古诗词

和陶诗读山海经十三首其一

李贤(原德)

东溟浩无极,云有扶桑木。dōng míng hào wú jí,yún yǒu fú sāng mù。
根盘数百里,枝叶荫旸谷。gēn pán shù bǎi lǐ,zhī yè yīn yáng gǔ。
咸池若鼎沸,太阳方出浴。xián chí ruò dǐng fèi,tài yáng fāng chū yù。
忽焉升中天,万象无不烛。hū yān shēng zhōng tiān,wàn xiàng wú bù zhú。

李贤(原德)

明河南邓州人,字原德。宣德八年进士。授验封主事。少师杨士奇欲一见,贤竟不往。正统时为文选郎中,从英宗北征,师覆脱还。景泰初拜兵部侍郎,转户部,又转吏部。英宗复位,入直文渊阁,预机务。旋进尚书。曹钦叔侄反时,几被杀害。宪宗立,进少保,华盖殿大学士。以惜人才开贤路为急务,名臣多所识拔。卒谥文达。曾奉敕编《大明一统志》,有《古穰集》、《天顺日录》。 李贤(原德)的作品>>

猜您喜欢

大言人皆有践之岂不难所以坐终日兢兢不自安缅惟圣贤学岂徒笔舌间至理莹方寸外物无能千约之于七情验之于四端何以能若是返之而静观

李贤(原德)

游学苦不早,登科苦不迟。yóu xué kǔ bù zǎo,dēng kē kǔ bù chí。
虽有圣贤质,亦为物所移。suī yǒu shèng xián zhì,yì wèi wù suǒ yí。
况我中人下,宁敢慕不羁。kuàng wǒ zhōng rén xià,níng gǎn mù bù jī。
苟无殷勤志,众欲以之随。gǒu wú yīn qín zhì,zhòng yù yǐ zhī suí。
仰愧而俯怍,于道已相离。yǎng kuì ér fǔ zuò,yú dào yǐ xiāng lí。
一善不足称,富贵将何为。yī shàn bù zú chēng,fù guì jiāng hé wèi。

美人隔秋水

李贤(原德)

美人隔秋水,欲渡无舟航。měi rén gé qiū shuǐ,yù dù wú zhōu háng。
清波泛明月,对此空断肠。qīng bō fàn míng yuè,duì cǐ kōng duàn cháng。
耿耿见牛女,河汉在中央。gěng gěng jiàn niú nǚ,hé hàn zài zhōng yāng。
谁云七夕会,无乃谬且狂。shuí yún qī xī huì,wú nǎi miù qiě kuáng。
托物感情兴,水上双鸳鸯。tuō wù gǎn qíng xīng,shuǐ shàng shuāng yuān yāng。
动止不盈尺,物性固其常。dòng zhǐ bù yíng chǐ,wù xìng gù qí cháng。
在人良不异,云胡各一方。zài rén liáng bù yì,yún hú gè yī fāng。
寒灯照孤寝,泪下沾衣裳。hán dēng zhào gū qǐn,lèi xià zhān yī shang。

出金陵江口阻潮

李贤(原德)

匹马出金陵,冠盖杂途拥。pǐ mǎ chū jīn líng,guān gài zá tú yōng。
日落到江东,官舍颇清迥。rì luò dào jiāng dōng,guān shě pǒ qīng jiǒng。
秋月当窗明,永夜霜气重。qiū yuè dāng chuāng míng,yǒng yè shuāng qì zhòng。
孤榻不成眠,一雁度寒陇。gū tà bù chéng mián,yī yàn dù hán lǒng。
舣船欲渡江,潮势兼天涌。yǐ chuán yù dù jiāng,cháo shì jiān tiān yǒng。
须臾波浪平,百橹相曳踵。xū yú bō làng píng,bǎi lǔ xiāng yè zhǒng。
呕哑响中流,举目神骇悚。ǒu yǎ xiǎng zhōng liú,jǔ mù shén hài sǒng。
安得在周行,我命若胶巩。ān dé zài zhōu xíng,wǒ mìng ruò jiāo gǒng。

雍熙寺书

李贤(原德)

维扬逢小春,风叶散空宇。wéi yáng féng xiǎo chūn,fēng yè sàn kōng yǔ。
寂寞寄雍熙,悲乡泪如雨。jì mò jì yōng xī,bēi xiāng lèi rú yǔ。
何以慰我心,灯下援琴抚。hé yǐ wèi wǒ xīn,dēng xià yuán qín fǔ。
知音苦未逢,芳华为谁吐。zhī yīn kǔ wèi féng,fāng huá wèi shuí tǔ。

人日喜晴

李贤(原德)

长年到人日,晴少而阴多。zhǎng nián dào rén rì,qíng shǎo ér yīn duō。
今年到人日,天气何清和。jīn nián dào rén rì,tiān qì hé qīng hé。
一世能几逢,欢忭将如何。yī shì néng jǐ féng,huān biàn jiāng rú hé。
缕金鬓边垂,剪彩庭中罗。lǚ jīn bìn biān chuí,jiǎn cǎi tíng zhōng luó。
蓂草舒芳叶,梅萼点翠娥。míng cǎo shū fāng yè,méi è diǎn cuì é。
灵辰不易得,擘茧邀相过。líng chén bù yì dé,bāi jiǎn yāo xiāng guò。
酒酣发清狂,抚剑歌长歌。jiǔ hān fā qīng kuáng,fǔ jiàn gē zhǎng gē。

吕梁洪遇风

李贤(原德)

客程过吕梁,大风折桅子。kè chéng guò lǚ liáng,dà fēng zhé wéi zi。
洪涛冲舟横,一命轻如纸。hóng tāo chōng zhōu héng,yī mìng qīng rú zhǐ。
牵攀泊崖下,相顾战而泚。qiān pān pō yá xià,xiāng gù zhàn ér cǐ。
人生百年间,出处不相似。rén shēng bǎi nián jiān,chū chù bù xiāng shì。
老樗卧空山,流槎行万里。lǎo chū wò kōng shān,liú chá xíng wàn lǐ。
劳逸何不同,分固当如此。láo yì hé bù tóng,fēn gù dāng rú cǐ。
展席坐篷窗,须臾风亦止。zhǎn xí zuò péng chuāng,xū yú fēng yì zhǐ。

李贤(原德)

阳精结为日,真火空中燃。yáng jīng jié wèi rì,zhēn huǒ kōng zhōng rán。
运行有常道,昼夜一周天。yùn xíng yǒu cháng dào,zhòu yè yī zhōu tiān。
无欠亦无馀,不与天相联。wú qiàn yì wú yú,bù yǔ tiān xiāng lián。
围三径千里,其形如弹圆。wéi sān jìng qiān lǐ,qí xíng rú dàn yuán。
出谷入咸池,红光耀八埏。chū gǔ rù xián chí,hóng guāng yào bā shān。
从知月与星,借此光明鲜。cóng zhī yuè yǔ xīng,jiè cǐ guāng míng xiān。
云何亦见食,阴盛月同躔。yún hé yì jiàn shí,yīn shèng yuè tóng chán。
于以象君德,但愿常昭然。yú yǐ xiàng jūn dé,dàn yuàn cháng zhāo rán。

李贤(原德)

月方太阴精,形圆质亦清。yuè fāng tài yīn jīng,xíng yuán zhì yì qīng。
其体本无光,日照方能明。qí tǐ běn wú guāng,rì zhào fāng néng míng。
望远翔相随,傍观亏复盈。wàng yuǎn xiáng xiāng suí,bàng guān kuī fù yíng。
山河微有影,九道分其行。shān hé wēi yǒu yǐng,jiǔ dào fēn qí xíng。
左旋最为迟,闰馀岁方成。zuǒ xuán zuì wèi chí,rùn yú suì fāng chéng。
云何望中食,太阳射其形。yún hé wàng zhōng shí,tài yáng shè qí xíng。
于以象后德,逊避斯为宁。yú yǐ xiàng hòu dé,xùn bì sī wèi níng。

述古

李贤(原德)

稽古有嘉言,逸欲戒谆谆。jī gǔ yǒu jiā yán,yì yù jiè zhūn zhūn。
大圣若重瞳,禹益犹互陈。dà shèng ruò zhòng tóng,yǔ yì yóu hù chén。
阿衡佐商嗣,风愆竟勿循。ā héng zuǒ shāng sì,fēng qiān jìng wù xún。
恳恳周太保,旅獒却来宾。kěn kěn zhōu tài bǎo,lǚ áo què lái bīn。
敬观无逸图,有邦万世珍。jìng guān wú yì tú,yǒu bāng wàn shì zhēn。
夫何事荒怠,此道未遑询。fū hé shì huāng dài,cǐ dào wèi huáng xún。
飘飘夹林赏,艳艳闾须春。piāo piāo jiā lín shǎng,yàn yàn lǘ xū chūn。
岂有鸱鸮智,将同燕雀伦。qǐ yǒu chī xiāo zhì,jiāng tóng yàn què lún。
在古垂明鉴,休迷覆车尘。zài gǔ chuí míng jiàn,xiū mí fù chē chén。
支颐顾衷曲,期不负儒绅。zhī yí gù zhōng qū,qī bù fù rú shēn。
嗟彼一心微,纷纷众欲并。jiē bǐ yī xīn wēi,fēn fēn zhòng yù bìng。
所以古哲人,惕然事箴警。suǒ yǐ gǔ zhé rén,tì rán shì zhēn jǐng。
自新若盘铭,常使目在炳。zì xīn ruò pán míng,cháng shǐ mù zài bǐng。
楹杖与剑矛,丹书更肃整。yíng zhàng yǔ jiàn máo,dān shū gèng sù zhěng。
稷庙铸金人,三缄贵深省。jì miào zhù jīn rén,sān jiān guì shēn shěng。
式观鲁欹器,持盈未堪骋。shì guān lǔ yī qì,chí yíng wèi kān chěng。
亦有睿圣公,年耄心愈儆。yì yǒu ruì shèng gōng,nián mào xīn yù jǐng。
旅贲瞽史徒,交戒幸无眚。lǚ bēn gǔ shǐ tú,jiāo jiè xìng wú shěng。
顾惟理与义,涵养见真境。gù wéi lǐ yǔ yì,hán yǎng jiàn zhēn jìng。
心正意亦诚,允矣前修并。xīn zhèng yì yì chéng,yǔn yǐ qián xiū bìng。

看书有感

李贤(原德)

铨府务益广,或有半日闲。quán fǔ wù yì guǎng,huò yǒu bàn rì xián。
乘闲看古书,忸怩愧我颜。chéng xián kàn gǔ shū,niǔ ní kuì wǒ yán。
圣贤今已矣,慨然发长叹。shèng xián jīn yǐ yǐ,kǎi rán fā zhǎng tàn。
纷纷安厚禄,宁复思素餐。fēn fēn ān hòu lù,níng fù sī sù cān。
非无书万卷,曾不诵伐檀。fēi wú shū wàn juǎn,céng bù sòng fá tán。
缅惟范文正,高名重丘山。miǎn wéi fàn wén zhèng,gāo míng zhòng qiū shān。
寥寥千载后,谁复与之班。liáo liáo qiān zài hòu,shuí fù yǔ zhī bān。
黾勉效分寸,汲汲不惮烦。mǐn miǎn xiào fēn cùn,jí jí bù dàn fán。
先忧与后乐,志欲回狂澜。xiān yōu yǔ hòu lè,zhì yù huí kuáng lán。
安得似鱼水,不见遭逢难。ān dé shì yú shuǐ,bù jiàn zāo féng nán。
谁云出望水,依然在人寰。shuí yún chū wàng shuǐ,yī rán zài rén huán。
滞画岂有疾,去鲁不为膰。zhì huà qǐ yǒu jí,qù lǔ bù wèi fán。
所愿非如此,烦君听猗兰。suǒ yuàn fēi rú cǐ,fán jūn tīng yī lán。

述土木之难

李贤(原德)

正统己巳秋,敌骑忽寇边。zhèng tǒng jǐ sì qiū,dí qí hū kòu biān。
声息一何急,顷刻数十传。shēng xī yī hé jí,qǐng kè shù shí chuán。
当宁乃震惊,奸臣擅其权。dāng níng nǎi zhèn jīng,jiān chén shàn qí quán。
悍然挟天子,六师听周旋。hàn rán xié tiān zi,liù shī tīng zhōu xuán。
廷臣既失措,将士俱茫然。tíng chén jì shī cuò,jiāng shì jù máng rán。
乘舆不自御,疏留行愈坚。chéng yú bù zì yù,shū liú xíng yù jiān。
岂思帝王举,为谋出万全。qǐ sī dì wáng jǔ,wèi móu chū wàn quán。
奸心欲逞威,制胜当谁先。jiān xīn yù chěng wēi,zhì shèng dāng shuí xiān。
况彼承平久,斗志良已捐。kuàng bǐ chéng píng jiǔ,dòu zhì liáng yǐ juān。
战阵既不习,安能事戈鋋。zhàn zhèn jì bù xí,ān néng shì gē chán。
秋高朔马骄,敌势方控弦。qiū gāo shuò mǎ jiāo,dí shì fāng kòng xián。
我师虽百里,无异群羝联。wǒ shī suī bǎi lǐ,wú yì qún dī lián。
土木一以围,裸体相摩肩。tǔ mù yī yǐ wéi,luǒ tǐ xiāng mó jiān。
前途尽倒戈,甘心丧其元。qián tú jǐn dào gē,gān xīn sàng qí yuán。
人马积若山,营中如沸川。rén mǎ jī ruò shān,yíng zhōng rú fèi chuān。
微躯不可竞,颓然在人颠。wēi qū bù kě jìng,tuí rán zài rén diān。
幸能脱锋镝,万死复相连。xìng néng tuō fēng dī,wàn sǐ fù xiāng lián。
山深鸟道危,一命若丝悬。shān shēn niǎo dào wēi,yī mìng ruò sī xuán。
遥遥䀽绝顶,恨无羽翼鶱。yáo yáo yán jué dǐng,hèn wú yǔ yì xiān。
水浆不入口,喉吻生尘烟。shuǐ jiāng bù rù kǒu,hóu wěn shēng chén yān。
筋力既已疲,历险愁攀缘。jīn lì jì yǐ pí,lì xiǎn chóu pān yuán。
崎岖转崖壑,曾不遇微涓。qí qū zhuǎn yá hè,céng bù yù wēi juān。
纵有梅林想,何由见酸涎。zòng yǒu méi lín xiǎng,hé yóu jiàn suān xián。
昼夜历三周,山尽始得泉。zhòu yè lì sān zhōu,shān jǐn shǐ dé quán。
归来问城郭,哭声上青天。guī lái wèn chéng guō,kū shēng shàng qīng tiān。
当死乃不死,恍如再生年。dāng sǐ nǎi bù sǐ,huǎng rú zài shēng nián。
忽忽过半载,悸恙方获痊。hū hū guò bàn zài,jì yàng fāng huò quán。
敌志益奋发,深入践京廛。dí zhì yì fèn fā,shēn rù jiàn jīng chán。
岂无貔貅士,莫敢冲其前。qǐ wú pí xiū shì,mò gǎn chōng qí qián。
志满利已得,回首齐挥鞭。zhì mǎn lì yǐ dé,huí shǒu qí huī biān。
外兵祸中原,天意无乃偏。wài bīng huò zhōng yuán,tiān yì wú nǎi piān。
国耻未能雪,宁忍戴貂蝉。guó chǐ wèi néng xuě,níng rěn dài diāo chán。
壮志几时毕,雄肠何日牵。zhuàng zhì jǐ shí bì,xióng cháng hé rì qiān。
经略到穷发,燕然名可镌。jīng lüè dào qióng fā,yàn rán míng kě juān。
边烽从此息,黎庶始安便。biān fēng cóng cǐ xī,lí shù shǐ ān biàn。
一洗朔方功,万古垂青编。yī xǐ shuò fāng gōng,wàn gǔ chuí qīng biān。

简姜贵宪闻过诗

李贤(原德)

古人喜闻过,信为百世师。gǔ rén xǐ wén guò,xìn wèi bǎi shì shī。
君子能成德,赖友以相规。jūn zi néng chéng dé,lài yǒu yǐ xiāng guī。
奈何今之士,讳疾而忌医。nài hé jīn zhī shì,huì jí ér jì yī。
訑訑距人谏,不善何由知。yí yí jù rén jiàn,bù shàn hé yóu zhī。
心惟耻下问,自用不能移。xīn wéi chǐ xià wèn,zì yòng bù néng yí。
甘心守孤陋,寡助亲亦离。gān xīn shǒu gū lòu,guǎ zhù qīn yì lí。
若人究其见,无乃愚且痴。ruò rén jiū qí jiàn,wú nǎi yú qiě chī。
念此恒自省,观生验我为。niàn cǐ héng zì shěng,guān shēng yàn wǒ wèi。
吾友具三益,顾我实所资。wú yǒu jù sān yì,gù wǒ shí suǒ zī。
但愿忘人势,有过忠告之。dàn yuàn wàng rén shì,yǒu guò zhōng gào zhī。
武公臻耄耋,求戒辞愈卑。wǔ gōng zhēn mào dié,qiú jiè cí yù bēi。
况予知非岁,考祥岂惮疲。kuàng yǔ zhī fēi suì,kǎo xiáng qǐ dàn pí。
位高才不称,战兢恒自持。wèi gāo cái bù chēng,zhàn jīng héng zì chí。
断断无他技,盍簪意欲縻。duàn duàn wú tā jì,hé zān yì yù mí。
小德已出入,毋俾大节亏。xiǎo dé yǐ chū rù,wú bǐ dà jié kuī。
望君不我弃,善行勖我施。wàng jūn bù wǒ qì,shàn xíng xù wǒ shī。
俯仰无愧怍,致此非君谁。fǔ yǎng wú kuì zuò,zhì cǐ fēi jūn shuí。
幸免取讥诮,岂独相追随。xìng miǎn qǔ jī qiào,qǐ dú xiāng zhuī suí。

题画

李贤(原德)

方图展佳趣,二客空山游。fāng tú zhǎn jiā qù,èr kè kōng shān yóu。
峰回石路转,籁息林壑幽。fēng huí shí lù zhuǎn,lài xī lín hè yōu。
断崖锁烟萝,阴涧鸣琳球。duàn yá suǒ yān luó,yīn jiàn míng lín qiú。
担头空翠湿,屐齿苔痕留。dān tóu kōng cuì shī,jī chǐ tái hén liú。
百折度崎岖,千尺看飞流。bǎi zhé dù qí qū,qiān chǐ kàn fēi liú。
残月堕屏嶂,枯松挂?猴。cán yuè duò píng zhàng,kū sōng guà hóu。
溪云凉带雨,山色净含秋。xī yún liáng dài yǔ,shān sè jìng hán qiū。
霜重丹枫落,岩深岚气浮。shuāng zhòng dān fēng luò,yán shēn lán qì fú。
太行历危险,羊肠任夷犹。tài xíng lì wēi xiǎn,yáng cháng rèn yí yóu。
蜀道古云难,攀缘竟何求。shǔ dào gǔ yún nán,pān yuán jìng hé qiú。
遥知飞鸟倦,疑闻杜鹃愁。yáo zhī fēi niǎo juàn,yí wén dù juān chóu。
崔嵬到绝顶,高寒透重裘。cuī wéi dào jué dǐng,gāo hán tòu zhòng qiú。
飘然发遐想,俯景豁吟眸。piāo rán fā xiá xiǎng,fǔ jǐng huō yín móu。
会当逢仙子,携手访丹丘。huì dāng féng xiān zi,xié shǒu fǎng dān qiū。

金台惜别

李贤(原德)

玉河堤上杨花飞,玉河堤外客西归。yù hé dī shàng yáng huā fēi,yù hé dī wài kè xī guī。
晚色苍苍惨别恨,东风荡荡吹征衣。wǎn sè cāng cāng cǎn bié hèn,dōng fēng dàng dàng chuī zhēng yī。
昔君从父凉州谪,回首家山邈胡越。xī jūn cóng fù liáng zhōu zhé,huí shǒu jiā shān miǎo hú yuè。
塞阃惊回旅梦孤,杜鹃啼破边城月。sāi kǔn jīng huí lǚ mèng gū,dù juān tí pò biān chéng yuè。
边城月,缺复圆,月光常照玉门关。biān chéng yuè,quē fù yuán,yuè guāng cháng zhào yù mén guān。
对月空教动乡思,西陲万里何时还。duì yuè kōng jiào dòng xiāng sī,xī chuí wàn lǐ hé shí hái。
翻怀亲友司封客,生长相违重堪惜。fān huái qīn yǒu sī fēng kè,shēng zhǎng xiāng wéi zhòng kān xī。
携琴命驾上京华,聚首开怀论畴昔。xié qín mìng jià shàng jīng huá,jù shǒu kāi huái lùn chóu xī。
亲情契合未云久,官舍匆匆又分手。qīn qíng qì hé wèi yún jiǔ,guān shě cōng cōng yòu fēn shǒu。
烟光二月蓟城春,祖饥一尊燕市酒。yān guāng èr yuè jì chéng chūn,zǔ jī yī zūn yàn shì jiǔ。
行旌遥指夕阳西,驿路青山足品题。xíng jīng yáo zhǐ xī yáng xī,yì lù qīng shān zú pǐn tí。
雨霁函关吟处好,云连秦树望中迷。yǔ jì hán guān yín chù hǎo,yún lián qín shù wàng zhōng mí。
我闻君子擅文武,剩有奇谋御戎虏。wǒ wén jūn zi shàn wén wǔ,shèng yǒu qí móu yù róng lǔ。
立志休同燕颔流,致身期与嫖姚伍。lì zhì xiū tóng yàn hàn liú,zhì shēn qī yǔ piáo yáo wǔ。
他年霄汉重相逢,当时故旧欢无穷。tā nián xiāo hàn zhòng xiāng féng,dāng shí gù jiù huān wú qióng。
皇家金石赐不薄,愿言壮岁收边功。huáng jiā jīn shí cì bù báo,yuàn yán zhuàng suì shōu biān gōng。

题梦萱堂

李贤(原德)

儿生三岁母即亡,母心恋儿魂悲伤。ér shēng sān suì mǔ jí wáng,mǔ xīn liàn ér hún bēi shāng。
儿在童蒙浑不觉,母魂恻恻时护防。ér zài tóng méng hún bù jué,mǔ hún cè cè shí hù fáng。
日居月诸儿渐长,始有知觉动思想。rì jū yuè zhū ér jiàn zhǎng,shǐ yǒu zhī jué dòng sī xiǎng。
愀然问爷母不存,涕泗潸然心惚恍。qiǎo rán wèn yé mǔ bù cún,tì sì shān rán xīn hū huǎng。
母有魂,儿有身,幽明无路得相亲。mǔ yǒu hún,ér yǒu shēn,yōu míng wú lù dé xiāng qīn。
母向梦中见儿语,儿初不识母酸辛。mǔ xiàng mèng zhōng jiàn ér yǔ,ér chū bù shí mǔ suān xīn。
觉来问爷惊所见,儿说形容爷与辨。jué lái wèn yé jīng suǒ jiàn,ér shuō xíng róng yé yǔ biàn。
衣裳总是没时穿,音容不异存日恋。yī shang zǒng shì méi shí chuān,yīn róng bù yì cún rì liàn。
儿知是母顿欲绝,五内崩摧泪成血。ér zhī shì mǔ dùn yù jué,wǔ nèi bēng cuī lèi chéng xuè。
毁形便若初丧时,饘粥一御哀情切。huǐ xíng biàn ruò chū sàng shí,zhān zhōu yī yù āi qíng qiè。
嗟哉卫氏孝且纯,古有曾参亦可伦。jiē zāi wèi shì xiào qiě chún,gǔ yǒu céng cān yì kě lún。
天性由来非矫作,风俗如此宁不淳。tiān xìng yóu lái fēi jiǎo zuò,fēng sú rú cǐ níng bù chún。
人生何幸父母存,恬不为养独何心。rén shēng hé xìng fù mǔ cún,tián bù wèi yǎng dú hé xīn。
视此安能不汗恧,抚卷因成孝子吟。shì cǐ ān néng bù hàn nǜ,fǔ juǎn yīn chéng xiào zi yín。