古诗词

亡家

郭奎

夜看群星指太微,东南豪气眼中稀。yè kàn qún xīng zhǐ tài wēi,dōng nán háo qì yǎn zhōng xī。
每言富贵心如铁,才说英雄泪满衣。měi yán fù guì xīn rú tiě,cái shuō yīng xióng lèi mǎn yī。
杖策邓生犹未遇,亡家韩信定谁依。zhàng cè dèng shēng yóu wèi yù,wáng jiā hán xìn dìng shuí yī。
凌风欲便乘槎去,天上秋虹跨海飞。líng fēng yù biàn chéng chá qù,tiān shàng qiū hóng kuà hǎi fēi。

郭奎

元明间庐州府巢县人,字子章。元末从余阙治经,阙屡称之。朱元璋起江淮,奎归之,从事幕府。朱文正为大督开府南昌,命奎参其军事。后文正未得封赏,态度失常,得罪太祖,奎连累坐诛。有《望云集》。 郭奎的作品>>

猜您喜欢

答王克让

郭奎

万国烟尘海沸波,夕阳谁复倒回戈。wàn guó yān chén hǎi fèi bō,xī yáng shuí fù dào huí gē。
华戎杂处衣冠少,吴楚封疆壁垒多。huá róng zá chù yī guān shǎo,wú chǔ fēng jiāng bì lěi duō。
说客成名惟季子,功臣改辙在隋何。shuō kè chéng míng wéi jì zi,gōng chén gǎi zhé zài suí hé。
故山猿鹤应相诉,桂树丛生带薜萝。gù shān yuán hè yīng xiāng sù,guì shù cóng shēng dài bì luó。

重过庐山

郭奎

庐山高与南斗齐,北视泰华千峰低。lú shān gāo yǔ nán dòu qí,běi shì tài huá qiān fēng dī。
中天瀑布飞素练,半壁晴霞照紫泥。zhōng tiān pù bù fēi sù liàn,bàn bì qíng xiá zhào zǐ ní。
五月雪花飘绝壑,万松云气带回溪。wǔ yuè xuě huā piāo jué hè,wàn sōng yún qì dài huí xī。
神仙有枣如瓜大,欲舍归舟便买梯。shén xiān yǒu zǎo rú guā dà,yù shě guī zhōu biàn mǎi tī。

过南康

郭奎

舟行十日至湖上,遥见香炉若画图。zhōu xíng shí rì zhì hú shàng,yáo jiàn xiāng lú ruò huà tú。
仙迹每从佳处得,客愁顿向此中无。xiān jì měi cóng jiā chù dé,kè chóu dùn xiàng cǐ zhōng wú。
市沽不醉重烹鲤,野饭停餐旋刈蒌。shì gū bù zuì zhòng pēng lǐ,yě fàn tíng cān xuán yì lóu。
欲吊陶潜过栗里,乱山松菊正荒芜。yù diào táo qián guò lì lǐ,luàn shān sōng jú zhèng huāng wú。

白扇

郭奎

越罗如雪紫竹枝,江南白波生藕丝。yuè luó rú xuě zǐ zhú zhī,jiāng nán bái bō shēng ǒu sī。
乘鸾儿女上天去,明月动引清风随。chéng luán ér nǚ shàng tiān qù,míng yuè dòng yǐn qīng fēng suí。

寄刘彦基同知五绝

郭奎

洪州别驾久相违,骥足迟迟三月归。hóng zhōu bié jià jiǔ xiāng wéi,jì zú chí chí sān yuè guī。
应被长干儿女笑,春风不试绣罗衣。yīng bèi zhǎng gàn ér nǚ xiào,chūn fēng bù shì xiù luó yī。

寄刘彦基同知五绝

郭奎

御史台前锦绣坊,千官同日宴刘郎。yù shǐ tái qián jǐn xiù fāng,qiān guān tóng rì yàn liú láng。
如今换却青骢马,潦倒风尘两鬓霜。rú jīn huàn què qīng cōng mǎ,lǎo dào fēng chén liǎng bìn shuāng。

寄刘彦基同知五绝

郭奎

南浦登楼一曲歌,江花潭影照青蛾。nán pǔ dēng lóu yī qū gē,jiāng huā tán yǐng zhào qīng é。
谢安不与人同乐,天下苍生奈若何。xiè ān bù yǔ rén tóng lè,tiān xià cāng shēng nài ruò hé。

寄刘彦基同知五绝

郭奎

先生于我义如山,杯酒相逢适意间。xiān shēng yú wǒ yì rú shān,bēi jiǔ xiāng féng shì yì jiān。
日晚江城多难后,一官却羡治中闲。rì wǎn jiāng chéng duō nán hòu,yī guān què xiàn zhì zhōng xián。

寄刘彦基同知五绝

郭奎

九月征人未授衣,年年书到故园稀。jiǔ yuè zhēng rén wèi shòu yī,nián nián shū dào gù yuán xī。
无情恨杀湘东雁,不带平安一字飞。wú qíng hèn shā xiāng dōng yàn,bù dài píng ān yī zì fēi。

重忆寄从兄叔章

郭奎

湖亭面面对青山,菱角新池月样弯。hú tíng miàn miàn duì qīng shān,líng jiǎo xīn chí yuè yàng wān。
惟有东家兄弟好,几时学得白眉闲。wéi yǒu dōng jiā xiōng dì hǎo,jǐ shí xué dé bái méi xián。

重忆寄从兄叔章

郭奎

翡翠屏风护掌珠,日高贪睡在流苏。fěi cuì píng fēng hù zhǎng zhū,rì gāo tān shuì zài liú sū。
鲤鱼尾熟郎才起,婢子开门送玉壶。lǐ yú wěi shú láng cái qǐ,bì zi kāi mén sòng yù hú。

开岁卧病

郭奎

多病文园渴未消,自从人日遇花朝。duō bìng wén yuán kě wèi xiāo,zì cóng rén rì yù huā cháo。
不知杨柳将春色,绿到淮南第几桥。bù zhī yáng liǔ jiāng chūn sè,lǜ dào huái nán dì jǐ qiáo。

开岁卧病

郭奎

一朝卧病药相扶,才倚晴窗阅地图。yī cháo wò bìng yào xiāng fú,cái yǐ qíng chuāng yuè dì tú。
莫说江南风景好,王孙头白怨蘼芜。mò shuō jiāng nán fēng jǐng hǎo,wáng sūn tóu bái yuàn mí wú。

寄陈教授敏

郭奎

敬亭山下故人家,谷雨晴时正摘茶。jìng tíng shān xià gù rén jiā,gǔ yǔ qíng shí zhèng zhāi chá。
我似卢仝酷相好,春深休寄杜鹃花。wǒ shì lú tóng kù xiāng hǎo,chūn shēn xiū jì dù juān huā。

寄陈教授敏

郭奎

松树连檐翠色多,南湖春水澹生波。sōng shù lián yán cuì sè duō,nán hú chūn shuǐ dàn shēng bō。
习家旧宅云林在,明月满船听棹歌。xí jiā jiù zhái yún lín zài,míng yuè mǎn chuán tīng zhào gē。