古诗词

和陶诗庚子岁五月中从都还阻风于规林二首

李贤(原德)

悠悠返行舟,异乡非我居。yōu yōu fǎn xíng zhōu,yì xiāng fēi wǒ jū。
兴尽复来归,梦觉心于于。xīng jǐn fù lái guī,mèng jué xīn yú yú。
我非汗漫游,何必穷海隅。wǒ fēi hàn màn yóu,hé bì qióng hǎi yú。
归心逐去鸟,风波阻修途。guī xīn zhú qù niǎo,fēng bō zǔ xiū tú。
不比鸱夷子,扁舟向五湖。bù bǐ chī yí zi,biǎn zhōu xiàng wǔ hú。
旧宅有松菊,秋色未萧疏。jiù zhái yǒu sōng jú,qiū sè wèi xiāo shū。
西城薄有穫,无劳事赢馀。xī chéng báo yǒu huò,wú láo shì yíng yú。
开樽会邻曲,幽乐当何如。kāi zūn huì lín qū,yōu lè dāng hé rú。

李贤(原德)

明河南邓州人,字原德。宣德八年进士。授验封主事。少师杨士奇欲一见,贤竟不往。正统时为文选郎中,从英宗北征,师覆脱还。景泰初拜兵部侍郎,转户部,又转吏部。英宗复位,入直文渊阁,预机务。旋进尚书。曹钦叔侄反时,几被杀害。宪宗立,进少保,华盖殿大学士。以惜人才开贤路为急务,名臣多所识拔。卒谥文达。曾奉敕编《大明一统志》,有《古穰集》、《天顺日录》。 李贤(原德)的作品>>

猜您喜欢

再和谩书韵

李贤(原德)

蠢钝形躯不奈炎,偏宜露顶坐风帘。chǔn dùn xíng qū bù nài yán,piān yí lù dǐng zuò fēng lián。
高才处世如舟险,佞口交人似蜜甜。gāo cái chù shì rú zhōu xiǎn,nìng kǒu jiāo rén shì mì tián。
几上遗编开睡目,琴中流水拂垂髯。jǐ shàng yí biān kāi shuì mù,qín zhōng liú shuǐ fú chuí rán。
客来忽见平生友,好是灯花昨夜占。kè lái hū jiàn píng shēng yǒu,hǎo shì dēng huā zuó yè zhàn。

再和谩书韵

李贤(原德)

小窗已减数分炎,的是今朝雨一帘。xiǎo chuāng yǐ jiǎn shù fēn yán,de shì jīn cháo yǔ yī lián。
立志光阴须寸竞,养生滋味戒多甜。lì zhì guāng yīn xū cùn jìng,yǎng shēng zī wèi jiè duō tián。
思乡远望频回首,得句长吟一奋髯。sī xiāng yuǎn wàng pín huí shǒu,dé jù zhǎng yín yī fèn rán。
莫讶蓍龟成亹亹,从来谋事贵先占。mò yà shī guī chéng wěi wěi,cóng lái móu shì guì xiān zhàn。

又和韵

李贤(原德)

懒将薄命市头占,才到中年便白髯。lǎn jiāng báo mìng shì tóu zhàn,cái dào zhōng nián biàn bái rán。
绿蚁酒斟?一醉,玉浆瓜剖嗜多甜。lǜ yǐ jiǔ zhēn pīn yī zuì,yù jiāng guā pōu shì duō tián。
凉声在户风敲竹,疏影当轩月照帘。liáng shēng zài hù fēng qiāo zhú,shū yǐng dāng xuān yuè zhào lián。
可奈夜深浑不寐,小窗灯火究羲炎。kě nài yè shēn hún bù mèi,xiǎo chuāng dēng huǒ jiū xī yán。

又和韵

李贤(原德)

安分何劳把命占,渐看白发间苍髯。ān fēn hé láo bǎ mìng zhàn,jiàn kàn bái fā jiān cāng rán。
蝉依晚树吟中乱,蜂采秋花酿后甜。chán yī wǎn shù yín zhōng luàn,fēng cǎi qiū huā niàng hòu tián。
霜径菊香凝绿酒,月庭竹影上疏帘。shuāng jìng jú xiāng níng lǜ jiǔ,yuè tíng zhú yǐng shàng shū lián。
醉来高卧南窗下,不恋人间势位炎。zuì lái gāo wò nán chuāng xià,bù liàn rén jiān shì wèi yán。

赓薛学士诗韵

李贤(原德)

玉堂无事坐清晖,柳絮因风作雪飞。yù táng wú shì zuò qīng huī,liǔ xù yīn fēng zuò xuě fēi。
紫禁莺声晴后滑,赤霄云叶午前稀。zǐ jìn yīng shēng qíng hòu huá,chì xiāo yún yè wǔ qián xī。
兔毫闲运成珠玉,鸡舌长含侍锁闱。tù háo xián yùn chéng zhū yù,jī shé zhǎng hán shì suǒ wéi。
惭顾非才膺宠渥,中官又报赐新衣。cán gù fēi cái yīng chǒng wò,zhōng guān yòu bào cì xīn yī。

再和人韵

李贤(原德)

秋风画角起边城,云路功名叹未成。qiū fēng huà jiǎo qǐ biān chéng,yún lù gōng míng tàn wèi chéng。
山鸟飞来青嶂远,沙鸥泛处绿波平。shān niǎo fēi lái qīng zhàng yuǎn,shā ōu fàn chù lǜ bō píng。
松庭皓月分清影,野寺疏钟度晚声。sōng tíng hào yuè fēn qīng yǐng,yě sì shū zhōng dù wǎn shēng。
千里客怀今夜梦,乡园归去定分明。qiān lǐ kè huái jīn yè mèng,xiāng yuán guī qù dìng fēn míng。

再和人韵

李贤(原德)

葱葱佳气护金城,秋思无边句易成。cōng cōng jiā qì hù jīn chéng,qiū sī wú biān jù yì chéng。
民俗可能敦礼让,吏心安得尚廉平。mín sú kě néng dūn lǐ ràng,lì xīn ān dé shàng lián píng。
虚庭生白婵娟影,四壁催寒络纬声。xū tíng shēng bái chán juān yǐng,sì bì cuī hán luò wěi shēng。
忧乐敢同先正志,涓埃无补愧时明。yōu lè gǎn tóng xiān zhèng zhì,juān āi wú bǔ kuì shí míng。

再和人韵

李贤(原德)

万里秋光接禁城,无边清兴有诗成。wàn lǐ qiū guāng jiē jìn chéng,wú biān qīng xīng yǒu shī chéng。
山浮远翠千鬟净,水满方塘一镜平。shān fú yuǎn cuì qiān huán jìng,shuǐ mǎn fāng táng yī jìng píng。
烟外长空横雁字,云边落日带砧声。yān wài zhǎng kōng héng yàn zì,yún biān luò rì dài zhēn shēng。
闲来不废韦编业,开卷偏教眼界明。xián lái bù fèi wéi biān yè,kāi juǎn piān jiào yǎn jiè míng。

再和人韵

李贤(原德)

廿载星霜寓凤城,功名回首恨无成。niàn zài xīng shuāng yù fèng chéng,gōng míng huí shǒu hèn wú chéng。
宦途总谓如山险,心地惟教似水平。huàn tú zǒng wèi rú shān xiǎn,xīn dì wéi jiào shì shuǐ píng。
吟罢月移帘外影,梦回风动竹间声。yín bà yuè yí lián wài yǐng,mèng huí fēng dòng zhú jiān shēng。
时人莫羡腰金好,未有涓埃答圣明。shí rén mò xiàn yāo jīn hǎo,wèi yǒu juān āi dá shèng míng。

再和人韵

李贤(原德)

画阁峥嵘锦绣城,全燕形胜自天成。huà gé zhēng róng jǐn xiù chéng,quán yàn xíng shèng zì tiān chéng。
一帘暮景残霞淡,万里秋光远树平。yī lián mù jǐng cán xiá dàn,wàn lǐ qiū guāng yuǎn shù píng。
塞上风烟迷雁影,月中砧杵杂蛩声。sāi shàng fēng yān mí yàn yǐng,yuè zhōng zhēn chǔ zá qióng shēng。
从知万事能穷尽,只在灵台一点明。cóng zhī wàn shì néng qióng jǐn,zhǐ zài líng tái yī diǎn míng。

简友人姜贵宪

李贤(原德)

位重才微愧不充,春冰危惧此心同。wèi zhòng cái wēi kuì bù chōng,chūn bīng wēi jù cǐ xīn tóng。
宦途敢属苍生望,稔岁良由造化功。huàn tú gǎn shǔ cāng shēng wàng,rěn suì liáng yóu zào huà gōng。
五十光阴惊白发,一生怀抱有丹忠。wǔ shí guāng yīn jīng bái fā,yī shēng huái bào yǒu dān zhōng。
前修晚节尤关意,须向明时取令终。qián xiū wǎn jié yóu guān yì,xū xiàng míng shí qǔ lìng zhōng。

和寄薛大理诗韵

李贤(原德)

秋来乘兴忆山阴,客邸长吟思不禁。qiū lái chéng xīng yì shān yīn,kè dǐ zhǎng yín sī bù jìn。
天外声寒鸿列阵,篱边香冷菊垂金。tiān wài shēng hán hóng liè zhèn,lí biān xiāng lěng jú chuí jīn。
青年学道功名薄,白首论交岁月深。qīng nián xué dào gōng míng báo,bái shǒu lùn jiāo suì yuè shēn。
别后但忧成鄙吝,敢亏忠孝一生心。bié hòu dàn yōu chéng bǐ lìn,gǎn kuī zhōng xiào yī shēng xīn。

和寄薛大理诗韵

李贤(原德)

蹉跎岁月仕途中,紫禁秋深色正葱。cuō tuó suì yuè shì tú zhōng,zǐ jìn qiū shēn sè zhèng cōng。
防患高情怜范蠡,卧楼豪气惜元龙。fáng huàn gāo qíng lián fàn lí,wò lóu háo qì xī yuán lóng。
红垂村坞霜前柿,翠合庭阶雨后松。hóng chuí cūn wù shuāng qián shì,cuì hé tíng jiē yǔ hòu sōng。
清夜月明凉似水,寒螀声里思无穷。qīng yè yuè míng liáng shì shuǐ,hán jiāng shēng lǐ sī wú qióng。

和寄薛大理诗韵

李贤(原德)

拨闷无如瓮里春,那堪归雁望中频。bō mèn wú rú wèng lǐ chūn,nà kān guī yàn wàng zhōng pín。
交情淡淡平生友,世态炎炎要路津。jiāo qíng dàn dàn píng shēng yǒu,shì tài yán yán yào lù jīn。
寒夜青编存古道,高秋白雪动梁尘。hán yè qīng biān cún gǔ dào,gāo qiū bái xuě dòng liáng chén。
岁时云迈惭无似,惟把丹心拱帝宸。suì shí yún mài cán wú shì,wéi bǎ dān xīn gǒng dì chén。

赐绣麒麟红袍

李贤(原德)

麒麟盘绣上宫袍,天宠非常不易遭。qí lín pán xiù shàng gōng páo,tiān chǒng fēi cháng bù yì zāo。
一寸丹心惟报国,平生精力在挥毫。yī cùn dān xīn wéi bào guó,píng shēng jīng lì zài huī háo。
但思古道人情厚,敢望前修事业高。dàn sī gǔ dào rén qíng hòu,gǎn wàng qián xiū shì yè gāo。
他日不惭纶阁地,浩然归老卧林皋。tā rì bù cán lún gé dì,hào rán guī lǎo wò lín gāo。