古诗词

五惜惜岁月

韩上桂

二惜曰:披典坟以逖览,有往哲之高踪。èr xī yuē pī diǎn fén yǐ tì lǎn,yǒu wǎng zhé zhī gāo zōng。
太上禀德于天性,其次敛节于陶镕。tài shàng bǐng dé yú tiān xìng,qí cì liǎn jié yú táo róng。
恒履贞而迪吉,罔投径以即凶。héng lǚ zhēn ér dí jí,wǎng tóu jìng yǐ jí xiōng。
何吾生之独闇,变往度而苟从。hé wú shēng zhī dú àn,biàn wǎng dù ér gǒu cóng。
当其闻礼过庭,执经负笈。dāng qí wén lǐ guò tíng,zhí jīng fù jí。
傍璧沼以栖迟,分藜灯而讲习。bàng bì zhǎo yǐ qī chí,fēn lí dēng ér jiǎng xí。
亦尝仰止高山,纵观大海。yì cháng yǎng zhǐ gāo shān,zòng guān dà hǎi。
惕屋漏以兴怀,望尘纷而恐浼。tì wū lòu yǐ xīng huái,wàng chén fēn ér kǒng měi。
岁月互换,轨辙多岐。suì yuè hù huàn,guǐ zhé duō qí。
珠以泥汨,金逐煅亏。zhū yǐ ní mì,jīn zhú duàn kuī。
厌守方之困束,乐放浪以游移。yàn shǒu fāng zhī kùn shù,lè fàng làng yǐ yóu yí。
遂托意漆园,驾声柱下。suì tuō yì qī yuán,jià shēng zhù xià。
等毫末于太山,喻万物于一马。děng háo mò yú tài shān,yù wàn wù yú yī mǎ。
认仁义为骈支,薄礼教为虚假。rèn rén yì wèi pián zhī,báo lǐ jiào wèi xū jiǎ。
又况韵学染指,绮语驰情。yòu kuàng yùn xué rǎn zhǐ,qǐ yǔ chí qíng。
将张末队,谋抗雄旌。jiāng zhāng mò duì,móu kàng xióng jīng。
屈宋供其驱策,崔张恣其讥评。qū sòng gōng qí qū cè,cuī zhāng zì qí jī píng。
遂谓吐凤未工,雕龙尚陋。suì wèi tǔ fèng wèi gōng,diāo lóng shàng lòu。
花开花落,时赓野鸟之吟,云去云来,或代天孙之绣。huā kāi huā luò,shí gēng yě niǎo zhī yín,yún qù yún lái,huò dài tiān sūn zhī xiù。
钵响在而篇成,烛痕新而句就。bō xiǎng zài ér piān chéng,zhú hén xīn ér jù jiù。
于是豪心顿长,逸兴转浓。yú shì háo xīn dùn zhǎng,yì xīng zhuǎn nóng。
淋漓杯酒,跌宕谈锋。lín lí bēi jiǔ,diē dàng tán fēng。
同座骇其论说,旁观哂其形容。tóng zuò hài qí lùn shuō,páng guān shěn qí xíng róng。
崔瑗座右之铭,卫武初筵之戒。cuī yuàn zuò yòu zhī míng,wèi wǔ chū yán zhī jiè。
篑每隳于垂成,泉将沦于胥败。kuì měi huī yú chuí chéng,quán jiāng lún yú xū bài。
令遂往而弗还,诚不知其所届。lìng suì wǎng ér fú hái,chéng bù zhī qí suǒ jiè。
嗟乎诡迹易炫,矩步难遵。jiē hū guǐ jì yì xuàn,jǔ bù nán zūn。
木从绳则直,马受勒斯驯。mù cóng shéng zé zhí,mǎ shòu lēi sī xùn。
诗书礼乐,总生人之布菽,滑稽放诞,实世道之荒蓁。shī shū lǐ lè,zǒng shēng rén zhī bù shū,huá jī fàng dàn,shí shì dào zhī huāng zhēn。
用钩吻以延龄,借羊皮而补貉。yòng gōu wěn yǐ yán líng,jiè yáng pí ér bǔ háo。
愚夫且谓弗宜,智士而云可作。yú fū qiě wèi fú yí,zhì shì ér yún kě zuò。
在昔周处,斩蛟誓志。zài xī zhōu chù,zhǎn jiāo shì zhì。
亦有戴渊,投剑归义。yì yǒu dài yuān,tóu jiàn guī yì。
闻微言而忽惺,受严规而靡弃。wén wēi yán ér hū xīng,shòu yán guī ér mí qì。
割积习之牵缠,证本来之清粹。gē jī xí zhī qiān chán,zhèng běn lái zhī qīng cuì。
并能流声史籍,作则士林。bìng néng liú shēng shǐ jí,zuò zé shì lín。
就当时而共啧,历异代以同钦。jiù dāng shí ér gòng zé,lì yì dài yǐ tóng qīn。
大道伊何,迷途未远。dà dào yī hé,mí tú wèi yuǎn。
譬彼农夫,是穮是蓘。pì bǐ nóng fū,shì biāo shì gǔn。
苟夜气之能滋,愿含芳于岁晚。gǒu yè qì zhī néng zī,yuàn hán fāng yú suì wǎn。

韩上桂

明广东番禺人,字孟郁,号月峰。幼时家贫,喜读书。向人借《二十一史》,浏览一月,即默识大略。万历二十二年中举。授国子监丞。转永平府通判。巡抚方一藻以其才荐。崇祯末闻帝死讯,愤恨死。 韩上桂的作品>>

猜您喜欢

盘菊

韩上桂

嫩紫轻黄似斗妍,幽芳何事学嫣然。nèn zǐ qīng huáng shì dòu yán,yōu fāng hé shì xué yān rán。
时无送酒难邀醉,术有餐英可驻年。shí wú sòng jiǔ nán yāo zuì,shù yǒu cān yīng kě zhù nián。
最喜离骚清作对,却宜皂帽淡为缘。zuì xǐ lí sāo qīng zuò duì,què yí zào mào dàn wèi yuán。
闲阶盘盎森相错,胜比东篱不用编。xián jiē pán àng sēn xiāng cuò,shèng bǐ dōng lí bù yòng biān。

冬夜同余承采张闰生罗幼良无极诸子集张约之斋中得一先韵

韩上桂

冻杀疏林断野烟,一天孤月未成圆。dòng shā shū lín duàn yě yān,yī tiān gū yuè wèi chéng yuán。
诗非我辈谁当咏,话入寒更拚不眠。shī fēi wǒ bèi shuí dāng yǒng,huà rù hán gèng pàn bù mián。
星聚厌烦朝史奏,烛残虚想阁藜燃。xīng jù yàn fán cháo shǐ zòu,zhú cán xū xiǎng gé lí rán。
千秋偃蹇容相狎,肯信乾坤独有权。qiān qiū yǎn jiǎn róng xiāng xiá,kěn xìn qián kūn dú yǒu quán。

集约之馆赠幼良无极二罗丈

韩上桂

罗含孙子尽能诗,瑞鸟云中五色披。luó hán sūn zi jǐn néng shī,ruì niǎo yún zhōng wǔ sè pī。
日暖池塘知有梦,春晴花树定连枝。rì nuǎn chí táng zhī yǒu mèng,chūn qíng huā shù dìng lián zhī。
廿年结社看犹旧,百代遗文将在兹。niàn nián jié shè kàn yóu jiù,bǎi dài yí wén jiāng zài zī。
莫笑剧谈空孟浪,片言真与古人期。mò xiào jù tán kōng mèng làng,piàn yán zhēn yǔ gǔ rén qī。

腊夜集约之馆送张闰生还广陵得春字

韩上桂

冬尽寒销又是春,荒林初报野花新。dōng jǐn hán xiāo yòu shì chūn,huāng lín chū bào yě huā xīn。
本期竟夕盟知己,那得明朝送去人。běn qī jìng xī méng zhī jǐ,nà dé míng cháo sòng qù rén。
二十四桥歌兴动,一百六声钟漏频。èr shí sì qiáo gē xīng dòng,yī bǎi liù shēng zhōng lòu pín。
知君满掇奇芳在,莫惜幽兰寄作纫。zhī jūn mǎn duō qí fāng zài,mò xī yōu lán jì zuò rèn。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

一片闲愁寄两眉,春来风起动长丝。yī piàn xián chóu jì liǎng méi,chūn lái fēng qǐ dòng zhǎng sī。
如今短带羞难舞,犹恨纤腰瘦易衰。rú jīn duǎn dài xiū nán wǔ,yóu hèn xiān yāo shòu yì shuāi。
路远河梁无可赠,曲残羌笛不堪吹。lù yuǎn hé liáng wú kě zèng,qū cán qiāng dí bù kān chuī。
玄蝉亦解怜孤影,怕作清吟助暮悲。xuán chán yì jiě lián gū yǐng,pà zuò qīng yín zhù mù bēi。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

鸟集双游几共听,倚庭连理旧青青。niǎo jí shuāng yóu jǐ gòng tīng,yǐ tíng lián lǐ jiù qīng qīng。
时逢岁晏昏难合,火灼心头梦易醒。shí féng suì yàn hūn nán hé,huǒ zhuó xīn tóu mèng yì xǐng。
漫说弟兄为橘树,却怜牛女是虚星。màn shuō dì xiōng wèi jú shù,què lián niú nǚ shì xū xīng。
长安大道忙如许,日走朱轮不暂停。zhǎng ān dà dào máng rú xǔ,rì zǒu zhū lún bù zàn tíng。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

愿托朱弦写细吟,祇妨秋后有哀音。yuàn tuō zhū xián xiě xì yín,qí fáng qiū hòu yǒu āi yīn。
栖鸾昨去谁为伴,别鹤空弹思不禁。qī luán zuó qù shuí wèi bàn,bié hè kōng dàn sī bù jìn。
脆薄暗知寒到早,凋残时恐爨来侵。cuì báo àn zhī hán dào zǎo,diāo cán shí kǒng cuàn lái qīn。
无端夜月浮清影,照见庭阶促暮砧。wú duān yè yuè fú qīng yǐng,zhào jiàn tíng jiē cù mù zhēn。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

别泪芳襟尽染丹,至今啼血未曾干。bié lèi fāng jīn jǐn rǎn dān,zhì jīn tí xuè wèi céng gàn。
天风一动声如诉,江水微含影已寒。tiān fēng yī dòng shēng rú sù,jiāng shuǐ wēi hán yǐng yǐ hán。
南郡有香徒烬落,华林无凤共盘桓。nán jùn yǒu xiāng tú jìn luò,huá lín wú fèng gòng pán huán。
美人千里魂何去,极目伤心不忍看。měi rén qiān lǐ hún hé qù,jí mù shāng xīn bù rěn kàn。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

当年学步试娇娆,此日残妆恨寂寥。dāng nián xué bù shì jiāo ráo,cǐ rì cán zhuāng hèn jì liáo。
风袭纨罗衣渐薄,露抛金粉气全销。fēng xí wán luó yī jiàn báo,lù pāo jīn fěn qì quán xiāo。
扁舟游女劳相忆,去国骚人枉见招。biǎn zhōu yóu nǚ láo xiāng yì,qù guó sāo rén wǎng jiàn zhāo。
独守空房双蒂断,寸心谁为寄归潮。dú shǒu kōng fáng shuāng dì duàn,cùn xīn shuí wèi jì guī cháo。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

欲把离心寄远人,鼓成幽操倍伤神。yù bǎ lí xīn jì yuǎn rén,gǔ chéng yōu cāo bèi shāng shén。
洞庭霜冷杳无际,湘畹香销恨莫纫。dòng tíng shuāng lěng yǎo wú jì,xiāng wǎn xiāng xiāo hèn mò rèn。
锦帐有缘曾入梦,闲房深掩渐生尘。jǐn zhàng yǒu yuán céng rù mèng,xián fáng shēn yǎn jiàn shēng chén。
更阑独对华灯落,任湛芳尊讵到唇。gèng lán dú duì huá dēng luò,rèn zhàn fāng zūn jù dào chún。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

平湖一望水连天,弱带愁肠暗自牵。píng hú yī wàng shuǐ lián tiān,ruò dài chóu cháng àn zì qiān。
饭煮雕胡无可进,席分蒲莞竟难眠。fàn zhǔ diāo hú wú kě jìn,xí fēn pú guǎn jìng nán mián。
沉云似墨情俱黯,逐浪如鸥势不前。chén yún shì mò qíng jù àn,zhú làng rú ōu shì bù qián。
闻道沈郎曾寄咏,近来腰瘦付谁怜。wén dào shěn láng céng jì yǒng,jìn lái yāo shòu fù shuí lián。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

何处边楼起暮声,卷成笳管太多情。hé chù biān lóu qǐ mù shēng,juǎn chéng jiā guǎn tài duō qíng。
霜翻玉露俱凝白,水接银河却尽清。shuāng fān yù lù jù níng bái,shuǐ jiē yín hé què jǐn qīng。
鸿雁高飞知避弋,鸳鸯独宿惯怀惊。hóng yàn gāo fēi zhī bì yì,yuān yāng dú sù guàn huái jīng。
溯流拟逐伊人去,道远天长恨未平。sù liú nǐ zhú yī rén qù,dào yuǎn tiān zhǎng hèn wèi píng。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

曾作芳茵送马蹄,随君几处踏长堤。céng zuò fāng yīn sòng mǎ tí,suí jūn jǐ chù tà zhǎng dī。
凉飙极力推蓬急,野火无情逐日低。liáng biāo jí lì tuī péng jí,yě huǒ wú qíng zhú rì dī。
似带罗裳能久系,为萤幽径复多迷。shì dài luó shang néng jiǔ xì,wèi yíng yōu jìng fù duō mí。
亦知生意终难断,只恐王孙易怨凄。yì zhī shēng yì zhōng nán duàn,zhǐ kǒng wáng sūn yì yuàn qī。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

逾海来游已半年,羁栖空愧主人贤。yú hǎi lái yóu yǐ bàn nián,jī qī kōng kuì zhǔ rén xián。
飞花欲尽宁长恋,垂柳将残不耐穿。fēi huā yù jǐn níng zhǎng liàn,chuí liǔ jiāng cán bù nài chuān。
月照虚檐魂欲冷,风高前路力犹绵。yuè zhào xū yán hún yù lěng,fēng gāo qián lù lì yóu mián。
金椷锦字无消息,回首香闺入梦悬。jīn jiān jǐn zì wú xiāo xī,huí shǒu xiāng guī rù mèng xuán。

悲秋十八咏效晚唐体和邓玄度给谏秋柳

韩上桂

野性由来好远游,惯将清影逐云流。yě xìng yóu lái hǎo yuǎn yóu,guàn jiāng qīng yǐng zhú yún liú。
竞传北地堪逃夏,转眼西风欲报秋。jìng chuán běi dì kān táo xià,zhuǎn yǎn xī fēng yù bào qiū。
芦荻渐深知可恋,稻粱将熟慰相求。lú dí jiàn shēn zhī kě liàn,dào liáng jiāng shú wèi xiāng qiú。
上林亦有怀归客,昨得音书敢浪投。shàng lín yì yǒu huái guī kè,zuó dé yīn shū gǎn làng tóu。