古诗词

题文与可画竹上有东坡山谷题识

何景明

客从南方来见予,手持锦轴长丈馀,云是与可之画苏黄书。kè cóng nán fāng lái jiàn yǔ,shǒu chí jǐn zhóu zhǎng zhàng yú,yún shì yǔ kě zhī huà sū huáng shū。
中堂展玩思超忽,四百年来真故物。zhōng táng zhǎn wán sī chāo hū,sì bǎi nián lái zhēn gù wù。
败素飘零色已改,古墨惨澹神犹发。bài sù piāo líng sè yǐ gǎi,gǔ mò cǎn dàn shén yóu fā。
文生此竹世希有,一枝不异双琼玖。wén shēng cǐ zhú shì xī yǒu,yī zhī bù yì shuāng qióng jiǔ。
冥冥烟干动石壁,瑟瑟风叶临窗牖。míng míng yān gàn dòng shí bì,sè sè fēng yè lín chuāng yǒu。
笔下何须扫万竿,胸中已自横千亩。bǐ xià hé xū sǎo wàn gān,xiōng zhōng yǐ zì héng qiān mǔ。
眉山长公元擅场,豫章太史谁可当。méi shān zhǎng gōng yuán shàn chǎng,yù zhāng tài shǐ shuí kě dāng。
片言相推四海重,只字尚使千年藏。piàn yán xiāng tuī sì hǎi zhòng,zhǐ zì shàng shǐ qiān nián cáng。
客从何处得此幅,令我嗟叹久怜惜。kè cóng hé chù dé cǐ fú,lìng wǒ jiē tàn jiǔ lián xī。
苏黄不作与可死,人间书画无真迹,劝君宝此勿轻掷。sū huáng bù zuò yǔ kě sǐ,rén jiān shū huà wú zhēn jì,quàn jūn bǎo cǐ wù qīng zhì。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

九月桃梨花

何景明

九月桃梨树,花开满故枝。jiǔ yuè táo lí shù,huā kāi mǎn gù zhī。
寄言车马客,不是艳阳时。jì yán chē mǎ kè,bù shì yàn yáng shí。

简赵雪舟乞菊二首

何景明

闻道君家菊,黄花烂熳开。wén dào jūn jiā jú,huáng huā làn màn kāi。
若能移赠我,端胜白衣来。ruò néng yí zèng wǒ,duān shèng bái yī lái。

简赵雪舟乞菊二首

何景明

我有白玉酒,君有黄金花。wǒ yǒu bái yù jiǔ,jūn yǒu huáng jīn huā。
相看九日到,分送野人家。xiāng kàn jiǔ rì dào,fēn sòng yě rén jiā。

寄刘东之宪副二首

何景明

百里山河外,孤城雨雪中。bǎi lǐ shān hé wài,gū chéng yǔ xuě zhōng。
迁莺犹未起,应是待春风。qiān yīng yóu wèi qǐ,yīng shì dài chūn fēng。

寄刘东之宪副二首

何景明

长安经岁别,日日望春归。zhǎng ān jīng suì bié,rì rì wàng chūn guī。
不及随阳鸟,双双又北飞。bù jí suí yáng niǎo,shuāng shuāng yòu běi fēi。

出寺

何景明

春游翠微里,晚下白莲台。chūn yóu cuì wēi lǐ,wǎn xià bái lián tái。
立马遥回首,青山暮雨来。lì mǎ yáo huí shǒu,qīng shān mù yǔ lái。

寄孙世其四首

何景明

騕袅如龙马,长鸣碧草萋。yǎo niǎo rú lóng mǎ,zhǎng míng bì cǎo qī。
莫将千里志,暂悔蹶霜蹄。mò jiāng qiān lǐ zhì,zàn huǐ jué shuāng tí。

寄孙世其四首

何景明

对书当为读,对食当为饱。duì shū dāng wèi dú,duì shí dāng wèi bǎo。
平生无限事,努力在远道。píng shēng wú xiàn shì,nǔ lì zài yuǎn dào。

寄孙世其四首

何景明

戴生北上日,吾吟宝剑篇。dài shēng běi shàng rì,wú yín bǎo jiàn piān。
相过若相见,高咏亦堪传。xiāng guò ruò xiāng jiàn,gāo yǒng yì kān chuán。

寄孙世其四首

何景明

旅食京华暮,那能不忆家。lǚ shí jīng huá mù,nà néng bù yì jiā。
封书何日至,塞雁一行斜。fēng shū hé rì zhì,sāi yàn yī xíng xié。

玺上人送茶

何景明

郁郁云中秀,山僧采相馈。yù yù yún zhōng xiù,shān sēng cǎi xiāng kuì。
我有毒热肠,此是清凉味。wǒ yǒu dú rè cháng,cǐ shì qīng liáng wèi。

白雪曲十首

何景明

美人朝玩雪,置酒临高台。měi rén cháo wán xuě,zhì jiǔ lín gāo tái。
只疑仲春月,风送落花来。zhǐ yí zhòng chūn yuè,fēng sòng luò huā lái。

白雪曲十首

何景明

舞雪流中堂,挥袖拂不去。wǔ xuě liú zhōng táng,huī xiù fú bù qù。
细看檐外花,半著庭中树。xì kàn yán wài huā,bàn zhù tíng zhōng shù。

白雪曲十首

何景明

暗逐梁尘起,潜随烛影流。àn zhú liáng chén qǐ,qián suí zhú yǐng liú。
似怜歌舞处,故故入高楼。shì lián gē wǔ chù,gù gù rù gāo lóu。

白雪曲十首

何景明

弱雪不到地,宛转高云里。ruò xuě bù dào dì,wǎn zhuǎn gāo yún lǐ。
时有飞花落,风巡更吹起。shí yǒu fēi huā luò,fēng xún gèng chuī qǐ。