古诗词

田子行

何景明

君不见黄河西来北入海,千载却倒东南流。jūn bù jiàn huáng hé xī lái běi rù hǎi,qiān zài què dào dōng nán liú。
淮水如丝纳九曲,桐柏山作昆仑丘。huái shuǐ rú sī nà jiǔ qū,tóng bǎi shān zuò kūn lún qiū。
我家清淮边,君家大河侧。wǒ jiā qīng huái biān,jūn jiā dà hé cè。
开辟二水今合同,人生变化无南北。kāi pì èr shuǐ jīn hé tóng,rén shēng biàn huà wú nán běi。
田子之生河降神,十五手掣生麒麟。tián zi zhī shēng hé jiàng shén,shí wǔ shǒu chè shēng qí lín。
二十辞家观国宾,三十谒帝为近臣。èr shí cí jiā guān guó bīn,sān shí yè dì wèi jìn chén。
赤墀青琐日月上,金马银台河汉津。chì chí qīng suǒ rì yuè shàng,jīn mǎ yín tái hé hàn jīn。
自矜一身遇明主,便欲登天叩天鼓。zì jīn yī shēn yù míng zhǔ,biàn yù dēng tiān kòu tiān gǔ。
天门昼关守虎豹,云师屏翳西公怒。tiān mén zhòu guān shǒu hǔ bào,yún shī píng yì xī gōng nù。
烟气缥缈随飞龙,电光闪烁笑玉女。yān qì piāo miǎo suí fēi lóng,diàn guāng shǎn shuò xiào yù nǚ。
太清星辰下罗列,欻忽阊阖生风雨。tài qīng xīng chén xià luó liè,chuā hū chāng hé shēng fēng yǔ。
丹诚不回白日照,杞国忧天独劳苦。dān chéng bù huí bái rì zhào,qǐ guó yōu tiān dú láo kǔ。
我持彤管只凤翎,浮沉帝傍近紫庭。wǒ chí tóng guǎn zhǐ fèng líng,fú chén dì bàng jìn zǐ tíng。
文园著书久消渴,据地酣歌常不醒。wén yuán zhù shū jiǔ xiāo kě,jù dì hān gē cháng bù xǐng。
长安少女花在侧,茂陵美妾空娉婷。zhǎng ān shǎo nǚ huā zài cè,mào líng měi qiè kōng pīng tíng。
汉皇不好相如赋,方朔谁知是岁星。hàn huáng bù hǎo xiāng rú fù,fāng shuò shuí zhī shì suì xīng。
爱君襟期特奇迈,谏垣给舍持风采。ài jūn jīn qī tè qí mài,jiàn yuán gěi shě chí fēng cǎi。
平生古今开万卷,摇笔风云动五彩。píng shēng gǔ jīn kāi wàn juǎn,yáo bǐ fēng yún dòng wǔ cǎi。
致君尧舜岂无术,许身稷卨终难改。zhì jūn yáo shùn qǐ wú shù,xǔ shēn jì xiè zhōng nán gǎi。
袖中一扎谏猎书,三岁磨灭未见采。xiù zhōng yī zhā jiàn liè shū,sān suì mó miè wèi jiàn cǎi。
鍊石何时更补天,衔沙枉自思填海。liàn shí hé shí gèng bǔ tiān,xián shā wǎng zì sī tián hǎi。
君不见楚人当时不识玉,海客无心采明月。jūn bù jiàn chǔ rén dāng shí bù shí yù,hǎi kè wú xīn cǎi míng yuè。
明珠暗投反按剑,白璧三献还遭刖。míng zhū àn tóu fǎn àn jiàn,bái bì sān xiàn hái zāo yuè。
连城高价后始定,照乘奇光有时发。lián chéng gāo jià hòu shǐ dìng,zhào chéng qí guāng yǒu shí fā。
凤凰不及鸱鸮鸣,驽骀却笑骅骝拙。fèng huáng bù jí chī xiāo míng,nú dài què xiào huá liú zhuō。
君不见长孺从来叹积薪,公孙布衣为汉臣。jūn bù jiàn zhǎng rú cóng lái tàn jī xīn,gōng sūn bù yī wèi hàn chén。
千秋开口取卿相,董生白头甘贱贫。qiān qiū kāi kǒu qǔ qīng xiāng,dǒng shēng bái tóu gān jiàn pín。
万言不如一言重,直弦曲钩安可论。wàn yán bù rú yī yán zhòng,zhí xián qū gōu ān kě lùn。
贾生何能善绛灌,任安徒事卫将军。jiǎ shēng hé néng shàn jiàng guàn,rèn ān tú shì wèi jiāng jūn。
我令与子俱落魄,过饮悲歌嘅今昔。wǒ lìng yǔ zi jù luò pò,guò yǐn bēi gē kǎi jīn xī。
咸阳酒客五花马,邯郸博徒千金掷。xián yáng jiǔ kè wǔ huā mǎ,hán dān bó tú qiān jīn zhì。
古来豪侠亦可喜,可怜圣贤皆厄塞。gǔ lái háo xiá yì kě xǐ,kě lián shèng xián jiē è sāi。
豫章干云世希用,龙泉贯斗人难识。yù zhāng gàn yún shì xī yòng,lóng quán guàn dòu rén nán shí。
神骏翻为辕下驹,冥鸿已愧笼中翼。shén jùn fān wèi yuán xià jū,míng hóng yǐ kuì lóng zhōng yì。
出门与子常相忆,清淮大河见颜色。chū mén yǔ zi cháng xiāng yì,qīng huái dà hé jiàn yán sè。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

寄张别驾

何景明

苦忆朗陵张别驾,尺书念忽到林丘。kǔ yì lǎng líng zhāng bié jià,chǐ shū niàn hū dào lín qiū。
江东亦起秋风兴,溪上难忘雪夜舟。jiāng dōng yì qǐ qiū fēng xīng,xī shàng nán wàng xuě yè zhōu。
山郭有花空怅望,水亭无客自淹留。shān guō yǒu huā kōng chàng wàng,shuǐ tíng wú kè zì yān liú。
汀兰岸柳俱相待,莫负清樽此日游。tīng lán àn liǔ jù xiāng dài,mò fù qīng zūn cǐ rì yóu。

九日不见菊次刘朝信韵

何景明

一秋风物已凄凉,九日无花只断肠。yī qiū fēng wù yǐ qī liáng,jiǔ rì wú huā zhǐ duàn cháng。
徒把青尊留客醉,不教繁朵向人黄。tú bǎ qīng zūn liú kè zuì,bù jiào fán duǒ xiàng rén huáng。
鸣弦急管休相聒,舞蝶游蜂莫自狂。míng xián jí guǎn xiū xiāng guā,wǔ dié yóu fēng mò zì kuáng。
独坐孤城正愁寂,更堪落木下斜阳。dú zuò gū chéng zhèng chóu jì,gèng kān luò mù xià xié yáng。

夜坐

何景明

暮雨寒云黯复开,山斋独坐思叹裁。mù yǔ hán yún àn fù kāi,shān zhāi dú zuò sī tàn cái。
水生门外沙鸥至,月落灯前江雁来。shuǐ shēng mén wài shā ōu zhì,yuè luò dēng qián jiāng yàn lái。
西海交游总霄汉,十年踪迹但尘埃。xī hǎi jiāo yóu zǒng xiāo hàn,shí nián zōng jì dàn chén āi。
长安不见空回首,岁晚愁登万里台。zhǎng ān bù jiàn kōng huí shǒu,suì wǎn chóu dēng wàn lǐ tái。

生子

何景明

两岁归来生两雏,故园夫妇亦相娱。liǎng suì guī lái shēng liǎng chú,gù yuán fū fù yì xiāng yú。
卢家自爱添丁好,徐氏谁言二子殊。lú jiā zì ài tiān dīng hǎo,xú shì shuí yán èr zi shū。
未论图书能继业,且教门户有悬弧。wèi lùn tú shū néng jì yè,qiě jiào mén hù yǒu xuán hú。
劬劳正念吾亲在,更遣悲欢此日俱。qú láo zhèng niàn wú qīn zài,gèng qiǎn bēi huān cǐ rì jù。

溪上

何景明

溪上茅斋不掩扉,西风初罢芰荷衣。xī shàng máo zhāi bù yǎn fēi,xī fēng chū bà jì hé yī。
月寒沙柳萧萧落,天晚江鸿肃肃飞。yuè hán shā liǔ xiāo xiāo luò,tiān wǎn jiāng hóng sù sù fēi。
野客哦诗水边立,家人沽酒夜深归。yě kè ó shī shuǐ biān lì,jiā rén gū jiǔ yè shēn guī。
相逢醉语休辞数,城外黄花渐觉稀。xiāng féng zuì yǔ xiū cí shù,chéng wài huáng huā jiàn jué xī。

九月二十六日同贾广文刘举人任贡士高夔府先生宅内赏菊四首

何景明

陶令门前花尽开,郭西骑马看花来。táo lìng mén qián huā jǐn kāi,guō xī qí mǎ kàn huā lái。
疏枝淡蕊寒仍发,细雨斜风晚更催。shū zhī dàn ruǐ hán réng fā,xì yǔ xié fēng wǎn gèng cuī。
拟向夜深还秉烛,可怜秋尽始传杯。nǐ xiàng yè shēn hái bǐng zhú,kě lián qiū jǐn shǐ chuán bēi。
相逢一笑具非易,共把繁枝醉不回。xiāng féng yī xiào jù fēi yì,gòng bǎ fán zhī zuì bù huí。

九月二十六日同贾广文刘举人任贡士高夔府先生宅内赏菊四首

何景明

秋来摇落倍堪嗟,喜见孤芳殿物华。qiū lái yáo luò bèi kān jiē,xǐ jiàn gū fāng diàn wù huá。
深院护篱元密密,小堂穿径故斜斜。shēn yuàn hù lí yuán mì mì,xiǎo táng chuān jìng gù xié xié。
清词屡动诗人座,白酒还逢处士家。qīng cí lǚ dòng shī rén zuò,bái jiǔ hái féng chù shì jiā。
老逐少来无住日,莫教空负满头花。lǎo zhú shǎo lái wú zhù rì,mò jiào kōng fù mǎn tóu huā。

九月二十六日同贾广文刘举人任贡士高夔府先生宅内赏菊四首

何景明

浅白轻黄千万枝,幽香今日始相期。qiǎn bái qīng huáng qiān wàn zhī,yōu xiāng jīn rì shǐ xiāng qī。
雨中篱落人稀到,水畔亭台蝶不知。yǔ zhōng lí luò rén xī dào,shuǐ pàn tíng tái dié bù zhī。
折向秋风堪寄远,种因晚节故开迟。zhé xiàng qiū fēng kān jì yuǎn,zhǒng yīn wǎn jié gù kāi chí。
去年此会今皆健,来岁花时可对谁。qù nián cǐ huì jīn jiē jiàn,lái suì huā shí kě duì shuí。

九月二十六日同贾广文刘举人任贡士高夔府先生宅内赏菊四首

何景明

野店山家开已残,寒来移近曲阑干。yě diàn shān jiā kāi yǐ cán,hán lái yí jìn qū lán gàn。
亭亭似与霜华斗,冉冉偏随月影繁。tíng tíng shì yǔ shuāng huá dòu,rǎn rǎn piān suí yuè yǐng fán。
千里况逢佳客赏,几人能得故园看。qiān lǐ kuàng féng jiā kè shǎng,jǐ rén néng dé gù yuán kàn。
清尊岁暮东篱下,采采金花不满盘。qīng zūn suì mù dōng lí xià,cǎi cǎi jīn huā bù mǎn pán。

无题

何景明

艳舞娇歌出绛纱,黄金不惜教琵琶。yàn wǔ jiāo gē chū jiàng shā,huáng jīn bù xī jiào pí pá。
鸳鸯本是双栖鸟,菡宿元开并蒂花。yuān yāng běn shì shuāng qī niǎo,hàn sù yuán kāi bìng dì huā。
紫玉岂忘韩重侣,绿珠宁负李伦家。zǐ yù qǐ wàng hán zhòng lǚ,lǜ zhū níng fù lǐ lún jiā。
多情自古还多恨,肠断春风巷柳斜。duō qíng zì gǔ hái duō hèn,cháng duàn chūn fēng xiàng liǔ xié。

次韵答庄国宾见讯

何景明

多病无能合罢官,清时那敢独求闲。duō bìng wú néng hé bà guān,qīng shí nà gǎn dú qiú xián。
远沙月出明如水,高树云来暗似山。yuǎn shā yuè chū míng rú shuǐ,gāo shù yún lái àn shì shān。
已恨缁尘侵素服,不教青镜老红颜。yǐ hèn zī chén qīn sù fú,bù jiào qīng jìng lǎo hóng yán。
美人岁暮劳相问,丛桂山中只自攀。měi rén suì mù láo xiāng wèn,cóng guì shān zhōng zhǐ zì pān。

赠颖川张子辰秀才

何景明

闻君已是青云翼,万里飞腾竟若何。wén jūn yǐ shì qīng yún yì,wàn lǐ fēi téng jìng ruò hé。
纵有当时许由耳,莫教更洗颖川波。zòng yǒu dāng shí xǔ yóu ěr,mò jiào gèng xǐ yǐng chuān bō。
麒麟自掣黄金锁,騕袅终鸣白玉珂。qí lín zì chè huáng jīn suǒ,yǎo niǎo zhōng míng bái yù kē。
知尔匣中双宝剑,尘埃他日为谁磨。zhī ěr xiá zhōng shuāng bǎo jiàn,chén āi tā rì wèi shuí mó。

王君宿邀蔡大尹过予舍至期雨候蔡不至作诗促之

何景明

招邀数费主人迎,枉顾何惭令尹情。zhāo yāo shù fèi zhǔ rén yíng,wǎng gù hé cán lìng yǐn qíng。
只为泥途妨出郭,未应风雨却寒盟。zhǐ wèi ní tú fáng chū guō,wèi yīng fēng yǔ què hán méng。
云间不见仙凫下,花外如闻骏马鸣。yún jiān bù jiàn xiān fú xià,huā wài rú wén jùn mǎ míng。
玉舄凌空休更怯,银鞍傍险亦须行。yù xì líng kōng xiū gèng qiè,yín ān bàng xiǎn yì xū xíng。

答雷长史四首

何景明

每诵清词动我愁,山中岁暮若为酬。měi sòng qīng cí dòng wǒ chóu,shān zhōng suì mù ruò wèi chóu。
因攀桂树遥相忆,欲寄梅花可自由。yīn pān guì shù yáo xiāng yì,yù jì méi huā kě zì yóu。
万里江湖双涕泪,百年天地几交游。wàn lǐ jiāng hú shuāng tì lèi,bǎi nián tiān dì jǐ jiāo yóu。
谁怜旧日中朝客,谪向王门半白头。shuí lián jiù rì zhōng cháo kè,zhé xiàng wáng mén bàn bái tóu。

答雷长史四首

何景明

玉垒青城万里山,亦知归兴满乡关。yù lěi qīng chéng wàn lǐ shān,yì zhī guī xīng mǎn xiāng guān。
沙边返照寒将敛,江上行云晚未还。shā biān fǎn zhào hán jiāng liǎn,jiāng shàng xíng yún wǎn wèi hái。
道路南来多壅隔,云霄北望少追攀。dào lù nán lái duō yōng gé,yún xiāo běi wàng shǎo zhuī pān。
曳裾受简皆清事,莫向沧浪羡我闲。yè jū shòu jiǎn jiē qīng shì,mò xiàng cāng làng xiàn wǒ xián。