古诗词

贺陈参议子婿同科

唐璧

子婿同登龙虎榜,簪缨门地孰能扳。zi xù tóng dēng lóng hǔ bǎng,zān yīng mén dì shú néng bān。
长公浩荡风云气,卫玠清奇玉雪颜。zhǎng gōng hào dàng fēng yún qì,wèi jiè qīng qí yù xuě yán。
骐骥并驱毛骨异,凤鸾双度羽毛班。qí jì bìng qū máo gǔ yì,fèng luán shuāng dù yǔ máo bān。
野人仰德心如渴,梦入钧天听佩环。yě rén yǎng dé xīn rú kě,mèng rù jūn tiān tīng pèi huán。

唐璧

明广东南海人。举动必遵礼法,盛暑不去衣冠,母盲,奉侍甚谨,后遇良医得愈。公卿欲荐之,以母老无兄弟辞。 唐璧的作品>>

猜您喜欢

淳熙遗诰为大参胡拱辰赋

唐璧

前朝诰命至今留,先代勋名耿不休。qián cháo gào mìng zhì jīn liú,xiān dài xūn míng gěng bù xiū。
五色文章奇彩焕,九天云锦瑞江浮。wǔ sè wén zhāng qí cǎi huàn,jiǔ tiān yún jǐn ruì jiāng fú。
圣上布泽深溟渤,卿相联翩绚斗牛。shèng shàng bù zé shēn míng bó,qīng xiāng lián piān xuàn dòu niú。
喜有佳孙能继述,大施霖雨遍遐陬。xǐ yǒu jiā sūn néng jì shù,dà shī lín yǔ biàn xiá zōu。

呈石大尹

唐璧

荣捧除书出九重,遐陬佳气郁笼葱。róng pěng chú shū chū jiǔ zhòng,xiá zōu jiā qì yù lóng cōng。
城开绿水青山外,人坐光天化日中。chéng kāi lǜ shuǐ qīng shān wài,rén zuò guāng tiān huà rì zhōng。
百里弦歌千古意,万家桃李一春风。bǎi lǐ xián gē qiān gǔ yì,wàn jiā táo lǐ yī chūn fēng。
白头野叟知何幸,复睹先贤治化隆。bái tóu yě sǒu zhī hé xìng,fù dǔ xiān xián zhì huà lóng。

呈某大宪

唐璧

五云宫锦绚乌纱,早步璿霄宠命嘉。wǔ yún gōng jǐn xuàn wū shā,zǎo bù xuán xiāo chǒng mìng jiā。
郇黍召棠新政绩,玉堂金马旧声华。huán shǔ zhào táng xīn zhèng jì,yù táng jīn mǎ jiù shēng huá。
文光高烛三千丈,恩泽潜敷百万家。wén guāng gāo zhú sān qiān zhàng,ēn zé qián fū bǎi wàn jiā。
试问李膺舟上月,几时重与醉流霞。shì wèn lǐ yīng zhōu shàng yuè,jǐ shí zhòng yǔ zuì liú xiá。

鉴江别意送石大尹仲父还广西

唐璧

鉴江潦尽水涵清,有客西还画舫轻。jiàn jiāng lǎo jǐn shuǐ hán qīng,yǒu kè xī hái huà fǎng qīng。
阮籍襟怀无俗味,阿咸文采占时名。ruǎn jí jīn huái wú sú wèi,ā xián wén cǎi zhàn shí míng。
竹林佳致当年兴,花县春光此日晴。zhú lín jiā zhì dāng nián xīng,huā xiàn chūn guāng cǐ rì qíng。
冠佩重逢又何日,倚风长候寄来声。guān pèi zhòng féng yòu hé rì,yǐ fēng zhǎng hòu jì lái shēng。

攻大藤峡

唐璧

古树浓阴袅翠藤,石藤谁道险难登。gǔ shù nóng yīn niǎo cuì téng,shí téng shuí dào xiǎn nán dēng。
健儿劲旅能飞渡,且到楼山十二层。jiàn ér jìn lǚ néng fēi dù,qiě dào lóu shān shí èr céng。

移师苍梧

唐璧

云卷霆驱号令行,苍梧城下动欢声。yún juǎn tíng qū hào lìng xíng,cāng wú chéng xià dòng huān shēng。
秋毫不犯民安业,不数条侯细柳营。qiū háo bù fàn mín ān yè,bù shù tiáo hóu xì liǔ yíng。

三广合兵

唐璧

三广兵齐气概雄,牙旗高处识元戎。sān guǎng bīng qí qì gài xióng,yá qí gāo chù shí yuán róng。
辛勤止欲消民害,非为云台第一功。xīn qín zhǐ yù xiāo mín hài,fēi wèi yún tái dì yī gōng。

连贺大捷

唐璧

战鼓初停日未昏,挽回春意在乾坤。zhàn gǔ chū tíng rì wèi hūn,wǎn huí chūn yì zài qián kūn。
就中未必无良善,安得奇香为返魂。jiù zhōng wèi bì wú liáng shàn,ān dé qí xiāng wèi fǎn hún。

班师回广

唐璧

万姓临江听凯歌,岭南今喜息干戈。wàn xìng lín jiāng tīng kǎi gē,lǐng nán jīn xǐ xī gàn gē。
谁知一阵风霆怒,化作两邦春气和。shuí zhī yī zhèn fēng tíng nù,huà zuò liǎng bāng chūn qì hé。

飞章奏捷

唐璧

羽檄淩风上九重,雪消冰泮见春容。yǔ xí líng fēng shàng jiǔ zhòng,xuě xiāo bīng pàn jiàn chūn róng。
天颜有喜颁鸾诰,煜煜金泥带露封。tiān yán yǒu xǐ bān luán gào,yù yù jīn ní dài lù fēng。

奉诏还京

唐璧

圣主褒崇柱石才,天书遥使凤衔来。shèng zhǔ bāo chóng zhù shí cái,tiān shū yáo shǐ fèng xián lái。
行囊不贮殊方物,惟带清风两袖回。xíng náng bù zhù shū fāng wù,wéi dài qīng fēng liǎng xiù huí。

龙洞春云

唐璧

老龙潜迹已多时,吐出春云态度奇。lǎo lóng qián jì yǐ duō shí,tǔ chū chūn yún tài dù qí。
变化未能成雨泽,祥光先为报昌期。biàn huà wèi néng chéng yǔ zé,xiáng guāng xiān wèi bào chāng qī。

仙台秋月

唐璧

金波寒浸玉嶙峋,天宇澄清绝点尘。jīn bō hán jìn yù lín xún,tiān yǔ chéng qīng jué diǎn chén。
料得嫦娥清兴好,桂花香里宴群真。liào dé cháng é qīng xīng hǎo,guì huā xiāng lǐ yàn qún zhēn。

福庵古佛

唐璧

人世沧桑几度迁,金仙遗像尚依然。rén shì cāng sāng jǐ dù qiān,jīn xiān yí xiàng shàng yī rán。
良工铸范知何代,老衲犹称汉晋年。liáng gōng zhù fàn zhī hé dài,lǎo nà yóu chēng hàn jìn nián。

白石晴烟

唐璧

满山白石粲瑶英,晴罩鲛绡一片轻。mǎn shān bái shí càn yáo yīng,qíng zhào jiāo xiāo yī piàn qīng。
错讶仙羊眠不起,云霄无路觅初平。cuò yà xiān yáng mián bù qǐ,yún xiāo wú lù mì chū píng。
44123