古诗词

一剪梅·思家作

宋琬

飘泊东南剧可怜。piāo pō dōng nán jù kě lián。
朝采菱船。cháo cǎi líng chuán。
暮打渔船。mù dǎ yú chuán。
愁中看遍好山川。chóu zhōng kàn biàn hǎo shān chuān。
莺脰湖边。yīng dòu hú biān。
罨画溪边。yǎn huà xī biān。
问余何日赋归田。wèn yú hé rì fù guī tián。
说道今年。shuō dào jīn nián。
又是明年。yòu shì míng nián。
故园消息久茫然。gù yuán xiāo xī jiǔ máng rán。
春燕来前。chūn yàn lái qián。
秋雁来前。qiū yàn lái qián。
宋琬

宋琬

宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。 宋琬的作品>>

猜您喜欢

满江红·王西樵客游武林曹顾庵赋词志喜属予和之

宋琬

吾道榛芜,狂澜倒、百川争涨。wú dào zhēn wú,kuáng lán dào bǎi chuān zhēng zhǎng。
赖砥柱、君家伯仲,安流无恙。lài dǐ zhù jūn jiā bó zhòng,ān liú wú yàng。
龟策何劳詹尹卜,龙矕远过黄初上。guī cè hé láo zhān yǐn bo,lóng mǎn yuǎn guò huáng chū shàng。
况陈思、才藻气如虹,诗堪饷。kuàng chén sī cái zǎo qì rú hóng,shī kān xiǎng。
请室耗,心旌漾。qǐng shì hào,xīn jīng yàng。
击瓦缶,乌乌唱。jī wǎ fǒu,wū wū chàng。
看霜侵两鬓,穷蒸愁酿。kàn shuāng qīn liǎng bìn,qióng zhēng chóu niàng。
放逐谁怜亭伯困,登临愿借卢敖杖。fàng zhú shuí lián tíng bó kùn,dēng lín yuàn jiè lú áo zhàng。
坐西窗、剪烛话通宵,悲欢状。zuò xī chuāng jiǎn zhú huà tōng xiāo,bēi huān zhuàng。

满江红·王西樵客游武林曹顾庵赋词志喜属予和之

宋琬

古陌邯郸,轮蹄路、红尘飞涨。gǔ mò hán dān,lún tí lù hóng chén fēi zhǎng。
恰半晌、卢生醒矣,龟兹无恙。qià bàn shǎng lú shēng xǐng yǐ,guī zī wú yàng。
三岛神仙游戏外,百年卿相蘧庐上。sān dǎo shén xiān yóu xì wài,bǎi nián qīng xiāng qú lú shàng。
叹人间、难熟是黄粱,谁能饷。tàn rén jiān nán shú shì huáng liáng,shuí néng xiǎng。
沧海曲,桃花漾。cāng hǎi qū,táo huā yàng。
茅店内,黄鸡唱。máo diàn nèi,huáng jī chàng。
阅今来古往,一杯新酿。yuè jīn lái gǔ wǎng,yī bēi xīn niàng。
蒲类海边征伐碣,云阳市上修罗杖。pú lèi hǎi biān zhēng fá jié,yún yáng shì shàng xiū luó zhàng。
笑吾侪、半本未收场,如斯状。xiào wú chái bàn běn wèi shōu chǎng,rú sī zhuàng。

满江红·王西樵客游武林曹顾庵赋词志喜属予和之

宋琬

归去来兮,东皋下、锦秋湖涨。guī qù lái xī,dōng gāo xià jǐn qiū hú zhǎng。
有不腆、敝庐海曲,年来多恙。yǒu bù tiǎn bì lú hǎi qū,nián lái duō yàng。
避地人辞金马后,游仙伴我方壶上。bì dì rén cí jīn mǎ hòu,yóu xiān bàn wǒ fāng hú shàng。
羡冰桃、火枣大如瓜,麻姑饷。xiàn bīng táo huǒ zǎo dà rú guā,má gū xiǎng。
微雨过,清溪漾。wēi yǔ guò,qīng xī yàng。
行乐耳,提壶唱。xíng lè ěr,tí hú chàng。
喜儿童学灌,山妻能酿。xǐ ér tóng xué guàn,shān qī néng niàng。
处士三间容膝屋,仙人九节齐眉杖。chù shì sān jiān róng xī wū,xiān rén jiǔ jié qí méi zhàng。
恨衰年、脚疾耳将聋,新来状。hèn shuāi nián jiǎo jí ěr jiāng lóng,xīn lái zhuàng。

满江红·其二小女归次淮北举第三子真州闻报口占志喜寄五文婿

宋琬

齐女门前,送归鹢、心旌摇漾。qí nǚ mén qián,sòng guī yì xīn jīng yáo yàng。
忽报导、石麟坠地,言观其韔。hū bào dǎo shí lín zhuì dì,yán guān qí chàng。
阿大中郎谁得似,吾家宅第非虚相。ā dà zhōng láng shuí dé shì,wú jiā zhái dì fēi xū xiāng。
羡鸠车、竹马烂如云,乌衣巷。xiàn jiū chē zhú mǎ làn rú yún,wū yī xiàng。
驹千里,龙媒贶。jū qiān lǐ,lóng méi kuàng。
赉朱汗,精俶傥。lài zhū hàn,jīng chù tǎng。
喜元灯耿耿,后来能亢。xǐ yuán dēng gěng gěng,hòu lái néng kàng。
蚌老珠胎应有验,渭阳滚滚肩相望。bàng lǎo zhū tāi yīng yǒu yàn,wèi yáng gǔn gǔn jiān xiāng wàng。
伴老夫、醉里蹋青山,扶筇杖。bàn lǎo fū zuì lǐ tà qīng shān,fú qióng zhàng。

满江红·赠既庭弟

宋琬

玉磬山房,西窗下、论文剪烛。yù qìng shān fáng,xī chuāng xià lùn wén jiǎn zhú。
儿女辈、挽衣问讯,酒浆相续。ér nǚ bèi wǎn yī wèn xùn,jiǔ jiāng xiāng xù。
往事堪惊如噩梦,新愁欲话难更仆。wǎng shì kān jīng rú è mèng,xīn chóu yù huà nán gèng pū。
怅登山临水送将归,吾家玉。chàng dēng shān lín shuǐ sòng jiāng guī,wú jiā yù。
春草句,劳心曲。chūn cǎo jù,láo xīn qū。
隋苑外,逢南菊。suí yuàn wài,féng nán jú。
叹雪中鸿爪,去来何速。tàn xuě zhōng hóng zhǎo,qù lái hé sù。
才子从来悲失路,斯人岂合栖空谷。cái zi cóng lái bēi shī lù,sī rén qǐ hé qī kōng gǔ。
约明春、邓尉看梅花,支公屋。yuē míng chūn dèng wèi kàn méi huā,zhī gōng wū。

满江红·其二贺冯郡丞公子秋捷

宋琬

甬上簪缨,羡家世、夔龙相继。yǒng shàng zān yīng,xiàn jiā shì kuí lóng xiāng jì。
歌颂遍、青州父老,白门子弟。gē sòng biàn qīng zhōu fù lǎo,bái mén zi dì。
共道平反阴德盛,高车驷马于公第。gòng dào píng fǎn yīn dé shèng,gāo chē sì mǎ yú gōng dì。
果仙郎、高折一枝归,瑶台桂。guǒ xiān láng gāo zhé yī zhī guī,yáo tái guì。
丹凤翮,青麟罽。dān fèng hé,qīng lín jì。
龙为友,神英锐。lóng wèi yǒu,shén yīng ruì。
看追风籋电,腾骧天际。kàn zhuī fēng niè diàn,téng xiāng tiān jì。
笛策江东偕计日,论年高密封侯岁。dí cè jiāng dōng xié jì rì,lùn nián gāo mì fēng hóu suì。
问传胪、第一属何人,凭当世。wèn chuán lú dì yī shǔ hé rén,píng dāng shì。

满江红·寿方山其二时年五十有一

宋琬

齐鲁之间,许君是、须眉男子。qí lǔ zhī jiān,xǔ jūn shì xū méi nán zi。
歌伏枥、壮怀消灭,减肉生髀。gē fú lì zhuàng huái xiāo miè,jiǎn ròu shēng bì。
草檄百蛮功未展,裹粮五岳游方始。cǎo xí bǎi mán gōng wèi zhǎn,guǒ liáng wǔ yuè yóu fāng shǐ。
算春秋、三万六千场,平分矣。suàn chūn qiū sān wàn liù qiān chǎng,píng fēn yǐ。
鸿鹄志,谁能拟。hóng gǔ zhì,shuí néng nǐ。
姜桂质,终难徙。jiāng guì zhì,zhōng nán xǐ。
肯随他、逾淮卢橘,化而为枳。kěn suí tā yú huái lú jú,huà ér wèi zhǐ。
孔北海豪杯斝在,孟东野老诗篇美。kǒng běi hǎi háo bēi jiǎ zài,mèng dōng yě lǎo shī piān měi。
倚江楼、秋夜共吹箫,鱼龙起。yǐ jiāng lóu qiū yè gòng chuī xiāo,yú lóng qǐ。

满江红·从姜九绮季索画

宋琬

公子才华,问骠骑、何如第五。gōng zi cái huá,wèn biāo qí hé rú dì wǔ。
几席上、千岩万壑,丹青佳谱。jǐ xí shàng qiān yán wàn hè,dān qīng jiā pǔ。
不分胸中藏岳渎,无端笔底惊烟雨。bù fēn xiōng zhōng cáng yuè dú,wú duān bǐ dǐ jīng yān yǔ。
叹虎头、神妙米公颠,今其伍。tàn hǔ tóu shén miào mǐ gōng diān,jīn qí wǔ。
神禹庙,松杉古。shén yǔ miào,sōng shān gǔ。
西子里,荆榛斧。xī zi lǐ,jīng zhēn fǔ。
记兰亭曲水,依稀曾睹。jì lán tíng qū shuǐ,yī xī céng dǔ。
拙宦长惭疏屐齿,后游恨不生毛羽。zhuō huàn zhǎng cán shū jī chǐ,hòu yóu hèn bù shēng máo yǔ。
爱云门寺与赤城霞,须君补。ài yún mén sì yǔ chì chéng xiá,xū jūn bǔ。

满江红·旅夜闻蟋蟀声作

宋琬

试问哀蛩,缘底事、终宵呜咽。shì wèn āi qióng,yuán dǐ shì zhōng xiāo wū yàn。
料得汝、前身多是,臣孤子孽。liào dé rǔ qián shēn duō shì,chén gū zi niè。
青琐闼边璎珞草,碧纱窗外玲珑月。qīng suǒ tà biān yīng luò cǎo,bì shā chuāng wài líng lóng yuè。
况兼他、万户捣衣声,同凄切。kuàng jiān tā wàn hù dǎo yī shēng,tóng qī qiè。
梧叶落,西风冽。wú yè luò,xī fēng liè。
莲漏滴,征鸿灭。lián lòu dī,zhēng hóng miè。
似杜鹃春怨,年年啼血。shì dù juān chūn yuàn,nián nián tí xuè。
千里黄云关塞客,三秋纨扇长门妾。qiān lǐ huáng yún guān sāi kè,sān qiū wán shàn zhǎng mén qiè。
背银釭、和泪共伊愁,床前说。bèi yín gāng hé lèi gòng yī chóu,chuáng qián shuō。

满江红·有感

宋琬

白眼看人,谁作俑、嗣宗为虐。bái yǎn kàn rén,shuí zuò yǒng sì zōng wèi nüè。
从此后、争相模仿,传来衣钵。cóng cǐ hòu zhēng xiāng mó fǎng,chuán lái yī bō。
许史府中饶结驷,翟公门外堪罗雀。xǔ shǐ fǔ zhōng ráo jié sì,dí gōng mén wài kān luó què。
把乘车、戴笠旧时盟,成高阁。bǎ chéng chē dài lì jiù shí méng,chéng gāo gé。
交道丧,多轻薄。jiāo dào sàng,duō qīng báo。
思管鲍,何由作。sī guǎn bào,hé yóu zuò。
笑云翻雨覆,一邱之貉。xiào yún fān yǔ fù,yī qiū zhī háo。
对面九疑谁得料,填胸五岳安能凿。duì miàn jiǔ yí shuí dé liào,tián xiōng wǔ yuè ān néng záo。
愿休将、腐鼠吓鹓雏,翔寥廓。yuàn xiū jiāng fǔ shǔ xià yuān chú,xiáng liáo kuò。

汉宫春·秋日同姜如农给谏散步城隅欧阳公集有真州东园记此其遗址也

宋琬

白露苍烟,忆醉翁椽笔,曾记东园。bái lù cāng yān,yì zuì wēng chuán bǐ,céng jì dōng yuán。
高台画舫安在,风物依然。gāo tái huà fǎng ān zài,fēng wù yī rán。
重阳近也,觅黄花、共倚危栏。zhòng yáng jìn yě,mì huáng huā gòng yǐ wēi lán。
枫林外,澄江如练,寒鸦千点飞翻。fēng lín wài,chéng jiāng rú liàn,hán yā qiān diǎn fēi fān。
颇怪并州旧尹,早莼鲈梦断,偃卧邱樊。pǒ guài bìng zhōu jiù yǐn,zǎo chún lú mèng duàn,yǎn wò qiū fán。
故乡乌衣门巷,衰草荒阡。gù xiāng wū yī mén xiàng,shuāi cǎo huāng qiān。
干戈满地,何从问、盘谷斜川。gàn gē mǎn dì,hé cóng wèn pán gǔ xié chuān。
君笑曰、无如此处,濠梁秋水之间。jūn xiào yuē wú rú cǐ chù,háo liáng qiū shuǐ zhī jiān。

双双燕·题佟汇白中丞伯仲渔樵图

宋琬

皤然二老,似江左风流,惠连康乐。pó rán èr lǎo,shì jiāng zuǒ fēng liú,huì lián kāng lè。
纶竿七尺,雨笠风蓑同著。lún gān qī chǐ,yǔ lì fēng suō tóng zhù。
长啸东临海若,携手入、天台采药。zhǎng xiào dōng lín hǎi ruò,xié shǒu rù tiān tái cǎi yào。
从公看弈仙家,拚取斧柯遗却。cóng gōng kàn yì xiān jiā,pàn qǔ fǔ kē yí què。
行脚。xíng jiǎo。
苍岩翠壑。cāng yán cuì hè。
笑肩拍洪崖,弟酬兄酢。xiào jiān pāi hóng yá,dì chóu xiōng cù。
山中留客,童子一双驯鹤。shān zhōng liú kè,tóng zi yī shuāng xùn hè。
休恋烟霞高卧,看早晚、蒲轮西洛。xiū liàn yān xiá gāo wò,kàn zǎo wǎn pú lún xī luò。
须倩妙手长康,重画麒麟高阁。xū qiàn miào shǒu zhǎng kāng,zhòng huà qí lín gāo gé。

高阳台·为朱鹤庵侍史王郎作

宋琬

何处逢君,落花时节,嫩杨乍啭莺簧。hé chù féng jūn,luò huā shí jié,nèn yáng zhà zhuàn yīng huáng。
小阁深沉,鄂君绣被生香。xiǎo gé shēn chén,è jūn xiù bèi shēng xiāng。
红牙按罢浑无力,倚东风、更换霓裳。hóng yá àn bà hún wú lì,yǐ dōng fēng gèng huàn ní shang。
背兰缸、横波偷展,低问周郎。bèi lán gāng héng bō tōu zhǎn,dī wèn zhōu láng。
东君为汝彷徨。dōng jūn wèi rǔ páng huáng。
倩珊瑚作枕,玳瑁为梁。qiàn shān hú zuò zhěn,dài mào wèi liáng。
海燕同栖,一时娇艳无双。hǎi yàn tóng qī,yī shí jiāo yàn wú shuāng。
从此蛾眉参意画,应见惯、不辩鸾凰。cóng cǐ é méi cān yì huà,yīng jiàn guàn bù biàn luán huáng。
漫猜他,佳人碧玉,夫婿王昌。màn cāi tā,jiā rén bì yù,fū xù wáng chāng。

念奴娇·郭璞墓

宋琬

弘农太守,挽羲轮三舍,乃心王室。hóng nóng tài shǒu,wǎn xī lún sān shě,nǎi xīn wáng shì。
龟策如神撩虿尾,臣命尽于今日。guī cè rú shén liāo chài wěi,chén mìng jǐn yú jīn rì。
气作长虹,魂归华表,骨葬金鳌脊。qì zuò zhǎng hóng,hún guī huá biǎo,gǔ zàng jīn áo jí。
冯夷舞罢,数声欸乃渔笛。féng yí wǔ bà,shù shēng āi nǎi yú dí。
安得温峤怀中,通天犀借我,下窥龙国。ān dé wēn jiào huái zhōng,tōng tiān xī jiè wǒ,xià kuī lóng guó。
江左夷吾今在否,石马沉埋荆棘。jiāng zuǒ yí wú jīn zài fǒu,shí mǎ chén mái jīng jí。
铁瓮旌旗,金山钟磬,阅尽兴亡迹。tiě wèng jīng qí,jīn shān zhōng qìng,yuè jǐn xīng wáng jì。
中泠满酌,一帆高挂遥碧。zhōng líng mǎn zhuó,yī fān gāo guà yáo bì。

念奴娇·重过汪氏荣园

宋琬

辟疆池馆,是谁剪、瓜步江流馀沚。pì jiāng chí guǎn,shì shuí jiǎn guā bù jiāng liú yú zhǐ。
放逐馀生双不借,重看水穷云起。fàng zhú yú shēng shuāng bù jiè,zhòng kàn shuǐ qióng yún qǐ。
怪石㟏岈,孤亭窈窕,萝薜藏山鬼。guài shí hán yá,gū tíng yǎo tiǎo,luó bì cáng shān guǐ。
行行且止,呼童为摘苍耳。xíng xíng qiě zhǐ,hū tóng wèi zhāi cāng ěr。
堪叹沧海桑田,洛阳金谷,转眼荆榛里。kān tàn cāng hǎi sāng tián,luò yáng jīn gǔ,zhuǎn yǎn jīng zhēn lǐ。
舞榭歌台真可惜,愁杀乌衣燕子。wǔ xiè gē tái zhēn kě xī,chóu shā wū yī yàn zi。
百顷清潭,十围灌木,酮又生孙矣。bǎi qǐng qīng tán,shí wéi guàn mù,tóng yòu shēng sūn yǐ。
故人携手,为言树犹如此。gù rén xié shǒu,wèi yán shù yóu rú cǐ。