古诗词

送朱维吉还江阴

徐溥

落落澄川老,青云早乞身。luò luò chéng chuān lǎo,qīng yún zǎo qǐ shēn。
有怀寻水石,无梦动星辰。yǒu huái xún shuǐ shí,wú mèng dòng xīng chén。
祖席燕台下,归舲潞水滨。zǔ xí yàn tái xià,guī líng lù shuǐ bīn。
已能酬壮节,何必问通津。yǐ néng chóu zhuàng jié,hé bì wèn tōng jīn。
杖履高轩晚,莺花别墅春。zhàng lǚ gāo xuān wǎn,yīng huā bié shù chūn。
尘途试回首,多少未归人。chén tú shì huí shǒu,duō shǎo wèi guī rén。

徐溥

明宜兴人,字时用,号谦斋。景泰五年进士。授编修。宪宗时,累官为吏部侍郎。孝宗嗣位,兼文渊阁大学士,参预机务,进礼部尚书。弘治五年,为首辅,与刘健、李东阳、谢迁等协心辅治。官终华盖殿大学士。在内阁十二年,从容辅导,爱护人才。屡遇大狱及逮囚言官,委曲调剂,安静守成。以目疾乞归,卒谥文靖。 徐溥的作品>>

猜您喜欢

奉制文武诗

徐溥

百年养士蓄兵威,齐向元戎听指挥。bǎi nián yǎng shì xù bīng wēi,qí xiàng yuán róng tīng zhǐ huī。
直待边尘清不起,却销金甲卷征衣。zhí dài biān chén qīng bù qǐ,què xiāo jīn jiǎ juǎn zhēng yī。

奉制文武诗

徐溥

四海无虞岂偶然,也知匡辅藉才贤。sì hǎi wú yú qǐ ǒu rán,yě zhī kuāng fǔ jí cái xián。
鹰扬虎拜皆臣职,曾兆周家八百年。yīng yáng hǔ bài jiē chén zhí,céng zhào zhōu jiā bā bǎi nián。

奉制文武诗

徐溥

累朝勋业继重华,四海车书正一家。lèi cháo xūn yè jì zhòng huá,sì hǎi chē shū zhèng yī jiā。
好振皇威宣帝德,直从旸谷到流沙。hǎo zhèn huáng wēi xuān dì dé,zhí cóng yáng gǔ dào liú shā。

奉制文武诗

徐溥

要识簪缨尽宠嘉,莫将纨绮事豪华。yào shí zān yīng jǐn chǒng jiā,mò jiāng wán qǐ shì háo huá。
百年留取丹心在,信是忠臣出将家。bǎi nián liú qǔ dān xīn zài,xìn shì zhōng chén chū jiāng jiā。

奉制文武诗

徐溥

万年宗社比金瓯,千里长城岂壮谋。wàn nián zōng shè bǐ jīn ōu,qiān lǐ zhǎng chéng qǐ zhuàng móu。
长史在廷根本固,蛮烟瘴雾一时收。zhǎng shǐ zài tíng gēn běn gù,mán yān zhàng wù yī shí shōu。

奉制文武诗

徐溥

莫道兵家不是儒,太公韬略胜孙吴。mò dào bīng jiā bù shì rú,tài gōng tāo lüè shèng sūn wú。
试观大易师贞戒,仁义从来是远图。shì guān dà yì shī zhēn jiè,rén yì cóng lái shì yuǎn tú。

公侯

徐溥

剖符开国重元功,簪组蝉联奕世封。pōu fú kāi guó zhòng yuán gōng,zān zǔ chán lián yì shì fēng。
莫道将门惟富贵,一心图报在精忠。mò dào jiāng mén wéi fù guì,yī xīn tú bào zài jīng zhōng。

题扇景

徐溥

一曲沧浪两叶舟,杖藜二老足清游。yī qū cāng làng liǎng yè zhōu,zhàng lí èr lǎo zú qīng yóu。
何当借取谢家屐,直上东山最上头。hé dāng jiè qǔ xiè jiā jī,zhí shàng dōng shān zuì shàng tóu。

戚里

徐溥

戚里光华接帝阍,争看列戟拥高门。qī lǐ guāng huá jiē dì hūn,zhēng kàn liè jǐ yōng gāo mén。
千年共际亨嘉运,一饭休忘富贵恩。qiān nián gòng jì hēng jiā yùn,yī fàn xiū wàng fù guì ēn。

戚里

徐溥

椒房富贵有谁同,保守多因训戒功。jiāo fáng fù guì yǒu shuí tóng,bǎo shǒu duō yīn xùn jiè gōng。
同向清时重名爵,只将清俭作家风。tóng xiàng qīng shí zhòng míng jué,zhǐ jiāng qīng jiǎn zuò jiā fēng。

枯木竹石为吴昉题

徐溥

露叶霜柯带晚阴,昆仑骨冷藓花深。lù yè shuāng kē dài wǎn yīn,kūn lún gǔ lěng xiǎn huā shēn。
吴刚老去伶伦死,谁识储材造化心。wú gāng lǎo qù líng lún sǐ,shuí shí chǔ cái zào huà xīn。

秋日朝罢二首

徐溥

苑树层层倚翠绡,忽看桐叶向秋飘。yuàn shù céng céng yǐ cuì xiāo,hū kàn tóng yè xiàng qiū piāo。
香浮宝鼎斋宫静,渐觉人间暑气消。xiāng fú bǎo dǐng zhāi gōng jìng,jiàn jué rén jiān shǔ qì xiāo。

秋日朝罢二首

徐溥

秋到犹如溽暑时,夜来雨过溢龙墀。qiū dào yóu rú rù shǔ shí,yè lái yǔ guò yì lóng chí。
遥怜南亩多禾稼,载颂周家七月诗。yáo lián nán mǔ duō hé jià,zài sòng zhōu jiā qī yuè shī。

题竹

徐溥

苍梧风雨送春寒,翠辇分明梦里看。cāng wú fēng yǔ sòng chūn hán,cuì niǎn fēn míng mèng lǐ kàn。
千古神游应不远,短篷虚枕听珊珊。qiān gǔ shén yóu yīng bù yuǎn,duǎn péng xū zhěn tīng shān shān。

题顾永升画

徐溥

野竹差差碧树连,小桥流水拂轻烟。yě zhú chà chà bì shù lián,xiǎo qiáo liú shuǐ fú qīng yān。
迟迟归步乘明月,童子候门应未眠。chí chí guī bù chéng míng yuè,tóng zi hòu mén yīng wèi mián。