古诗词

四月八日涪陵舟中读东坡食荔枝诗戏和一首

黄衷

我生不及曹溪卢,一定与岁终荣枯。wǒ shēng bù jí cáo xī lú,yī dìng yǔ suì zhōng róng kū。
西游两月数千里,耳目总被江山驱。xī yóu liǎng yuè shù qiān lǐ,ěr mù zǒng bèi jiāng shān qū。
家林忽忆荔枝节,洒若瑞露浇尘肤。jiā lín hū yì lì zhī jié,sǎ ruò ruì lù jiāo chén fū。
青堤翠浦少隙地,绣幔不屑围名姝。qīng dī cuì pǔ shǎo xì dì,xiù màn bù xiè wéi míng shū。
筠笼首荐四月八,光价未便倾坤隅。yún lóng shǒu jiàn sì yuè bā,guāng jià wèi biàn qīng kūn yú。
天浆异种熟壮夏,水晶火齐难精粗。tiān jiāng yì zhǒng shú zhuàng xià,shuǐ jīng huǒ qí nán jīng cū。
涪翁误赏廖家䋏,恰似江芡夸蠙珠。fú wēng wù shǎng liào jiā zuó,qià shì jiāng qiàn kuā pín zhū。
福州胜画亦足味,敢与进奉争芳腴。fú zhōu shèng huà yì zú wèi,gǎn yǔ jìn fèng zhēng fāng yú。
东坡日啖三百颗,齿颊肯挂松江鲈。dōng pō rì dàn sān bǎi kē,chǐ jiá kěn guà sōng jiāng lú。
荔仙亭上赋归去,炎云烂熳沧洲图。lì xiān tíng shàng fù guī qù,yán yún làn màn cāng zhōu tú。

黄衷

明广东南海人,字子和。弘治九年进士。授南京户部主事,监江北诸仓,清查积年侵羡,得粟十余万石。历户部员外郎、湖州知府、晋广西参政,督粮严法绳奸,境内肃然。后抚云南,镇湖广皆有政绩。官至兵部右侍郎。致仕卒,年八十。有《海语》、《矩洲集》等。 黄衷的作品>>

猜您喜欢

庄上和陈坡山四首

黄衷

种树莫种杨白花,飞风沾雨满人家。zhǒng shù mò zhǒng yáng bái huā,fēi fēng zhān yǔ mǎn rén jiā。
苍楸百尺垂崖石,可是闲堂少物华。cāng qiū bǎi chǐ chuí yá shí,kě shì xián táng shǎo wù huá。

庄上和陈坡山四首

黄衷

小凿春园浴鹭塘,鹭飞吾意亦俱忘。xiǎo záo chūn yuán yù lù táng,lù fēi wú yì yì jù wàng。
东庄只是东城土,不道城东别有乡。dōng zhuāng zhǐ shì dōng chéng tǔ,bù dào chéng dōng bié yǒu xiāng。

庄上和陈坡山四首

黄衷

世上徒闻四海宽,白头浪里叹漫漫。shì shàng tú wén sì hǎi kuān,bái tóu làng lǐ tàn màn màn。
何如一曲东涌水,不负陶潜早去官。hé rú yī qū dōng yǒng shuǐ,bù fù táo qián zǎo qù guān。

赠菊潭师

黄衷

花落青林早闭关,禅心不独静时闲。huā luò qīng lín zǎo bì guān,chán xīn bù dú jìng shí xián。
虎溪去后无奇迹,一叶芦风左里还。hǔ xī qù hòu wú qí jì,yī yè lú fēng zuǒ lǐ hái。

龙头岭

黄衷

龙头岭上鬼火青,虎榜山前昼晦暝。lóng tóu lǐng shàng guǐ huǒ qīng,hǔ bǎng shān qián zhòu huì míng。
小妇江边号欲绝,郎君被杀祭狼星。xiǎo fù jiāng biān hào yù jué,láng jūn bèi shā jì láng xīng。

龙南女

黄衷

龙南女儿花似稀,生年十八没重围。lóng nán nǚ ér huā shì xī,shēng nián shí bā méi zhòng wéi。
红颜不为红巾死,夜跨斑骓间道归。hóng yán bù wèi hóng jīn sǐ,yè kuà bān zhuī jiān dào guī。

白沙村

黄衷

杀人杀马满山腥,烧屋烧村彻晓明。shā rén shā mǎ mǎn shān xīng,shāo wū shāo cūn chè xiǎo míng。
火灭血乾空赤土,沙头今日达官行。huǒ miè xuè qián kōng chì tǔ,shā tóu jīn rì dá guān xíng。

金匙银箸滩

黄衷

初过金匙神不寒,再过银箸正长叹。chū guò jīn shi shén bù hán,zài guò yín zhù zhèng zhǎng tàn。
我没金匙银箸意,鹧鸪声里路漫漫。wǒ méi jīn shi yín zhù yì,zhè gū shēng lǐ lù màn màn。

竞渡

黄衷

前船諠哄夺红旗,后船急鼓水花飞。qián chuán xuān hǒng duó hóng qí,hòu chuán jí gǔ shuǐ huā fēi。
小可输赢闲叫噪,不如攲枕送斜晖。xiǎo kě shū yíng xián jiào zào,bù rú qī zhěn sòng xié huī。

独坐七首

黄衷

懒挥葵扇午薰轻,百叶榴花小鸟鸣。lǎn huī kuí shàn wǔ xūn qīng,bǎi yè liú huā xiǎo niǎo míng。
一掩书帏成假寐,始知闲坐胜闲行。yī yǎn shū wéi chéng jiǎ mèi,shǐ zhī xián zuò shèng xián xíng。

独坐七首

黄衷

幽园不雨动旬馀,小甲残蔬晚未舒。yōu yuán bù yǔ dòng xún yú,xiǎo jiǎ cán shū wǎn wèi shū。
候月占霞浑不验,密云消息复何如。hòu yuè zhàn xiá hún bù yàn,mì yún xiāo xī fù hé rú。

独坐七首

黄衷

蕙风频送午庭香,只此幽居爱日长。huì fēng pín sòng wǔ tíng xiāng,zhǐ cǐ yōu jū ài rì zhǎng。
有美一人期不定,秋来云在水中央。yǒu měi yī rén qī bù dìng,qiū lái yún zài shuǐ zhōng yāng。

独坐七首

黄衷

群山犹未解征鞍,鼓角萧萧六月寒。qún shān yóu wèi jiě zhēng ān,gǔ jiǎo xiāo xiāo liù yuè hán。
自笑幽人幽兴别,绕篱开遍紫鸡冠。zì xiào yōu rén yōu xīng bié,rào lí kāi biàn zǐ jī guān。

独坐七首

黄衷

力倦时开读史庵,饮醇相国岂长酣。lì juàn shí kāi dú shǐ ān,yǐn chún xiāng guó qǐ zhǎng hān。
孤风只见南州士,除却农谈便不谈。gū fēng zhǐ jiàn nán zhōu shì,chú què nóng tán biàn bù tán。

独坐七首

黄衷

雨脚离离挟日光,苎衫亭午汗如浆。yǔ jiǎo lí lí xié rì guāng,zhù shān tíng wǔ hàn rú jiāng。
有人谩说清虚府,庭院无风也自凉。yǒu rén mán shuō qīng xū fǔ,tíng yuàn wú fēng yě zì liáng。