古诗词

戏简文仪归郊居督工刈稻

练子宁

丹桂映秋风,江村九月中。dān guì yìng qiū fēng,jiāng cūn jiǔ yuè zhōng。
思归缘穫稻,忧国愿为农。sī guī yuán huò dào,yōu guó yuàn wèi nóng。
霜薄蒹葭渚,秋高鸿雁风。shuāng báo jiān jiā zhǔ,qiū gāo hóng yàn fēng。
齐眉如有馈,应不愧梁鸿。qí méi rú yǒu kuì,yīng bù kuì liáng hóng。

练子宁

明江西新淦人,名安,以字行。洪武十八年进士。授修撰,历迁工部侍郎。建文时,与方孝孺并见信用,改吏部左侍郎,寻拜御史大夫。燕王起兵,李景隆北征屡败,子宁请诛之,不听,因大哭求死。燕王即位,缚子宁至,语不屈,被磔死,并遭灭族之祸。有《金川玉屑集》。 练子宁的作品>>

猜您喜欢

题匏庵所藏画

练子宁

鹤羽翛翛弄月明,筼筜谷里暮寒生。hè yǔ xiāo xiāo nòng yuè míng,yún dāng gǔ lǐ mù hán shēng。
凭谁截作参差玉,吹出伶伦嶰谷声。píng shuí jié zuò cān chà yù,chuī chū líng lún xiè gǔ shēng。

题匏庵所藏画

练子宁

百尺长松石上栽,紫云深护碧崔嵬。bǎi chǐ zhǎng sōng shí shàng zāi,zǐ yún shēn hù bì cuī wéi。
绿蓑坐钓盘陀石,细雨斜风不肯回。lǜ suō zuò diào pán tuó shí,xì yǔ xié fēng bù kěn huí。

题梅四首

练子宁

月逢三五光才满,梅遇阳回始着花。yuè féng sān wǔ guāng cái mǎn,méi yù yáng huí shǐ zhe huā。
禅定湛然忘色相,不知疏影上袈裟。chán dìng zhàn rán wàng sè xiāng,bù zhī shū yǐng shàng jiā shā。

题梅四首

练子宁

老禅心迹本来空,却与寒梅臭味同。lǎo chán xīn jì běn lái kōng,què yǔ hán méi chòu wèi tóng。
昨夜苦吟清不寐,雪花开遍月明中。zuó yè kǔ yín qīng bù mèi,xuě huā kāi biàn yuè míng zhōng。

题梅四首

练子宁

岁寒百卉凋残尽,自信孤芳映雪清。suì hán bǎi huì diāo cán jǐn,zì xìn gū fāng yìng xuě qīng。
相对老僧禅坐处,一轮明月正三更。xiāng duì lǎo sēng chán zuò chù,yī lún míng yuè zhèng sān gèng。

题梅四首

练子宁

曾向孤山占早春,肯同桃李媚时人。céng xiàng gū shān zhàn zǎo chūn,kěn tóng táo lǐ mèi shí rén。
暗香疏影黄昏月,应共禅心不涴尘。àn xiāng shū yǐng huáng hūn yuè,yīng gòng chán xīn bù wò chén。

题徽宗草虫

练子宁

虫豸薨飞异卉芳,宣和点染自君王。chóng zhì hōng fēi yì huì fāng,xuān hé diǎn rǎn zì jūn wáng。
当时不省观无逸,对画令人感慨长。dāng shí bù shěng guān wú yì,duì huà lìng rén gǎn kǎi zhǎng。

周子林读书楼

练子宁

藏书贻矩诲,僻地起高楼。cáng shū yí jǔ huì,pì dì qǐ gāo lóu。
月露连书蓄,星河拂户流。yuè lù lián shū xù,xīng hé fú hù liú。
兰膏长照夜,竹簟正宜秋。lán gāo zhǎng zhào yè,zhú diàn zhèng yí qiū。
窗迥伊吾远,檐高纬络愁。chuāng jiǒng yī wú yuǎn,yán gāo wěi luò chóu。
分阴思积学,暇日坐消忧。fēn yīn sī jī xué,xiá rì zuò xiāo yōu。
芸阁归来日,相期共校雠。yún gé guī lái rì,xiāng qī gòng xiào chóu。

题黄彦成云林小隐

练子宁

有客素肥遁,幽居爱林闾。yǒu kè sù féi dùn,yōu jū ài lín lǘ。
结屋依陋巷,种树绕城隅。jié wū yī lòu xiàng,zhǒng shù rào chéng yú。
浮云南山来,清阴覆其闾。fú yún nán shān lái,qīng yīn fù qí lǘ。
老柳带寒色,芳兰露春腴。lǎo liǔ dài hán sè,fāng lán lù chūn yú。
窗深不知晓,树密室自虚。chuāng shēn bù zhī xiǎo,shù mì shì zì xū。
甘贫意自适,守道乐有馀。gān pín yì zì shì,shǒu dào lè yǒu yú。
娱宾非旨酒,饱食但园蔬。yú bīn fēi zhǐ jiǔ,bǎo shí dàn yuán shū。
流水赴大泽,翔禽恋高株。liú shuǐ fù dà zé,xiáng qín liàn gāo zhū。
物性各有遂,谁能常晏如。wù xìng gè yǒu suì,shuí néng cháng yàn rú。
所以古人隐,为时而卷舒。suǒ yǐ gǔ rén yǐn,wèi shí ér juǎn shū。
商岭岂高蹈,渭阳非远渔。shāng lǐng qǐ gāo dǎo,wèi yáng fēi yuǎn yú。
惟有巢由子,千载烈丈夫。wéi yǒu cháo yóu zi,qiān zài liè zhàng fū。
山鸣谷尚应,已独不受呼。shān míng gǔ shàng yīng,yǐ dú bù shòu hū。
嗟我眼中人,孰不为利驱。jiē wǒ yǎn zhōng rén,shú bù wèi lì qū。
眷此云林下,萧然尘鞅疏。juàn cǐ yún lín xià,xiāo rán chén yāng shū。
车马塞里巷,何能顾穷居。chē mǎ sāi lǐ xiàng,hé néng gù qióng jū。
寄语抱关者,当识其贤愚。jì yǔ bào guān zhě,dāng shí qí xián yú。

骏马歌

练子宁

君不见穆王八骏游天路,迹遍寰宇尚无度。jūn bù jiàn mù wáng bā jùn yóu tiān lù,jì biàn huán yǔ shàng wú dù。
乐同王母宴瑶池,赖得君牙挽周祚。lè tóng wáng mǔ yàn yáo chí,lài dé jūn yá wǎn zhōu zuò。
又不见明皇幸蜀八马龙,天宝不及开元中。yòu bù jiàn míng huáng xìng shǔ bā mǎ lóng,tiān bǎo bù jí kāi yuán zhōng。
渔阳鼙鼓烟尘黑,玉环妖血鞍鞯红。yú yáng pí gǔ yān chén hēi,yù huán yāo xuè ān jiān hóng。
君看玉蹄三十二,莫是天闲旧骐骥。jūn kàn yù tí sān shí èr,mò shì tiān xián jiù qí jì。
残阳一片雨馀天,芳草何年牧扫地。cán yáng yī piàn yǔ yú tiān,fāng cǎo hé nián mù sǎo dì。
雄姿逸态汗血新,风鬃雾鬣腾踏匀。xióng zī yì tài hàn xuè xīn,fēng zōng wù liè téng tà yún。
一嘶一啮各有趣,或行或止森同群。yī sī yī niè gè yǒu qù,huò xíng huò zhǐ sēn tóng qún。
奚官控出尘飞动,岂是造父王毛仲。xī guān kòng chū chén fēi dòng,qǐ shì zào fù wáng máo zhòng。
麒麟虽在地上行,光价合为天下重。qí lín suī zài dì shàng xíng,guāng jià hé wèi tiān xià zhòng。
摩挲猛气犹腾骧,出世即论周与唐。mó sā měng qì yóu téng xiāng,chū shì jí lùn zhōu yǔ táng。
吾皇不受千里献,黄金乐施涓人方。wú huáng bù shòu qiān lǐ xiàn,huáng jīn lè shī juān rén fāng。
骏兮骏兮渥洼种,际会风云擅才勇。jùn xī jùn xī wò wā zhǒng,jì huì fēng yún shàn cái yǒng。
还君此画歌我辞,阊阖风生毛发竦。hái jūn cǐ huà gē wǒ cí,chāng hé fēng shēng máo fā sǒng。

水竹居诗

练子宁

高人结宇修篁里,轩户玲珑瞰流水。gāo rén jié yǔ xiū huáng lǐ,xuān hù líng lóng kàn liú shuǐ。
庭皋月转翠阴生,溪上风回青浪起。tíng gāo yuè zhuǎn cuì yīn shēng,xī shàng fēng huí qīng làng qǐ。
翠阴青浪映窗扉,曲径台深客到稀。cuì yīn qīng làng yìng chuāng fēi,qū jìng tái shēn kè dào xī。
林下移床挥麈坐,沙头系艇钓鱼归。lín xià yí chuáng huī zhǔ zuò,shā tóu xì tǐng diào yú guī。
柴门无事临流敞,高卧支颐听清响。chái mén wú shì lín liú chǎng,gāo wò zhī yí tīng qīng xiǎng。
千山暮雨石泉通,一夜春雷箨龙长。qiān shān mù yǔ shí quán tōng,yī yè chūn léi tuò lóng zhǎng。
几席清幽俗事疏,波光尽日映图书。jǐ xí qīng yōu sú shì shū,bō guāng jǐn rì yìng tú shū。
何年得遂辞尘埃,杖策相从此卜居。hé nián dé suì cí chén āi,zhàng cè xiāng cóng cǐ bo jū。

待月歌

练子宁

天风吹桂香,夜久露华结。tiān fēng chuī guì xiāng,yè jiǔ lù huá jié。
清兴谁与同,停杯待明月。qīng xīng shuí yǔ tóng,tíng bēi dài míng yuè。
明月须臾海上来,青天一望无尘埃。míng yuè xū yú hǎi shàng lái,qīng tiān yī wàng wú chén āi。
人看明月皎如昨,月照人间知几回。rén kàn míng yuè jiǎo rú zuó,yuè zhào rén jiān zhī jǐ huí。
人生何用嗟与叹,月本无心尚圆缺。rén shēng hé yòng jiē yǔ tàn,yuè běn wú xīn shàng yuán quē。
玉兔捣药能长生,不管麻姑鬓如雪。yù tù dǎo yào néng zhǎng shēng,bù guǎn má gū bìn rú xuě。
月既照我饮,我且为月歌。yuè jì zhào wǒ yǐn,wǒ qiě wèi yuè gē。
举杯劝月月亦喜,清樽历乱扬金波。jǔ bēi quàn yuè yuè yì xǐ,qīng zūn lì luàn yáng jīn bō。
愿把紫鸾笙,双吹向寥廓。yuàn bǎ zǐ luán shēng,shuāng chuī xiàng liáo kuò。
直上蓬莱第一峰,坐听霓裳奏仙乐。zhí shàng péng lái dì yī fēng,zuò tīng ní shang zòu xiān lè。

樵谷歌为双峰饶子弘赋

练子宁

金川南上佳山水,翠壁丹崖相对起。jīn chuān nán shàng jiā shān shuǐ,cuì bì dān yá xiāng duì qǐ。
玉山三十六芙蓉,都入樵翁笑谈里。yù shān sān shí liù fú róng,dōu rù qiáo wēng xiào tán lǐ。
藤萝缚屋薜荔衣,朝往青崖曛暮归。téng luó fù wū bì lì yī,cháo wǎng qīng yá xūn mù guī。
松阴遗世时高枕,谷口行歌日看棋。sōng yīn yí shì shí gāo zhěn,gǔ kǒu xíng gē rì kàn qí。
昔年我作金门客,素衣半化缁尘黑。xī nián wǒ zuò jīn mén kè,sù yī bàn huà zī chén hēi。
当时柱笏望西山,始信渔樵不轻得。dāng shí zhù hù wàng xī shān,shǐ xìn yú qiáo bù qīng dé。
今年奉敕又朝天,手展诗囊索赠篇。jīn nián fèng chì yòu cháo tiān,shǒu zhǎn shī náng suǒ zèng piān。
移文未许山灵诮,伐木终期友道全。yí wén wèi xǔ shān líng qiào,fá mù zhōng qī yǒu dào quán。
丈夫出处须知命,轩冕山林总天定。zhàng fū chū chù xū zhī mìng,xuān miǎn shān lín zǒng tiān dìng。
他年我亦谢官归,迟尔长镵绿萝径。tā nián wǒ yì xiè guān guī,chí ěr zhǎng chán lǜ luó jìng。

三月望日与饶隐君子宏游玉笥山谣

练子宁

我怀谢康乐,独往游名山。wǒ huái xiè kāng lè,dú wǎng yóu míng shān。
身同虚舟系,心与浮云闲。shēn tóng xū zhōu xì,xīn yǔ fú yún xián。
清风淡荡洒六合,令我兴在云松间。qīng fēng dàn dàng sǎ liù hé,lìng wǒ xīng zài yún sōng jiān。
玉山高与南斗齐,云锦照耀庐山低。yù shān gāo yǔ nán dòu qí,yún jǐn zhào yào lú shān dī。
三十六峰凌虹霓,飞湍喷雪临回溪,长松挂月青猿啼。sān shí liù fēng líng hóng ní,fēi tuān pēn xuě lín huí xī,zhǎng sōng guà yuè qīng yuán tí。
上有梅仙采药之幽栖,下有萧云读书之故基。shàng yǒu méi xiān cǎi yào zhī yōu qī,xià yǒu xiāo yún dú shū zhī gù jī。
洞天石扇杳莫测,瑶草谩长三春荑。dòng tiān shí shàn yǎo mò cè,yáo cǎo mán zhǎng sān chūn tí。
我欲因之览八荒,手拂青萝眠石床。wǒ yù yīn zhī lǎn bā huāng,shǒu fú qīng luó mián shí chuáng。
回飙吹散碧天雾,清冥倒泻澄湖光。huí biāo chuī sàn bì tiān wù,qīng míng dào xiè chéng hú guāng。
作为玉山谣,寄之双峰客。zuò wèi yù shān yáo,jì zhī shuāng fēng kè。
兴来携妓秋复春,笑杀东山谢安石。xīng lái xié jì qiū fù chūn,xiào shā dōng shān xiè ān shí。

赠人

练子宁

忆昔先人辞玉京,君家父子来相迎。yì xī xiān rén cí yù jīng,jūn jiā fù zi lái xiāng yíng。
开轩岸帻耽松雪,酒酣落笔沧溟惊。kāi xuān àn zé dān sōng xuě,jiǔ hān luò bǐ cāng míng jīng。
周南留滞有遗命,剪薄滥欲追群英。zhōu nán liú zhì yǒu yí mìng,jiǎn báo làn yù zhuī qún yīng。
明当尽节报天子,从此云间吹玉笙。míng dāng jǐn jié bào tiān zi,cóng cǐ yún jiān chuī yù shēng。
6312345