古诗词

孤鹤篇

何景明

我家孤鹤李侯赠,霜仪皎洁三尺高。wǒ jiā gū hè lǐ hóu zèng,shuāng yí jiǎo jié sān chǐ gāo。
向人似矜短羽翼,失侣岂免长呼号。xiàng rén shì jīn duǎn yǔ yì,shī lǚ qǐ miǎn zhǎng hū hào。
赤霄青云暮延伫,天长路远飞不去。chì xiāo qīng yún mù yán zhù,tiān zhǎng lù yuǎn fēi bù qù。
日来秋塘啄苦蓼,时向空墙倚修树。rì lái qiū táng zhuó kǔ liǎo,shí xiàng kōng qiáng yǐ xiū shù。
忆昔初在山人家,雌雄和鸣闲且嘉。yì xī chū zài shān rén jiā,cí xióng hé míng xián qiě jiā。
夜寒对舞庭中月,日暮双栖岭上霞。yè hán duì wǔ tíng zhōng yuè,rì mù shuāng qī lǐng shàng xiá。
李侯平生重幽德,致此远自东吴国。lǐ hóu píng shēng zhòng yōu dé,zhì cǐ yuǎn zì dōng wú guó。
金栊玉槛脱相送,异种奇毛惜不得。jīn lóng yù kǎn tuō xiāng sòng,yì zhǒng qí máo xī bù dé。
一自天涯失旧行,垂头战羽空彷徨。yī zì tiān yá shī jiù xíng,chuí tóu zhàn yǔ kōng páng huáng。
朝闻横笛音相和,夕对鸣弦影自伤。cháo wén héng dí yīn xiāng hé,xī duì míng xián yǐng zì shāng。
荒阶雨湿多泥滓,毛翮摧颓风不起。huāng jiē yǔ shī duō ní zǐ,máo hé cuī tuí fēng bù qǐ。
奋迅那推一鹗先,昂藏且在群鸡里。fèn xùn nà tuī yī è xiān,áng cáng qiě zài qún jī lǐ。
吁嗟人世是还非,华表千年更一归。xū jiē rén shì shì hái fēi,huá biǎo qiān nián gèng yī guī。
蓬莱宫内青瑶树,会接文鹓比翼飞。péng lái gōng nèi qīng yáo shù,huì jiē wén yuān bǐ yì fēi。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

对菊四首

何景明

菊过重阳开更繁,城中车马未曾看。jú guò zhòng yáng kāi gèng fán,chéng zhōng chē mǎ wèi céng kàn。
种来本是山家物,白露青霜共暮寒。zhǒng lái běn shì shān jiā wù,bái lù qīng shuāng gòng mù hán。

对菊四首

何景明

槛畔辉辉纤月斜,幽香独立殿年华。kǎn pàn huī huī xiān yuè xié,yōu xiāng dú lì diàn nián huá。
多情似与诗人约,一夜还开四五花。duō qíng shì yǔ shī rén yuē,yī yè hái kāi sì wǔ huā。

对菊四首

何景明

露委烟斜更有情,黄花紫萼太分明。lù wěi yān xié gèng yǒu qíng,huáng huā zǐ è tài fēn míng。
只教秋色常为主,莫遣西风怨落英。zhǐ jiào qiū sè cháng wèi zhǔ,mò qiǎn xī fēng yuàn luò yīng。

葡萄二首

何景明

晴阑袅袅风须动,暑架垂垂露乳寒。qíng lán niǎo niǎo fēng xū dòng,shǔ jià chuí chuí lù rǔ hán。
却忆高楼清夏日,美人常对水晶盘。què yì gāo lóu qīng xià rì,měi rén cháng duì shuǐ jīng pán。

葡萄二首

何景明

汉家葡萄出西域,斗酒曾博凉州戍。hàn jiā pú táo chū xī yù,dòu jiǔ céng bó liáng zhōu shù。
当日谁知使者劳,至今人种葡萄树。dāng rì shuí zhī shǐ zhě láo,zhì jīn rén zhǒng pú táo shù。

别相饯诸友

何景明

双井山边送客时,满林风雪倍相思。shuāng jǐng shān biān sòng kè shí,mǎn lín fēng xuě bèi xiāng sī。
西行万里遥回首,太华终南落日迟。xī xíng wàn lǐ yáo huí shǒu,tài huá zhōng nán luò rì chí。

简贾司教二首

何景明

郭西茅屋带峰峦,竹径花阑亦可看。guō xī máo wū dài fēng luán,zhú jìng huā lán yì kě kàn。
骑马自来还自去,无人知是广文官。qí mǎ zì lái hái zì qù,wú rén zhī shì guǎng wén guān。

简贾司教二首

何景明

古坛双树挺秋烟,废院残花照暮天。gǔ tán shuāng shù tǐng qiū yān,fèi yuàn cán huā zhào mù tiān。
门外扫除无俗客,我来时复伴青毡。mén wài sǎo chú wú sú kè,wǒ lái shí fù bàn qīng zhān。

友人夜宿

何景明

相逢犹忆十年前,青草书堂溪水边。xiāng féng yóu yì shí nián qián,qīng cǎo shū táng xī shuǐ biān。
四海交游今殆半,几人风雨对床眠。sì hǎi jiāo yóu jīn dài bàn,jǐ rén fēng yǔ duì chuáng mián。

吾郡古要害地也闲居兴怀追咏古迹作诗八首

何景明

西来一道是淮源,南向千峰尽楚山。xī lái yī dào shì huái yuán,nán xiàng qiān fēng jǐn chǔ shān。
风云尚拥蛟龙窟,天地曾开虎豹关。fēng yún shàng yōng jiāo lóng kū,tiān dì céng kāi hǔ bào guān。

吾郡古要害地也闲居兴怀追咏古迹作诗八首

何景明

寂寂孤城申伯台,废园遗沼尽堪哀。jì jì gū chéng shēn bó tái,fèi yuán yí zhǎo jǐn kān āi。
繁华惟见东流去,歌舞空传此地来。fán huá wéi jiàn dōng liú qù,gē wǔ kōng chuán cǐ dì lái。

吾郡古要害地也闲居兴怀追咏古迹作诗八首

何景明

南山西岭自天来,翠壁丹崖映日开。nán shān xī lǐng zì tiān lái,cuì bì dān yá yìng rì kāi。
不见当时卧龙者,只今惟有钓鱼台。bù jiàn dāng shí wò lóng zhě,zhǐ jīn wéi yǒu diào yú tái。

吾郡古要害地也闲居兴怀追咏古迹作诗八首

何景明

仙人昔返上清家,留下仙坛号紫霞。xiān rén xī fǎn shàng qīng jiā,liú xià xiān tán hào zǐ xiá。
世人不识蓬莱树,道士空餐松柏花。shì rén bù shí péng lái shù,dào shì kōng cān sōng bǎi huā。

吾郡古要害地也闲居兴怀追咏古迹作诗八首

何景明

郡西山畔旧禅宫,朝暮风烟多不同。jùn xī shān pàn jiù chán gōng,cháo mù fēng yān duō bù tóng。
已见楼台翠微里,更闻钟鼓白云中。yǐ jiàn lóu tái cuì wēi lǐ,gèng wén zhōng gǔ bái yún zhōng。

吾郡古要害地也闲居兴怀追咏古迹作诗八首

何景明

震雷山头石潭水,夜夜蛟龙行雨归。zhèn léi shān tóu shí tán shuǐ,yè yè jiāo lóng xíng yǔ guī。
青春下与沧溟会,白日常闻霹雳飞。qīng chūn xià yǔ cāng míng huì,bái rì cháng wén pī lì fēi。