古诗词

谁谓河广行

何景明

谁谓河广,浊不见泰山。shuí wèi hé guǎng,zhuó bù jiàn tài shān。
盂水之清,可别媸与妍。yú shuǐ zhī qīng,kě bié chī yǔ yán。
清浊苟异,小大安足言。qīng zhuó gǒu yì,xiǎo dà ān zú yán。
君子知之,众人皆茫然。jūn zi zhī zhī,zhòng rén jiē máng rán。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

答雷长史四首

何景明

汝上相逢岁已长,故人官况近荒凉。rǔ shàng xiāng féng suì yǐ zhǎng,gù rén guān kuàng jìn huāng liáng。
天涯白发催迟暮,客里清尊送夕阳。tiān yá bái fā cuī chí mù,kè lǐ qīng zūn sòng xī yáng。
贾谊功名终负汉,马卿词赋尚游梁。jiǎ yì gōng míng zhōng fù hàn,mǎ qīng cí fù shàng yóu liáng。
看君尺素遥相慰,况是羊何有和章。kàn jūn chǐ sù yáo xiāng wèi,kuàng shì yáng hé yǒu hé zhāng。

答雷长史四首

何景明

十载寒毡郑画师,风流文采更堪思。shí zài hán zhān zhèng huà shī,fēng liú wén cǎi gèng kān sī。
朱门鼓瑟官仍达,青殿挥毫出每迟。zhū mén gǔ sè guān réng dá,qīng diàn huī háo chū měi chí。
百里风烟还薄暮,孤城雨雪已多时。bǎi lǐ fēng yān hái báo mù,gū chéng yǔ xuě yǐ duō shí。
极知岁晚伤心切,起傍宫梅自咏诗。jí zhī suì wǎn shāng xīn qiè,qǐ bàng gōng méi zì yǒng shī。

读李子艮岳诗有感

何景明

北朝宫阙已陵夷,南渡衣冠更乱离。běi cháo gōng quē yǐ líng yí,nán dù yī guān gèng luàn lí。
误国始知金匮册,蒙尘空叹翠华旗。wù guó shǐ zhī jīn kuì cè,méng chén kōng tàn cuì huá qí。
龙争虎斗中原破,海倒江翻万古悲。lóng zhēng hǔ dòu zhōng yuán pò,hǎi dào jiāng fān wàn gǔ bēi。
犹是曹时歌舞地,风尘今日泪还垂。yóu shì cáo shí gē wǔ dì,fēng chén jīn rì lèi hái chuí。

送马公顺视学湖南四首

何景明

关中人物从来盛,况汝才名天下稀。guān zhōng rén wù cóng lái shèng,kuàng rǔ cái míng tiān xià xī。
得路骅骝看独步,出尘鹰隼羡高飞。dé lù huá liú kàn dú bù,chū chén yīng sǔn xiàn gāo fēi。
十年京洛犹今日,万里江湖更落晖。shí nián jīng luò yóu jīn rì,wàn lǐ jiāng hú gèng luò huī。
同是燕台旧游客,可堪相见又相违。tóng shì yàn tái jiù yóu kè,kě kān xiāng jiàn yòu xiāng wéi。

送马公顺视学湖南四首

何景明

洞庭云梦眼中宽,襄国荆门掌上看。dòng tíng yún mèng yǎn zhōng kuān,xiāng guó jīng mén zhǎng shàng kàn。
三楚楼台皆壮丽,万年江汉自波澜。sān chǔ lóu tái jiē zhuàng lì,wàn nián jiāng hàn zì bō lán。
烟花白日空愁暮,鸿雁青春尚避寒。yān huā bái rì kōng chóu mù,hóng yàn qīng chūn shàng bì hán。
莫道秦川归未得,人间今日路行难。mò dào qín chuān guī wèi dé,rén jiān jīn rì lù xíng nán。

送马公顺视学湖南四首

何景明

两年怀抱值君开,闻说京华首重回。liǎng nián huái bào zhí jūn kāi,wén shuō jīng huá shǒu zhòng huí。
天上故人难再见,世间岐路转堪哀。tiān shàng gù rén nán zài jiàn,shì jiān qí lù zhuǎn kān āi。
孤舟落日三江口,远客浮云万里台。gū zhōu luò rì sān jiāng kǒu,yuǎn kè fú yún wàn lǐ tái。
南斗尺书相望切,暮天鸿雁几时来。nán dòu chǐ shū xiāng wàng qiè,mù tiān hóng yàn jǐ shí lái。

送马公顺视学湖南四首

何景明

武昌南望尽云沙,楚岸湘亭更好花。wǔ chāng nán wàng jǐn yún shā,chǔ àn xiāng tíng gèng hǎo huā。
桃李百城开士馆,星河中夜傍仙槎。táo lǐ bǎi chéng kāi shì guǎn,xīng hé zhōng yè bàng xiān chá。
南宫书画新连舫,吏部文章旧满家。nán gōng shū huà xīn lián fǎng,lì bù wén zhāng jiù mǎn jiā。
直北五云天更远,欲从何处望京华。zhí běi wǔ yún tiān gèng yuǎn,yù cóng hé chù wàng jīng huá。

早春眺望

何景明

山郭轻寒细雨开,水边沙径独徘徊。shān guō qīng hán xì yǔ kāi,shuǐ biān shā jìng dú pái huái。
艰难世事栖田里,潦倒年华断酒杯。jiān nán shì shì qī tián lǐ,lǎo dào nián huá duàn jiǔ bēi。
晚日残霞皆自媚,白梅青柳递相催。wǎn rì cán xiá jiē zì mèi,bái méi qīng liǔ dì xiāng cuī。
茅堂春色无人见,迸泪看花日几回。máo táng chūn sè wú rén jiàn,bèng lèi kàn huā rì jǐ huí。

感春

何景明

羸病江湖春意生,清沙迟日眺孤城。léi bìng jiāng hú chūn yì shēng,qīng shā chí rì tiào gū chéng。
缘堤堑柳叶相暗,隔屋山桃花独明。yuán dī qiàn liǔ yè xiāng àn,gé wū shān táo huā dú míng。
万里江天双起雁,谁家园树乱鸣莺。wàn lǐ jiāng tiān shuāng qǐ yàn,shuí jiā yuán shù luàn míng yīng。
风光物色元非恶,触目经心偏苦情。fēng guāng wù sè yuán fēi è,chù mù jīng xīn piān kǔ qíng。

寄五清先生

何景明

地比天南一寄声,楚山蜀道两关情。dì bǐ tiān nán yī jì shēng,chǔ shān shǔ dào liǎng guān qíng。
他乡岁月仍羁旅,故国风尘尚甲兵。tā xiāng suì yuè réng jī lǚ,gù guó fēng chén shàng jiǎ bīng。
张翰本非思玉鲙,谢安终不忘苍生。zhāng hàn běn fēi sī yù kuài,xiè ān zhōng bù wàng cāng shēng。
遥瞻山斗徒劳仰,苦恨江湖不易行。yáo zhān shān dòu tú láo yǎng,kǔ hèn jiāng hú bù yì xíng。

怀西涯先生

何景明

六省尚书第一班,两朝元老领千官。liù shěng shàng shū dì yī bān,liǎng cháo yuán lǎo lǐng qiān guān。
空教外国闻裴度,未见东山起谢安。kōng jiào wài guó wén péi dù,wèi jiàn dōng shān qǐ xiè ān。
归去朝廷公望重,老来湖海路行难。guī qù cháo tíng gōng wàng zhòng,lǎo lái hú hǎi lù xíng nán。
兵戈此日交驰檄,将帅何时议筑坛。bīng gē cǐ rì jiāo chí xí,jiāng shuài hé shí yì zhù tán。

寄希哲望之二兄

何景明

东风怅别十年欢,北斗愁临五夜看。dōng fēng chàng bié shí nián huān,běi dòu chóu lín wǔ yè kàn。
海内君亲情独苦,天涯兄弟见俱难。hǎi nèi jūn qīn qíng dú kǔ,tiān yá xiōng dì jiàn jù nán。
孤城落日黄鹂暮,紫塞青春旅雁寒。gū chéng luò rì huáng lí mù,zǐ sāi qīng chūn lǚ yàn hán。
君梦可曾回故里,予心终日在长安。jūn mèng kě céng huí gù lǐ,yǔ xīn zhōng rì zài zhǎng ān。

寄任司训

何景明

江湖不见任公子,风雨常怀老郑虔。jiāng hú bù jiàn rèn gōng zi,fēng yǔ cháng huái lǎo zhèng qián。
异域亲朋皆万里,故乡花柳又新年。yì yù qīn péng jiē wàn lǐ,gù xiāng huā liǔ yòu xīn nián。
青春已共浮云去,白日难同逝水还。qīng chūn yǐ gòng fú yún qù,bái rì nán tóng shì shuǐ hái。
为道故人从别后,一身憔悴泪双悬。wèi dào gù rén cóng bié hòu,yī shēn qiáo cuì lèi shuāng xuán。

寄马君卿固安

何景明

弦歌今作王畿宰,辞赋元倾上国人。xián gē jīn zuò wáng jī zǎi,cí fù yuán qīng shàng guó rén。
易水尘沙连雨雪,汉家楼观接星辰。yì shuǐ chén shā lián yǔ xuě,hàn jiā lóu guān jiē xīng chén。
交期只望云间履,生计犹惭海上纶。jiāo qī zhǐ wàng yún jiān lǚ,shēng jì yóu cán hǎi shàng lún。
寇盗纵横朋旧隔,江湖此日泪盈巾。kòu dào zòng héng péng jiù gé,jiāng hú cǐ rì lèi yíng jīn。

雨中留蔡黄二亲

何景明

门巷泥深过客难,百年聊共此盘餐。mén xiàng ní shēn guò kè nán,bǎi nián liáo gòng cǐ pán cān。
浮云落日山河暮,细雨青春楼阁寒。fú yún luò rì shān hé mù,xì yǔ qīng chūn lóu gé hán。
近夜蛟龙还入浦,久阴鸿雁更移滩。jìn yè jiāo lóng hái rù pǔ,jiǔ yīn hóng yàn gèng yí tān。
年华滚滚相逢少,莫厌拌留到夜阑。nián huá gǔn gǔn xiāng féng shǎo,mò yàn bàn liú dào yè lán。