古诗词

吴伟飞泉画图歌

何景明

长安独过田子舍,留我一玩飞泉画。zhǎng ān dú guò tián zi shě,liú wǒ yī wán fēi quán huà。
绝壁如闻风雨来,晴天安得蛟龙挂。jué bì rú wén fēng yǔ lái,qíng tiān ān dé jiāo lóng guà。
吴生跌宕得画理,潦草落笔皆可喜。wú shēng diē dàng dé huà lǐ,lǎo cǎo luò bǐ jiē kě xǐ。
飞泉却出汨嶂间,山即真山水真水。fēi quán què chū mì zhàng jiān,shān jí zhēn shān shuǐ zhēn shuǐ。
客堂六月生昼寒,耳中仿佛高江滩。kè táng liù yuè shēng zhòu hán,ěr zhōng fǎng fú gāo jiāng tān。
源潭窈窕不可测,波浪汹涌多奇观。yuán tán yǎo tiǎo bù kě cè,bō làng xiōng yǒng duō qí guān。
泉边二老颜色异,偶坐似是庄与惠。quán biān èr lǎo yán sè yì,ǒu zuò shì shì zhuāng yǔ huì。
万里谁论到海心,百年讵识临渊意。wàn lǐ shuí lùn dào hǎi xīn,bǎi nián jù shí lín yuān yì。
伟哉田子今儒宗,文标南指匡庐峰。wěi zāi tián zi jīn rú zōng,wén biāo nán zhǐ kuāng lú fēng。
不须对此更惆怅,会观瀑布青天上。bù xū duì cǐ gèng chóu chàng,huì guān pù bù qīng tiān shàng。
杉风松日隔缥缈,云泷雪赣何雄壮,我常梦往神空向。shān fēng sōng rì gé piāo miǎo,yún lóng xuě gàn hé xióng zhuàng,wǒ cháng mèng wǎng shén kōng xiàng。
岂无吴生好手笔,为我写寄庐山障。qǐ wú wú shēng hǎo shǒu bǐ,wèi wǒ xiě jì lú shān zhàng。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

八哥

何景明

窗前八哥鸟,学语太轻狂。chuāng qián bā gē niǎo,xué yǔ tài qīng kuáng。
何须以鹦鹉,自遣羽毛伤。hé xū yǐ yīng wǔ,zì qiǎn yǔ máo shāng。

独坐

何景明

独坐鸣虫起,秋怀已不胜。dú zuò míng chóng qǐ,qiū huái yǐ bù shèng。
西风窗下度,木叶洒寒灯。xī fēng chuāng xià dù,mù yè sǎ hán dēng。

雨后十首

何景明

水涨孤村白,天垂四野青。shuǐ zhǎng gū cūn bái,tiān chuí sì yě qīng。
开门秋雨霁,闲步郭西亭。kāi mén qiū yǔ jì,xián bù guō xī tíng。

雨后十首

何景明

竟夕雨连舍,今朝云出溪。jìng xī yǔ lián shě,jīn cháo yún chū xī。
轻雷千嶂外,馀日数家西。qīng léi qiān zhàng wài,yú rì shù jiā xī。

雨后十首

何景明

三日不出门,草长门前路。sān rì bù chū mén,cǎo zhǎng mén qián lù。
登楼一水明,倚柱千山暮。dēng lóu yī shuǐ míng,yǐ zhù qiān shān mù。

雨后十首

何景明

人归郭门树,鸟噪野田风。rén guī guō mén shù,niǎo zào yě tián fēng。
雨散高城上,日落深涧中。yǔ sàn gāo chéng shàng,rì luò shēn jiàn zhōng。

雨后十首

何景明

画角城隈起,风吹响入云。huà jiǎo chéng wēi qǐ,fēng chuī xiǎng rù yún。
清秋易生感,深夜更多闻。qīng qiū yì shēng gǎn,shēn yè gèng duō wén。

雨后十首

何景明

遥看三角山,正在云生处。yáo kàn sān jiǎo shān,zhèng zài yún shēng chù。
日暮山中人,空攀荔枝树。rì mù shān zhōng rén,kōng pān lì zhī shù。

雨后十首

何景明

片片白鸥鸟,看人队队飞。piàn piàn bái ōu niǎo,kàn rén duì duì fēi。
沙头莫相认,与尔久忘机。shā tóu mò xiāng rèn,yǔ ěr jiǔ wàng jī。

雨后十首

何景明

槛倚崩沙出,篱通乱水过。kǎn yǐ bēng shā chū,lí tōng luàn shuǐ guò。
家人休扫石,自爱碧苔多。jiā rén xiū sǎo shí,zì ài bì tái duō。

雨后十首

何景明

朝闻城西钟,暮望城西寺。cháo wén chéng xī zhōng,mù wàng chéng xī sì。
寺傍二古松,长藤垂到地。sì bàng èr gǔ sōng,zhǎng téng chuí dào dì。

雨后十首

何景明

塘边杨柳树,春条秋未摧。táng biān yáng liǔ shù,chūn tiáo qiū wèi cuī。
已送黄鹂去,还看白鹭来。yǐ sòng huáng lí qù,hái kàn bái lù lái。

独立

何景明

独立对秋阴,冥冥望河渚。dú lì duì qiū yīn,míng míng wàng hé zhǔ。
只见沙上烟,不见烟中雨。zhǐ jiàn shā shàng yān,bù jiàn yān zhōng yǔ。

风雨

何景明

西郊秋日暮,雨细更风斜。xī jiāo qiū rì mù,yǔ xì gèng fēng xié。
应为重阳近,来催菊着花。yīng wèi zhòng yáng jìn,lái cuī jú zhe huā。

长安

何景明

白云望不尽,高楼空倚栏。bái yún wàng bù jǐn,gāo lóu kōng yǐ lán。
中霄鸿雁过,来处是长安。zhōng xiāo hóng yàn guò,lái chù shì zhǎng ān。