古诗词

牧犊行

何景明

黄牛遇虎南山下,夜见白石心中怕。huáng niú yù hǔ nán shān xià,yè jiàn bái shí xīn zhōng pà。
牧童牧犊畏虎欺,挽弓逻之不敢离。mù tóng mù dú wèi hǔ qī,wǎn gōng luó zhī bù gǎn lí。
削竹为簇蒿为箭,射虎恨不穿虎皮。xuē zhú wèi cù hāo wèi jiàn,shè hǔ hèn bù chuān hǔ pí。
嗟汝虎尔勿欺我犊,我犊有日头生角。jiē rǔ hǔ ěr wù qī wǒ dú,wǒ dú yǒu rì tóu shēng jiǎo。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

寄胡宗器悼内

何景明

玉箫不听凤凰鸣,银汉愁看织女星。yù xiāo bù tīng fèng huáng míng,yín hàn chóu kàn zhī nǚ xīng。
永夜机中悲蟋蟀,十年窗下拾流萤。yǒng yè jī zhōng bēi xī shuài,shí nián chuāng xià shí liú yíng。
白头司马空多恨,清泪安仁更苦形。bái tóu sī mǎ kōng duō hèn,qīng lèi ān rén gèng kǔ xíng。
见说生儿是奇器,他年应慰九泉灵。jiàn shuō shēng ér shì qí qì,tā nián yīng wèi jiǔ quán líng。

谷日

何景明

翠壑烟开风满林,岸云沙雪暝阴阴。cuì hè yān kāi fēng mǎn lín,àn yún shā xuě míng yīn yīn。
城边瓜地谋生计,溪上青山独往心。chéng biān guā dì móu shēng jì,xī shàng qīng shān dú wǎng xīn。
野客开樽闲共语,田夫负耒亦相寻。yě kè kāi zūn xián gòng yǔ,tián fū fù lěi yì xiāng xún。
茅堂春事年年异,不废莺花此日吟。máo táng chūn shì nián nián yì,bù fèi yīng huā cǐ rì yín。

再送宏器

何景明

春日城边驻客车,夕阳山下惜离居。chūn rì chéng biān zhù kè chē,xī yáng shān xià xī lí jū。
燕关怅望风云外,楚水分携雨雪馀。yàn guān chàng wàng fēng yún wài,chǔ shuǐ fēn xié yǔ xuě yú。
万里登台先郭隗,十年题柱老相如。wàn lǐ dēng tái xiān guō kuí,shí nián tí zhù lǎo xiāng rú。
长安三月莺花烂,得意休忘尺素书。zhǎng ān sān yuè yīng huā làn,dé yì xiū wàng chǐ sù shū。

题叶邦重山水画限韵

何景明

我爱君家画里峰,更看茅屋傍双松。wǒ ài jūn jiā huà lǐ fēng,gèng kàn máo wū bàng shuāng sōng。
白云不是人间路,沧海终期物外踪。bái yún bù shì rén jiān lù,cāng hǎi zhōng qī wù wài zōng。
野径一春无驻马,石潭深夜有蟠龙。yě jìng yī chūn wú zhù mǎ,shí tán shēn yè yǒu pán lóng。
移家欲向溪边住,坐听青山日暮钟。yí jiā yù xiàng xī biān zhù,zuò tīng qīng shān rì mù zhōng。

送任宏器入京二首

何景明

四十功名亦壮年,丈夫才气岂徒然。sì shí gōng míng yì zhuàng nián,zhàng fū cái qì qǐ tú rán。
渡河春羡蛟龙起,望阙晴看日月悬。dù hé chūn xiàn jiāo lóng qǐ,wàng quē qíng kàn rì yuè xuán。
江畔梅花初送雪,天边杨柳正含烟。jiāng pàn méi huā chū sòng xuě,tiān biān yáng liǔ zhèng hán yān。
悲歌此日临燕赵,未许奇游属马迁。bēi gē cǐ rì lín yàn zhào,wèi xǔ qí yóu shǔ mǎ qiān。

送任宏器入京二首

何景明

与尔相逢已十年,孤城此别意萧然。yǔ ěr xiāng féng yǐ shí nián,gū chéng cǐ bié yì xiāo rán。
春来乡里交游少,日暮江湖涕泪悬。chūn lái xiāng lǐ jiāo yóu shǎo,rì mù jiāng hú tì lèi xuán。
麒骥未应辞道路,豫章终拟出风烟。qí jì wèi yīng cí dào lù,yù zhāng zhōng nǐ chū fēng yān。
因君遥起长安思,况是征鸿又北迁。yīn jūn yáo qǐ zhǎng ān sī,kuàng shì zhēng hóng yòu běi qiān。

题张给事安期图为乃翁寿

何景明

黄发仙翁白鹿车,安期亲见枣如瓜。huáng fā xiān wēng bái lù chē,ān qī qīn jiàn zǎo rú guā。
玉盘已献千年实,玄圃先开五色花。yù pán yǐ xiàn qiān nián shí,xuán pǔ xiān kāi wǔ sè huā。
壶里青天长日月,眼中沧海又尘沙。hú lǐ qīng tiān zhǎng rì yuè,yǎn zhōng cāng hǎi yòu chén shā。
观图宛识封君面,寿酒频来给事家。guān tú wǎn shí fēng jūn miàn,shòu jiǔ pín lái gěi shì jiā。

赠杨静之归真阳

何景明

人物遥从泮水看,眼中乡里旧衣冠。rén wù yáo cóng pàn shuǐ kàn,yǎn zhōng xiāng lǐ jiù yī guān。
江鸿终拟登逵路,海鹄还应爱羽翰。jiāng hóng zhōng nǐ dēng kuí lù,hǎi gǔ hái yīng ài yǔ hàn。
九日黄花聊对酒,千山红树正凭栏。jiǔ rì huáng huā liáo duì jiǔ,qiān shān hóng shù zhèng píng lán。
真阳城外秋仍好,怅望西风白露繁。zhēn yáng chéng wài qiū réng hǎo,chàng wàng xī fēng bái lù fán。

到寺

何景明

楼阁山空暮景悬,上方钟鼓晚来传。lóu gé shān kōng mù jǐng xuán,shàng fāng zhōng gǔ wǎn lái chuán。
白云独照孤灯里,新月遥临双树边。bái yún dú zhào gū dēng lǐ,xīn yuè yáo lín shuāng shù biān。
常怪陶潜庸入社,亦知苏晋爱逃禅。cháng guài táo qián yōng rù shè,yì zhī sū jìn ài táo chán。
高僧老衲真吾侣,兰若松林可度年。gāo sēng lǎo nà zhēn wú lǚ,lán ruò sōng lín kě dù nián。

太虚上人为起书楼

何景明

书楼新起赖休公,况接丹梯百丈通。shū lóu xīn qǐ lài xiū gōng,kuàng jiē dān tī bǎi zhàng tōng。
只为云松巢此地,不须车马到山中。zhǐ wèi yún sōng cháo cǐ dì,bù xū chē mǎ dào shān zhōng。
白云倚槛临丹壑,明月开轩坐碧空。bái yún yǐ kǎn lín dān hè,míng yuè kāi xuān zuò bì kōng。
更作百年投老计,已将别业傍禅宫。gèng zuò bǎi nián tóu lǎo jì,yǐ jiāng bié yè bàng chán gōng。

游西山胡本清邀留

何景明

独马寻僧春到寺,万山邀客晚登台。dú mǎ xún sēng chūn dào sì,wàn shān yāo kè wǎn dēng tái。
野人门巷松边入,稚子盘餐竹下来。yě rén mén xiàng sōng biān rù,zhì zi pán cān zhú xià lái。
江鸟亦随山鸟唤,红花偏映白花开。jiāng niǎo yì suí shān niǎo huàn,hóng huā piān yìng bái huā kāi。
颜游苦为东风意,况是情亲岂浪猜。yán yóu kǔ wèi dōng fēng yì,kuàng shì qíng qīn qǐ làng cāi。

新色寺与诸生留别

何景明

落日乡山客泪边,离怀相对各凄然。luò rì xiāng shān kè lèi biān,lí huái xiāng duì gè qī rán。
秋原台殿临寒景,长路风尘入暮天。qiū yuán tái diàn lín hán jǐng,zhǎng lù fēng chén rù mù tiān。
去国已违丹壑志,望乡空赋白云篇。qù guó yǐ wéi dān hè zhì,wàng xiāng kōng fù bái yún piān。
平生师友兼恩义,未卜相逢是几年。píng shēng shī yǒu jiān ēn yì,wèi bo xiāng féng shì jǐ nián。

赵生书屋

何景明

城中无日不尘埃,骑马寻朋此地来。chéng zhōng wú rì bù chén āi,qí mǎ xún péng cǐ dì lái。
篱落过人惊鸟雀,庭阶留客扫莓苔。lí luò guò rén jīng niǎo què,tíng jiē liú kè sǎo méi tái。
不妨浊酒缪绸醉,况有秋花烂熳开。bù fáng zhuó jiǔ móu chóu zuì,kuàng yǒu qiū huā làn màn kāi。
人世相逢元未易,高城钟漏莫频催。rén shì xiāng féng yuán wèi yì,gāo chéng zhōng lòu mò pín cuī。

题任宏器思亲卷

何景明

十载音尘别梦遥,月寒山色暮烟高。shí zài yīn chén bié mèng yáo,yuè hán shān sè mù yān gāo。
慈乌树老情空在,杜宇林疏血未销。cí wū shù lǎo qíng kōng zài,dù yǔ lín shū xuè wèi xiāo。
银入东风伤绿鬓,泪随芳草湿青袍。yín rù dōng fēng shāng lǜ bìn,lèi suí fāng cǎo shī qīng páo。
海天恩义凭谁话,目断云孤思正劳。hǎi tiān ēn yì píng shuí huà,mù duàn yún gū sī zhèng láo。

赠严生

何景明

严生开卦南门市,一日声名动此邦。yán shēng kāi guà nán mén shì,yī rì shēng míng dòng cǐ bāng。
共喜君平今有后,谁传郭璞世无双。gòng xǐ jūn píng jīn yǒu hòu,shuí chuán guō pú shì wú shuāng。
白云昼覆焚香室,清月宵临读易窗。bái yún zhòu fù fén xiāng shì,qīng yuè xiāo lín dú yì chuāng。
不把升沉更问汝,行藏吾已傍沧江。bù bǎ shēng chén gèng wèn rǔ,xíng cáng wú yǐ bàng cāng jiāng。