古诗词

满江红·为大丞相史公寿

王恽

柱石中朝,还不减、汾阳劝考。zhù shí zhōng cháo,hái bù jiǎn fén yáng quàn kǎo。
人尽道、今年相府,南衙春早。rén jǐn dào jīn nián xiāng fǔ,nán yá chūn zǎo。
肘后不知金印大,书中渐觉群众疑少。zhǒu hòu bù zhī jīn yìn dà,shū zhōng jiàn jué qún zhòng yí shǎo。
问南枝、消息几多春,调羹了。wèn nán zhī xiāo xī jǐ duō chūn,diào gēng le。
宝窦暖,香云袅。bǎo dòu nuǎn,xiāng yún niǎo。
晴云霁,西山晓。qíng yún jì,xī shān xiǎo。
见一星朝出,五云萦绕。jiàn yī xīng cháo chū,wǔ yún yíng rào。
汉日舒长铃阁静,雅歌声入江淮渺愿神尖、长对寿眉青,应难老。hàn rì shū zhǎng líng gé jìng,yǎ gē shēng rù jiāng huái miǎo yuàn shén jiān zhǎng duì shòu méi qīng,yīng nán lǎo。
王恽

王恽

王恽,字仲谋,号秋涧,卫州路汲县(今河南卫辉市)人。元朝著名学者、诗人、政治家,一生仕宦,刚直不阿,清贫守职,好学善文。成为元世祖忽必烈、裕宗皇太子真金和成宗皇帝铁木真三代的谏臣。 王恽的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·赠驭说高秀英

王恽

短短罗袿淡淡妆。duǎn duǎn luó guī dàn dàn zhuāng。
拂开红袖便当场。fú kāi hóng xiù biàn dāng chǎng。
掩翻歌扇珠成串,吹落谈霏玉有香。yǎn fān gē shàn zhū chéng chuàn,chuī luò tán fēi yù yǒu xiāng。
由汉魏,到隋唐。yóu hàn wèi,dào suí táng。
谁教若辈管兴亡。shuí jiào ruò bèi guǎn xīng wáng。
百年总是逢场戏,拍板门锤未易当。bǎi nián zǒng shì féng chǎng xì,pāi bǎn mén chuí wèi yì dāng。

小桃红·越调·采菱人语隔秋烟

王恽

采菱人语隔秋烟,波静如横练。cǎi líng rén yǔ gé qiū yān,bō jìng rú héng liàn。
入手风光莫流转。rù shǒu fēng guāng mò liú zhuǎn。
共留连。gòng liú lián。
画船一笑春风面。huà chuán yī xiào chūn fēng miàn。
江山信美,终非吾土,何日是归年?jiāng shān xìn měi,zhōng fēi wú tǔ,hé rì shì guī nián?

越调·小桃红

王恽

平阳好处是汾西,水秀山挼翠。píng yáng hǎo chù shì fén xī,shuǐ xiù shān ruá cuì。
谁道微官淡无味?锦幛泥。shuí dào wēi guān dàn wú wèi?jǐn zhàng ní。
路人争笑山翁醉。lù rén zhēng xiào shān wēng zuì。
西山残照关卿何事?险忙杀暮鸦啼。xī shān cán zhào guān qīng hé shì?xiǎn máng shā mù yā tí。

秋夜

王恽

卧榻铺筠簟,风檐递晚凉。wò tà pù yún diàn,fēng yán dì wǎn liáng。
云枯涵旱气,星烂射寒芒。yún kū hán hàn qì,xīng làn shè hán máng。
钟鼓寒更永,乾坤夜色苍。zhōng gǔ hán gèng yǒng,qián kūn yè sè cāng。
时危关百虑,低首拊空床。shí wēi guān bǎi lǜ,dī shǒu fǔ kōng chuáng。

星子镇道中

王恽

北下星关道,川开百里宽。běi xià xīng guān dào,chuān kāi bǎi lǐ kuān。
梦残倾锦帢,吟细缓征鞍。mèng cán qīng jǐn qià,yín xì huǎn zhēng ān。
土峡深回洞,山田叠醮坛。tǔ xiá shēn huí dòng,shān tián dié jiào tán。
一杯亭传酒,来为敌霜寒。yī bēi tíng chuán jiǔ,lái wèi dí shuāng hán。

题常仁卿运使西觐纪行二首

王恽

九万鹏抟翼,孤忠驾使轺。jiǔ wàn péng tuán yì,gū zhōng jià shǐ yáo。
功名元有数,风雪不知遥。gōng míng yuán yǒu shù,fēng xuě bù zhī yáo。
抵北逾鳌极,维南望斗杓。dǐ běi yú áo jí,wéi nán wàng dòu biāo。
胡生摇健笔,且莫诧东辽。hú shēng yáo jiàn bǐ,qiě mò chà dōng liáo。

题常仁卿运使西觐纪行二首

王恽

三策条民便,逾年致节旄。sān cè tiáo mín biàn,yú nián zhì jié máo。
梦惊羊胛日,崄历幻人刀。mèng jīng yáng jiǎ rì,xiǎn lì huàn rén dāo。
碧碗昆坚异,黄金甲第高。bì wǎn kūn jiān yì,huáng jīn jiǎ dì gāo。
白头书卷里,留滞敢辞劳。bái tóu shū juǎn lǐ,liú zhì gǎn cí láo。

田间

王恽

斜日秋瓜圃,云间雨过初。xié rì qiū guā pǔ,yún jiān yǔ guò chū。
平畴交晚吹,凉意满轻裾。píng chóu jiāo wǎn chuī,liáng yì mǎn qīng jū。
草木浮元气,河山拥草庐。cǎo mù fú yuán qì,hé shān yōng cǎo lú。
拊心欣有得,重展故人书。fǔ xīn xīn yǒu dé,zhòng zhǎn gù rén shū。

午憩阳城北龙泉寺

王恽

倦客鞭催急,龙泉一解鞍。juàn kè biān cuī jí,lóng quán yī jiě ān。
在家贫亦好,行路古来难。zài jiā pín yì hǎo,xíng lù gǔ lái nán。
寺古松杉老,山空水石寒。sì gǔ sōng shān lǎo,shān kōng shuǐ shí hán。
万松亭废久,重拂短碑看。wàn sōng tíng fèi jiǔ,zhòng fú duǎn bēi kàn。

清苑道中

王恽

野店春风里,行人避绣衣。yě diàn chūn fēng lǐ,xíng rén bì xiù yī。
剑华寒有晕,山日惨无辉。jiàn huá hán yǒu yūn,shān rì cǎn wú huī。
孤隼梢云下,群鸦结阵飞。gū sǔn shāo yún xià,qún yā jié zhèn fēi。
惊鸥无远泛,事外本忘机。jīng ōu wú yuǎn fàn,shì wài běn wàng jī。

辞长乐先垄

王恽

展墓过农里,衔恩使远方。zhǎn mù guò nóng lǐ,xián ēn shǐ yuǎn fāng。
气随天北转,人与雁南翔。qì suí tiān běi zhuǎn,rén yǔ yàn nán xiáng。
肝胆孤忠在,江湖去路长。gān dǎn gū zhōng zài,jiāng hú qù lù zhǎng。
此回当自信,不必泥行藏。cǐ huí dāng zì xìn,bù bì ní xíng cáng。

望舍弟消息

王恽

忆弟居穰县,嗟予宦建阳。yì dì jū ráng xiàn,jiē yǔ huàn jiàn yáng。
三书曾未报,一别谩相望。sān shū céng wèi bào,yī bié mán xiāng wàng。
喜信占晨鹊,清吟梦夜床。xǐ xìn zhàn chén què,qīng yín mèng yè chuáng。
残年能几许,长与汝参商。cán nián néng jǐ xǔ,zhǎng yǔ rǔ cān shāng。

高邮道中

王恽

筑甬馀三百,湾环护漕沟。zhù yǒng yú sān bǎi,wān huán hù cáo gōu。
重桥穿宝应,一岸入高邮。zhòng qiáo chuān bǎo yīng,yī àn rù gāo yóu。
水陆开亭转,烽烟静塞愁。shuǐ lù kāi tíng zhuǎn,fēng yān jìng sāi chóu。
腰缠无十万,官遣上扬州。yāo chán wú shí wàn,guān qiǎn shàng yáng zhōu。

望岭

王恽

溪岭无千里,崎岖半月间。xī lǐng wú qiān lǐ,qí qū bàn yuè jiān。
事机须勇退,天意许生还。shì jī xū yǒng tuì,tiān yì xǔ shēng hái。
顺处从多厄,趋时免强颜。shùn chù cóng duō è,qū shí miǎn qiáng yán。
越禽忻我往,长路语关关。yuè qín xīn wǒ wǎng,zhǎng lù yǔ guān guān。

和仲常牡丹诗

王恽

汉殿承恩早,金盘荐露新。hàn diàn chéng ēn zǎo,jīn pán jiàn lù xīn。
色酣中省乐,香重锦窠春。sè hān zhōng shěng lè,xiāng zhòng jǐn kē chūn。
尽殿群芳后,谁辞载酒频。jǐn diàn qún fāng hòu,shuí cí zài jiǔ pín。
清如司马相,也作插花人。qīng rú sī mǎ xiāng,yě zuò chā huā rén。