古诗词

田子行

何景明

君不见黄河西来北入海,千载却倒东南流。jūn bù jiàn huáng hé xī lái běi rù hǎi,qiān zài què dào dōng nán liú。
淮水如丝纳九曲,桐柏山作昆仑丘。huái shuǐ rú sī nà jiǔ qū,tóng bǎi shān zuò kūn lún qiū。
我家清淮边,君家大河侧。wǒ jiā qīng huái biān,jūn jiā dà hé cè。
开辟二水今合同,人生变化无南北。kāi pì èr shuǐ jīn hé tóng,rén shēng biàn huà wú nán běi。
田子之生河降神,十五手掣生麒麟。tián zi zhī shēng hé jiàng shén,shí wǔ shǒu chè shēng qí lín。
二十辞家观国宾,三十谒帝为近臣。èr shí cí jiā guān guó bīn,sān shí yè dì wèi jìn chén。
赤墀青琐日月上,金马银台河汉津。chì chí qīng suǒ rì yuè shàng,jīn mǎ yín tái hé hàn jīn。
自矜一身遇明主,便欲登天叩天鼓。zì jīn yī shēn yù míng zhǔ,biàn yù dēng tiān kòu tiān gǔ。
天门昼关守虎豹,云师屏翳西公怒。tiān mén zhòu guān shǒu hǔ bào,yún shī píng yì xī gōng nù。
烟气缥缈随飞龙,电光闪烁笑玉女。yān qì piāo miǎo suí fēi lóng,diàn guāng shǎn shuò xiào yù nǚ。
太清星辰下罗列,欻忽阊阖生风雨。tài qīng xīng chén xià luó liè,chuā hū chāng hé shēng fēng yǔ。
丹诚不回白日照,杞国忧天独劳苦。dān chéng bù huí bái rì zhào,qǐ guó yōu tiān dú láo kǔ。
我持彤管只凤翎,浮沉帝傍近紫庭。wǒ chí tóng guǎn zhǐ fèng líng,fú chén dì bàng jìn zǐ tíng。
文园著书久消渴,据地酣歌常不醒。wén yuán zhù shū jiǔ xiāo kě,jù dì hān gē cháng bù xǐng。
长安少女花在侧,茂陵美妾空娉婷。zhǎng ān shǎo nǚ huā zài cè,mào líng měi qiè kōng pīng tíng。
汉皇不好相如赋,方朔谁知是岁星。hàn huáng bù hǎo xiāng rú fù,fāng shuò shuí zhī shì suì xīng。
爱君襟期特奇迈,谏垣给舍持风采。ài jūn jīn qī tè qí mài,jiàn yuán gěi shě chí fēng cǎi。
平生古今开万卷,摇笔风云动五彩。píng shēng gǔ jīn kāi wàn juǎn,yáo bǐ fēng yún dòng wǔ cǎi。
致君尧舜岂无术,许身稷卨终难改。zhì jūn yáo shùn qǐ wú shù,xǔ shēn jì xiè zhōng nán gǎi。
袖中一扎谏猎书,三岁磨灭未见采。xiù zhōng yī zhā jiàn liè shū,sān suì mó miè wèi jiàn cǎi。
鍊石何时更补天,衔沙枉自思填海。liàn shí hé shí gèng bǔ tiān,xián shā wǎng zì sī tián hǎi。
君不见楚人当时不识玉,海客无心采明月。jūn bù jiàn chǔ rén dāng shí bù shí yù,hǎi kè wú xīn cǎi míng yuè。
明珠暗投反按剑,白璧三献还遭刖。míng zhū àn tóu fǎn àn jiàn,bái bì sān xiàn hái zāo yuè。
连城高价后始定,照乘奇光有时发。lián chéng gāo jià hòu shǐ dìng,zhào chéng qí guāng yǒu shí fā。
凤凰不及鸱鸮鸣,驽骀却笑骅骝拙。fèng huáng bù jí chī xiāo míng,nú dài què xiào huá liú zhuō。
君不见长孺从来叹积薪,公孙布衣为汉臣。jūn bù jiàn zhǎng rú cóng lái tàn jī xīn,gōng sūn bù yī wèi hàn chén。
千秋开口取卿相,董生白头甘贱贫。qiān qiū kāi kǒu qǔ qīng xiāng,dǒng shēng bái tóu gān jiàn pín。
万言不如一言重,直弦曲钩安可论。wàn yán bù rú yī yán zhòng,zhí xián qū gōu ān kě lùn。
贾生何能善绛灌,任安徒事卫将军。jiǎ shēng hé néng shàn jiàng guàn,rèn ān tú shì wèi jiāng jūn。
我令与子俱落魄,过饮悲歌嘅今昔。wǒ lìng yǔ zi jù luò pò,guò yǐn bēi gē kǎi jīn xī。
咸阳酒客五花马,邯郸博徒千金掷。xián yáng jiǔ kè wǔ huā mǎ,hán dān bó tú qiān jīn zhì。
古来豪侠亦可喜,可怜圣贤皆厄塞。gǔ lái háo xiá yì kě xǐ,kě lián shèng xián jiē è sāi。
豫章干云世希用,龙泉贯斗人难识。yù zhāng gàn yún shì xī yòng,lóng quán guàn dòu rén nán shí。
神骏翻为辕下驹,冥鸿已愧笼中翼。shén jùn fān wèi yuán xià jū,míng hóng yǐ kuì lóng zhōng yì。
出门与子常相忆,清淮大河见颜色。chū mén yǔ zi cháng xiāng yì,qīng huái dà hé jiàn yán sè。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

晚晴

何景明

茫茫春水地,斜日满菰蒲。máng máng chūn shuǐ dì,xié rì mǎn gū pú。
隔水云峰峻,含风雪璧孤。gé shuǐ yún fēng jùn,hán fēng xuě bì gū。
晴光催谷鸟,暝色下城乌。qíng guāng cuī gǔ niǎo,míng sè xià chéng wū。
仄径渔樵过,相逢亦我徒。zè jìng yú qiáo guò,xiāng féng yì wǒ tú。

春兴

何景明

二月已过半,三月来逡巡。èr yuè yǐ guò bàn,sān yuè lái qūn xún。
柳叶细可采,桃花开太频。liǔ yè xì kě cǎi,táo huā kāi tài pín。
白马过游客,黄鹂呼醉人。bái mǎ guò yóu kè,huáng lí hū zuì rén。
红颜楼上女,端坐独伤春。hóng yán lóu shàng nǚ,duān zuò dú shāng chūn。

清明自先茔归

何景明

感慨清明节,留连野外尊。gǎn kǎi qīng míng jié,liú lián yě wài zūn。
花明兼柳暗,万落更千村。huā míng jiān liǔ àn,wàn luò gèng qiān cūn。
黄鸟鸣官路,青山绕郭门。huáng niǎo míng guān lù,qīng shān rào guō mén。
常怀九原下,悽断百年魂。cháng huái jiǔ yuán xià,qī duàn bǎi nián hún。

同赵先生宿山家

何景明

同宿京华地,今来又六年。tóng sù jīng huá dì,jīn lái yòu liù nián。
那知风雪夜,复此共床眠。nà zhī fēng xuě yè,fù cǐ gòng chuáng mián。
水曲邻灯照,山高石溜悬。shuǐ qū lín dēng zhào,shān gāo shí liū xuán。
中宵不成寐,话旧各悽然。zhōng xiāo bù chéng mèi,huà jiù gè qī rán。

刘朝信西园

何景明

邀客西园内,知君爱醉吟。yāo kè xī yuán nèi,zhī jūn ài zuì yín。
相看二月尽,无奈百年侵。xiāng kàn èr yuè jǐn,wú nài bǎi nián qīn。
春水桃花岸,高亭橘树林。chūn shuǐ táo huā àn,gāo tíng jú shù lín。
晚来有幽意,西望白云岑。wǎn lái yǒu yōu yì,xī wàng bái yún cén。

过袁惟学南园集饮二首

何景明

始识南园路,垂杨一径斜。shǐ shí nán yuán lù,chuí yáng yī jìng xié。
谁言此城市,吾意即烟霞。shuí yán cǐ chéng shì,wú yì jí yān xiá。
客醉迷深打,莺啼过别花。kè zuì mí shēn dǎ,yīng tí guò bié huā。
图书一万卷,不异子云家。tú shū yī wàn juǎn,bù yì zi yún jiā。

过袁惟学南园集饮二首

何景明

独坐春林暮,飞花送酒杯。dú zuò chūn lín mù,fēi huā sòng jiǔ bēi。
亭阴连水曲,山照落城隈。tíng yīn lián shuǐ qū,shān zhào luò chéng wēi。
万竹当阶倚,千峰绕户回。wàn zhú dāng jiē yǐ,qiān fēng rào hù huí。
高人读书处,莫厌我频来。gāo rén dú shū chù,mò yàn wǒ pín lái。

叶邦重山居

何景明

幽栖近兰若,来慰野人情。yōu qī jìn lán ruò,lái wèi yě rén qíng。
户外双峰秀,阶前众壑平。hù wài shuāng fēng xiù,jiē qián zhòng hè píng。
鸟鸣春树里,僧傍翠岩行。niǎo míng chūn shù lǐ,sēng bàng cuì yán xíng。
日暮山钟发,相随夜到城。rì mù shān zhōng fā,xiāng suí yè dào chéng。

寺僧留宿

何景明

留宿频经夜,虚空断俗缘。liú sù pín jīng yè,xū kōng duàn sú yuán。
独吟依野衲,不寐听山泉。dú yín yī yě nà,bù mèi tīng shān quán。
水月人间地,香灯象外天。shuǐ yuè rén jiān dì,xiāng dēng xiàng wài tiān。
何时谢城郭,来此共安禅。hé shí xiè chéng guō,lái cǐ gòng ān chán。

别寺僧是日立春

何景明

别寺逢春日,山盘野菜长。bié sì féng chūn rì,shān pán yě cài zhǎng。
老僧朝具饭,留客更焚香。lǎo sēng cháo jù fàn,liú kè gèng fén xiāng。
雨暮枫花静,云寒柏树苍。yǔ mù fēng huā jìng,yún hán bǎi shù cāng。
独惭骑马去,尘事未能忘。dú cán qí mǎ qù,chén shì wèi néng wàng。

出寺过胡山人家

何景明

细雨清沙路,经行独杖藜。xì yǔ qīng shā lù,jīng xíng dú zhàng lí。
那知白社客,更向碧山栖。nà zhī bái shè kè,gèng xiàng bì shān qī。
花好围墙发,鶑娇入院啼。huā hǎo wéi qiáng fā,yīng jiāo rù yuàn tí。
风光不能醉,吟望转凄迷。fēng guāng bù néng zuì,yín wàng zhuǎn qī mí。

饮邦重山庄夜归

何景明

残日喧归骑,渔樵仄径逢。cán rì xuān guī qí,yú qiáo zè jìng féng。
烟中望北郭,树里下西峰。yān zhōng wàng běi guō,shù lǐ xià xī fēng。
深夜明林火,苍茫度水钟。shēn yè míng lín huǒ,cāng máng dù shuǐ zhōng。
朝来向城市,谁忆白云踪。cháo lái xiàng chéng shì,shuí yì bái yún zōng。

贤隐寺次刘朝信

何景明

翠壁青莲界,苍苔白石关。cuì bì qīng lián jiè,cāng tái bái shí guān。
春来初出郭,日暮更登山。chūn lái chū chū guō,rì mù gèng dēng shān。
岁月频经眼,烟霞可驻颜。suì yuè pín jīng yǎn,yān xiá kě zhù yán。
化城依宿处,自觉此身闲。huà chéng yī sù chù,zì jué cǐ shēn xián。

袁挥使别墅次朝信惟学韵

何景明

出城山水地,朋旧共斯游。chū chéng shān shuǐ dì,péng jiù gòng sī yóu。
吟倚将军马,来乘老氏牛。yín yǐ jiāng jūn mǎ,lái chéng lǎo shì niú。
桃花红映郭,柳色翠临流。táo huā hóng yìng guō,liǔ sè cuì lín liú。
寄语寻幽者,无劳此外求。jì yǔ xún yōu zhě,wú láo cǐ wài qiú。

游坚山阮生谈西岩险绝予未尝到

何景明

闻尔西岩上,经行此路艰。wén ěr xī yán shàng,jīng xíng cǐ lù jiān。
风高吹独立,云细袅难攀。fēng gāo chuī dú lì,yún xì niǎo nán pān。
目送千峰尽,身随一鸟还。mù sòng qiān fēng jǐn,shēn suí yī niǎo hái。
更传僧八十,终日闭松关。gèng chuán sēng bā shí,zhōng rì bì sōng guān。