古诗词

胡生行

何景明

近时逢人论术数,胡生相法称独步。jìn shí féng rén lùn shù shù,hú shēng xiāng fǎ chēng dú bù。
闭户时看人相篇,然灯夜读石室赋。bì hù shí kàn rén xiāng piān,rán dēng yè dú shí shì fù。
吾观此术非荒唐,异人历代各有长。wú guān cǐ shù fēi huāng táng,yì rén lì dài gè yǒu zhǎng。
我朝名家亦不少,神妙无过袁柳庄。wǒ cháo míng jiā yì bù shǎo,shén miào wú guò yuán liǔ zhuāng。
君学本从袁氏出,识鉴至今如画一。jūn xué běn cóng yuán shì chū,shí jiàn zhì jīn rú huà yī。
为客十年凡几更,阅人四海无一失。wèi kè shí nián fán jǐ gèng,yuè rén sì hǎi wú yī shī。
初从燕市度生涯,一日声誉传京华。chū cóng yàn shì dù shēng yá,yī rì shēng yù chuán jīng huá。
衣冠每动公卿座,车马争迎贵戚家。yī guān měi dòng gōng qīng zuò,chē mǎ zhēng yíng guì qī jiā。
自从仗剑离京域,当时朝士无相识。zì cóng zhàng jiàn lí jīng yù,dāng shí cháo shì wú xiāng shí。
已往豪华不可论,只今形貌犹能忆。yǐ wǎng háo huá bù kě lùn,zhǐ jīn xíng mào yóu néng yì。
漂泊江湖不自伸,袖中书在半埃尘。piāo pō jiāng hú bù zì shēn,xiù zhōng shū zài bàn āi chén。
穷途反遭俗眼士,末路难逢好事人。qióng tú fǎn zāo sú yǎn shì,mò lù nán féng hǎo shì rén。
昔闻燕邸招艺匠,袁生抱术金门上。xī wén yàn dǐ zhāo yì jiàng,yuán shēng bào shù jīn mén shàng。
文皇自有天子须,群臣尽是封侯相。wén huáng zì yǒu tiān zi xū,qún chén jǐn shì fēng hóu xiāng。
君臣千载当一时,雅鉴风神犹在兹。jūn chén qiān zài dāng yī shí,yǎ jiàn fēng shén yóu zài zī。
才殊未可寻常得,数偶还教际会奇。cái shū wèi kě xún cháng dé,shù ǒu hái jiào jì huì qí。
古来相心不相体,眼前贫贱那能拟。gǔ lái xiāng xīn bù xiāng tǐ,yǎn qián pín jiàn nà néng nǐ。
志士翻居草泽中,贵人多在尘埃里。zhì shì fān jū cǎo zé zhōng,guì rén duō zài chén āi lǐ。
胡生谓我颜色奇,顾我已是云壑姿。hú shēng wèi wǒ yán sè qí,gù wǒ yǐ shì yún hè zī。
希夷不识钱若水,麻衣道士应当知。xī yí bù shí qián ruò shuǐ,má yī dào shì yīng dāng zhī。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

忆中舍诸寅

何景明

忆昨共陪天北极,几回朝贺识龙颜。yì zuó gòng péi tiān běi jí,jǐ huí cháo hè shí lóng yán。
帘开仙掖宫云近,地隔金河苑日闲。lián kāi xiān yē gōng yún jìn,dì gé jīn hé yuàn rì xián。
青琐夜归池上佩,朱衣晓入殿中班。qīng suǒ yè guī chí shàng pèi,zhū yī xiǎo rù diàn zhōng bān。
只今远使违趋奉,清梦常依霄汉间。zhǐ jīn yuǎn shǐ wéi qū fèng,qīng mèng cháng yī xiāo hàn jiān。

月潭寺二首

何景明

玲珑金刹白云边,踏阁攀林一径穿。líng lóng jīn shā bái yún biān,tà gé pān lín yī jìng chuān。
龙出洞门常作雨,鹤巢松树不知年。lóng chū dòng mén cháng zuò yǔ,hè cháo sōng shù bù zhī nián。
僧来殿上鸣钟饭,客到山中借榻眠。sēng lái diàn shàng míng zhōng fàn,kè dào shān zhōng jiè tà mián。
怪底夜来难得寐,秋风窗下绕流泉。guài dǐ yè lái nán dé mèi,qiū fēng chuāng xià rào liú quán。

月潭寺二首

何景明

绿萝阴下到蒲团,茗叶松花进晚餐。lǜ luó yīn xià dào pú tuán,míng yè sōng huā jìn wǎn cān。
近水云霞晴亦雨,傍岩楼阁昼常寒。jìn shuǐ yún xiá qíng yì yǔ,bàng yán lóu gé zhòu cháng hán。
旅怀寥落逢秋半,僧话淹留坐夜阑。lǚ huái liáo luò féng qiū bàn,sēng huà yān liú zuò yè lán。
惆怅尘踪又南去,朝来钟磬隔烟峦。chóu chàng chén zōng yòu nán qù,cháo lái zhōng qìng gé yān luán。

忆诸同游

何景明

冠佩长安多贵游,别来时复见新秋。guān pèi zhǎng ān duō guì yóu,bié lái shí fù jiàn xīn qiū。
花边骑马春游寺,月下横箫夜上楼。huā biān qí mǎ chūn yóu sì,yuè xià héng xiāo yè shàng lóu。
鸿雁不传长道字,江山应系远人忧。hóng yàn bù chuán zhǎng dào zì,jiāng shān yīng xì yuǎn rén yōu。
遥知宾馆常悬榻,经岁谁能为我留。yáo zhī bīn guǎn cháng xuán tà,jīng suì shuí néng wèi wǒ liú。

安庄道中

何景明

处处人家空薜萝,几年凋弊扰干戈。chù chù rén jiā kōng bì luó,jǐ nián diāo bì rǎo gàn gē。
山过白水峰峦峻,路入盘江瘴厉多。shān guò bái shuǐ fēng luán jùn,lù rù pán jiāng zhàng lì duō。
岭徼土风连百粤,郊原人语杂诸罗。lǐng jiǎo tǔ fēng lián bǎi yuè,jiāo yuán rén yǔ zá zhū luó。
侧身西望看铜柱,此地曾经马伏波。cè shēn xī wàng kàn tóng zhù,cǐ dì céng jīng mǎ fú bō。

汉将祠

何景明

嵯峨高岭入云平,岭上人传汉将名。cuó é gāo lǐng rù yún píng,lǐng shàng rén chuán hàn jiāng míng。
殊域岁时供祭祀,千秋祠庙著神明。shū yù suì shí gōng jì sì,qiān qiū cí miào zhù shén míng。
古墙不辨丹青色,深夜犹闻剑戟声。gǔ qiáng bù biàn dān qīng sè,shēn yè yóu wén jiàn jǐ shēng。
下马独来询旧事,残碑无字纪南征。xià mǎ dú lái xún jiù shì,cán bēi wú zì jì nán zhēng。

新兴

何景明

萧条穷巷掩荆扉,立马荒原见鸟飞。xiāo tiáo qióng xiàng yǎn jīng fēi,lì mǎ huāng yuán jiàn niǎo fēi。
城为烧残廛市少,地从战后草莱稀。chéng wèi shāo cán chán shì shǎo,dì cóng zhàn hòu cǎo lái xī。
燐生阴雨黄昏见,鬼哭秋山白日微。lín shēng yīn yǔ huáng hūn jiàn,guǐ kū qiū shān bái rì wēi。
却怪当年出师者,岂无寸策达戎机。què guài dāng nián chū shī zhě,qǐ wú cùn cè dá róng jī。

普安

何景明

日下孤城生夕烟,相逢只说败师年。rì xià gū chéng shēng xī yān,xiāng féng zhǐ shuō bài shī nián。
寨门昼闭青山上,戍角寒吹白汉前。zhài mén zhòu bì qīng shān shàng,shù jiǎo hán chuī bái hàn qián。
寇至不知重岭隘,兵来能得几家全。kòu zhì bù zhī zhòng lǐng ài,bīng lái néng dé jǐ jiā quán。
居人尚想黔中将,统领三军独晏然。jū rén shàng xiǎng qián zhōng jiāng,tǒng lǐng sān jūn dú yàn rán。

白帝城

何景明

峡口风悲猿夜号,孤舟灯火宿烟皋。xiá kǒu fēng bēi yuán yè hào,gū zhōu dēng huǒ sù yān gāo。
草深废井人家少,水落寒山雉堞高。cǎo shēn fèi jǐng rén jiā shǎo,shuǐ luò hán shān zhì dié gāo。
自古金汤难恃险,当时版筑岂知劳。zì gǔ jīn tāng nán shì xiǎn,dāng shí bǎn zhù qǐ zhī láo。
永安亦在荒城里,玉殿凄凉空野蒿。yǒng ān yì zài huāng chéng lǐ,yù diàn qī liáng kōng yě hāo。

归州

何景明

暮云天际见高城,行尽千峰峡渐平。mù yún tiān jì jiàn gāo chéng,xíng jǐn qiān fēng xiá jiàn píng。
古郡山头万家住,客舟江上一灯明。gǔ jùn shān tóu wàn jiā zhù,kè zhōu jiāng shàng yī dēng míng。
竹枝惯听巴人曲,鸟道才通楚国程。zhú zhī guàn tīng bā rén qū,niǎo dào cái tōng chǔ guó chéng。
未卜东归何日到,片帆斜月对离情。wèi bo dōng guī hé rì dào,piàn fān xié yuè duì lí qíng。

九日黔国后园二首

何景明

何处风烟消客愁,将军台榭枕山丘。hé chù fēng yān xiāo kè chóu,jiāng jūn tái xiè zhěn shān qiū。
一年又过重阳日,两鬓空愁万里秋。yī nián yòu guò zhòng yáng rì,liǎng bìn kōng chóu wàn lǐ qiū。
水国阴多寒已至,炎方霜后瘴初收。shuǐ guó yīn duō hán yǐ zhì,yán fāng shuāng hòu zhàng chū shōu。
凭高欲送登临眼,更上池边百尺楼。píng gāo yù sòng dēng lín yǎn,gèng shàng chí biān bǎi chǐ lóu。

九日黔国后园二首

何景明

天空远水明秋岸,梧叶萧森枫树残。tiān kōng yuǎn shuǐ míng qiū àn,wú yè xiāo sēn fēng shù cán。
黄菊数从行处见,紫萸独向醉中看。huáng jú shù cóng xíng chù jiàn,zǐ yú dú xiàng zuì zhōng kàn。
浮云楼观滇城暮,落日山川?道寒。fú yún lóu guān diān chéng mù,luò rì shān chuān dào hán。
忽忆登高去年客,慈恩湖阁共凭阑。hū yì dēng gāo qù nián kè,cí ēn hú gé gòng píng lán。

郢中

何景明

荆门南下接平畴,萧索风烟似晚秋。jīng mén nán xià jiē píng chóu,xiāo suǒ fēng yān shì wǎn qiū。
衰草茫茫楚宫废,荒城寂寂汉江流。shuāi cǎo máng máng chǔ gōng fèi,huāng chéng jì jì hàn jiāng liú。
人亡异代空遗宅,岁暮他乡独倚楼。rén wáng yì dài kōng yí zhái,suì mù tā xiāng dú yǐ lóu。
最是阳春音调古,至今歌罢少人酬。zuì shì yáng chūn yīn diào gǔ,zhì jīn gē bà shǎo rén chóu。

吕公祠

何景明

落日荡漾古水滨,邯郸城边逢暮春。luò rì dàng yàng gǔ shuǐ bīn,hán dān chéng biān féng mù chūn。
赵王台榭草花尽,吕公祠堂松桂新。zhào wáng tái xiè cǎo huā jǐn,lǚ gōng cí táng sōng guì xīn。
马上十年元是梦,世间何处可还真。mǎ shàng shí nián yuán shì mèng,shì jiān hé chù kě hái zhēn。
黄金白发俱闲事,赤日红尘愁杀人。huáng jīn bái fā jù xián shì,chì rì hóng chén chóu shā rén。

还家口号

何景明

十年奔走违亲舍,此日归来喜不禁。shí nián bēn zǒu wéi qīn shě,cǐ rì guī lái xǐ bù jìn。
敢向明时轻组绶,只缘多病乞山林。gǎn xiàng míng shí qīng zǔ shòu,zhǐ yuán duō bìng qǐ shān lín。
闲居拟著潘安赋,高卧宁知谢傅心。xián jū nǐ zhù pān ān fù,gāo wò níng zhī xiè fù xīn。
早晚南岩桂花发,开轩相望一长吟。zǎo wǎn nán yán guì huā fā,kāi xuān xiāng wàng yī zhǎng yín。