古诗词

梁甫吟

何景明

君不见泰山高高梁甫在其半,古来封坛禅地无宫馆。jūn bù jiàn tài shān gāo gāo liáng fǔ zài qí bàn,gǔ lái fēng tán chán dì wú gōng guǎn。
崖崩壁坼铁锁断,秦碑汉碣何人看。yá bēng bì chè tiě suǒ duàn,qín bēi hàn jié hé rén kàn。
自从生人开九州,九十六帝行权谋,虎豹啖食龙蛇忧。zì cóng shēng rén kāi jiǔ zhōu,jiǔ shí liù dì xíng quán móu,hǔ bào dàn shí lóng shé yōu。
朝翻暮覆作云雨,立谈坐笑生戈矛。cháo fān mù fù zuò yún yǔ,lì tán zuò xiào shēng gē máo。
鬼神来往仙不死,尘埃万变扶桑流。guǐ shén lái wǎng xiān bù sǐ,chén āi wàn biàn fú sāng liú。
君不见田疆论功争二桃,齐门三丘埋野蒿。jūn bù jiàn tián jiāng lùn gōng zhēng èr táo,qí mén sān qiū mái yě hāo。
又不见鲁连辞赏轻千金,却秦救赵何雄豪。yòu bù jiàn lǔ lián cí shǎng qīng qiān jīn,què qín jiù zhào hé xióng háo。
眼前无人辨曲直,身后声名更何益。yǎn qián wú rén biàn qū zhí,shēn hòu shēng míng gèng hé yì。
拂袖空怜蹈海心,护车枉负排山力。fú xiù kōng lián dǎo hǎi xīn,hù chē wǎng fù pái shān lì。
梁生五噫歌莫哀,东绝梁甫观蓬莱。liáng shēng wǔ yī gē mò āi,dōng jué liáng fǔ guān péng lái。
千年云开锦绣壁,五色日抱金银台。qiān nián yún kāi jǐn xiù bì,wǔ sè rì bào jīn yín tái。
瀛洲方丈列仙占,文成五利何能验。yíng zhōu fāng zhàng liè xiān zhàn,wén chéng wǔ lì hé néng yàn。
徐生入岛竟不回,博士儒生尽坑堑。xú shēng rù dǎo jìng bù huí,bó shì rú shēng jǐn kēng qiàn。
我吟梁甫君振衣,世路崎岖多是非。wǒ yín liáng fǔ jūn zhèn yī,shì lù qí qū duō shì fēi。
琅玕芝草海岱曲,钓竿拄杖从今归。láng gān zhī cǎo hǎi dài qū,diào gān zhǔ zhàng cóng jīn guī。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

八哥

何景明

窗前八哥鸟,学语太轻狂。chuāng qián bā gē niǎo,xué yǔ tài qīng kuáng。
何须以鹦鹉,自遣羽毛伤。hé xū yǐ yīng wǔ,zì qiǎn yǔ máo shāng。

独坐

何景明

独坐鸣虫起,秋怀已不胜。dú zuò míng chóng qǐ,qiū huái yǐ bù shèng。
西风窗下度,木叶洒寒灯。xī fēng chuāng xià dù,mù yè sǎ hán dēng。

雨后十首

何景明

水涨孤村白,天垂四野青。shuǐ zhǎng gū cūn bái,tiān chuí sì yě qīng。
开门秋雨霁,闲步郭西亭。kāi mén qiū yǔ jì,xián bù guō xī tíng。

雨后十首

何景明

竟夕雨连舍,今朝云出溪。jìng xī yǔ lián shě,jīn cháo yún chū xī。
轻雷千嶂外,馀日数家西。qīng léi qiān zhàng wài,yú rì shù jiā xī。

雨后十首

何景明

三日不出门,草长门前路。sān rì bù chū mén,cǎo zhǎng mén qián lù。
登楼一水明,倚柱千山暮。dēng lóu yī shuǐ míng,yǐ zhù qiān shān mù。

雨后十首

何景明

人归郭门树,鸟噪野田风。rén guī guō mén shù,niǎo zào yě tián fēng。
雨散高城上,日落深涧中。yǔ sàn gāo chéng shàng,rì luò shēn jiàn zhōng。

雨后十首

何景明

画角城隈起,风吹响入云。huà jiǎo chéng wēi qǐ,fēng chuī xiǎng rù yún。
清秋易生感,深夜更多闻。qīng qiū yì shēng gǎn,shēn yè gèng duō wén。

雨后十首

何景明

遥看三角山,正在云生处。yáo kàn sān jiǎo shān,zhèng zài yún shēng chù。
日暮山中人,空攀荔枝树。rì mù shān zhōng rén,kōng pān lì zhī shù。

雨后十首

何景明

片片白鸥鸟,看人队队飞。piàn piàn bái ōu niǎo,kàn rén duì duì fēi。
沙头莫相认,与尔久忘机。shā tóu mò xiāng rèn,yǔ ěr jiǔ wàng jī。

雨后十首

何景明

槛倚崩沙出,篱通乱水过。kǎn yǐ bēng shā chū,lí tōng luàn shuǐ guò。
家人休扫石,自爱碧苔多。jiā rén xiū sǎo shí,zì ài bì tái duō。

雨后十首

何景明

朝闻城西钟,暮望城西寺。cháo wén chéng xī zhōng,mù wàng chéng xī sì。
寺傍二古松,长藤垂到地。sì bàng èr gǔ sōng,zhǎng téng chuí dào dì。

雨后十首

何景明

塘边杨柳树,春条秋未摧。táng biān yáng liǔ shù,chūn tiáo qiū wèi cuī。
已送黄鹂去,还看白鹭来。yǐ sòng huáng lí qù,hái kàn bái lù lái。

独立

何景明

独立对秋阴,冥冥望河渚。dú lì duì qiū yīn,míng míng wàng hé zhǔ。
只见沙上烟,不见烟中雨。zhǐ jiàn shā shàng yān,bù jiàn yān zhōng yǔ。

风雨

何景明

西郊秋日暮,雨细更风斜。xī jiāo qiū rì mù,yǔ xì gèng fēng xié。
应为重阳近,来催菊着花。yīng wèi zhòng yáng jìn,lái cuī jú zhe huā。

长安

何景明

白云望不尽,高楼空倚栏。bái yún wàng bù jǐn,gāo lóu kōng yǐ lán。
中霄鸿雁过,来处是长安。zhōng xiāo hóng yàn guò,lái chù shì zhǎng ān。