古诗词

游都峤岩

张吉

往年耽玩诸仙箓,知有洞天三十六。wǎng nián dān wán zhū xiān lù,zhī yǒu dòng tiān sān shí liù。
蠲心涤念断盐醯,愿蹑仙踪寻壑谷。juān xīn dí niàn duàn yán xī,yuàn niè xiān zōng xún hè gǔ。
自裂玄襟投世网,纷吾淟涊随标榜。zì liè xuán jīn tóu shì wǎng,fēn wú tiǎn niǎn suí biāo bǎng。
钩帘秋月映珊瑚,掷笔春雷驱魍魉。gōu lián qiū yuè yìng shān hú,zhì bǐ chūn léi qū wǎng liǎng。
酒阑击节忽悲歌,旧癖难将药石磨。jiǔ lán jī jié hū bēi gē,jiù pǐ nán jiāng yào shí mó。
白沙已试勾漏火,纡辔仍从都峤过。bái shā yǐ shì gōu lòu huǒ,yū pèi réng cóng dōu jiào guò。
都峤云深山鬼恶,探幽不复然疑作。dōu jiào yún shēn shān guǐ è,tàn yōu bù fù rán yí zuò。
僧嘘茶鼎石床温,鸟啄松阴藤子落。sēng xū chá dǐng shí chuáng wēn,niǎo zhuó sōng yīn téng zi luò。
艳艳桃花夹岸开,暖风点染无氛埃。yàn yàn táo huā jiā àn kāi,nuǎn fēng diǎn rǎn wú fēn āi。
心知不是桃源路,那得神仙接引来。xīn zhī bù shì táo yuán lù,nà dé shén xiān jiē yǐn lái。
桃源路迷终荒忽,亦笑渔翁无长物。táo yuán lù mí zhōng huāng hū,yì xiào yú wēng wú zhǎng wù。
何如此境真绝奇,白石粼粼山曲?。hé rú cǐ jìng zhēn jué qí,bái shí lín lín shān qū。
古檀一炷清客心,峭壁千寻擎佛骨。gǔ tán yī zhù qīng kè xīn,qiào bì qiān xún qíng fú gǔ。
前旌已抗马首东,一望孤撑犹突兀,千峰万壑嗟芜没。qián jīng yǐ kàng mǎ shǒu dōng,yī wàng gū chēng yóu tū wù,qiān fēng wàn hè jiē wú méi。

张吉

明江西馀干人,字克修,号翼斋,别号古城。成化十七年进士。授工部主事,官至贵州布政使。精研诸经及宋儒著作。尝曰“不读五经,遇事便觉窒碍”。有《陆学订疑》、《古城集》。 张吉的作品>>

猜您喜欢

松岩八景珠潭浸月

张吉

君航洞庭日,仗剑割云根。jūn háng dòng tíng rì,zhàng jiàn gē yún gēn。
欲识蛟龙恨,年年风雨痕。yù shí jiāo lóng hèn,nián nián fēng yǔ hén。

松岩八景珠潭浸月

张吉

客问此何山,清泉流不已。kè wèn cǐ hé shān,qīng quán liú bù yǐ。
答云古香炉,飞入星源里。dá yún gǔ xiāng lú,fēi rù xīng yuán lǐ。

次韵留别白沙先生

张吉

归棹破沧潮,遂成千里别。guī zhào pò cāng cháo,suì chéng qiān lǐ bié。
亭亭玉台峰,回首心应折。tíng tíng yù tái fēng,huí shǒu xīn yīng zhé。

次韵留别白沙先生

张吉

江门千树花,红白纷点缀。jiāng mén qiān shù huā,hóng bái fēn diǎn zhuì。
我登碧玉楼,笑领几茎去。wǒ dēng bì yù lóu,xiào lǐng jǐ jīng qù。

次韵留别白沙先生

张吉

先生下堂来,伛偻答我拜。xiān shēng xià táng lái,yǔ lóu dá wǒ bài。
白日当户庭,春光浩无外。bái rì dāng hù tíng,chūn guāng hào wú wài。

赠同事吴顺德献臣赴永州

张吉

江心一见一胡卢,谙练君应过野夫。jiāng xīn yī jiàn yī hú lú,ān liàn jūn yīng guò yě fū。
不是湖南聊共饭,昆仑顶上洗行厨。bù shì hú nán liáo gòng fàn,kūn lún dǐng shàng xǐ xíng chú。

舟中读吕和叔四子言志诗

张吉

般般剪制皆春服,曲曲溪山尽舞雩。bān bān jiǎn zhì jiē chūn fú,qū qū xī shān jǐn wǔ yú。
点也胸中宽似海,休将勺水席讴歈。diǎn yě xiōng zhōng kuān shì hǎi,xiū jiāng sháo shuǐ xí ōu yú。

和琼台丘先生题陈希夷长睡图

张吉

已逢真主御乾坤,敢问孤儿寡妇们。yǐ féng zhēn zhǔ yù qián kūn,gǎn wèn gū ér guǎ fù men。
聊与钓台为敌手,百年高枕华山云。liáo yǔ diào tái wèi dí shǒu,bǎi nián gāo zhěn huá shān yún。

浯溪

张吉

唐亭不见枕浯溪,仅见峿台溪水西。táng tíng bù jiàn zhěn wú xī,jǐn jiàn yǔ tái xī shuǐ xī。
一啸度香桥外去,山禽仍近古碑啼。yī xiào dù xiāng qiáo wài qù,shān qín réng jìn gǔ bēi tí。

和吴茂贞大理见寄舟中感兴三绝

张吉

经如造化妙难窥,生长收藏自四时。jīng rú zào huà miào nán kuī,shēng zhǎng shōu cáng zì sì shí。
若语本原澄彻处,寒潭秋月正适宜。ruò yǔ běn yuán chéng chè chù,hán tán qiū yuè zhèng shì yí。

和吴茂贞大理见寄舟中感兴三绝

张吉

阿奴执役供家政,问有能声亦纪纲。ā nú zhí yì gōng jiā zhèng,wèn yǒu néng shēng yì jì gāng。
二氏大为吾道蠹,彼疏斯粺敢相方。èr shì dà wèi wú dào dù,bǐ shū sī bài gǎn xiāng fāng。

和吴茂贞大理见寄舟中感兴三绝

张吉

是处江山是处天,饥来吃饭饱时眠。shì chù jiāng shān shì chù tiān,jī lái chī fàn bǎo shí mián。
声音笑貌都消尽,心似寒灰不入禅。shēng yīn xiào mào dōu xiāo jǐn,xīn shì hán huī bù rù chán。

送林少参赴京报政

张吉

记得中都烂漫游,春兰秋菊满囊收。jì dé zhōng dōu làn màn yóu,chūn lán qiū jú mǎn náng shōu。
公今万里看花去,笑上东风十二楼。gōng jīn wàn lǐ kàn huā qù,xiào shàng dōng fēng shí èr lóu。

康总戎惠袜偶值偏将献功戏赠一绝

张吉

丰茸软滑雪弯弯,踏雪方惊雪不悭。fēng rōng ruǎn huá xuě wān wān,tà xuě fāng jīng xuě bù qiān。
鼠穴已空酣笑罢,阳和旋逐脚跟还。shǔ xué yǐ kōng hān xiào bà,yáng hé xuán zhú jiǎo gēn hái。

三月梅花齐

张吉

人力端能夺化工,香吹榖雨半头风。rén lì duān néng duó huà gōng,xiāng chuī gǔ yǔ bàn tóu fēng。
道傍车马自朝夕,谁识原非积李丛。dào bàng chē mǎ zì cháo xī,shuí shí yuán fēi jī lǐ cóng。