古诗词

古松行

何景明

岳州地多古松树,千株万株植官路。yuè zhōu dì duō gǔ sōng shù,qiān zhū wàn zhū zhí guān lù。
故老犹能记岁年,行人不解知朝暮。gù lǎo yóu néng jì suì nián,xíng rén bù jiě zhī cháo mù。
临江西来烟雾起,夹谷连山一百里。lín jiāng xī lái yān wù qǐ,jiā gǔ lián shān yī bǎi lǐ。
黛色寒通七泽云,秋声夜卷三江水。dài sè hán tōng qī zé yún,qiū shēng yè juǎn sān jiāng shuǐ。
郡城之北江水东,鄂王祠庙丹青空。jùn chéng zhī běi jiāng shuǐ dōng,è wáng cí miào dān qīng kōng。
英雄为谟本宏远,古水至今多烈风。yīng xióng wèi mó běn hóng yuǎn,gǔ shuǐ zhì jīn duō liè fēng。
忠魂义魄杳何在,故物依然见遗爱。zhōng hún yì pò yǎo hé zài,gù wù yī rán jiàn yí ài。
繁枝百世人不剪,直气千寻我当拜。fán zhī bǎi shì rén bù jiǎn,zhí qì qiān xún wǒ dāng bài。
六年前过蒲圻城,古松阴中三日行。liù nián qián guò pú qí chéng,gǔ sōng yīn zhōng sān rì xíng。
空山倒挂雷雨黑,盛夏常贮炎风清。kōng shān dào guà léi yǔ hēi,shèng xià cháng zhù yán fēng qīng。
邮亭传舍总萧瑟,郁抱烦襟亦飘逸。yóu tíng chuán shě zǒng xiāo sè,yù bào fán jīn yì piāo yì。
回岩峭壁奔洪涛,老蔓长藤翻白日。huí yán qiào bì bēn hóng tāo,lǎo màn zhǎng téng fān bái rì。
只今复向巴立道,野草渐多松渐少。zhǐ jīn fù xiàng bā lì dào,yě cǎo jiàn duō sōng jiàn shǎo。
仄径孤根半蚀苔,夕阳几树空垂茑。zè jìng gū gēn bàn shí tái,xī yáng jǐ shù kōng chuí niǎo。
昔时所见合抱材,断枝落叶随蒿莱。xī shí suǒ jiàn hé bào cái,duàn zhī luò yè suí hāo lái。
过客山中想清籁,行徒道上愁黄埃。guò kè shān zhōng xiǎng qīng lài,xíng tú dào shàng chóu huáng āi。
辇山舆岭万千重,半作豪家楼上栋。niǎn shān yú lǐng wàn qiān zhòng,bàn zuò háo jiā lóu shàng dòng。
古人之力今人劳,大厦明堂不得用。gǔ rén zhī lì jīn rén láo,dà shà míng táng bù dé yòng。
年年官吏催斧斤,故老虽怒那敢嗔。nián nián guān lì cuī fǔ jīn,gù lǎo suī nù nà gǎn chēn。
傍枝出地子成树,野妇山樵摧作薪。bàng zhī chū dì zi chéng shù,yě fù shān qiáo cuī zuò xīn。
驿前数干聊可数,我忽见之再三抚。yì qián shù gàn liáo kě shù,wǒ hū jiàn zhī zài sān fǔ。
霜皮露甲如虬蟠,雾鬣烟鬟学龙舞。shuāng pí lù jiǎ rú qiú pán,wù liè yān huán xué lóng wǔ。
阴森气象凛犹昔,翠色长标不可侮。yīn sēn qì xiàng lǐn yóu xī,cuì sè zhǎng biāo bù kě wǔ。
荒林旷野识者稀,终为谁家起廊庑。huāng lín kuàng yě shí zhě xī,zhōng wèi shuí jiā qǐ láng wǔ。
回首鄂庙秋山阿,庙前之树无高柯。huí shǒu è miào qiū shān ā,miào qián zhī shù wú gāo kē。
鬼神诃护亦徒尔,英灵不返将如何。guǐ shén hē hù yì tú ěr,yīng líng bù fǎn jiāng rú hé。
达人且勿怨摇落,志士胡为伤轗轲。dá rén qiě wù yuàn yáo luò,zhì shì hú wèi shāng kǎn kē。
君看世事尽如此,拔剑听我松前歌。jūn kàn shì shì jǐn rú cǐ,bá jiàn tīng wǒ sōng qián gē。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

得钱水部书

何景明

故人俱落魄,水部近何如。gù rén jù luò pò,shuǐ bù jìn hé rú。
河上三年别,天涯十月书。hé shàng sān nián bié,tiān yá shí yuè shū。
烟波愁望里,风雨梦魂馀。yān bō chóu wàng lǐ,fēng yǔ mèng hún yú。
更枉怀人作,长吟泪满裾。gèng wǎng huái rén zuò,zhǎng yín lèi mǎn jū。

怀沈子

何景明

沈生南国去,别我独悽然。shěn shēng nán guó qù,bié wǒ dú qī rán。
落月清江树,归人何处船。luò yuè qīng jiāng shù,guī rén hé chù chuán。
十年安陆舍,数口太湖田。shí nián ān lù shě,shù kǒu tài hú tián。
想到乡园日,生涯亦可怜。xiǎng dào xiāng yuán rì,shēng yá yì kě lián。

别望之

何景明

相送不得远,临水一悲歌。xiāng sòng bù dé yuǎn,lín shuǐ yī bēi gē。
行云暮不止,游子意如何。xíng yún mù bù zhǐ,yóu zi yì rú hé。
楚塞风烟迥,燕关雨雪多。chǔ sāi fēng yān jiǒng,yàn guān yǔ xuě duō。
春还问消息,尺素莫蹉跎。chūn hái wèn xiāo xī,chǐ sù mò cuō tuó。

洪法寺别锦夫邃伯

何景明

古寺垂杨里,楼台照落晖。gǔ sì chuí yáng lǐ,lóu tái zhào luò huī。
重来旧游地,却与故人违。zhòng lái jiù yóu dì,què yǔ gù rén wéi。
云树千山暗,风花三月飞。yún shù qiān shān àn,fēng huā sān yuè fēi。
未将湖海泪,空洒路傍衣。wèi jiāng hú hǎi lèi,kōng sǎ lù bàng yī。

寄孙世其

何景明

世路渺难定,相期未有涯。shì lù miǎo nán dìng,xiāng qī wèi yǒu yá。
昔为燕地客,常到楚人家。xī wèi yàn dì kè,cháng dào chǔ rén jiā。
系马中堂树,听莺上苑花。xì mǎ zhōng táng shù,tīng yīng shàng yuàn huā。
故园看北斗,肠断忆京华。gù yuán kàn běi dòu,cháng duàn yì jīng huá。

酬葛时秀

何景明

罢归翻自喜,旧业有青山。bà guī fān zì xǐ,jiù yè yǒu qīng shān。
积雨稀来客,孤云独往还。jī yǔ xī lái kè,gū yún dú wǎng hái。
良朋枉高倡,抚卷一开颜。liáng péng wǎng gāo chàng,fǔ juǎn yī kāi yán。
何日还乘兴,题诗到竹间。hé rì hái chéng xīng,tí shī dào zhú jiān。

怀叶时华

何景明

佳人湖上住,亭榭迥堪怜。jiā rén hú shàng zhù,tíng xiè jiǒng kān lián。
手把青荷叶,行吟绿水边。shǒu bǎ qīng hé yè,xíng yín lǜ shuǐ biān。
客皆莲社友,人是竹林贤。kè jiē lián shè yǒu,rén shì zhú lín xián。
欲系空庭马,闻君高树蝉。yù xì kōng tíng mǎ,wén jūn gāo shù chán。

雨夜

何景明

云薄高城上,孤亭郡郭西。yún báo gāo chéng shàng,gū tíng jùn guō xī。
暗中萤火度,灯下草虫啼。àn zhōng yíng huǒ dù,dēng xià cǎo chóng tí。
零落同游客,凄凉旧雨题。líng luò tóng yóu kè,qī liáng jiù yǔ tí。
高歌视雄剑,慷慨为谁携。gāo gē shì xióng jiàn,kāng kǎi wèi shuí xié。

游贤隐寺次马君卿韵

何景明

系马长松下,风烟几日留。xì mǎ zhǎng sōng xià,fēng yān jǐ rì liú。
天高还薄暮,地迥更逢秋。tiān gāo hái báo mù,dì jiǒng gèng féng qiū。
孤嶂开僧舍,千峰绕佛楼。gū zhàng kāi sēng shě,qiān fēng rào fú lóu。
自能来白社,不用远公求。zì néng lái bái shè,bù yòng yuǎn gōng qiú。

与孙世其晚坐

何景明

留客江村暮,开尊对浦沙。liú kè jiāng cūn mù,kāi zūn duì pǔ shā。
池心上孤月,树杪落残霞。chí xīn shàng gū yuè,shù miǎo luò cán xiá。
地僻唯宜竹,秋高未有花。dì pì wéi yí zhú,qiū gāo wèi yǒu huā。
琴书堪晤语,随意宿山家。qín shū kān wù yǔ,suí yì sù shān jiā。

十四夜

何景明

水际浮云起,孤城日暮阴。shuǐ jì fú yún qǐ,gū chéng rì mù yīn。
万山秋叶下,独坐一灯深。wàn shān qiū yè xià,dú zuò yī dēng shēn。
白露蒹葭落,西风蟋蟀吟。bái lù jiān jiā luò,xī fēng xī shuài yín。
关山今夜月,横笛有哀音。guān shān jīn yè yuè,héng dí yǒu āi yīn。

雨中

何景明

一室高原次,遥天起夕风。yī shì gāo yuán cì,yáo tiān qǐ xī fēng。
雨来河树外,日沉山雾中。yǔ lái hé shù wài,rì chén shān wù zhōng。
凫雁秋沙静,鸡豚委巷通。fú yàn qiū shā jìng,jī tún wěi xiàng tōng。
白云望不尽,相对意无穷。bái yún wàng bù jǐn,xiāng duì yì wú qióng。

寄雷长史

何景明

不见雷夫子,相望岁半馀。bù jiàn léi fū zi,xiāng wàng suì bàn yú。
王门盛宾客,仙府足图书。wáng mén shèng bīn kè,xiān fǔ zú tú shū。
贾傅才谁敌,相如病独居。jiǎ fù cái shuí dí,xiāng rú bìng dú jū。
怜君兼吏隐,休忆锦江鱼。lián jūn jiān lì yǐn,xiū yì jǐn jiāng yú。

宿胡山人家

何景明

骑马侵晨出,看山至日昏。qí mǎ qīn chén chū,kàn shān zhì rì hūn。
鸣鸡千嶂里,高树一家村。míng jī qiān zhàng lǐ,gāo shù yī jiā cūn。
白石斜通径,清泉直到门。bái shí xié tōng jìng,qīng quán zhí dào mén。
只疑人世外,别自有乾坤。zhǐ yí rén shì wài,bié zì yǒu qián kūn。

登坚山寺

何景明

西峰插天起,绝顶寺门开。xī fēng chā tiān qǐ,jué dǐng sì mén kāi。
云里一僧住,山中无客来。yún lǐ yī sēng zhù,shān zhōng wú kè lái。
落花平讲席,积草遍香台。luò huā píng jiǎng xí,jī cǎo biàn xiāng tái。
我欲闻清梵,焚香坐不回。wǒ yù wén qīng fàn,fén xiāng zuò bù huí。
1480«3456789»