蟠,雾鬣烟鬟学龙舞。shuāng pí lù jiǎ rú qiú pán,wù liè yān huán xué lóng wǔ。
阴森气象凛犹昔,翠色长标不可侮。yīn sēn qì xiàng lǐn yóu xī,cuì sè zhǎng biāo bù kě wǔ。
荒林旷野识者稀,终为谁家起廊庑。huāng lín kuàng yě shí zhě xī,zhōng wèi shuí jiā qǐ láng wǔ。
回首鄂庙秋山阿,庙前之树无高柯。huí shǒu è miào qiū shān ā,miào qián zhī shù wú gāo kē。
鬼神诃护亦徒尔,英灵不返将如何。guǐ shén hē hù yì tú ěr,yīng líng bù fǎn jiāng rú hé。
达人且勿怨摇落,志士胡为伤轗轲。dá rén qiě wù yuàn yáo luò,zhì shì hú wèi shāng kǎn kē。
君看世事尽如此,拔剑听我松前歌。jūn kàn shì shì jǐn rú cǐ,bá jiàn tīng wǒ sōng qián gē。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

诸将

何景明

万方皆寇盗,诸将半公休。wàn fāng jiē kòu dào,zhū jiāng bàn gōng xiū。
未息苍生困,犹烦玉食忧。wèi xī cāng shēng kùn,yóu fán yù shí yōu。
珥貂前日赐,汗马几时收。ěr diāo qián rì cì,hàn mǎ jǐ shí shōu。
莫倚兵车力,安危在运筹。mò yǐ bīng chē lì,ān wēi zài yùn chóu。

防寇

何景明

万国犹防寇,三年未罢师。wàn guó yóu fáng kòu,sān nián wèi bà shī。
天清闻鼓角,野旷见旌旗。tiān qīng wén gǔ jiǎo,yě kuàng jiàn jīng qí。
岸雪晴含照,山云晚趁姿。àn xuě qíng hán zhào,shān yún wǎn chèn zī。
孤臣北上日,想望太平时。gū chén běi shàng rì,xiǎng wàng tài píng shí。

观兵二首

何景明

将帅俱分阃,朝廷再剖符。jiāng shuài jù fēn kǔn,cháo tíng zài pōu fú。
选徒皆虎士,战马尽龙驹。xuǎn tú jiē hǔ shì,zhàn mǎ jǐn lóng jū。
直指黄河外,长驱碧海隅。zhí zhǐ huáng hé wài,zhǎng qū bì hǎi yú。
感恩须此辈,万一为捐躯。gǎn ēn xū cǐ bèi,wàn yī wèi juān qū。

观兵二首

何景明

组练回天地,戈鋋白日摇。zǔ liàn huí tiān dì,gē chán bái rì yáo。
王师一奋怒,寇贼可潜消。wáng shī yī fèn nù,kòu zéi kě qián xiāo。
使过传金节,军行奏玉箫。shǐ guò chuán jīn jié,jūn xíng zòu yù xiāo。
人言汉家将,今是霍嫖姚。rén yán hàn jiā jiāng,jīn shì huò piáo yáo。

盗起

何景明

盗起从畿甸,徒劳将帅心。dào qǐ cóng jī diān,tú láo jiāng shuài xīn。
徵兵摇白羽,募士散黄金。zhēng bīng yáo bái yǔ,mù shì sàn huáng jīn。
天地河嵩隔,风尘海岱阴。tiān dì hé sōng gé,fēng chén hǎi dài yīn。
万方吹画角,此曲激沾襟。wàn fāng chuī huà jiǎo,cǐ qū jī zhān jīn。

花当

何景明

闻道花当种,缘边部落遥。wén dào huā dāng zhǒng,yuán biān bù luò yáo。
百年为汉卫,每岁款天朝。bǎi nián wèi hàn wèi,měi suì kuǎn tiān cháo。
犯顺若无敌,背恩谁尔骄。fàn shùn ruò wú dí,bèi ēn shuí ěr jiāo。
侧想文皇日,龙骧亲渡辽。cè xiǎng wén huáng rì,lóng xiāng qīn dù liáo。

内直遇雪

何景明

袅袅城云影,萧萧急霰催。niǎo niǎo chéng yún yǐng,xiāo xiāo jí xiàn cuī。
远从仙阁度,轻绕凤池回。yuǎn cóng xiān gé dù,qīng rào fèng chí huí。
弄日摇彤管,含风引玉杯。nòng rì yáo tóng guǎn,hán fēng yǐn yù bēi。
春还今岁早,先报汉宫梅。chūn hái jīn suì zǎo,xiān bào hàn gōng méi。

入朝遇雨

何景明

跃马天街霁,趋朝冷色催。yuè mǎ tiān jiē jì,qū cháo lěng sè cuī。
好风先北起,微雨自东来。hǎo fēng xiān běi qǐ,wēi yǔ zì dōng lái。
柳拂重城锁,花笼复道回。liǔ fú zhòng chéng suǒ,huā lóng fù dào huí。
万方忧旱日,沾洒望蓬莱。wàn fāng yōu hàn rì,zhān sǎ wàng péng lái。

将雪有怀

何景明

长安十万户,骑马欲何之。zhǎng ān shí wàn hù,qí mǎ yù hé zhī。
已动寻梅兴,空成采葛诗。yǐ dòng xún méi xīng,kōng chéng cǎi gé shī。
雪心知霰集,云意怯风吹。xuě xīn zhī xiàn jí,yún yì qiè fēng chuī。
今夜西堂烛,萧然有所思。jīn yè xī táng zhú,xiāo rán yǒu suǒ sī。

冬月

何景明

冬月少光辉,霜天影渐微。dōng yuè shǎo guāng huī,shuāng tiān yǐng jiàn wēi。
鼓鼙仍雪塞,灯火自风扉。gǔ pí réng xuě sāi,dēng huǒ zì fēng fēi。
水冻蛟潜泣,沙寒雁不飞。shuǐ dòng jiāo qián qì,shā hán yàn bù fēi。
何时汉家将,双照羽旗归。hé shí hàn jiā jiāng,shuāng zhào yǔ qí guī。

秋雨

何景明

断续城头雨,空斋绿藓封。duàn xù chéng tóu yǔ,kōng zhāi lǜ xiǎn fēng。
孤灯闻过雁,四璧起鸣蛩。gū dēng wén guò yàn,sì bì qǐ míng qióng。
细草伤心碧,幽花满目浓。xì cǎo shāng xīn bì,yōu huā mǎn mù nóng。
美人居绮陌,几日不相逢。měi rén jū qǐ mò,jǐ rì bù xiāng féng。

十七夜月思

何景明

秋夜已如此,美人安在兹。qiū yè yǐ rú cǐ,měi rén ān zài zī。
含颦向王魄,扬耒忆蛾眉。hán pín xiàng wáng pò,yáng lěi yì é méi。
袅袅芳香歇,盈盈白露滋。niǎo niǎo fāng xiāng xiē,yíng yíng bái lù zī。
河关怅伊阻,谁复讯佳期。hé guān chàng yī zǔ,shuí fù xùn jiā qī。

雨雪曲

何景明

蒲海云成阵,天山雪作花。pú hǎi yún chéng zhèn,tiān shān xuě zuò huā。
长城烽火入,虏骑动鸣笳。zhǎng chéng fēng huǒ rù,lǔ qí dòng míng jiā。
雾深迷汉月,风起暗胡沙。wù shēn mí hàn yuè,fēng qǐ àn hú shā。
一夜关河冷,征人尽念家。yī yè guān hé lěng,zhēng rén jǐn niàn jiā。

星变

何景明

星变干常纪,花开与令违。xīng biàn gàn cháng jì,huā kāi yǔ lìng wéi。
九重方避殿,四海望垂衣。jiǔ zhòng fāng bì diàn,sì hǎi wàng chuí yī。
赋敛何时缓,流亡几处归。fù liǎn hé shí huǎn,liú wáng jǐ chù guī。
庙堂图至理,早晚答天威。miào táng tú zhì lǐ,zǎo wǎn dá tiān wēi。

冬月

何景明

冬月今宵满,他乡此夜情。dōng yuè jīn xiāo mǎn,tā xiāng cǐ yè qíng。
城高初影堞,楼静故当楹。chéng gāo chū yǐng dié,lóu jìng gù dāng yíng。
雾濯寒辉苦,风吹夕晕生。wù zhuó hán huī kǔ,fēng chuī xī yūn shēng。
卷帘愁不寐,庭树宿鸦惊。juǎn lián chóu bù mèi,tíng shù sù yā jīng。