古诗词

和李茂卿大理见寄

张吉

湘累掩袂悲宗国,白日无辉天改色。xiāng lèi yǎn mèi bēi zōng guó,bái rì wú huī tiān gǎi sè。
幽辞几曲绪愁心,兰茝千年馨九域。yōu cí jǐ qū xù chóu xīn,lán chǎi qiān nián xīn jiǔ yù。
诸家步骤必累君,一鹤千鸡终不群。zhū jiā bù zhòu bì lèi jūn,yī hè qiān jī zhōng bù qún。
夜窗罢诵掩松月,半榻齁齁梦楚云。yè chuāng bà sòng yǎn sōng yuè,bàn tà hōu hōu mèng chǔ yún。
疑累不死犹声响,叩玉锵金入吾掌。yí lèi bù sǐ yóu shēng xiǎng,kòu yù qiāng jīn rù wú zhǎng。
孔鸾互集眩西东,神鬼哀吟惊下上。kǒng luán hù jí xuàn xī dōng,shén guǐ āi yín jīng xià shàng。
纷纷得丧已茫然,古人孰与今人贤。fēn fēn dé sàng yǐ máng rán,gǔ rén shú yǔ jīn rén xián。
不扃破屋贫仍住,折足方床病且眠。bù jiōng pò wū pín réng zhù,zhé zú fāng chuáng bìng qiě mián。
不愿封醉乡侯,傲睨万物意悠悠。bù yuàn fēng zuì xiāng hóu,ào nì wàn wù yì yōu yōu。
糟床枕籍迷昏晓,颠倒乾坤象罔流。zāo chuáng zhěn jí mí hūn xiǎo,diān dào qián kūn xiàng wǎng liú。
不愿学海上翁,南山北斗絜其终。bù yuàn xué hǎi shàng wēng,nán shān běi dòu jié qí zhōng。
飘然一举超人世,出入鞭霆与驾风。piāo rán yī jǔ chāo rén shì,chū rù biān tíng yǔ jià fēng。
得仙得酒诧臻此,薄说江乡贫病士。dé xiān dé jiǔ chà zhēn cǐ,báo shuō jiāng xiāng pín bìng shì。
大非贫病宁彼知,色相声音咸脱矣。dà fēi pín bìng níng bǐ zhī,sè xiāng shēng yīn xián tuō yǐ。
荷锄日日独出门,遇馌相呼田父恩。hé chú rì rì dú chū mén,yù yè xiāng hū tián fù ēn。
得诗辄引焚其稿,心与长江泯泯论。dé shī zhé yǐn fén qí gǎo,xīn yǔ zhǎng jiāng mǐn mǐn lùn。

张吉

明江西馀干人,字克修,号翼斋,别号古城。成化十七年进士。授工部主事,官至贵州布政使。精研诸经及宋儒著作。尝曰“不读五经,遇事便觉窒碍”。有《陆学订疑》、《古城集》。 张吉的作品>>

猜您喜欢

答娄原善见寄村庄诗

张吉

自缚柴扉面竹林,竹梢垂雨互升沉。zì fù chái fēi miàn zhú lín,zhú shāo chuí yǔ hù shēng chén。
悬知伯子坐中意,却即宣尼川上心。xuán zhī bó zi zuò zhōng yì,què jí xuān ní chuān shàng xīn。
莞尔相延多野客,巍然端拥只云襟。guǎn ěr xiāng yán duō yě kè,wēi rán duān yōng zhǐ yún jīn。
出门步步皆生意,山到鹅湖觉已深。chū mén bù bù jiē shēng yì,shān dào é hú jué yǐ shēn。

答毛云窗见寄

张吉

十年飘泊西南日,是处乾坤宅一区。shí nián piāo pō xī nán rì,shì chù qián kūn zhái yī qū。
愚戆仅堪逃鬼责,疏狂敢道觊天扶。yú gàng jǐn kān táo guǐ zé,shū kuáng gǎn dào jì tiān fú。
强兵训练劳公力,逋寇嗷嘈避战图。qiáng bīng xùn liàn láo gōng lì,bū kòu áo cáo bì zhàn tú。
本恨长亭相见晚,孤云争奈隔浔浯。běn hèn zhǎng tíng xiāng jiàn wǎn,gū yún zhēng nài gé xún wú。

次韵孙孚吉见赠二首

张吉

一别心知岁几更,天涯孤烛偶同明。yī bié xīn zhī suì jǐ gèng,tiān yá gū zhú ǒu tóng míng。
娟娟缺月寒方净,泯泯长河夜自倾。juān juān quē yuè hán fāng jìng,mǐn mǐn zhǎng hé yè zì qīng。
迂拙士林怜我病,清忠当宁渴公名。yū zhuō shì lín lián wǒ bìng,qīng zhōng dāng níng kě gōng míng。
乡邦人物大司马,东序金镛喜再鸣。xiāng bāng rén wù dà sī mǎ,dōng xù jīn yōng xǐ zài míng。

次韵孙孚吉见赠二首

张吉

汉唐中叶敝纷更,不事纷更独有明。hàn táng zhōng yè bì fēn gèng,bù shì fēn gèng dú yǒu míng。
万里帆樯欣比载,百年葵藿誓同倾。wàn lǐ fān qiáng xīn bǐ zài,bǎi nián kuí huò shì tóng qīng。
诗赓伐木延霜月,剑拔吹毛断利名。shī gēng fá mù yán shuāng yuè,jiàn bá chuī máo duàn lì míng。
可是道傍多冷笑,海风鹏鴳类翔鸣。kě shì dào bàng duō lěng xiào,hǎi fēng péng yàn lèi xiáng míng。

促何文甫廖敷锡限韵之作

张吉

君毋求险艰,我只造平易。jūn wú qiú xiǎn jiān,wǒ zhǐ zào píng yì。
荡舟几半日,借问诗成未。dàng zhōu jǐ bàn rì,jiè wèn shī chéng wèi。

清远问邹汝愚未到戏题一绝

张吉

迢迢清夜舟,晓入河滨县。tiáo tiáo qīng yè zhōu,xiǎo rù hé bīn xiàn。
迟尔犹未来,梨花开欲遍。chí ěr yóu wèi lái,lí huā kāi yù biàn。

蓼莪亭诗

张吉

感君亭子名,辍我疏粝饭。gǎn jūn tíng zi míng,chuò wǒ shū lì fàn。
蒿蔚浩纵横,风飘泪如霰。hāo wèi hào zòng héng,fēng piāo lèi rú xiàn。

永慕堂诗

张吉

有堂不忍登,有口不忍说。yǒu táng bù rěn dēng,yǒu kǒu bù rěn shuō。
说着登堂时,酸嘶暗流血。shuō zhe dēng táng shí,suān sī àn liú xuè。

永慕堂诗

张吉

皤皤堂上人,籍籍堂下草。pó pó táng shàng rén,jí jí táng xià cǎo。
草青人不见,忧伤以终老。cǎo qīng rén bù jiàn,yōu shāng yǐ zhōng lǎo。

松岩八景珠潭浸月

张吉

月在潭水中,水清月儿白。yuè zài tán shuǐ zhōng,shuǐ qīng yuè ér bái。
风来莫吹动,天壤吁一色。fēng lái mò chuī dòng,tiān rǎng xū yī sè。

松岩八景珠潭浸月

张吉

桃李欲成蹊,幽人倦昏晓。táo lǐ yù chéng qī,yōu rén juàn hūn xiǎo。
轻烟澹如抹,天际青未了。qīng yān dàn rú mǒ,tiān jì qīng wèi le。

松岩八景珠潭浸月

张吉

芳草何时歇,落花春自飞。fāng cǎo hé shí xiē,luò huā chūn zì fēi。
悠然憺忘食,游子川上归。yōu rán dàn wàng shí,yóu zi chuān shàng guī。

松岩八景珠潭浸月

张吉

云山知几叠,山静云亦迟。yún shān zhī jǐ dié,shān jìng yún yì chí。
道人衣带润,伸脚打眠时。dào rén yī dài rùn,shēn jiǎo dǎ mián shí。

松岩八景珠潭浸月

张吉

朝眠岩顶云,莫醉岩底石。cháo mián yán dǐng yún,mò zuì yán dǐ shí。
岩花不知老,香堕几千尺。yán huā bù zhī lǎo,xiāng duò jǐ qiān chǐ。

松岩八景珠潭浸月

张吉

纷纷儿女态,敢与丈人谋。fēn fēn ér nǚ tài,gǎn yǔ zhàng rén móu。
独有苍髯叟,寒山共白头。dú yǒu cāng rán sǒu,hán shān gòng bái tóu。