古诗词

昔游篇

何景明

三星烂夜河汉流,觞行瑟作中堂幽。sān xīng làn yè hé hàn liú,shāng xíng sè zuò zhōng táng yōu。
李君勿叹息,薛君且停讴。lǐ jūn wù tàn xī,xuē jūn qiě tíng ōu。
英英孟夫子,听我当筵歌昔游。yīng yīng mèng fū zi,tīng wǒ dāng yán gē xī yóu。
昔游少年观上都,并辔骄嘶只紫骝。xī yóu shǎo nián guān shàng dōu,bìng pèi jiāo sī zhǐ zǐ liú。
云中十二楼,罗绮照燕州。yún zhōng shí èr lóu,luó qǐ zhào yàn zhōu。
夹槐复道临仙苑,垂柳通阛对御沟。jiā huái fù dào lín xiān yuàn,chuí liǔ tōng huán duì yù gōu。
平明向帝宅,半醉过王侯。píng míng xiàng dì zhái,bàn zuì guò wáng hóu。
游梁词赋那称数,入洛声名未足俦。yóu liáng cí fù nà chēng shù,rù luò shēng míng wèi zú chóu。
自言与我共联翩,塌翼宁知落九天。zì yán yǔ wǒ gòng lián piān,tā yì níng zhī luò jiǔ tiān。
折花别青门,挥袂渡湘川。zhé huā bié qīng mén,huī mèi dù xiāng chuān。
班竹古魂垂泪雨,苍梧遥梦结愁烟。bān zhú gǔ hún chuí lèi yǔ,cāng wú yáo mèng jié chóu yān。
南岭越江坳,东城移海郊。nán lǐng yuè jiāng ào,dōng chéng yí hǎi jiāo。
不记流年几抛掷,五见杨柳垂青梢。bù jì liú nián jǐ pāo zhì,wǔ jiàn yáng liǔ chuí qīng shāo。
鸿雁散他县,鹪鹩栖故巢。hóng yàn sàn tā xiàn,jiāo liáo qī gù cháo。
君从岐路悲转蓬,我在长安嗟系匏。jūn cóng qí lù bēi zhuǎn péng,wǒ zài zhǎng ān jiē xì páo。
金门上书久不报,云阁题诗空自嘲。jīn mén shàng shū jiǔ bù bào,yún gé tí shī kōng zì cháo。
以兹守蹉跎,旧客罕经过。yǐ zī shǒu cuō tuó,jiù kè hǎn jīng guò。
日与李薛辈,诗酒纵欢歌。rì yǔ lǐ xuē bèi,shī jiǔ zòng huān gē。
春风宛转青丝鞚,夜月留连金叵罗。chūn fēng wǎn zhuǎn qīng sī kòng,yè yuè liú lián jīn pǒ luó。
笔翻翠虹霓,手掣生蛟鼍。bǐ fān cuì hóng ní,shǒu chè shēng jiāo tuó。
三千艳女罗紫宫,倾城一笑扬双蛾。sān qiān yàn nǚ luó zǐ gōng,qīng chéng yī xiào yáng shuāng é。
星分雾散去长安,岂意天垂云雨欢。xīng fēn wù sàn qù zhǎng ān,qǐ yì tiān chuí yún yǔ huān。
龙剑雄雌忽复合,朝天再睹汉衣冠。lóng jiàn xióng cí hū fù hé,cháo tiān zài dǔ hàn yī guān。
帝京宫观一如昔,盘龙曲凤青云间。dì jīng gōng guān yī rú xī,pán lóng qū fèng qīng yún jiān。
九衢车马流如水,五侯甲第峙如山。jiǔ qú chē mǎ liú rú shuǐ,wǔ hóu jiǎ dì zhì rú shān。
星枢常不转,海岳自回环。xīng shū cháng bù zhuǎn,hǎi yuè zì huí huán。
昔日绣衣一何贵,今看窜逐宰河关。xī rì xiù yī yī hé guì,jīn kàn cuàn zhú zǎi hé guān。
可怜旧宾友,逝者谁复还。kě lián jiù bīn yǒu,shì zhě shuí fù hái。
二三壮士力搏虎,转盼埋骨黄泉湾。èr sān zhuàng shì lì bó hǔ,zhuǎn pàn mái gǔ huáng quán wān。
荣华闪烁若电露,俯仰今古凋朱颜。róng huá shǎn shuò ruò diàn lù,fǔ yǎng jīn gǔ diāo zhū yán。
君不见汉季广,威名万里匈奴闻。jūn bù jiàn hàn jì guǎng,wēi míng wàn lǐ xiōng nú wén。
弯弓贯白石,射虎生黄云。wān gōng guàn bái shí,shè hǔ shēng huáng yún。
一朝谢病逢醉尉,灞亭不识故将军。yī cháo xiè bìng féng zuì wèi,bà tíng bù shí gù jiāng jūn。
君不见秦范睢,折胁摺齿随王稽。jūn bù jiàn qín fàn suī,zhé xié zhé chǐ suí wáng jī。
一言夺相印,七国趋关西。yī yán duó xiāng yìn,qī guó qū guān xī。
雄豪赵魏二公子,徒使虞卿从魏齐。xióng háo zhào wèi èr gōng zi,tú shǐ yú qīng cóng wèi qí。
贵贱倾覆如旋风,王侯岂异鸟与虫。guì jiàn qīng fù rú xuán fēng,wáng hóu qǐ yì niǎo yǔ chóng。
鲁连独蹈沧海去,张良仍从黄石公。lǔ lián dú dǎo cāng hǎi qù,zhāng liáng réng cóng huáng shí gōng。
孟夫子,总角与君戏,共许非凡伦,万金騕袅腾天云。mèng fū zi,zǒng jiǎo yǔ jūn xì,gòng xǔ fēi fán lún,wàn jīn yǎo niǎo téng tiān yún。
子今胡为在风尘,低头腼向男子身。zi jīn hú wèi zài fēng chén,dī tóu miǎn xiàng nán zi shēn。
笑子落魄亦如此,痛饮狂歌非隐沦。xiào zi luò pò yì rú cǐ,tòng yǐn kuáng gē fēi yǐn lún。
回首向嵩岳,少室高嶙峋。huí shǒu xiàng sōng yuè,shǎo shì gāo lín xún。
寂寥紫芝曲,空负桃花春。jì liáo zǐ zhī qū,kōng fù táo huā chūn。
会须约尔同归去,为招李薛两才人。huì xū yuē ěr tóng guī qù,wèi zhāo lǐ xuē liǎng cái rén。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

登坚山寺绝顶真武庙二首

何景明

古庙坚山上,丹青碧藓封。gǔ miào jiān shān shàng,dān qīng bì xiǎn fēng。
游人不到处,一老自鸣钟。yóu rén bù dào chù,yī lǎo zì míng zhōng。
绝壁飞泉挂,危峰曲径通。jué bì fēi quán guà,wēi fēng qū jìng tōng。
岧峣一以望,顿觉世尘空。tiáo yáo yī yǐ wàng,dùn jué shì chén kōng。

登坚山寺绝顶真武庙二首

何景明

同来息心石,不避舍身台。tóng lái xī xīn shí,bù bì shě shēn tái。
洞里烟云出,窗中日月开。dòng lǐ yān yún chū,chuāng zhōng rì yuè kāi。
孤僧绝顶住,游客半空回。gū sēng jué dǐng zhù,yóu kè bàn kōng huí。
不尽登高兴,无人送酒来。bù jǐn dēng gāo xīng,wú rén sòng jiǔ lái。

近寺

何景明

梵宇频经处,林深入磬声。fàn yǔ pín jīng chù,lín shēn rù qìng shēng。
悬崖攀葛上,曲涧绕松行。xuán yá pān gé shàng,qū jiàn rào sōng xíng。
花鸟还春日,楼台即代城。huā niǎo hái chūn rì,lóu tái jí dài chéng。
亦知身是妄,从此学无生。yì zhī shēn shì wàng,cóng cǐ xué wú shēng。

登楼

何景明

孟夏游兹地,登楼慰所期。mèng xià yóu zī dì,dēng lóu wèi suǒ qī。
树阴深坐客,花晚更题诗。shù yīn shēn zuò kè,huā wǎn gèng tí shī。
满院红榴发,当檐白果垂。mǎn yuàn hóng liú fā,dāng yán bái guǒ chuí。
风情真可住,俗物苦相追。fēng qíng zhēn kě zhù,sú wù kǔ xiāng zhuī。

过杜家庄

何景明

山老频邀客,茅茨隔暮烟。shān lǎo pín yāo kè,máo cí gé mù yān。
闻鸡度绝峤,立马看飞泉。wén jī dù jué jiào,lì mǎ kàn fēi quán。
种柳非无地,栽麻亦有田。zhǒng liǔ fēi wú dì,zāi má yì yǒu tián。
谋生今已定,不用卜居篇。móu shēng jīn yǐ dìng,bù yòng bo jū piān。

过书院二首

何景明

书院新开日,文旌暂过时。shū yuàn xīn kāi rì,wén jīng zàn guò shí。
衣冠成小试,丝竹更相随。yī guān chéng xiǎo shì,sī zhú gèng xiāng suí。
冻柳依高堞,霜荷傍曲池。dòng liǔ yī gāo dié,shuāng hé bàng qū chí。
夜来占宝气,应向斗牛知。yè lái zhàn bǎo qì,yīng xiàng dòu niú zhī。

过书院二首

何景明

驻马高城畔,酣歌送落梅。zhù mǎ gāo chéng pàn,hān gē sòng luò méi。
风霜十月尽,杯酒众宾回。fēng shuāng shí yuè jǐn,bēi jiǔ zhòng bīn huí。
柳色含春动,笳声向晚催。liǔ sè hán chūn dòng,jiā shēng xiàng wǎn cuī。
故园无限意,行节为迟回。gù yuán wú xiàn yì,xíng jié wèi chí huí。

独坐

何景明

独坐孤灯静,忧心倍寂寥。dú zuò gū dēng jìng,yōu xīn bèi jì liáo。
横河当户转,落月去城遥。héng hé dāng hù zhuǎn,luò yuè qù chéng yáo。
泪向何时尽,魂从暗里销。lèi xiàng hé shí jǐn,hún cóng àn lǐ xiāo。
此身虽复在,甘与岁时飘。cǐ shēn suī fù zài,gān yǔ suì shí piāo。

独立

何景明

鼓绝孤城掩,溪傍春事残。gǔ jué gū chéng yǎn,xī bàng chūn shì cán。
岸霞晴映树,汀雨暮生寒。àn xiá qíng yìng shù,tīng yǔ mù shēng hán。
风外看花尽,烟中望柳繁。fēng wài kàn huā jǐn,yān zhōng wàng liǔ fán。
静观时物变,独立思千端。jìng guān shí wù biàn,dú lì sī qiān duān。

袁秀才书院芍药

何景明

亦是倾城色,开仍傍杏坛。yì shì qīng chéng sè,kāi réng bàng xìng tán。
日迟深院落,风转曲阑干。rì chí shēn yuàn luò,fēng zhuǎn qū lán gàn。
不恨先桃李,皆言胜牡丹。bù hèn xiān táo lǐ,jiē yán shèng mǔ dān。
春华惟在此,游客好相看。chūn huá wéi zài cǐ,yóu kè hǎo xiāng kàn。

李秀才圃中牡丹

何景明

此地无车马,名花亦自开。cǐ dì wú chē mǎ,míng huā yì zì kāi。
何须照罗绮,但遣绝尘埃。hé xū zhào luó qǐ,dàn qiǎn jué chén āi。
近水红云绽,凭阑白日回。jìn shuǐ hóng yún zhàn,píng lán bái rì huí。
姚黄与魏紫,空向洛阳栽。yáo huáng yǔ wèi zǐ,kōng xiàng luò yáng zāi。

李秀才书屋冬菊花

何景明

万树皆零落,亭亭独自栽。wàn shù jiē líng luò,tíng tíng dú zì zāi。
根深饱霜雪,花好烂池台。gēn shēn bǎo shuāng xuě,huā hǎo làn chí tái。
短鬓烦相映,孤怀为尔来。duǎn bìn fán xiāng yìng,gū huái wèi ěr lái。
凡花与众草,岁暮不同开。fán huā yǔ zhòng cǎo,suì mù bù tóng kāi。

赵生书堂竹

何景明

爱尔书堂竹,青青耐久看。ài ěr shū táng zhú,qīng qīng nài jiǔ kàn。
到门帷一径,入院迥千竿。dào mén wéi yī jìng,rù yuàn jiǒng qiān gān。
两映炉烟细,霜生簟色寒。liǎng yìng lú yān xì,shuāng shēng diàn sè hán。
晚来幽独兴,题句刻琅玕。wǎn lái yōu dú xīng,tí jù kè láng gān。

何景明

野水无人地,寒梅独自开。yě shuǐ wú rén dì,hán méi dú zì kāi。
花疏间翠筱,树古积苍苔。huā shū jiān cuì xiǎo,shù gǔ jī cāng tái。
岭雪春潜至,林风香暗来。lǐng xuě chūn qián zhì,lín fēng xiāng àn lái。
一枝犹可折,横笛暮休哀。yī zhī yóu kě zhé,héng dí mù xiū āi。

怀贾长教坛上杏花

何景明

山城疏雨过,绿草暗庭阴。shān chéng shū yǔ guò,lǜ cǎo àn tíng yīn。
坐爱三春树,怀君双杏林。zuò ài sān chūn shù,huái jūn shuāng xìng lín。
日长鸣鸟至,风静落花深。rì zhǎng míng niǎo zhì,fēng jìng luò huā shēn。
怅望高坛上,何由共尔吟。chàng wàng gāo tán shàng,hé yóu gòng ěr yín。