古诗词

古松行

何景明

岳州地多古松树,千株万株植官路。yuè zhōu dì duō gǔ sōng shù,qiān zhū wàn zhū zhí guān lù。
故老犹能记岁年,行人不解知朝暮。gù lǎo yóu néng jì suì nián,xíng rén bù jiě zhī cháo mù。
临江西来烟雾起,夹谷连山一百里。lín jiāng xī lái yān wù qǐ,jiā gǔ lián shān yī bǎi lǐ。
黛色寒通七泽云,秋声夜卷三江水。dài sè hán tōng qī zé yún,qiū shēng yè juǎn sān jiāng shuǐ。
郡城之北江水东,鄂王祠庙丹青空。jùn chéng zhī běi jiāng shuǐ dōng,è wáng cí miào dān qīng kōng。
英雄为谟本宏远,古水至今多烈风。yīng xióng wèi mó běn hóng yuǎn,gǔ shuǐ zhì jīn duō liè fēng。
忠魂义魄杳何在,故物依然见遗爱。zhōng hún yì pò yǎo hé zài,gù wù yī rán jiàn yí ài。
繁枝百世人不剪,直气千寻我当拜。fán zhī bǎi shì rén bù jiǎn,zhí qì qiān xún wǒ dāng bài。
六年前过蒲圻城,古松阴中三日行。liù nián qián guò pú qí chéng,gǔ sōng yīn zhōng sān rì xíng。
空山倒挂雷雨黑,盛夏常贮炎风清。kōng shān dào guà léi yǔ hēi,shèng xià cháng zhù yán fēng qīng。
邮亭传舍总萧瑟,郁抱烦襟亦飘逸。yóu tíng chuán shě zǒng xiāo sè,yù bào fán jīn yì piāo yì。
回岩峭壁奔洪涛,老蔓长藤翻白日。huí yán qiào bì bēn hóng tāo,lǎo màn zhǎng téng fān bái rì。
只今复向巴立道,野草渐多松渐少。zhǐ jīn fù xiàng bā lì dào,yě cǎo jiàn duō sōng jiàn shǎo。
仄径孤根半蚀苔,夕阳几树空垂茑。zè jìng gū gēn bàn shí tái,xī yáng jǐ shù kōng chuí niǎo。
昔时所见合抱材,断枝落叶随蒿莱。xī shí suǒ jiàn hé bào cái,duàn zhī luò yè suí hāo lái。
过客山中想清籁,行徒道上愁黄埃。guò kè shān zhōng xiǎng qīng lài,xíng tú dào shàng chóu huáng āi。
辇山舆岭万千重,半作豪家楼上栋。niǎn shān yú lǐng wàn qiān zhòng,bàn zuò háo jiā lóu shàng dòng。
古人之力今人劳,大厦明堂不得用。gǔ rén zhī lì jīn rén láo,dà shà míng táng bù dé yòng。
年年官吏催斧斤,故老虽怒那敢嗔。nián nián guān lì cuī fǔ jīn,gù lǎo suī nù nà gǎn chēn。
傍枝出地子成树,野妇山樵摧作薪。bàng zhī chū dì zi chéng shù,yě fù shān qiáo cuī zuò xīn。
驿前数干聊可数,我忽见之再三抚。yì qián shù gàn liáo kě shù,wǒ hū jiàn zhī zài sān fǔ。
霜皮露甲如虬蟠,雾鬣烟鬟学龙舞。shuāng pí lù jiǎ rú qiú pán,wù liè yān huán xué lóng wǔ。
阴森气象凛犹昔,翠色长标不可侮。yīn sēn qì xiàng lǐn yóu xī,cuì sè zhǎng biāo bù kě wǔ。
荒林旷野识者稀,终为谁家起廊庑。huāng lín kuàng yě shí zhě xī,zhōng wèi shuí jiā qǐ láng wǔ。
回首鄂庙秋山阿,庙前之树无高柯。huí shǒu è miào qiū shān ā,miào qián zhī shù wú gāo kē。
鬼神诃护亦徒尔,英灵不返将如何。guǐ shén hē hù yì tú ěr,yīng líng bù fǎn jiāng rú hé。
达人且勿怨摇落,志士胡为伤轗轲。dá rén qiě wù yuàn yáo luò,zhì shì hú wèi shāng kǎn kē。
君看世事尽如此,拔剑听我松前歌。jūn kàn shì shì jǐn rú cǐ,bá jiàn tīng wǒ sōng qián gē。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

平越

何景明

清晨发平越,雾暗山益密。qīng chén fā píng yuè,wù àn shān yì mì。
仆夫各相戒,路远恐迷失。pū fū gè xiāng jiè,lù yuǎn kǒng mí shī。
薄午游气清,参差众峰出。báo wǔ yóu qì qīng,cān chà zhòng fēng chū。
鸡鸣溪谷中,始见崖上日。jī míng xī gǔ zhōng,shǐ jiàn yá shàng rì。
云叶分杳冥,高原被华实。yún yè fēn yǎo míng,gāo yuán bèi huá shí。
秋风起丛林,兴怠乃非一。qiū fēng qǐ cóng lín,xīng dài nǎi fēi yī。
悠悠远行游,历险难具述。yōu yōu yuǎn xíng yóu,lì xiǎn nán jù shù。

新添

何景明

朝登七盘坡,复下九折坂。cháo dēng qī pán pō,fù xià jiǔ zhé bǎn。
长风飘落日,杳杳前山晚。zhǎng fēng piāo luò rì,yǎo yǎo qián shān wǎn。
佂夫行取薪,夜入涧中饭。zhēng fū xíng qǔ xīn,yè rù jiàn zhōng fàn。
仰视飞鸟还,载观浮云卷。yǎng shì fēi niǎo hái,zài guān fú yún juǎn。
还顾望乡邑,日与亲爱远。hái gù wàng xiāng yì,rì yǔ qīn ài yuǎn。
公家尚有程,安能速言返。gōng jiā shàng yǒu chéng,ān néng sù yán fǎn。

普定

何景明

鼓绝掩山城,空堂思超忽。gǔ jué yǎn shān chéng,kōng táng sī chāo hū。
孤灯明夕帷,悄悄凉风发。gū dēng míng xī wéi,qiāo qiāo liáng fēng fā。
落叶何飘萧,飞萤互明没。luò yè hé piāo xiāo,fēi yíng hù míng méi。
客窗临古寺,坐待微钟歇。kè chuāng lín gǔ sì,zuò dài wēi zhōng xiē。

城南妇行

何景明

城南有寡妇,见客泣数行。chéng nán yǒu guǎ fù,jiàn kè qì shù xíng。
自言良家女,少小藏闺房。zì yán liáng jiā nǚ,shǎo xiǎo cáng guī fáng。
青春娇素手,白日照红妆。qīng chūn jiāo sù shǒu,bái rì zhào hóng zhuāng。
父母偏见怜,嫁我不出乡。fù mǔ piān jiàn lián,jià wǒ bù chū xiāng。
前年弥鲁乱,腥秽入我堂。qián nián mí lǔ luàn,xīng huì rù wǒ táng。
弟兄各战死,亲戚俱阵亡。dì xiōng gè zhàn sǐ,qīn qī jù zhèn wáng。
嗟哉华艳质,忍耻罹凶强。jiē zāi huá yàn zhì,rěn chǐ lí xiōng qiáng。
忧愁云发变,辛苦朱颜伤。yōu chóu yún fā biàn,xīn kǔ zhū yán shāng。
昨闻故夫在,息消通两方。zuó wén gù fū zài,xī xiāo tōng liǎng fāng。
百金赎我身,三年归旧疆。bǎi jīn shú wǒ shēn,sān nián guī jiù jiāng。
归来门巷异,人少蓬蒿长。guī lái mén xiàng yì,rén shǎo péng hāo zhǎng。
转盼夫亦死,儿女空在傍。zhuǎn pàn fū yì sǐ,ér nǚ kōng zài bàng。
薄田无耕犊,寒腊无完裳。báo tián wú gēng dú,hán là wú wán shang。
人生固有命,妾独遭此殃。rén shēng gù yǒu mìng,qiè dú zāo cǐ yāng。
况复官军至,烧焚庐井荒。kuàng fù guān jūn zhì,shāo fén lú jǐng huāng。
主将贪贿赂,百死不一偿。zhǔ jiāng tān huì lù,bǎi sǐ bù yī cháng。
朝廷自有法,出师亦有名。cháo tíng zì yǒu fǎ,chū shī yì yǒu míng。
妾身何足道,无乃乖天常。qiè shēn hé zú dào,wú nǎi guāi tiān cháng。

平埧城南村三首

何景明

朝出城南村,策马入荆杞。cháo chū chéng nán cūn,cè mǎ rù jīng qǐ。
村中八九家,烟火自成里。cūn zhōng bā jiǔ jiā,yān huǒ zì chéng lǐ。
儿童候晨光,稍稍荆扉启。ér tóng hòu chén guāng,shāo shāo jīng fēi qǐ。
四邻务收穫,时复披草语。sì lín wù shōu huò,shí fù pī cǎo yǔ。
眤眤何所云,但言好禾黍。nì nì hé suǒ yún,dàn yán hǎo hé shǔ。

平埧城南村三首

何景明

秋阴结林霏,细雨洒茅室。qiū yīn jié lín fēi,xì yǔ sǎ máo shì。
牧放止近郊,牛羊不相失。mù fàng zhǐ jìn jiāo,niú yáng bù xiāng shī。
广园散花林,平畴蔼风日。guǎng yuán sàn huā lín,píng chóu ǎi fēng rì。
长幼不出门,咸知恋俦匹。zhǎng yòu bù chū mén,xián zhī liàn chóu pǐ。
喧喧车马中,徒为慕高秩。xuān xuān chē mǎ zhōng,tú wèi mù gāo zhì。
悬舆当何时,可使志愿毕。xuán yú dāng hé shí,kě shǐ zhì yuàn bì。

平埧城南村三首

何景明

沉沉古陂水,日暮寒更绿。chén chén gǔ bēi shuǐ,rì mù hán gèng lǜ。
隔陂见居人,萝蔓缠草屋。gé bēi jiàn jū rén,luó màn chán cǎo wū。
摘禾留客饭,采薪发秋木。zhāi hé liú kè fàn,cǎi xīn fā qiū mù。
童稚持竹竿,雨中放鸡鹜。tóng zhì chí zhú gān,yǔ zhōng fàng jī wù。
区区化外国,犹得睹淳朴。qū qū huà wài guó,yóu dé dǔ chún pǔ。

涪万

何景明

孟冬气始萧,叶落北风凉。mèng dōng qì shǐ xiāo,yè luò běi fēng liáng。
寒水敛沟壑,馀辉照桥梁。hán shuǐ liǎn gōu hè,yú huī zhào qiáo liáng。
方舟下涪万,所历非一疆。fāng zhōu xià fú wàn,suǒ lì fēi yī jiāng。
崇朝越千里,川涂渺苍苍。chóng cháo yuè qiān lǐ,chuān tú miǎo cāng cāng。
浮云带城邑,壮丽逶且长。fú yún dài chéng yì,zhuàng lì wēi qiě zhǎng。
况多古人迹,览之心慨慷。kuàng duō gǔ rén jì,lǎn zhī xīn kǎi kāng。
登游岂不美,滞淫非我乡。dēng yóu qǐ bù měi,zhì yín fēi wǒ xiāng。

泊云阳江头玩月

何景明

扁舟泊沙岸,皓月出翠岭。biǎn zhōu pō shā àn,hào yuè chū cuì lǐng。
开窗鉴清辉,照我孤烛冷。kāi chuāng jiàn qīng huī,zhào wǒ gū zhú lěng。
高林散疏光,远渚接馀景。gāo lín sàn shū guāng,yuǎn zhǔ jiē yú jǐng。
纵横银汉回,三五玉绳耿。zòng héng yín hàn huí,sān wǔ yù shéng gěng。
弦望几更易,客行尚殊境。xián wàng jǐ gèng yì,kè xíng shàng shū jìng。
佳期邈山岳,端坐令人省。jiā qī miǎo shān yuè,duān zuò lìng rén shěng。

平夷二首

何景明

滇南八月中,绿林何萋萋。diān nán bā yuè zhōng,lǜ lín hé qī qī。
居人亦相辏,数里闻鸣鸡。jū rén yì xiāng còu,shù lǐ wén míng jī。
路转无诘曲,山行少攀跻。lù zhuǎn wú jí qū,shān xíng shǎo pān jī。
回瞻贵阳道,咫尺蹊壑迷。huí zhān guì yáng dào,zhǐ chǐ qī hè mí。

平夷二首

何景明

夜宿平夷馆,风悲气始凄。yè sù píng yí guǎn,fēng bēi qì shǐ qī。
月光皎东壁,白露寒螀啼。yuè guāng jiǎo dōng bì,bái lù hán jiāng tí。
凭高视中原,但觉众星低。píng gāo shì zhōng yuán,dàn jué zhòng xīng dī。
长路心益壮,浩歌天之西。zhǎng lù xīn yì zhuàng,hào gē tiān zhī xī。

涿鹿道中

何景明

高城郁莽苍,永路多荆棘。gāo chéng yù mǎng cāng,yǒng lù duō jīng jí。
日气夕冷阴,游氛浩无极。rì qì xī lěng yīn,yóu fēn hào wú jí。
城边古时丘,宿草蔓于域。chéng biān gǔ shí qiū,sù cǎo màn yú yù。
树木何萧萧,狐狸鸣其侧。shù mù hé xiāo xiāo,hú lí míng qí cè。
访古思轩辕,嵚崟何由陟。fǎng gǔ sī xuān yuán,qīn yín hé yóu zhì。
伊昔奋龙战,明明庶邦式。yī xī fèn lóng zhàn,míng míng shù bāng shì。
神驭飘鼎湖,乌号缅玄德。shén yù piāo dǐng hú,wū hào miǎn xuán dé。
遗踪迈荒野,盛烈存兹国。yí zōng mài huāng yě,shèng liè cún zī guó。
谁云戡乱功,不俟干戈力。shuí yún kān luàn gōng,bù qí gàn gē lì。
风云变俄顷,明晦古难测。fēng yún biàn é qǐng,míng huì gǔ nán cè。
薄暮穷林中,惄焉长太息。báo mù qióng lín zhōng,nì yān zhǎng tài xī。

渡白沟

何景明

春行伤旅思,单车怅蹉跎。chūn xíng shāng lǚ sī,dān chē chàng cuō tuó。
晨眺黄金台,夕渡白沟河。chén tiào huáng jīn tái,xī dù bái gōu hé。
求贤不可见,血战竟如何。qiú xián bù kě jiàn,xuè zhàn jìng rú hé。
落日古原下,悲风入浩歌。luò rì gǔ yuán xià,bēi fēng rù hào gē。

丛台

何景明

邯郸多侠士,赵地产名娼。hán dān duō xiá shì,zhào dì chǎn míng chāng。
日夕高台上,欢宴殊未央。rì xī gāo tái shàng,huān yàn shū wèi yāng。
黄金饰舞榭,白璧缀砍梁。huáng jīn shì wǔ xiè,bái bì zhuì kǎn liáng。
安见千年后,空令春草长。ān jiàn qiān nián hòu,kōng lìng chūn cǎo zhǎng。

五平五仄体

何景明

秋原何萧萧,耳目去杂茸。qiū yuán hé xiāo xiāo,ěr mù qù zá rōng。
枯荷犹穿塘,苦瓠尚抱陇。kū hé yóu chuān táng,kǔ hù shàng bào lǒng。
寒风吹空林,落日照古冢。hán fēng chuī kōng lín,luò rì zhào gǔ zhǒng。
徘徊观陈踪,露下发忽竦。pái huái guān chén zōng,lù xià fā hū sǒng。