古诗词

和邓方伯喜雨诗

张吉

岳伯露香虔夜拜,魂招天毕返严更。yuè bó lù xiāng qián yè bài,hún zhāo tiān bì fǎn yán gèng。
未炊万口胜嚵嚼,不赏诸军挟宠荣。wèi chuī wàn kǒu shèng chán jué,bù shǎng zhū jūn xié chǒng róng。
云汉罢歌枭魃首,巫尪合笑蔑雷声。yún hàn bà gē xiāo bá shǒu,wū wāng hé xiào miè léi shēng。
即看蜡腊通三广,野老黄冠业已成。jí kàn là là tōng sān guǎng,yě lǎo huáng guān yè yǐ chéng。

张吉

明江西馀干人,字克修,号翼斋,别号古城。成化十七年进士。授工部主事,官至贵州布政使。精研诸经及宋儒著作。尝曰“不读五经,遇事便觉窒碍”。有《陆学订疑》、《古城集》。 张吉的作品>>

猜您喜欢

送彭宪副进表赴京

张吉

纯皇丰芑赓歌日,御史大夫初改秩。chún huáng fēng qǐ gēng gē rì,yù shǐ dà fū chū gǎi zhì。
入关多士动云浮,豪迈几人亲入室。rù guān duō shì dòng yún fú,háo mài jǐ rén qīn rù shì。
先生纯孝旧闻名,蹴雪趋朝执辔情。xiān shēng chún xiào jiù wén míng,cù xuě qū cháo zhí pèi qíng。
二年梦想空驰恋,越水吴山偶相行。èr nián mèng xiǎng kōng chí liàn,yuè shuǐ wú shān ǒu xiāng xíng。
一朝独复朝天去,延颈吾人观赤帜。yī cháo dú fù cháo tiān qù,yán jǐng wú rén guān chì zhì。
经纶自卷还自舒,进退从容有馀地。jīng lún zì juǎn hái zì shū,jìn tuì cóng róng yǒu yú dì。

王母太夫人七十寿诗

张吉

秋髯短脆那禁撚,胜事高歌兴非浅。qiū rán duǎn cuì nà jìn niǎn,shèng shì gāo gē xīng fēi qiǎn。
仙娥笑指海扬尘,老手亲缫如瓮茧。xiān é xiào zhǐ hǎi yáng chén,lǎo shǒu qīn sāo rú wèng jiǎn。
龙蟠凤翥旧天珍,照耀通家诸缙绅。lóng pán fèng zhù jiù tiān zhēn,zhào yào tōng jiā zhū jìn shēn。
云笺授我含冰雪,恶札纵横敢避嗔。yún jiān shòu wǒ hán bīng xuě,è zhá zòng héng gǎn bì chēn。
紫阳宫下空回首,逖矣金盘一卮酒。zǐ yáng gōng xià kōng huí shǒu,tì yǐ jīn pán yī zhī jiǔ。
不辞百拜飞群珍,都下省郎方岳叟。bù cí bǎi bài fēi qún zhēn,dōu xià shěng láng fāng yuè sǒu。

登飞来寺示僧无名

张吉

山寺濒江俯江岸,游人今古纷无算。shān sì bīn jiāng fǔ jiāng àn,yóu rén jīn gǔ fēn wú suàn。
我是朝辞蒙?湾,投宿空门夜刚半。wǒ shì cháo cí méng wān,tóu sù kōng mén yè gāng bàn。
鸡声喔喔度寒流,日出烟生晓凌乱。jī shēng ō ō dù hán liú,rì chū yān shēng xiǎo líng luàn。
着冠束带蹑苔磴,道谒山僧来不缓。zhe guān shù dài niè tái dèng,dào yè shān sēng lái bù huǎn。
初登凡骨疑可仙,再登世态惊冰泮。chū dēng fán gǔ yí kě xiān,zài dēng shì tài jīng bīng pàn。
扶倦终登最上头,心知手可扪霄汉。fú juàn zhōng dēng zuì shàng tóu,xīn zhī shǒu kě mén xiāo hàn。
声声木末轰高唱,脚脚云头检清玩。shēng shēng mù mò hōng gāo chàng,jiǎo jiǎo yún tóu jiǎn qīng wán。
刻玉铺金法相躯,碧狮粉象真宗伴。kè yù pù jīn fǎ xiāng qū,bì shī fěn xiàng zhēn zōng bàn。
山僧煮茗供我毕,肺腑清如挹霜灒。shān sēng zhǔ míng gōng wǒ bì,fèi fǔ qīng rú yì shuāng zàn。
听话萧梁奉佛年,象教辉光尤焕烂。tīng huà xiāo liáng fèng fú nián,xiàng jiào huī guāng yóu huàn làn。
不见江宁古佛宫,飞来远翥排空翰。bù jiàn jiāng níng gǔ fú gōng,fēi lái yuǎn zhù pái kōng hàn。
梅关一角今尚在,来往行人得奇观。méi guān yī jiǎo jīn shàng zài,lái wǎng xíng rén dé qí guān。
德僧茗饮耻僧言,掩面休辞赭面汗。dé sēng míng yǐn chǐ sēng yán,yǎn miàn xiū cí zhě miàn hàn。
下来独背松阴语,看汲清滩事樵爨。xià lái dú bèi sōng yīn yǔ,kàn jí qīng tān shì qiáo cuàn。
叹息山僧苦死迷,流沙弱水何漫漶。tàn xī shān sēng kǔ sǐ mí,liú shā ruò shuǐ hé màn huàn。

题故太保毗陵白公遗阯感物兴怀卷

张吉

太保勋庸垂鼎铭,黄钟大吕一毛轻。tài bǎo xūn yōng chuí dǐng míng,huáng zhōng dà lǚ yī máo qīng。
太保襟怀寄丘壑,玉田珠树相参错。tài bǎo jīn huái jì qiū hè,yù tián zhū shù xiāng cān cuò。
丘壑灵风飒晓昏,悠悠过客总啼痕。qiū hè líng fēng sà xiǎo hūn,yōu yōu guò kè zǒng tí hén。
他年学士把书卷,还泣名臣白公传。tā nián xué shì bǎ shū juǎn,hái qì míng chén bái gōng chuán。

露筋烈女祠

张吉

佳人翠袂映幽竹,风鬟雾鬓清如玉。jiā rén cuì mèi yìng yōu zhú,fēng huán wù bìn qīng rú yù。
崎岖一棹长淮曲,客子薄莫歌死鹿。qí qū yī zhào zhǎng huái qū,kè zi báo mò gē sǐ lù。
盍离毒嘬即裀褥,此身誓死不受辱。hé lí dú chuài jí yīn rù,cǐ shēn shì sǐ bù shòu rǔ。
天地黯黪鬼神哭,罗襦锦带深结束。tiān dì àn cǎn guǐ shén kū,luó rú jǐn dài shēn jié shù。
泉源断绝贞心暴,姓名不假青史录。quán yuán duàn jué zhēn xīn bào,xìng míng bù jiǎ qīng shǐ lù。
柔弱在貌刚满腹,幽光万古照祠木。róu ruò zài mào gāng mǎn fù,yōu guāng wàn gǔ zhào cí mù。
男儿忍使纲常覆,过此不知何面目,哀哉此辈真禽犊。nán ér rěn shǐ gāng cháng fù,guò cǐ bù zhī hé miàn mù,āi zāi cǐ bèi zhēn qín dú。

望庐山作

张吉

彭蠡之滨大江浒,群山耸立森圭珇。péng lí zhī bīn dà jiāng hǔ,qún shān sǒng lì sēn guī zǔ。
独有匡庐势最高,俯视一一如环堵。dú yǒu kuāng lú shì zuì gāo,fǔ shì yī yī rú huán dǔ。
匡庐之峰真绝奇,青天割破愁神祇。kuāng lú zhī fēng zhēn jué qí,qīng tiān gē pò chóu shén qí。
崭岩百态应难状,钜衍三军劳并持。zhǎn yán bǎi tài yīng nán zhuàng,jù yǎn sān jūn láo bìng chí。
我来正值秋气改,浊浪翻空若浮海。wǒ lái zhèng zhí qiū qì gǎi,zhuó làng fān kōng ruò fú hǎi。
贪看渐觉眼花添,欲上终疑筋力殆。tān kàn jiàn jué yǎn huā tiān,yù shàng zhōng yí jīn lì dài。
却怪玄圭奏功后,历纪诸峰此峰漏。què guài xuán guī zòu gōng hòu,lì jì zhū fēng cǐ fēng lòu。
世儒虽辨敷浅源,恐将附赘为肤腠。shì rú suī biàn fū qiǎn yuán,kǒng jiāng fù zhuì wèi fū còu。
嗟尔犹为神禹之所遗,自馀幽眇何由知。jiē ěr yóu wèi shén yǔ zhī suǒ yí,zì yú yōu miǎo hé yóu zhī。
群山群山勿相疑,此峰微尔谁能窥。qún shān qún shān wù xiāng yí,cǐ fēng wēi ěr shuí néng kuī。
呜呼此峰微尔谁能窥。wū hū cǐ fēng wēi ěr shuí néng kuī。

登岳阳楼

张吉

巴陵县前春水生,古墙苔色鹧鸪声。bā líng xiàn qián chūn shuǐ shēng,gǔ qiáng tái sè zhè gū shēng。
主人锦盖团空翠,携我岳阳楼上行。zhǔ rén jǐn gài tuán kōng cuì,xié wǒ yuè yáng lóu shàng xíng。
楼上古像巾衣净,纯阳真人眠未醒。lóu shàng gǔ xiàng jīn yī jìng,chún yáng zhēn rén mián wèi xǐng。
曾闻三醉作飞仙,颇恨不经微考证。céng wén sān zuì zuò fēi xiān,pǒ hèn bù jīng wēi kǎo zhèng。
明明孔道侔天日,敢将伎俩淆心性。míng míng kǒng dào móu tiān rì,gǎn jiāng jì liǎ xiáo xīn xìng。
设有虚空铁笛声,正宜掩耳防吾听。shè yǒu xū kōng tiě dí shēng,zhèng yí yǎn ěr fáng wú tīng。
主人好怀靡休歇,清酤白粲杯盘洁。zhǔ rén hǎo huái mí xiū xiē,qīng gū bái càn bēi pán jié。
一眺平湖万里宽,澧兰薄暮吹香切。yī tiào píng hú wàn lǐ kuān,lǐ lán báo mù chuī xiāng qiè。
缘思帝子下青冥,逍遥极浦聊弭节。yuán sī dì zi xià qīng míng,xiāo yáo jí pǔ liáo mǐ jié。
树轮茷骫山气黑,荪壁椒堂愁菀结。shù lún fá wěi shān qì hēi,sūn bì jiāo táng chóu wǎn jié。
举觞欲酹惧非诚,愿遗我佩捐余玦。jǔ shāng yù lèi jù fēi chéng,yuàn yí wǒ pèi juān yú jué。
佩玦琮琤路杳茫,深烟密竹乱苍黄。pèi jué cóng chēng lù yǎo máng,shēn yān mì zhú luàn cāng huáng。
歌钟未撤忧思积,凭楼一啸楚天碧。gē zhōng wèi chè yōu sī jī,píng lóu yī xiào chǔ tiān bì。

游桃川宫

张吉

板桥腐圬垂倾折,瘦筇缓度心凄切。bǎn qiáo fǔ wū chuí qīng zhé,shòu qióng huǎn dù xīn qī qiè。
仙家远在碧岑间,一犬寥寥山雨歇。xiān jiā yuǎn zài bì cén jiān,yī quǎn liáo liáo shān yǔ xiē。
遥看远树立如荠,上有阴崖下恶溪。yáo kàn yuǎn shù lì rú jì,shàng yǒu yīn yá xià è xī。
黄冠说是秦人洞,路岐断绝不可跻。huáng guān shuō shì qín rén dòng,lù qí duàn jué bù kě jī。
秦人种桃满阡陌,东风何事无颜色。qín rén zhǒng táo mǎn qiān mò,dōng fēng hé shì wú yán sè。
恐是渔郎一梦馀,误劳数辈迷津客。kǒng shì yú láng yī mèng yú,wù láo shù bèi mí jīn kè。

九日谩兴

张吉

乌有先生著布袍,躯长八尺胆气豪。wū yǒu xiān shēng zhù bù páo,qū zhǎng bā chǐ dǎn qì háo。
翩然骑鹤历九皋,笑谈霞表超蓬蒿。piān rán qí hè lì jiǔ gāo,xiào tán xiá biǎo chāo péng hāo。
骖麟翳凤列仙曹,不徐不亟帝所褒。cān lín yì fèng liè xiān cáo,bù xú bù jí dì suǒ bāo。
玉童婉娈鸾笙号,月瓢冷浴紫金膏。yù tóng wǎn luán luán shēng hào,yuè piáo lěng yù zǐ jīn gāo。
北斗杓星手所操,黄流倒泻沧海涛。běi dòu biāo xīng shǒu suǒ cāo,huáng liú dào xiè cāng hǎi tāo。
安期巨枣金母桃,攫而食之侔啖芼。ān qī jù zǎo jīn mǔ táo,jué ér shí zhī móu dàn mào。
腰间珌琫金错刀,剸犀执象刲鲸鳌。yāo jiān bì běng jīn cuò dāo,tuán xī zhí xiàng kuī jīng áo。
下瞰八极了莫逃,秕糠扫荡轻于毛。xià kàn bā jí le mò táo,bǐ kāng sǎo dàng qīng yú máo。
悬车欹侧赤焰韬,先驱负弩旋旌旄,下来两腋风萧颾。xuán chē yī cè chì yàn tāo,xiān qū fù nǔ xuán jīng máo,xià lái liǎng yè fēng xiāo sōu。
君不闻龙井山头万株菊,寒香尽入高人腹。jūn bù wén lóng jǐng shān tóu wàn zhū jú,hán xiāng jǐn rù gāo rén fù。

赠温推府乡兄

张吉

江心微雨棹讴声,倚棹闲看春水生。jiāng xīn wēi yǔ zhào ōu shēng,yǐ zhào xián kàn chūn shuǐ shēng。
美人遥忆武陵郡,戏挽桃梢绾醉缨。měi rén yáo yì wǔ líng jùn,xì wǎn táo shāo wǎn zuì yīng。
白纻成衣羽成扇,此日江亭卜相见。bái zhù chéng yī yǔ chéng shàn,cǐ rì jiāng tíng bo xiāng jiàn。
玉髯一别即三霜,叹息流年若惊电。yù rán yī bié jí sān shuāng,tàn xī liú nián ruò jīng diàn。
君怀洒落与众殊,俯见寒潭秋月孤。jūn huái sǎ luò yǔ zhòng shū,fǔ jiàn hán tán qiū yuè gū。
故人骨瘦舌犹在,莫笑今吾非故吾。gù rén gǔ shòu shé yóu zài,mò xiào jīn wú fēi gù wú。

黄日升东楼诗

张吉

太古神君眼如电,悠悠下瞰迷方面。tài gǔ shén jūn yǎn rú diàn,yōu yōu xià kàn mí fāng miàn。
凿开混沌施赤轮,楗旋万古摩天健。záo kāi hùn dùn shī chì lún,jiàn xuán wàn gǔ mó tiān jiàn。
明星无明黯苍茫,仙山人世俱荒唐。míng xīng wú míng àn cāng máng,xiān shān rén shì jù huāng táng。
忽然碧海生金柱,百怪屏迹群魔藏。hū rán bì hǎi shēng jīn zhù,bǎi guài píng jì qún mó cáng。
先生握发谋端倪,非南非北还非西。xiān shēng wò fā móu duān ní,fēi nán fēi běi hái fēi xī。
盘据青阳俯生气,棼楣崭出隳虹霓。pán jù qīng yáng fǔ shēng qì,fén méi zhǎn chū huī hóng ní。
长风淡沲吹香陌,桃叶蓁蓁自春色。zhǎng fēng dàn tuó chuī xiāng mò,táo yè zhēn zhēn zì chūn sè。
白云无数宿檐端,长啸一声天地窄。bái yún wú shù sù yán duān,zhǎng xiào yī shēng tiān dì zhǎi。

送李文明员外出守岳州

张吉

春风吹空净如扫,使车缓轹东门草。chūn fēng chuī kōng jìng rú sǎo,shǐ chē huǎn lì dōng mén cǎo。
法垣秋月十年孤,移向湖南照枯稿。fǎ yuán qiū yuè shí nián gū,yí xiàng hú nán zhào kū gǎo。
湖南山色雨斑斑,铁笛仙人还未还。hú nán shān sè yǔ bān bān,tiě dí xiān rén hái wèi hái。
为道相思莫相及,鹧鸪叫断湘灵泣。wèi dào xiāng sī mò xiāng jí,zhè gū jiào duàn xiāng líng qì。

三洲岩寻濂溪先生题刻不获

张吉

洞里游人几度,纷纷石刻俱存。dòng lǐ yóu rén jǐ dù,fēn fēn shí kè jù cún。
夫子独寻未见,空归暮雨江村。fū zi dú xún wèi jiàn,kōng guī mù yǔ jiāng cūn。

答李子长雨中遣怀

张吉

山僧豆雨熟时,留得先生几日。shān sēng dòu yǔ shú shí,liú dé xiān shēng jǐ rì。
眼中谁与为徒,面面青山涌出。yǎn zhōng shuí yǔ wèi tú,miàn miàn qīng shān yǒng chū。

答李子长雨中遣怀

张吉

汲涧冷分山月,吟川影弄溪云。jí jiàn lěng fēn shān yuè,yín chuān yǐng nòng xī yún。
著处风光如此,分明物外乾坤。zhù chù fēng guāng rú cǐ,fēn míng wù wài qián kūn。