古诗词

茉莉花

陈淳

茉莉开时香满枝,钿花狼籍玉参差。mò lì kāi shí xiāng mǎn zhī,diàn huā láng jí yù cān chà。
茗杯初歇香烟烬,此味黄昏我独知。míng bēi chū xiē xiāng yān jìn,cǐ wèi huáng hūn wǒ dú zhī。

陈淳

明云南呈贡人,字维素。弘治中由举人任太平府通判。善辨疑狱,多善政。 陈淳的作品>>

猜您喜欢

茉莉花

陈淳

浴起月到楹,柔枝方可折。yù qǐ yuè dào yíng,róu zhī fāng kě zhé。
薰风如有情,吹帘散香雪。xūn fēng rú yǒu qíng,chuī lián sàn xiāng xuě。

秋葵二首

陈淳

【其一】
月上墙东阿,秋光照庭户。yuè shàng qiáng dōng ā,qiū guāng zhào tíng hù。
幽葩向人明,泫似泠泠露。yōu pā xiàng rén míng,xuàn shì líng líng lù。
【其二】
素质倚秋风,向人浑欲语。sù zhì yǐ qiū fēng,xiàng rén hún yù yǔ。
春风莫相笑,丹心自能许。chūn fēng mò xiāng xiào,dān xīn zì néng xǔ。

菊花

陈淳

清霜下篱落,佳色散花枝。qīng shuāng xià lí luò,jiā sè sàn huā zhī。
载咏南山句,幽怀不自持。zài yǒng nán shān jù,yōu huái bù zì chí。

石榴二首

陈淳

【其一】
未摘霜前实,先看雨后花。wèi zhāi shuāng qián shí,xiān kàn yǔ hòu huā。
名应出西海,颜岂论东家。míng yīng chū xī hǎi,yán qǐ lùn dōng jiā。
【其二】
蜡蒂团赪玉,文英簇绛绡。là dì tuán chēng yù,wén yīng cù jiàng xiāo。
秋来结佳果,珍味不须调。qiū lái jié jiā guǒ,zhēn wèi bù xū diào。

玉兰

陈淳

花开不是辛夷种,自得凝香绕紫苞。huā kāi bù shì xīn yí zhǒng,zì dé níng xiāng rào zǐ bāo。
昨夜月明庭下看,恍疑罗袖拂琼瑶。zuó yè yuè míng tíng xià kàn,huǎng yí luó xiù fú qióng yáo。

秋葵

陈淳

长门秋晚露凄凄,双袖轻翻旧赐衣。zhǎng mén qiū wǎn lù qī qī,shuāng xiù qīng fān jiù cì yī。
自笑不如桃与李,春风吹向上林飞。zì xiào bù rú táo yǔ lǐ,chūn fēng chuī xiàng shàng lín fēi。
2112