古诗词

画马行

何景明

画马如画龙,纵横变化当无穷。huà mǎ rú huà lóng,zòng héng biàn huà dāng wú qióng。
吾观月山子,落笔窥神工。wú guān yuè shān zi,luò bǐ kuī shén gōng。
曾向天闲貌十马,十马意态无一同。céng xiàng tiān xián mào shí mǎ,shí mǎ yì tài wú yī tóng。
此马传来几百年,古绢犹开沙漠风。cǐ mǎ chuán lái jǐ bǎi nián,gǔ juàn yóu kāi shā mò fēng。
树里河流新过雨,簇簇草芽寒刺水。shù lǐ hé liú xīn guò yǔ,cù cù cǎo yá hán cì shuǐ。
圉人双牵临水边,草色离离乱云绮。yǔ rén shuāng qiān lín shuǐ biān,cǎo sè lí lí luàn yún qǐ。
令人疑到渥洼傍,波底风雷斗龙子。lìng rén yí dào wò wā bàng,bō dǐ fēng léi dòu lóng zi。
细看不是白鼻騧,恐是当朝狮子花。xì kàn bù shì bái bí guā,kǒng shì dāng cháo shī zi huā。
紫燕纤离各惆怅,其馀驽劣何足夸。zǐ yàn xiān lí gè chóu chàng,qí yú nú liè hé zú kuā。
忆昔爱马不惜千金货,君王勤政楼头坐。yì xī ài mǎ bù xī qiān jīn huò,jūn wáng qín zhèng lóu tóu zuò。
胡奴黄衫双绣靴,厩中骑出楼前过。hú nú huáng shān shuāng xiù xuē,jiù zhōng qí chū lóu qián guò。
红帕初笼汗血香,玉鞭轻拂桃花破。hóng pà chū lóng hàn xuè xiāng,yù biān qīng fú táo huā pò。
吁嗟玩物竟何益,遗迹徒使丹青播。xū jiē wán wù jìng hé yì,yí jì tú shǐ dān qīng bō。
只今烽炮西北来,沙场未闻千里才。zhǐ jīn fēng pào xī běi lái,shā chǎng wèi wén qiān lǐ cái。
千里才,固有时,回头为问御者谁。qiān lǐ cái,gù yǒu shí,huí tóu wèi wèn yù zhě shuí。
君看赤骥与骐驎,挽车太行岭。jūn kàn chì jì yǔ qí lín,wǎn chē tài xíng lǐng。
心期田子方,踟蹰驾辕顷。xīn qī tián zi fāng,chí chú jià yuán qǐng。
霜凋苜蓿汉郊冷,骨折秋风自嘶影。shuāng diāo mù xu hàn jiāo lěng,gǔ zhé qiū fēng zì sī yǐng。
君不见古人养马如养士,一饱能酬千里志。jūn bù jiàn gǔ rén yǎng mǎ rú yǎng shì,yī bǎo néng chóu qiān lǐ zhì。
今人养马如养豚,厩下常堆蒺藜刺。jīn rén yǎng mǎ rú yǎng tún,jiù xià cháng duī jí lí cì。
古之良马何代无,可笑今人空按图。gǔ zhī liáng mǎ hé dài wú,kě xiào jīn rén kōng àn tú。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

秋日杂兴十五首

何景明

斜日村原秋水多,家家门巷好经过。xié rì cūn yuán qiū shuǐ duō,jiā jiā mén xiàng hǎo jīng guò。
繁弦急管休相聒,田父山妻自解歌。fán xián jí guǎn xiū xiāng guā,tián fù shān qī zì jiě gē。

秋日杂兴十五首

何景明

苍凫携子戏波澜,懒惰轻鸥不下滩。cāng fú xié zi xì bō lán,lǎn duò qīng ōu bù xià tān。
白鹭照影秋塘里,似尔心情亦太安。bái lù zhào yǐng qiū táng lǐ,shì ěr xīn qíng yì tài ān。

秋日杂兴十五首

何景明

鱍鱍鲤鱼三尺身,纤鳞照水白如银。bō bō lǐ yú sān chǐ shēn,xiān lín zhào shuǐ bái rú yín。
未须更论成龙势,只在溪中亦有神。wèi xū gèng lùn chéng lóng shì,zhǐ zài xī zhōng yì yǒu shén。

秋日杂兴十五首

何景明

竹静沙寒野日低,门前秋草不成蹊。zhú jìng shā hán yě rì dī,mén qián qiū cǎo bù chéng qī。
山禽汝亦何多事,来向棠梨树上啼。shān qín rǔ yì hé duō shì,lái xiàng táng lí shù shàng tí。

鸡鸣曲三首

何景明

鸡鸣城中满树霜,青楼旭日照流黄。jī míng chéng zhōng mǎn shù shuāng,qīng lóu xù rì zhào liú huáng。
鸣筝锦瑟秋尘里,玉雁金蝉共一行。míng zhēng jǐn sè qiū chén lǐ,yù yàn jīn chán gòng yī xíng。

鸡鸣曲三首

何景明

青楼遥临大道衢,美人鸡鸣著绣襦。qīng lóu yáo lín dà dào qú,měi rén jī míng zhù xiù rú。
谁家公子过楼下,那不系尔千金驹。shuí jiā gōng zi guò lóu xià,nà bù xì ěr qiān jīn jū。

鸡鸣曲三首

何景明

楼上罗帏映早霞,不须重斗镜中华。lóu shàng luó wéi yìng zǎo xiá,bù xū zhòng dòu jìng zhōng huá。
春兰秋菊皆零落,争似菖蒲不作花。chūn lán qiū jú jiē líng luò,zhēng shì chāng pú bù zuò huā。

黑龙潭

何景明

白雨遥从白日来,黑云低映黑龙台。bái yǔ yáo cóng bái rì lái,hēi yún dī yìng hēi lóng tái。
空思玉鲤临渊叹,未掣金鳌跨海回。kōng sī yù lǐ lín yuān tàn,wèi chè jīn áo kuà hǎi huí。

喜戴仲鹖得乡荐二首

何景明

梁园未苑却宜秋,夹道槐花照绮楼。liáng yuán wèi yuàn què yí qiū,jiā dào huái huā zhào qǐ lóu。
试问东瀛海边住,何如金明池上游。shì wèn dōng yíng hǎi biān zhù,hé rú jīn míng chí shàng yóu。

喜戴仲鹖得乡荐二首

何景明

马上秋风得意归,丈夫岂是爱轻肥。mǎ shàng qiū fēng dé yì guī,zhàng fū qǐ shì ài qīng féi。
傍人休讶新年少,曾向长安作布衣。bàng rén xiū yà xīn nián shǎo,céng xiàng zhǎng ān zuò bù yī。

过先墓

何景明

愁摧断柳柳还稀,泪洒残花花更飞。chóu cuī duàn liǔ liǔ hái xī,lèi sǎ cán huā huā gèng fēi。
一寸未忘游子线,万年难觅老莱衣。yī cùn wèi wàng yóu zi xiàn,wàn nián nán mì lǎo lái yī。

慰任宏器诸友失第二首

何景明

莫将迟暮怨飞蓬,万事还须问塞翁。mò jiāng chí mù yuàn fēi péng,wàn shì hái xū wèn sāi wēng。
黄鹄但教毛羽在,不妨失意下秋风。huáng gǔ dàn jiào máo yǔ zài,bù fáng shī yì xià qiū fēng。

慰任宏器诸友失第二首

何景明

青云白发太难平,去雁来鸿亦世情。qīng yún bái fā tài nán píng,qù yàn lái hóng yì shì qíng。
我亦少时曾得意,十年回首是浮名。wǒ yì shǎo shí céng dé yì,shí nián huí shǒu shì fú míng。

野屋

何景明

野屋双飞燕子低,短檐千尺柳条齐。yě wū shuāng fēi yàn zi dī,duǎn yán qiān chǐ liǔ tiáo qí。
桃花片片红临水,小麦纤纤青映泥。táo huā piàn piàn hóng lín shuǐ,xiǎo mài xiān xiān qīng yìng ní。

对菊四首

何景明

三闾大夫不愿醉,五柳先生不愿醒。sān lǘ dà fū bù yuàn zuì,wǔ liǔ xiān shēng bù yuàn xǐng。
一醒一醉缘何事,坐对寒花烟满庭。yī xǐng yī zuì yuán hé shì,zuò duì hán huā yān mǎn tíng。