古诗词

彭中丞四民图歌

何景明

渔舟暝入桃花浔,春山如闻樵采音。yú zhōu míng rù táo huā xún,chūn shān rú wén qiáo cǎi yīn。
高原犁锄被烟雨,书阁窈窕穿松林。gāo yuán lí chú bèi yān yǔ,shū gé yǎo tiǎo chuān sōng lín。
中丞雅爱山水障,清晨自挂高堂上。zhōng chéng yǎ ài shān shuǐ zhàng,qīng chén zì guà gāo táng shàng。
绿树逶迤转众流,白云合汨开层嶂。lǜ shù wēi yí zhuǎn zhòng liú,bái yún hé mì kāi céng zhàng。
万里宁论战伐功,百年宛见升平象。wàn lǐ níng lùn zhàn fá gōng,bǎi nián wǎn jiàn shēng píng xiàng。
忆昨寇盗日横行,中原白骨哀苍生。yì zuó kòu dào rì héng xíng,zhōng yuán bái gǔ āi cāng shēng。
携男抱女路断绝,痛哭不见天边城。xié nán bào nǚ lù duàn jué,tòng kū bù jiàn tiān biān chéng。
渔奔樵窜学士徙,纵有陇亩无人耕。yú bēn qiáo cuàn xué shì xǐ,zòng yǒu lǒng mǔ wú rén gēng。
至尊九重忧旰食,命公杀贼贼始平。zhì zūn jiǔ zhòng yōu gàn shí,mìng gōng shā zéi zéi shǐ píng。
近郊无复戎马迹,比屋仍传鸡犬声。jìn jiāo wú fù róng mǎ jì,bǐ wū réng chuán jī quǎn shēng。
明公壮年心许国,何况此身际日月。míng gōng zhuàng nián xīn xǔ guó,hé kuàng cǐ shēn jì rì yuè。
二载驱驰扫汉南,一时谈笑清河北。èr zài qū chí sǎo hàn nán,yī shí tán xiào qīng hé běi。
出阃三分大将旗,来朝独拥诸军节。chū kǔn sān fēn dà jiāng qí,lái cháo dú yōng zhū jūn jié。
乐土重开白日光,普天不动黄尘色。lè tǔ zhòng kāi bái rì guāng,pǔ tiān bù dòng huáng chén sè。
即今西戎忽复骄,朝廷亲遣霍嫖姚。jí jīn xī róng hū fù jiāo,cháo tíng qīn qiǎn huò piáo yáo。
已闻土鲁还金印,不见中丞下赤霄。yǐ wén tǔ lǔ hái jīn yìn,bù jiàn zhōng chéng xià chì xiāo。
形像云台犹未画,姓名麟阁早须标。xíng xiàng yún tái yóu wèi huà,xìng míng lín gé zǎo xū biāo。
开图更赋出车什,四海甲兵从此销。kāi tú gèng fù chū chē shén,sì hǎi jiǎ bīng cóng cǐ xiāo。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

得钱水部书

何景明

故人俱落魄,水部近何如。gù rén jù luò pò,shuǐ bù jìn hé rú。
河上三年别,天涯十月书。hé shàng sān nián bié,tiān yá shí yuè shū。
烟波愁望里,风雨梦魂馀。yān bō chóu wàng lǐ,fēng yǔ mèng hún yú。
更枉怀人作,长吟泪满裾。gèng wǎng huái rén zuò,zhǎng yín lèi mǎn jū。

怀沈子

何景明

沈生南国去,别我独悽然。shěn shēng nán guó qù,bié wǒ dú qī rán。
落月清江树,归人何处船。luò yuè qīng jiāng shù,guī rén hé chù chuán。
十年安陆舍,数口太湖田。shí nián ān lù shě,shù kǒu tài hú tián。
想到乡园日,生涯亦可怜。xiǎng dào xiāng yuán rì,shēng yá yì kě lián。

别望之

何景明

相送不得远,临水一悲歌。xiāng sòng bù dé yuǎn,lín shuǐ yī bēi gē。
行云暮不止,游子意如何。xíng yún mù bù zhǐ,yóu zi yì rú hé。
楚塞风烟迥,燕关雨雪多。chǔ sāi fēng yān jiǒng,yàn guān yǔ xuě duō。
春还问消息,尺素莫蹉跎。chūn hái wèn xiāo xī,chǐ sù mò cuō tuó。

洪法寺别锦夫邃伯

何景明

古寺垂杨里,楼台照落晖。gǔ sì chuí yáng lǐ,lóu tái zhào luò huī。
重来旧游地,却与故人违。zhòng lái jiù yóu dì,què yǔ gù rén wéi。
云树千山暗,风花三月飞。yún shù qiān shān àn,fēng huā sān yuè fēi。
未将湖海泪,空洒路傍衣。wèi jiāng hú hǎi lèi,kōng sǎ lù bàng yī。

寄孙世其

何景明

世路渺难定,相期未有涯。shì lù miǎo nán dìng,xiāng qī wèi yǒu yá。
昔为燕地客,常到楚人家。xī wèi yàn dì kè,cháng dào chǔ rén jiā。
系马中堂树,听莺上苑花。xì mǎ zhōng táng shù,tīng yīng shàng yuàn huā。
故园看北斗,肠断忆京华。gù yuán kàn běi dòu,cháng duàn yì jīng huá。

酬葛时秀

何景明

罢归翻自喜,旧业有青山。bà guī fān zì xǐ,jiù yè yǒu qīng shān。
积雨稀来客,孤云独往还。jī yǔ xī lái kè,gū yún dú wǎng hái。
良朋枉高倡,抚卷一开颜。liáng péng wǎng gāo chàng,fǔ juǎn yī kāi yán。
何日还乘兴,题诗到竹间。hé rì hái chéng xīng,tí shī dào zhú jiān。

怀叶时华

何景明

佳人湖上住,亭榭迥堪怜。jiā rén hú shàng zhù,tíng xiè jiǒng kān lián。
手把青荷叶,行吟绿水边。shǒu bǎ qīng hé yè,xíng yín lǜ shuǐ biān。
客皆莲社友,人是竹林贤。kè jiē lián shè yǒu,rén shì zhú lín xián。
欲系空庭马,闻君高树蝉。yù xì kōng tíng mǎ,wén jūn gāo shù chán。

雨夜

何景明

云薄高城上,孤亭郡郭西。yún báo gāo chéng shàng,gū tíng jùn guō xī。
暗中萤火度,灯下草虫啼。àn zhōng yíng huǒ dù,dēng xià cǎo chóng tí。
零落同游客,凄凉旧雨题。líng luò tóng yóu kè,qī liáng jiù yǔ tí。
高歌视雄剑,慷慨为谁携。gāo gē shì xióng jiàn,kāng kǎi wèi shuí xié。

游贤隐寺次马君卿韵

何景明

系马长松下,风烟几日留。xì mǎ zhǎng sōng xià,fēng yān jǐ rì liú。
天高还薄暮,地迥更逢秋。tiān gāo hái báo mù,dì jiǒng gèng féng qiū。
孤嶂开僧舍,千峰绕佛楼。gū zhàng kāi sēng shě,qiān fēng rào fú lóu。
自能来白社,不用远公求。zì néng lái bái shè,bù yòng yuǎn gōng qiú。

与孙世其晚坐

何景明

留客江村暮,开尊对浦沙。liú kè jiāng cūn mù,kāi zūn duì pǔ shā。
池心上孤月,树杪落残霞。chí xīn shàng gū yuè,shù miǎo luò cán xiá。
地僻唯宜竹,秋高未有花。dì pì wéi yí zhú,qiū gāo wèi yǒu huā。
琴书堪晤语,随意宿山家。qín shū kān wù yǔ,suí yì sù shān jiā。

十四夜

何景明

水际浮云起,孤城日暮阴。shuǐ jì fú yún qǐ,gū chéng rì mù yīn。
万山秋叶下,独坐一灯深。wàn shān qiū yè xià,dú zuò yī dēng shēn。
白露蒹葭落,西风蟋蟀吟。bái lù jiān jiā luò,xī fēng xī shuài yín。
关山今夜月,横笛有哀音。guān shān jīn yè yuè,héng dí yǒu āi yīn。

雨中

何景明

一室高原次,遥天起夕风。yī shì gāo yuán cì,yáo tiān qǐ xī fēng。
雨来河树外,日沉山雾中。yǔ lái hé shù wài,rì chén shān wù zhōng。
凫雁秋沙静,鸡豚委巷通。fú yàn qiū shā jìng,jī tún wěi xiàng tōng。
白云望不尽,相对意无穷。bái yún wàng bù jǐn,xiāng duì yì wú qióng。

寄雷长史

何景明

不见雷夫子,相望岁半馀。bù jiàn léi fū zi,xiāng wàng suì bàn yú。
王门盛宾客,仙府足图书。wáng mén shèng bīn kè,xiān fǔ zú tú shū。
贾傅才谁敌,相如病独居。jiǎ fù cái shuí dí,xiāng rú bìng dú jū。
怜君兼吏隐,休忆锦江鱼。lián jūn jiān lì yǐn,xiū yì jǐn jiāng yú。

宿胡山人家

何景明

骑马侵晨出,看山至日昏。qí mǎ qīn chén chū,kàn shān zhì rì hūn。
鸣鸡千嶂里,高树一家村。míng jī qiān zhàng lǐ,gāo shù yī jiā cūn。
白石斜通径,清泉直到门。bái shí xié tōng jìng,qīng quán zhí dào mén。
只疑人世外,别自有乾坤。zhǐ yí rén shì wài,bié zì yǒu qián kūn。

登坚山寺

何景明

西峰插天起,绝顶寺门开。xī fēng chā tiān qǐ,jué dǐng sì mén kāi。
云里一僧住,山中无客来。yún lǐ yī sēng zhù,shān zhōng wú kè lái。
落花平讲席,积草遍香台。luò huā píng jiǎng xí,jī cǎo biàn xiāng tái。
我欲闻清梵,焚香坐不回。wǒ yù wén qīng fàn,fén xiāng zuò bù huí。
1480«3456789»