古诗词

忆王孙·闺怨四首

宋琬

越来溪上采莲舟。yuè lái xī shàng cǎi lián zhōu。
偷照蛾眉向浅流。tōu zhào é méi xiàng qiǎn liú。
女伴相呼怕举头。nǚ bàn xiāng hū pà jǔ tóu。
羡沙鸥。xiàn shā ōu。
飞去飞来只自由。fēi qù fēi lái zhǐ zì yóu。
宋琬

宋琬

宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。 宋琬的作品>>

猜您喜欢

沁园春·同缪湘芷前辈及王仲昭诸子看郭园牡丹

宋琬

惆怅梅花,几日飘零,青子累累。chóu chàng méi huā,jǐ rì piāo líng,qīng zi lèi lèi。
喜盈盈欲笑,洛川游女,亭亭未嫁,溪畔西施。xǐ yíng yíng yù xiào,luò chuān yóu nǚ,tíng tíng wèi jià,xī pàn xī shī。
狡狯东君,揉铅搓粉,倾国妆成第一枝。jiǎo kuài dōng jūn,róu qiān cuō fěn,qīng guó zhuāng chéng dì yī zhī。
端详处,待绿烟灭后,明月来时。duān xiáng chù,dài lǜ yān miè hòu,míng yuè lái shí。
丁宁再拜封姨。dīng níng zài bài fēng yí。
向锦石雕栏好护持。xiàng jǐn shí diāo lán hǎo hù chí。
羡池边嬿婉,一双燕子,香中眠食,百队蜂儿。xiàn chí biān yàn wǎn,yī shuāng yàn zi,xiāng zhōng mián shí,bǎi duì fēng ér。
座客皆豪,主人拚醉,争看山公倒接䍦。zuò kè jiē háo,zhǔ rén pàn zuì,zhēng kàn shān gōng dào jiē lí。
重游数,教柴扉休掩,来往无期。zhòng yóu shù,jiào chái fēi xiū yǎn,lái wǎng wú qī。

沁园春·程穆倩六十初度作木兰花慢自寿中借禽虫为喻索题赋此

宋琬

何以觞君,非狷非狂,石户之农。hé yǐ shāng jūn,fēi juàn fēi kuáng,shí hù zhī nóng。
更高怀磊磊,如求旦鸟,孤踪踽踽,号可怜虫。gèng gāo huái lěi lěi,rú qiú dàn niǎo,gū zōng jǔ jǔ,hào kě lián chóng。
六十平头,自嘲自寿,炙毂雕笼总未工。liù shí píng tóu,zì cháo zì shòu,zhì gǔ diāo lóng zǒng wèi gōng。
斯人也,信谐方曼倩,癖似张融。sī rén yě,xìn xié fāng màn qiàn,pǐ shì zhāng róng。
寓言十九朦胧。yù yán shí jiǔ méng lóng。
笑蜾蠃鹪鹩趣不同。xiào guǒ luǒ jiāo liáo qù bù tóng。
看华胥世界,魂游燕国,南柯太守,腹坦槐宫。kàn huá xū shì jiè,hún yóu yàn guó,nán kē tài shǒu,fù tǎn huái gōng。
铜雀崔巍,金貂富贵,乌有先生亡是公。tóng què cuī wēi,jīn diāo fù guì,wū yǒu xiān shēng wáng shì gōng。
三杯后,任蛮争角左,虱走裈中。sān bēi hòu,rèn mán zhēng jiǎo zuǒ,shī zǒu kūn zhōng。

沁园春·题陈其年乌丝词

宋琬

天上张星,游戏人间,我幸见之。tiān shàng zhāng xīng,yóu xì rén jiān,wǒ xìng jiàn zhī。
羡高阳里第,门才旋马,西园公子,赋必采骊。xiàn gāo yáng lǐ dì,mén cái xuán mǎ,xī yuán gōng zi,fù bì cǎi lí。
八斗才华,五陵逸气,齑臼争传绝妙辞。bā dòu cái huá,wǔ líng yì qì,jī jiù zhēng chuán jué miào cí。
旗亭上,有诸伶按拍,玉笛金徽。qí tíng shàng,yǒu zhū líng àn pāi,yù dí jīn huī。
奚囊白雪霏霏。xī náng bái xuě fēi fēi。
信此曲从来和者稀。xìn cǐ qū cóng lái hé zhě xī。
似秦邮太史,风流旖旎,渭南老子,浑脱雄奇。shì qín yóu tài shǐ,fēng liú yǐ nǐ,wèi nán lǎo zi,hún tuō xióng qí。
扬子涛深,洞庭月冷,应有鱼龙骇且飞。yáng zi tāo shēn,dòng tíng yuè lěng,yīng yǒu yú lóng hài qiě fēi。
观止矣,待曹王敌手,险韵重题。guān zhǐ yǐ,dài cáo wáng dí shǒu,xiǎn yùn zhòng tí。

沁园春·其二题陈希夷大书寿字为同年张蓼匪祝

宋琬

西岳崚嶒,有仙人高卧,曾跨青牛。xī yuè léng céng,yǒu xiān rén gāo wò,céng kuà qīng niú。
见山荪亭畔,苍苔石室,云台观里,素榜银钩。jiàn shān sūn tíng pàn,cāng tái shí shì,yún tái guān lǐ,sù bǎng yín gōu。
夭矫游龙,蹁跹舞凤,笔阵钟王未可俦。yāo jiǎo yóu lóng,pián xiān wǔ fèng,bǐ zhèn zhōng wáng wèi kě chóu。
装潢了,向锦堂高挂,第一箕畴。zhuāng huáng le,xiàng jǐn táng gāo guà,dì yī jī chóu。
使君文采风流。shǐ jūn wén cǎi fēng liú。
赋归去来兮尚黑头。fù guī qù lái xī shàng hēi tóu。
羡玉燕开祥,前身昴宿,金貂累叶,家世留侯。xiàn yù yàn kāi xiáng,qián shēn mǎo sù,jīn diāo lèi yè,jiā shì liú hóu。
甲子初周,须眉未艾,种菊栽松乐事稠。jiǎ zi chū zhōu,xū méi wèi ài,zhǒng jú zāi sōng lè shì chóu。
将进酒,唤希夷睡醒,同醉金瓯。jiāng jìn jiǔ,huàn xī yí shuì xǐng,tóng zuì jīn ōu。

沁园春·题陈蛰庵三一一三图

宋琬

所谓伊人,玉貌颀然,碧瞳紫髯。suǒ wèi yī rén,yù mào qí rán,bì tóng zǐ rán。
羡荷裳蕙带,五陵公子,黄冠葛屦,丈室瞿昙。xiàn hé shang huì dài,wǔ líng gōng zi,huáng guān gé jù,zhàng shì qú tán。
鹤立仙姿,虎头妙笔,颊上添毫一二三。hè lì xiān zī,hǔ tóu miào bǐ,jiá shàng tiān háo yī èr sān。
参同契,任洪崖把臂,弥勒同龛。cān tóng qì,rèn hóng yá bǎ bì,mí lēi tóng kān。
飘萧素发鬖鬖。piāo xiāo sù fā sān sān。
似柱下犹龙问老聃。shì zhù xià yóu lóng wèn lǎo dān。
向世出世闲,先窥太极,用无用处,椎破连环。xiàng shì chū shì xián,xiān kuī tài jí,yòng wú yòng chù,chuí pò lián huán。
形影交忘,画图三昩,白板枯禅不待参。xíng yǐng jiāo wàng,huà tú sān mò,bái bǎn kū chán bù dài cān。
从君老,愿担簦五岳,结制精蓝。cóng jūn lǎo,yuàn dān dēng wǔ yuè,jié zhì jīng lán。

沁园春·题王婿五文小像

宋琬

楚楚五郎,有美清扬,杂佩琼瑛。chǔ chǔ wǔ láng,yǒu měi qīng yáng,zá pèi qióng yīng。
羡白玉床边,右军坦腹,乌衣巷口,小女提罂。xiàn bái yù chuáng biān,yòu jūn tǎn fù,wū yī xiàng kǒu,xiǎo nǚ tí yīng。
二十年来,居诸荏苒,惊见儿曹项领成。èr shí nián lái,jū zhū rěn rǎn,jīng jiàn ér cáo xiàng lǐng chéng。
还听得,惹旁人争说,玉润冰清。hái tīng dé,rě páng rén zhēng shuō,yù rùn bīng qīng。
更怜磊落英英。gèng lián lěi luò yīng yīng。
似遏末封胡旧有名。shì è mò fēng hú jiù yǒu míng。
喜蜡屐重来,同探禹穴,貂裘垂敝,且住吴城。xǐ là jī zhòng lái,tóng tàn yǔ xué,diāo qiú chuí bì,qiě zhù wú chéng。
伏枥悲歌,题桥壮志,千里骅骝待一鸣。fú lì bēi gē,tí qiáo zhuàng zhì,qiān lǐ huá liú dài yī míng。
吾衰矣,赖门楣有客,归老柴荆。wú shuāi yǐ,lài mén méi yǒu kè,guī lǎo chái jīng。

汉宫春·哭方尔止

宋琬

吾友方干,果贫如赵壹,赋类相如。wú yǒu fāng gàn,guǒ pín rú zhào yī,fù lèi xiāng rú。
平生傲睨成癖,偏爱狂奴。píng shēng ào nì chéng pǐ,piān ài kuáng nú。
卢龙塞上,践冰霜、曾策疲驴。lú lóng sāi shàng,jiàn bīng shuāng céng cè pí lǘ。
堪下酒,泺河鲜鲫,君言胜四腮鲈。kān xià jiǔ,luò hé xiān jì,jūn yán shèng sì sāi lú。
犹记长干握手,贺更生再世,清泪沾裾。yóu jì zhǎng gàn wò shǒu,hè gèng shēng zài shì,qīng lèi zhān jū。
何图此别千载,邻笛愁馀。hé tú cǐ bié qiān zài,lín dí chóu yú。
传经有女,问何如、六尺遗孤。chuán jīng yǒu nǚ,wèn hé rú liù chǐ yí gū。
肠断处,重开巾笥,未裁刘秣陵书。cháng duàn chù,zhòng kāi jīn sì,wèi cái liú mò líng shū。

满江红·三首

宋琬

木末亭边,听山鬼、啾啾宵哭。mù mò tíng biān,tīng shān guǐ jiū jiū xiāo kū。
阳九厄、衣冠道尽,伤哉臣仆!七国肯因晃错解,先生祸比温舒酷。yáng jiǔ è yī guān dào jǐn,shāng zāi chén pū!qī guó kěn yīn huǎng cuò jiě,xiān shēng huò bǐ wēn shū kù。
讶当年、碧血溅蘼芜,今无绿。yà dāng nián bì xuè jiàn mí wú,jīn wú lǜ。
鱼服泣,君主逐,瓜蔓杀,门生族。yú fú qì,jūn zhǔ zhú,guā màn shā,mén shēng zú。
叹诗书种绝,何人能续?简牍空馀南史恨,松杉已见长陵秃。tàn shī shū zhǒng jué,hé rén néng xù?jiǎn dú kōng yú nán shǐ hèn,sōng shān yǐ jiàn zhǎng líng tū。
酹荒祠、灯火尚青荧,金瓯覆。lèi huāng cí dēng huǒ shàng qīng yíng,jīn ōu fù。

满江红·三首

宋琬

谁赋芜城,到今日、堪悲鲍照。shuí fù wú chéng,dào jīn rì kān bēi bào zhào。
凋瘵后、急须和扁,刀圭立效。diāo zhài hòu jí xū hé biǎn,dāo guī lì xiào。
御马善称东野毕,投巫人羡西门豹。yù mǎ shàn chēng dōng yě bì,tóu wū rén xiàn xī mén bào。
有淮南、父老诧河清,如公笑。yǒu huái nán fù lǎo chà hé qīng,rú gōng xiào。
书下考,仍长啸,辞五斗,从吾好。shū xià kǎo,réng zhǎng xiào,cí wǔ dòu,cóng wú hǎo。
忽九宵丹凤,衔来温诏。hū jiǔ xiāo dān fèng,xián lái wēn zhào。
旷曲河阳容借冠,提封古驿原名邵。kuàng qū hé yáng róng jiè guān,tí fēng gǔ yì yuán míng shào。
问悬鱼、挂壁尚依然,庖丁道。wèn xuán yú guà bì shàng yī rán,páo dīng dào。

满江红·三首

宋琬

白晰虬髯,论标格、鸡群之鹤。bái xī qiú rán,lùn biāo gé jī qún zhī hè。
堪想像、虎头椽笔,解衣盘礡。kān xiǎng xiàng hǔ tóu chuán bǐ,jiě yī pán bó。
剧孟差堪为伯仲,幼舆暂许栖丘壑。jù mèng chà kān wèi bó zhòng,yòu yú zàn xǔ qī qiū hè。
怪新来、金甲绿沉枪,浑抛却。guài xīn lái jīn jiǎ lǜ chén qiāng,hún pāo què。
桥上叟,曾相约,囊底智,今何若?任花眠柳醉,风嘲月谑。qiáo shàng sǒu,céng xiāng yuē,náng dǐ zhì,jīn hé ruò?rèn huā mián liǔ zuì,fēng cháo yuè xuè。
方外求羊随杖履,禁中颇牧思韬略。fāng wài qiú yáng suí zhàng lǚ,jìn zhōng pǒ mù sī tāo lüè。
看他年、长剑倚崆峒,图麟阁。kàn tā nián zhǎng jiàn yǐ kōng dòng,tú lín gé。

浪淘沙

宋琬

何处可销愁?乡是温柔。hé chù kě xiāo chóu?xiāng shì wēn róu。
梦为蝴蝶入西楼。mèng wèi hú dié rù xī lóu。
生怕玉人珊枕上,带怒佯羞。shēng pà yù rén shān zhěn shàng,dài nù yáng xiū。
残月挂帘钩,被冷香篝。cán yuè guà lián gōu,bèi lěng xiāng gōu。
笑看织女与牵牛。xiào kàn zhī nǚ yǔ qiān niú。
脉脉银河才咫尺,不驾轻舟。mài mài yín hé cái zhǐ chǐ,bù jià qīng zhōu。

忆王孙·三首

宋琬

花枝袅袅玉亭亭,云母窗深倚翠屏。huā zhī niǎo niǎo yù tíng tíng,yún mǔ chuāng shēn yǐ cuì píng。
消得横波目乍成,负卿卿,帐底分明隔锦城。xiāo dé héng bō mù zhà chéng,fù qīng qīng,zhàng dǐ fēn míng gé jǐn chéng。

忆王孙·三首

宋琬

吾家宋玉自多才,曾赋高唐神女来。wú jiā sòng yù zì duō cái,céng fù gāo táng shén nǚ lái。
赚得襄玉梦不回。zhuàn dé xiāng yù mèng bù huí。
楚阳台,幻雨荒云总费猜。chǔ yáng tái,huàn yǔ huāng yún zǒng fèi cāi。

忆王孙·三首

宋琬

青山层叠水潆洄,千树桃花绕涧开。qīng shān céng dié shuǐ yíng huí,qiān shù táo huā rào jiàn kāi。
刚进胡麻饭一杯。gāng jìn hú má fàn yī bēi。
问天台,知否刘郎敢再来。wèn tiān tái,zhī fǒu liú láng gǎn zài lái。

沁园春·三首

宋琬

把酒花前,俯仰乾坤,犹剩吾曹。bǎ jiǔ huā qián,fǔ yǎng qián kūn,yóu shèng wú cáo。
忆西清奉引,曾陪汲黯,南冠憔悴,同祭皋陶。yì xī qīng fèng yǐn,céng péi jí àn,nán guān qiáo cuì,tóng jì gāo táo。
谏草空焚,钓竿长把,三径荒芜仲蔚蒿。jiàn cǎo kōng fén,diào gān zhǎng bǎ,sān jìng huāng wú zhòng wèi hāo。
长安道,叹东门黄犬,几度悲号。zhǎng ān dào,tàn dōng mén huáng quǎn,jǐ dù bēi hào。
于今华发萧萧,但痛饮狂歌兴未消。yú jīn huá fā xiāo xiāo,dàn tòng yǐn kuáng gē xīng wèi xiāo。
向莲社参禅,无人能解,醉乡娱老,有脱而逃。xiàng lián shè cān chán,wú rén néng jiě,zuì xiāng yú lǎo,yǒu tuō ér táo。
白眼看他,飞扬跋扈,蜾裸螟蛉之二豪。bái yǎn kàn tā,fēi yáng bá hù,guǒ luǒ míng líng zhī èr háo。
三年后,看两家儿子,谁似枚皋?sān nián hòu,kàn liǎng jiā ér zi,shuí shì méi gāo?