古诗词

宝剑篇

何景明

我有双龙之宝剑,重之不灭只吴钩。wǒ yǒu shuāng lóng zhī bǎo jiàn,zhòng zhī bù miè zhǐ wú gōu。
雄游九天横素秋,雌鸣匣中声啁啾。xióng yóu jiǔ tiān héng sù qiū,cí míng xiá zhōng shēng zhāo jiū。
扶风豪士邯郸侠,千金在傍不敢酬。fú fēng háo shì hán dān xiá,qiān jīn zài bàng bù gǎn chóu。
雪花星文照玉玦,赠汝慰我心所求。xuě huā xīng wén zhào yù jué,zèng rǔ wèi wǒ xīn suǒ qiú。
汝今年才二十四,北上长安见天子。rǔ jīn nián cái èr shí sì,běi shàng zhǎng ān jiàn tiān zi。
手翳凤凰跨骐骥,肝胆义气无与比。shǒu yì fèng huáng kuà qí jì,gān dǎn yì qì wú yǔ bǐ。
古花江头春风起,绿袍青绶带秋水。gǔ huā jiāng tóu chūn fēng qǐ,lǜ páo qīng shòu dài qiū shuǐ。
想见提携白日前,更看结佩青云里。xiǎng jiàn tí xié bái rì qián,gèng kàn jié pèi qīng yún lǐ。
我初铸此良已劳,昆吾铁冶风雷号。wǒ chū zhù cǐ liáng yǐ láo,kūn wú tiě yě fēng léi hào。
宝鞘玉珥黄金错,何以系之赤锦绦。bǎo qiào yù ěr huáng jīn cuò,hé yǐ xì zhī chì jǐn tāo。
砍地翻虞沧溟倒,倚天未觉虹蜺高。kǎn dì fān yú cāng míng dào,yǐ tiān wèi jué hóng ní gāo。
十年在匣尚未试,尝恐弃置成铅刀。shí nián zài xiá shàng wèi shì,cháng kǒng qì zhì chéng qiān dāo。
君不见丰城紫氛埋古狱,星辰夜摇魍魉哭。jūn bù jiàn fēng chéng zǐ fēn mái gǔ yù,xīng chén yè yáo wǎng liǎng kū。
奇器逢人自有时,肯使尘沙竟湮没。qí qì féng rén zì yǒu shí,kěn shǐ chén shā jìng yān méi。
又不见蓝田宝山空突兀,顽石却指神锋秃。yòu bù jiàn lán tián bǎo shān kōng tū wù,wán shí què zhǐ shén fēng tū。
平生虽有不炼钢,一用不谨为弃物,吁嗟戴生尔无忽。píng shēng suī yǒu bù liàn gāng,yī yòng bù jǐn wèi qì wù,xū jiē dài shēng ěr wú hū。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

八哥

何景明

窗前八哥鸟,学语太轻狂。chuāng qián bā gē niǎo,xué yǔ tài qīng kuáng。
何须以鹦鹉,自遣羽毛伤。hé xū yǐ yīng wǔ,zì qiǎn yǔ máo shāng。

独坐

何景明

独坐鸣虫起,秋怀已不胜。dú zuò míng chóng qǐ,qiū huái yǐ bù shèng。
西风窗下度,木叶洒寒灯。xī fēng chuāng xià dù,mù yè sǎ hán dēng。

雨后十首

何景明

水涨孤村白,天垂四野青。shuǐ zhǎng gū cūn bái,tiān chuí sì yě qīng。
开门秋雨霁,闲步郭西亭。kāi mén qiū yǔ jì,xián bù guō xī tíng。

雨后十首

何景明

竟夕雨连舍,今朝云出溪。jìng xī yǔ lián shě,jīn cháo yún chū xī。
轻雷千嶂外,馀日数家西。qīng léi qiān zhàng wài,yú rì shù jiā xī。

雨后十首

何景明

三日不出门,草长门前路。sān rì bù chū mén,cǎo zhǎng mén qián lù。
登楼一水明,倚柱千山暮。dēng lóu yī shuǐ míng,yǐ zhù qiān shān mù。

雨后十首

何景明

人归郭门树,鸟噪野田风。rén guī guō mén shù,niǎo zào yě tián fēng。
雨散高城上,日落深涧中。yǔ sàn gāo chéng shàng,rì luò shēn jiàn zhōng。

雨后十首

何景明

画角城隈起,风吹响入云。huà jiǎo chéng wēi qǐ,fēng chuī xiǎng rù yún。
清秋易生感,深夜更多闻。qīng qiū yì shēng gǎn,shēn yè gèng duō wén。

雨后十首

何景明

遥看三角山,正在云生处。yáo kàn sān jiǎo shān,zhèng zài yún shēng chù。
日暮山中人,空攀荔枝树。rì mù shān zhōng rén,kōng pān lì zhī shù。

雨后十首

何景明

片片白鸥鸟,看人队队飞。piàn piàn bái ōu niǎo,kàn rén duì duì fēi。
沙头莫相认,与尔久忘机。shā tóu mò xiāng rèn,yǔ ěr jiǔ wàng jī。

雨后十首

何景明

槛倚崩沙出,篱通乱水过。kǎn yǐ bēng shā chū,lí tōng luàn shuǐ guò。
家人休扫石,自爱碧苔多。jiā rén xiū sǎo shí,zì ài bì tái duō。

雨后十首

何景明

朝闻城西钟,暮望城西寺。cháo wén chéng xī zhōng,mù wàng chéng xī sì。
寺傍二古松,长藤垂到地。sì bàng èr gǔ sōng,zhǎng téng chuí dào dì。

雨后十首

何景明

塘边杨柳树,春条秋未摧。táng biān yáng liǔ shù,chūn tiáo qiū wèi cuī。
已送黄鹂去,还看白鹭来。yǐ sòng huáng lí qù,hái kàn bái lù lái。

独立

何景明

独立对秋阴,冥冥望河渚。dú lì duì qiū yīn,míng míng wàng hé zhǔ。
只见沙上烟,不见烟中雨。zhǐ jiàn shā shàng yān,bù jiàn yān zhōng yǔ。

风雨

何景明

西郊秋日暮,雨细更风斜。xī jiāo qiū rì mù,yǔ xì gèng fēng xié。
应为重阳近,来催菊着花。yīng wèi zhòng yáng jìn,lái cuī jú zhe huā。

长安

何景明

白云望不尽,高楼空倚栏。bái yún wàng bù jǐn,gāo lóu kōng yǐ lán。
中霄鸿雁过,来处是长安。zhōng xiāo hóng yàn guò,lái chù shì zhǎng ān。