古诗词

答娄原善见寄村庄诗

张吉

自缚柴扉面竹林,竹梢垂雨互升沉。zì fù chái fēi miàn zhú lín,zhú shāo chuí yǔ hù shēng chén。
悬知伯子坐中意,却即宣尼川上心。xuán zhī bó zi zuò zhōng yì,què jí xuān ní chuān shàng xīn。
莞尔相延多野客,巍然端拥只云襟。guǎn ěr xiāng yán duō yě kè,wēi rán duān yōng zhǐ yún jīn。
出门步步皆生意,山到鹅湖觉已深。chū mén bù bù jiē shēng yì,shān dào é hú jué yǐ shēn。

张吉

明江西馀干人,字克修,号翼斋,别号古城。成化十七年进士。授工部主事,官至贵州布政使。精研诸经及宋儒著作。尝曰“不读五经,遇事便觉窒碍”。有《陆学订疑》、《古城集》。 张吉的作品>>

猜您喜欢

水硙

张吉

眼空心正齿参差,不法工倕法偃师。yǎn kōng xīn zhèng chǐ cān chà,bù fǎ gōng chuí fǎ yǎn shī。
我有一车三百辐,肯教轻易水心湄。wǒ yǒu yī chē sān bǎi fú,kěn jiào qīng yì shuǐ xīn méi。

晚泊洪福寺前大水

张吉

灶底蛙声木上罾,洪涛灭尽各村灯。zào dǐ wā shēng mù shàng zēng,hóng tāo miè jǐn gè cūn dēng。
船头佛脚疑相并,只好低徊对野僧。chuán tóu fú jiǎo yí xiāng bìng,zhǐ hǎo dī huái duì yě sēng。

湖水涨入龙头山无复畔岸舟人迷惑误入兴真观会道士茶话戏题一绝

张吉

柔橹萦迂度林杪,落花深处闻啼鸟。róu lǔ yíng yū dù lín miǎo,luò huā shēn chù wén tí niǎo。
仙翁出洞笑相迎,流水悠然天杳杳。xiān wēng chū dòng xiào xiāng yíng,liú shuǐ yōu rán tiān yǎo yǎo。

过羊桥峡

张吉

千寻绝壁凌丹阙,百丈飞泉坠碧潭。qiān xún jué bì líng dān quē,bǎi zhàng fēi quán zhuì bì tán。
半醉中流一俯仰,此身疑与列仙参。bàn zuì zhōng liú yī fǔ yǎng,cǐ shēn yí yǔ liè xiān cān。

兵书峡

张吉

悬崖一椟古嶙峋,百箭纷披激水滨。xuán yá yī dú gǔ lín xún,bǎi jiàn fēn pī jī shuǐ bīn。
恐有鬼仙曾脱骨,谓韬兵法却非真。kǒng yǒu guǐ xiān céng tuō gǔ,wèi tāo bīng fǎ què fēi zhēn。

莫投上叶村二绝

张吉

白妥红殷翠欲匀,小园犹见未残春。bái tuǒ hóng yīn cuì yù yún,xiǎo yuán yóu jiàn wèi cán chūn。
盘中细蕨兼新笋,更喜山家味最真。pán zhōng xì jué jiān xīn sǔn,gèng xǐ shān jiā wèi zuì zhēn。

莫投上叶村二绝

张吉

野翁短发乱鬙鬙,门外春山懒自登。yě wēng duǎn fā luàn sēng sēng,mén wài chūn shān lǎn zì dēng。
独有池鱼堪饭客,日斜闲放两三罾。dú yǒu chí yú kān fàn kè,rì xié xián fàng liǎng sān zēng。

沉香岩

张吉

岩广垂空万木斜,仰窥如对镜中花。yán guǎng chuí kōng wàn mù xié,yǎng kuī rú duì jìng zhōng huā。
吏人报道三年外,尚有沉香积数车。lì rén bào dào sān nián wài,shàng yǒu chén xiāng jī shù chē。

金利水口

张吉

野童笑入青萝去,门掩江声落日斜。yě tóng xiào rù qīng luó qù,mén yǎn jiāng shēng luò rì xié。
一段风光催客棹,傍人莫问脚头赊。yī duàn fēng guāng cuī kè zhào,bàng rén mò wèn jiǎo tóu shē。

庄田坂中

张吉

笋舆悬度百家庄,道道渠泉版版墙。sǔn yú xuán dù bǎi jiā zhuāng,dào dào qú quán bǎn bǎn qiáng。
二月生涯巳盈目,麦波苍翠菜花黄。èr yuè shēng yá sì yíng mù,mài bō cāng cuì cài huā huáng。

寿康驿读韩都宪诗刻

张吉

江亭此刻不模糊,二十馀年寇难除。jiāng tíng cǐ kè bù mó hú,èr shí yú nián kòu nán chú。
灯火夜谈听父老,相公开府在苍梧。dēng huǒ yè tán tīng fù lǎo,xiāng gōng kāi fǔ zài cāng wú。

封川馆中书尧夫游伊洛诗因述此

张吉

荼因味苦难成啜,花到春深不可移。tú yīn wèi kǔ nán chéng chuài,huā dào chūn shēn bù kě yí。
独掩半扉无一事,戏书康节数联诗。dú yǎn bàn fēi wú yī shì,xì shū kāng jié shù lián shī。

南津阻风

张吉

风留客舫南津口,独语苍头欲暮天。fēng liú kè fǎng nán jīn kǒu,dú yǔ cāng tóu yù mù tiān。
微火渐温茶鼎沸,绕篷添得荔枝烟。wēi huǒ jiàn wēn chá dǐng fèi,rào péng tiān dé lì zhī yān。

韶州

张吉

曲江山色青于染,点破遥空数片云。qū jiāng shān sè qīng yú rǎn,diǎn pò yáo kōng shù piàn yún。
柔橹晚经清绝处,客愁应减两三分。róu lǔ wǎn jīng qīng jué chù,kè chóu yīng jiǎn liǎng sān fēn。

读石斋先生送苏内翰伯诚诗欲和不能别赋古体一章为赠

张吉

沧江雨初歇,霁我西归艇。cāng jiāng yǔ chū xiē,jì wǒ xī guī tǐng。
醉把石翁诗,长吟觉心醒。zuì bǎ shí wēng shī,zhǎng yín jué xīn xǐng。
起看西樵月,光与秋空迥。qǐ kàn xī qiáo yuè,guāng yǔ qiū kōng jiǒng。
忽听鸾鹤声,飞缘彩云影。hū tīng luán hè shēng,fēi yuán cǎi yún yǐng。
望之不可见,倚棹空引领。wàng zhī bù kě jiàn,yǐ zhào kōng yǐn lǐng。