古诗词

孤鹤篇

何景明

我家孤鹤李侯赠,霜仪皎洁三尺高。wǒ jiā gū hè lǐ hóu zèng,shuāng yí jiǎo jié sān chǐ gāo。
向人似矜短羽翼,失侣岂免长呼号。xiàng rén shì jīn duǎn yǔ yì,shī lǚ qǐ miǎn zhǎng hū hào。
赤霄青云暮延伫,天长路远飞不去。chì xiāo qīng yún mù yán zhù,tiān zhǎng lù yuǎn fēi bù qù。
日来秋塘啄苦蓼,时向空墙倚修树。rì lái qiū táng zhuó kǔ liǎo,shí xiàng kōng qiáng yǐ xiū shù。
忆昔初在山人家,雌雄和鸣闲且嘉。yì xī chū zài shān rén jiā,cí xióng hé míng xián qiě jiā。
夜寒对舞庭中月,日暮双栖岭上霞。yè hán duì wǔ tíng zhōng yuè,rì mù shuāng qī lǐng shàng xiá。
李侯平生重幽德,致此远自东吴国。lǐ hóu píng shēng zhòng yōu dé,zhì cǐ yuǎn zì dōng wú guó。
金栊玉槛脱相送,异种奇毛惜不得。jīn lóng yù kǎn tuō xiāng sòng,yì zhǒng qí máo xī bù dé。
一自天涯失旧行,垂头战羽空彷徨。yī zì tiān yá shī jiù xíng,chuí tóu zhàn yǔ kōng páng huáng。
朝闻横笛音相和,夕对鸣弦影自伤。cháo wén héng dí yīn xiāng hé,xī duì míng xián yǐng zì shāng。
荒阶雨湿多泥滓,毛翮摧颓风不起。huāng jiē yǔ shī duō ní zǐ,máo hé cuī tuí fēng bù qǐ。
奋迅那推一鹗先,昂藏且在群鸡里。fèn xùn nà tuī yī è xiān,áng cáng qiě zài qún jī lǐ。
吁嗟人世是还非,华表千年更一归。xū jiē rén shì shì hái fēi,huá biǎo qiān nián gèng yī guī。
蓬莱宫内青瑶树,会接文鹓比翼飞。péng lái gōng nèi qīng yáo shù,huì jiē wén yuān bǐ yì fēi。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

登钓台四首

何景明

岁暮荒台上,孤高望不穷。suì mù huāng tái shàng,gū gāo wàng bù qióng。
乱山浮落日,远水抱寒空。luàn shān fú luò rì,yuǎn shuǐ bào hán kōng。
野鹭时亲客,江鸿晚避风。yě lù shí qīn kè,jiāng hóng wǎn bì fēng。
终期谢城市,来此伴渔翁。zhōng qī xiè chéng shì,lái cǐ bàn yú wēng。

登钓台四首

何景明

出郭冬初暮,登台日已曛。chū guō dōng chū mù,dēng tái rì yǐ xūn。
碧潭寒吐月,孤嶂晚生云。bì tán hán tǔ yuè,gū zhàng wǎn shēng yún。
名姓嫌人识,悲歌欲自闻。míng xìng xián rén shí,bēi gē yù zì wén。
沙鸥莫飞去,应共尔为群。shā ōu mò fēi qù,yīng gòng ěr wèi qún。

登钓台四首

何景明

古人栖隐地,今日我重来。gǔ rén qī yǐn dì,jīn rì wǒ zhòng lái。
寂寞千山里,烟波万古台。jì mò qiān shān lǐ,yān bō wàn gǔ tái。
岩寒苍桂落,沙晚白鸥回。yán hán cāng guì luò,shā wǎn bái ōu huí。
慷慨无人测,长歌不放杯。kāng kǎi wú rén cè,zhǎng gē bù fàng bēi。

登钓台四首

何景明

薄暮登台罢,云山兴不忘。báo mù dēng tái bà,yún shān xīng bù wàng。
门人携酒至,日落更传觞。mén rén xié jiǔ zhì,rì luò gèng chuán shāng。
一水星河渺,孤烟岛屿长。yī shuǐ xīng hé miǎo,gū yān dǎo yǔ zhǎng。
不愁归路晚,明月在沧浪。bù chóu guī lù wǎn,míng yuè zài cāng làng。

雪中简贾长教

何景明

云雪孤城暗,深杯谁共挥。yún xuě gū chéng àn,shēn bēi shuí gòng huī。
雾中千树失,天上百花飞。wù zhōng qiān shù shī,tiān shàng bǎi huā fēi。
湿益青毡冷,光连素璧辉。shī yì qīng zhān lěng,guāng lián sù bì huī。
知君郢中曲,高调和人稀。zhī jūn yǐng zhōng qū,gāo diào hé rén xī。

送柴先生二首

何景明

迢递京华路,怜君岁暮行。tiáo dì jīng huá lù,lián jūn suì mù xíng。
一尊淮水上,疋马楚王城。yī zūn huái shuǐ shàng,pǐ mǎ chǔ wáng chéng。
白首家无定,黄金药未成。bái shǒu jiā wú dìng,huáng jīn yào wèi chéng。
蓬瀛如可涉,约尔共逃名。péng yíng rú kě shè,yuē ěr gòng táo míng。

送柴先生二首

何景明

季夏辞燕地,经冬滞汝湄。jì xià cí yàn dì,jīng dōng zhì rǔ méi。
孤城一相送,岐路不胜悲。gū chéng yī xiāng sòng,qí lù bù shèng bēi。
为客江湖远,求仙岁月迟。wèi kè jiāng hú yuǎn,qiú xiān suì yuè chí。
世途来不易,相见更何时。shì tú lái bù yì,xiāng jiàn gèng hé shí。

寄周明府

何景明

旧业燕京下,何方更卜家。jiù yè yàn jīng xià,hé fāng gèng bo jiā。
知君能大隐,城市即烟霞。zhī jūn néng dà yǐn,chéng shì jí yān xiá。
商谷多芝草,淮山有桂花。shāng gǔ duō zhī cǎo,huái shān yǒu guì huā。
相招空梦寐,岐路满天涯。xiāng zhāo kōng mèng mèi,qí lù mǎn tiān yá。

答望之二首

何景明

念汝书难达,登楼望欲迷。niàn rǔ shū nán dá,dēng lóu wàng yù mí。
天寒一雁至,日暮万行啼。tiān hán yī yàn zhì,rì mù wàn xíng tí。
饥馑饶群盗,徵求及寡妻。jī jǐn ráo qún dào,zhēng qiú jí guǎ qī。
江湖更摇落,何处可安栖。jiāng hú gèng yáo luò,hé chù kě ān qī。

答望之二首

何景明

日落荒山畔,孤城更可伤。rì luò huāng shān pàn,gū chéng gèng kě shāng。
生涯仍寂寞,世事转仓皇。shēng yá réng jì mò,shì shì zhuǎn cāng huáng。
百口同饥馑,千村尽虎狼。bǎi kǒu tóng jī jǐn,qiān cūn jǐn hǔ láng。
知君怜老父,南望白云长。zhī jūn lián lǎo fù,nán wàng bái yún zhǎng。

寄杭东卿

何景明

海内宾朋隔,天边涕泪遥。hǎi nèi bīn péng gé,tiān biān tì lèi yáo。
一书无计达,万里更能招。yī shū wú jì dá,wàn lǐ gèng néng zhāo。
碧树东南地,寒江日夜潮。bì shù dōng nán dì,hán jiāng rì yè cháo。
石梁如可度,仙路坐相邀。shí liáng rú kě dù,xiān lù zuò xiāng yāo。

赠韩亚卿返湖南二首

何景明

斧钺辞燕阙,襜帷驻楚宫。fǔ yuè cí yàn quē,chān wéi zhù chǔ gōng。
使星天汉上,卿月洞庭中。shǐ xīng tiān hàn shàng,qīng yuè dòng tíng zhōng。
刘晏经邦计,萧何饷士功。liú yàn jīng bāng jì,xiāo hé xiǎng shì gōng。
归朝论事业,不愧古人风。guī cháo lùn shì yè,bù kuì gǔ rén fēng。

赠韩亚卿返湖南二首

何景明

送节初临夏,回旌已逼年。sòng jié chū lín xià,huí jīng yǐ bī nián。
驰驱千里使,经济万人传。chí qū qiān lǐ shǐ,jīng jì wàn rén chuán。
发变江湖上,身归日月边。fā biàn jiāng hú shàng,shēn guī rì yuè biān。
淮西困饥馑,侧望达尧天。huái xī kùn jī jǐn,cè wàng dá yáo tiān。

送罗秀才归省

何景明

汝念高堂母,还家秋色深。rǔ niàn gāo táng mǔ,hái jiā qiū sè shēn。
遥知倚闾望,应慰断机心。yáo zhī yǐ lǘ wàng,yīng wèi duàn jī xīn。
落月清淮朗,浮云楚塞阴。luò yuè qīng huái lǎng,fú yún chǔ sāi yīn。
西风吹匹马,惆怅送归吟。xī fēng chuī pǐ mǎ,chóu chàng sòng guī yín。

得五清先生消息尚客澧州怅然有怀作诗六首

何景明

憔悴东都士,吾师更可嗟。qiáo cuì dōng dōu shì,wú shī gèng kě jiē。
三年为逐客,万里未还家。sān nián wèi zhú kè,wàn lǐ wèi hái jiā。
暮阻巴山雪,春行楚岸花。mù zǔ bā shān xuě,chūn xíng chǔ àn huā。
江湖无路觅,流涕望天涯。jiāng hú wú lù mì,liú tì wàng tiān yá。