古诗词

陌上花题秋灯听雨图

归懋仪

西风渐紧,清凉微逗,寸心秋警。xī fēng jiàn jǐn,qīng liáng wēi dòu,cùn xīn qiū jǐng。
万叶商声,敲碎半窗凉影。wàn yè shāng shēng,qiāo suì bàn chuāng liáng yǐng。
玉壶句谱冰弦绝,幽韵和它清劲。yù hú jù pǔ bīng xián jué,yōu yùn hé tā qīng jìn。
似分明听得,悲秋人道,此声难听。shì fēn míng tīng dé,bēi qiū rén dào,cǐ shēng nán tīng。
惯萦愁搅梦,萧萧瑟瑟,不是离人还醒。guàn yíng chóu jiǎo mèng,xiāo xiāo sè sè,bù shì lí rén hái xǐng。
一点银釭,那比昨宵清炯。yī diǎn yín gāng,nà bǐ zuó xiāo qīng jiǒng。
夜深尚倚书帏坐,尽耐轻衫微冷。yè shēn shàng yǐ shū wéi zuò,jǐn nài qīng shān wēi lěng。
是天公、付与十分诗意,慧心人领。shì tiān gōng fù yǔ shí fēn shī yì,huì xīn rén lǐng。

归懋仪

清江苏常熟人,一说上海人,字佩珊。巡道归朝煦女,监生李学璜妻。诗画俱佳,与席佩兰为闺中畏友,互相唱和,名播艺林。晚年卜居沪上。有《绣馀吟》、《听雪词》。 归懋仪的作品>>

猜您喜欢

鹤飞来

归懋仪

维海汤汤,三山居其中。wéi hǎi tāng tāng,sān shān jū qí zhōng。
鼎足以立,贝阙而珠宫。dǐng zú yǐ lì,bèi quē ér zhū gōng。
仙人翱且游,其乐不可穷。xiān rén áo qiě yóu,qí lè bù kě qióng。
谁其从之,二八白鹤往来西复东。shuí qí cóng zhī,èr bā bái hè wǎng lái xī fù dōng。
山之高矣,有石斯嵷。shān zhī gāo yǐ,yǒu shí sī sǒng。
鹤之洁矣,有羽斯丰。hè zhī jié yǐ,yǒu yǔ sī fēng。
引吭乎皎月,而振翼乎清风。yǐn kēng hū jiǎo yuè,ér zhèn yì hū qīng fēng。
醴泉芝草供饮啄,倏不知春夏与秋冬。lǐ quán zhī cǎo gōng yǐn zhuó,shū bù zhī chūn xià yǔ qiū dōng。
鹤之鸣矣,彻于九重。hè zhī míng yǐ,chè yú jiǔ zhòng。
鹤之止矣,间世一逢。hè zhī zhǐ yǐ,jiān shì yī féng。
衔来丹枣之实大,与安期同得而食之,寿偕天地无时终。xián lái dān zǎo zhī shí dà,yǔ ān qī tóng dé ér shí zhī,shòu xié tiān dì wú shí zhōng。

五人墓

归懋仪

千古人心终不死,吴中义激五男子。qiān gǔ rén xīn zhōng bù sǐ,wú zhōng yì jī wǔ nán zi。
貂氛肆焰朝野昏,翻手势欲倾乾坤。diāo fēn sì yàn cháo yě hūn,fān shǒu shì yù qīng qián kūn。
印累绶若不知数,鞠躬俯首声复吞。yìn lèi shòu ruò bù zhī shù,jū gōng fǔ shǒu shēng fù tūn。
平居持议徒雄壮,袖手委蛇孰奋往。píng jū chí yì tú xióng zhuàng,xiù shǒu wěi shé shú fèn wǎng。
翻将文墨饰奸贪,扪门内愧曾无状。fān jiāng wén mò shì jiān tān,mén mén nèi kuì céng wú zhuàng。
五人生不读诗书,位不列簪裾,但以善恶为毁誉。wǔ rén shēng bù dú shī shū,wèi bù liè zān jū,dàn yǐ shàn è wèi huǐ yù。
当其攘臂共赴难,义勇直欲凌鱄诸。dāng qí rǎng bì gòng fù nán,yì yǒng zhí yù líng zhuān zhū。
呜呼!名败身殃馀贿赂,穹碑峻宇等朝露。wū hū!míng bài shēn yāng yú huì lù,qióng bēi jùn yǔ děng cháo lù。
松柏青青耐岁寒,冶游人奠山塘路。sōng bǎi qīng qīng nài suì hán,yě yóu rén diàn shān táng lù。

钱塘弩

归懋仪

怒涛滚滚排山至,此是英雄不平气。nù tāo gǔn gǔn pái shān zhì,cǐ shì yīng xióng bù píng qì。
英雄灵爽岂易降,人中乃有吴越王。yīng xióng líng shuǎng qǐ yì jiàng,rén zhōng nǎi yǒu wú yuè wáng。
钱王意气迈当世,所贵存心在利济。qián wáng yì qì mài dāng shì,suǒ guì cún xīn zài lì jì。
裂石穿波强弩开,潮头转向西陵逝。liè shí chuān bō qiáng nǔ kāi,cháo tóu zhuǎn xiàng xī líng shì。
势如轰雷震山岳,水底蛟龙尽惊避。shì rú hōng léi zhèn shān yuè,shuǐ dǐ jiāo lóng jǐn jīng bì。
宝剑光横十四州,得意难忘根本地。bǎo jiàn guāng héng shí sì zhōu,dé yì nán wàng gēn běn dì。
父老欢呼草木荣,丈夫至此岂无情。fù lǎo huān hū cǎo mù róng,zhàng fū zhì cǐ qǐ wú qíng。
龙飞凤舞应前谶,他年遂作长安城。lóng fēi fèng wǔ yīng qián chèn,tā nián suì zuò zhǎng ān chéng。
陌上花开春复春,钿车零落埋香尘。mò shàng huā kāi chūn fù chūn,diàn chē líng luò mái xiāng chén。
至今江口寒潮急,犹似当年射弩声。zhì jīn jiāng kǒu hán cháo jí,yóu shì dāng nián shè nǔ shēng。

丽竖烛

归懋仪

玉堂高,良夜静,两行绿鬓珠帘影。yù táng gāo,liáng yè jìng,liǎng xíng lǜ bìn zhū lián yǐng。
双眸光射简编青,蜡花红过枝头杏。shuāng móu guāng shè jiǎn biān qīng,là huā hóng guò zhī tóu xìng。
墨光如漆颜如玉,如此豪奢差不俗。mò guāng rú qī yán rú yù,rú cǐ háo shē chà bù sú。
十载听鸡萧寺中,名成合享风流福。shí zài tīng jī xiāo sì zhōng,míng chéng hé xiǎng fēng liú fú。
夺得鳌头付阿兄,钜笔如椽专史局。duó dé áo tóu fù ā xiōng,jù bǐ rú chuán zhuān shǐ jú。
按来新乐五音调,小宋名高宫禁熟。àn lái xīn lè wǔ yīn diào,xiǎo sòng míng gāo gōng jìn shú。
剪烬清宵素手劳,焚膏彩袖扬清馥。jiǎn jìn qīng xiāo sù shǒu láo,fén gāo cǎi xiù yáng qīng fù。
月初高,风弄竹,丹铅已看盈篇幅。yuè chū gāo,fēng nòng zhú,dān qiān yǐ kàn yíng piān fú。
应与金莲一例传,千秋照耀双枝独。yīng yǔ jīn lián yī lì chuán,qiān qiū zhào yào shuāng zhī dú。

拟古

归懋仪

晦明递循环,倏忽春复秋。huì míng dì xún huán,shū hū chūn fù qiū。
万古同旦暮,群类犹浮沤。wàn gǔ tóng dàn mù,qún lèi yóu fú ōu。
缅维古圣贤,精诚千载留。miǎn wéi gǔ shèng xián,jīng chéng qiān zài liú。
其人不可作,其名无时休。qí rén bù kě zuò,qí míng wú shí xiū。
风檐展遗书,慨焉企前修。fēng yán zhǎn yí shū,kǎi yān qǐ qián xiū。

拟古

归懋仪

灼灼园中桃,苍苍岭上松。zhuó zhuó yuán zhōng táo,cāng cāng lǐng shàng sōng。
春风固自得,冬日亦为容。chūn fēng gù zì dé,dōng rì yì wèi róng。
造化岂有殊,物性自各钟。zào huà qǐ yǒu shū,wù xìng zì gè zhōng。
繁华逞目前,安能保其终。fán huá chěng mù qián,ān néng bǎo qí zhōng。
所以古哲人,励志寻高踪。suǒ yǐ gǔ zhé rén,lì zhì xún gāo zōng。

拟古

归懋仪

论古耿中怀,商周非黄虞。lùn gǔ gěng zhōng huái,shāng zhōu fēi huáng yú。
独有吾性存,犹能混沌初。dú yǒu wú xìng cún,yóu néng hùn dùn chū。
时运有升降,大道无盈虚。shí yùn yǒu shēng jiàng,dà dào wú yíng xū。
守己保其真,勿为文质拘。shǒu jǐ bǎo qí zhēn,wù wèi wén zhì jū。
斤斤同异间,祇成章句儒。jīn jīn tóng yì jiān,qí chéng zhāng jù rú。

拟古

归懋仪

文章亦一艺,功因载道起。wén zhāng yì yī yì,gōng yīn zài dào qǐ。
天籁发自然,名言酝至理。tiān lài fā zì rán,míng yán yùn zhì lǐ。
謦欬寄一时,违应占千里。qǐng kài jì yī shí,wéi yīng zhàn qiān lǐ。
我读上古书,其文浑浑尔。wǒ dú shàng gǔ shū,qí wén hún hún ěr。
吁嗟三代还,日夸雕绘美。xū jiē sān dài hái,rì kuā diāo huì měi。

鹰犬

归懋仪

秋高云净天宇辟,金眸闪闪睨空碧。qiū gāo yún jìng tiān yǔ pì,jīn móu shǎn shǎn nì kōng bì。
侧身下掠捷如风,矫向空中复盘翮。cè shēn xià lüè jié rú fēng,jiǎo xiàng kōng zhōng fù pán hé。
鸱鸮异类何纷纷,霜爪迅击毛血分。chī xiāo yì lèi hé fēn fēn,shuāng zhǎo xùn jī máo xuè fēn。
慎尔驱除勿逞暴,廓清要佐凤凰仁。shèn ěr qū chú wù chěng bào,kuò qīng yào zuǒ fèng huáng rén。
细身田犬五尺长,四足趫捷不可当。xì shēn tián quǎn wǔ chǐ zhǎng,sì zú qiáo jié bù kě dāng。
首昂喙利两眼赤,众犬视之皆辟易。shǒu áng huì lì liǎng yǎn chì,zhòng quǎn shì zhī jiē pì yì。
饲粮常少患肥痴,僵卧廊间甘伏雌。sì liáng cháng shǎo huàn féi chī,jiāng wò láng jiān gān fú cí。
秋清山高风夜吼,一朝踪迹狐兔走。qiū qīng shān gāo fēng yè hǒu,yī cháo zōng jì hú tù zǒu。
39123