古诗词

和陶诗拟挽歌诗三首其一

李贤(原德)

光阴瞬息去,安得久举觞。guāng yīn shùn xī qù,ān dé jiǔ jǔ shāng。
食味虽满案,吾唇不能尝。shí wèi suī mǎn àn,wú chún bù néng cháng。
但念琴尊友,何忍舍我傍。dàn niàn qín zūn yǒu,hé rěn shě wǒ bàng。
名节幸不失,简册生辉光。míng jié xìng bù shī,jiǎn cè shēng huī guāng。
自惭吾之善,何以盖一乡。zì cán wú zhī shàn,hé yǐ gài yī xiāng。
寂寞泉台闭,长夜殊未央。jì mò quán tái bì,zhǎng yè shū wèi yāng。

李贤(原德)

明河南邓州人,字原德。宣德八年进士。授验封主事。少师杨士奇欲一见,贤竟不往。正统时为文选郎中,从英宗北征,师覆脱还。景泰初拜兵部侍郎,转户部,又转吏部。英宗复位,入直文渊阁,预机务。旋进尚书。曹钦叔侄反时,几被杀害。宪宗立,进少保,华盖殿大学士。以惜人才开贤路为急务,名臣多所识拔。卒谥文达。曾奉敕编《大明一统志》,有《古穰集》、《天顺日录》。 李贤(原德)的作品>>

猜您喜欢

发泥沟驿

李贤(原德)

驿楼挝鼓吏人忙,一饭匆匆去路长。yì lóu wō gǔ lì rén máng,yī fàn cōng cōng qù lù zhǎng。
分陇晚荞花似雪,连村高黍穗如枪。fēn lǒng wǎn qiáo huā shì xuě,lián cūn gāo shǔ suì rú qiāng。
山头落木岚光薄,道左清渠水色凉。shān tóu luò mù lán guāng báo,dào zuǒ qīng qú shuǐ sè liáng。
满眼红尘何日净,西风回首意茫茫。mǎn yǎn hóng chén hé rì jìng,xī fēng huí shǒu yì máng máng。

卫辉至新乡

李贤(原德)

草头白露欲为霜,陌上无尘晓色凉。cǎo tóu bái lù yù wèi shuāng,mò shàng wú chén xiǎo sè liáng。
点破秋光山外鸟,印开云影路边塘。diǎn pò qiū guāng shān wài niǎo,yìn kāi yún yǐng lù biān táng。
农夫垂老犹殚力,贾客多财愈觉忙。nóng fū chuí lǎo yóu dān lì,jiǎ kè duō cái yù jué máng。
堪笑宦途如此辈,功名何用挂刚肠。kān xiào huàn tú rú cǐ bèi,gōng míng hé yòng guà gāng cháng。

晓发武安驿

李贤(原德)

肩舆行处乐如何,触目悠然景物和。jiān yú xíng chù lè rú hé,chù mù yōu rán jǐng wù hé。
荡漾沙鸥临渡少,苍茫烟树近山多。dàng yàng shā ōu lín dù shǎo,cāng máng yān shù jìn shān duō。
农夫收黍场中积,牧竖停牛背上歌。nóng fū shōu shǔ chǎng zhōng jī,mù shù tíng niú bèi shàng gē。
此景都归怀抱里,几回得趣谩吟哦。cǐ jǐng dōu guī huái bào lǐ,jǐ huí dé qù mán yín ó。

河内乡村

李贤(原德)

清阴十里看修篁,村市人家倚太行。qīng yīn shí lǐ kàn xiū huáng,cūn shì rén jiā yǐ tài xíng。
屋后分畦葵叶嫩,门前流水稻花香。wū hòu fēn qí kuí yè nèn,mén qián liú shuǐ dào huā xiāng。
秋林有果皆堪摘,春酒无肴亦可尝。qiū lín yǒu guǒ jiē kān zhāi,chūn jiǔ wú yáo yì kě cháng。
此地居民真快乐,他时归老定难忘。cǐ dì jū mín zhēn kuài lè,tā shí guī lǎo dìng nán wàng。

怀庆道中

李贤(原德)

西来平路入怀州,杨柳阴阴夹道稠。xī lái píng lù rù huái zhōu,yáng liǔ yīn yīn jiā dào chóu。
翠羽万竿村内竹,锦囊千颗舍傍榴。cuì yǔ wàn gān cūn nèi zhú,jǐn náng qiān kē shě bàng liú。
闲云低绕青山卧,活水深穿碧树流。xián yún dī rào qīng shān wò,huó shuǐ shēn chuān bì shù liú。
满目秋光浑似画,几时乘兴欲登楼。mǎn mù qiū guāng hún shì huà,jǐ shí chéng xīng yù dēng lóu。

济源

李贤(原德)

四面岚光列翠峰,怀州西畔有奇踪。sì miàn lán guāng liè cuì fēng,huái zhōu xī pàn yǒu qí zōng。
羊肠路险中原隔,济渎源深北海通。yáng cháng lù xiǎn zhōng yuán gé,jì dú yuán shēn běi hǎi tōng。
盘谷高风归李愿,太行遗事慕梁公。pán gǔ gāo fēng guī lǐ yuàn,tài xíng yí shì mù liáng gōng。
我来游览逢秋暮,烟景萧条落照中。wǒ lái yóu lǎn féng qiū mù,yān jǐng xiāo tiáo luò zhào zhōng。

过黄河

李贤(原德)

晓发河阳古渡头,棹歌声里过黄流。xiǎo fā hé yáng gǔ dù tóu,zhào gē shēng lǐ guò huáng liú。
柁公已叠风帆坐,水手还牵竹缆游。duò gōng yǐ dié fēng fān zuò,shuǐ shǒu hái qiān zhú lǎn yóu。
神禹万年留伟绩,洪涛千里界中州。shén yǔ wàn nián liú wěi jì,hóng tāo qiān lǐ jiè zhōng zhōu。
南来却上邙山道,衰草寒烟冢墓稠。nán lái què shàng máng shān dào,shuāi cǎo hán yān zhǒng mù chóu。

洛阳

李贤(原德)

西风回首洛阳城,夕照苍茫草树平。xī fēng huí shǒu luò yáng chéng,xī zhào cāng máng cǎo shù píng。
金谷尚思传酒数,天津犹忆听鹃声。jīn gǔ shàng sī chuán jiǔ shù,tiān jīn yóu yì tīng juān shēng。
鹤来邙冢秋宵冷,花没名园野蔓萦。hè lái máng zhǒng qiū xiāo lěng,huā méi míng yuán yě màn yíng。
惟有当年瀍涧在,依然流水不关情。wéi yǒu dāng nián chán jiàn zài,yī rán liú shuǐ bù guān qíng。

灵宝县

李贤(原德)

邑名灵宝自前唐,怀古令人遣兴长。yì míng líng bǎo zì qián táng,huái gǔ lìng rén qiǎn xīng zhǎng。
霜满桃林秋寂寂,烟横栾冢月苍苍。shuāng mǎn táo lín qiū jì jì,yān héng luán zhǒng yuè cāng cāng。
已无紫气来函谷,尚有清风播讲堂。yǐ wú zǐ qì lái hán gǔ,shàng yǒu qīng fēng bō jiǎng táng。
堪笑鸡鸣田氏客,曾无仁义说齐王。kān xiào jī míng tián shì kè,céng wú rén yì shuō qí wáng。

题函谷关

李贤(原德)

函关陕右咽喉地,曲折萦回势自强。hán guān shǎn yòu yàn hóu dì,qū zhé yíng huí shì zì qiáng。
北倚河流成险固,南来山峙界封疆。běi yǐ hé liú chéng xiǎn gù,nán lái shān zhì jiè fēng jiāng。
令瞻仙气迎聃老,客作鸡鸣救孟尝。lìng zhān xiān qì yíng dān lǎo,kè zuò jī míng jiù mèng cháng。
千载悠悠追往事,不堪风景正凄凉。qiān zài yōu yōu zhuī wǎng shì,bù kān fēng jǐng zhèng qī liáng。

望气台

李贤(原德)

灵宝城南古望台,仙人相遇亦奇哉。líng bǎo chéng nán gǔ wàng tái,xiān rén xiāng yù yì qí zāi。
老聃未跨青牛至,尹喜先瞻紫气来。lǎo dān wèi kuà qīng niú zhì,yǐn xǐ xiān zhān zǐ qì lái。
道德传时方领悟,蜀川逢处又徘徊。dào dé chuán shí fāng lǐng wù,shǔ chuān féng chù yòu pái huái。
嗟予自是儒门客,方外安知有异才。jiē yǔ zì shì rú mén kè,fāng wài ān zhī yǒu yì cái。

陕州怀古

李贤(原德)

秋风驻马陕州城,召伯甘棠不见生。qiū fēng zhù mǎ shǎn zhōu chéng,zhào bó gān táng bù jiàn shēng。
避暑宫中丛木暗,望仙台上暮云横。bì shǔ gōng zhōng cóng mù àn,wàng xiān tái shàng mù yún héng。
铁牛镇水终难走,砥柱中流自不倾。tiě niú zhèn shuǐ zhōng nán zǒu,dǐ zhù zhōng liú zì bù qīng。
况此地灵人杰盛,姚张何事独驰名。kuàng cǐ dì líng rén jié shèng,yáo zhāng hé shì dú chí míng。

谒华岳庙

李贤(原德)

华岳巍巍势独雄,层霄削出翠芙蓉。huá yuè wēi wēi shì dú xióng,céng xiāo xuē chū cuì fú róng。
红光映日仙人掌,黛色连天玉女峰。hóng guāng yìng rì xiān rén zhǎng,dài sè lián tiān yù nǚ fēng。
绝顶泉飞千尺练,悬崖根固万年松。jué dǐng quán fēi qiān chǐ liàn,xuán yá gēn gù wàn nián sōng。
四时赖尔兴云雨,历代尊崇祀典隆。sì shí lài ěr xīng yún yǔ,lì dài zūn chóng sì diǎn lóng。

华阴怀古

李贤(原德)

西出潼关到华阴,油然清兴发胸襟。xī chū tóng guān dào huá yīn,yóu rán qīng xīng fā xiōng jīn。
希夷洞口荒苔合,玉女峰头古木森。xī yí dòng kǒu huāng tái hé,yù nǚ fēng tóu gǔ mù sēn。
扪虱忆谈当世务,却金曾愧故人心。mén shī yì tán dāng shì wù,què jīn céng kuì gù rén xīn。
可怜隐显俱陈迹,落日风寒起暮砧。kě lián yǐn xiǎn jù chén jì,luò rì fēng hán qǐ mù zhēn。

和薛大理华山诗韵

李贤(原德)

太华高峰压众山,五龙宫殿四时寒。tài huá gāo fēng yā zhòng shān,wǔ lóng gōng diàn sì shí hán。
云开翠色飘晴汉,日映岚光接晓关。yún kāi cuì sè piāo qíng hàn,rì yìng lán guāng jiē xiǎo guān。
空外莲池当绝顶,望中仙掌献层峦。kōng wài lián chí dāng jué dǐng,wàng zhōng xiān zhǎng xiàn céng luán。
奇踪多少烟霞里,何日登临得遍看。qí zōng duō shǎo yān xiá lǐ,hé rì dēng lín dé biàn kàn。
2671234567»