古诗词

五惜惜岁月

韩上桂

五惜曰:靡德弗雠,无言不报。wǔ xī yuē mí dé fú chóu,wú yán bù bào。
虽验物情,实徵天道。suī yàn wù qíng,shí zhēng tiān dào。
故佩刀以之输诚,缁衣用之明好。gù pèi dāo yǐ zhī shū chéng,zī yī yòng zhī míng hǎo。
片言之誉,义有重于百朋,一饭之恩,感或同于再造。piàn yán zhī yù,yì yǒu zhòng yú bǎi péng,yī fàn zhī ēn,gǎn huò tóng yú zài zào。
况仆本庸劣,越在荒蛮。kuàng pū běn yōng liè,yuè zài huāng mán。
声名莫达,进取常艰。shēng míng mò dá,jìn qǔ cháng jiān。
赖早闻乎训诲,免终堕于愚顽。lài zǎo wén hū xùn huì,miǎn zhōng duò yú yú wán。
睹凤飞而思附,仰虬举而愿攀。dǔ fèng fēi ér sī fù,yǎng qiú jǔ ér yuàn pān。
求追踪于逸驾,庶矫树于尘寰。qiú zhuī zōng yú yì jià,shù jiǎo shù yú chén huán。
忆昔豹管初窥,芸编试检。yì xī bào guǎn chū kuī,yún biān shì jiǎn。
力同弱鷇之翻,丹学轻霞之染。lì tóng ruò kòu zhī fān,dān xué qīng xiá zhī rǎn。
乍觏许之为骅骝,再见题之为琬琰。zhà gòu xǔ zhī wèi huá liú,zài jiàn tí zhī wèi wǎn yǎn。
呼小友以忘年,抗上交而靡谄。hū xiǎo yǒu yǐ wàng nián,kàng shàng jiāo ér mí chǎn。
比探泮藻,爰应公车。bǐ tàn pàn zǎo,yuán yīng gōng chē。
则有鉴符郭泰,贤埒曾舆。zé yǒu jiàn fú guō tài,xián liè céng yú。
远接仙系,近奉丹庐。yuǎn jiē xiān xì,jìn fèng dān lú。
郭也为浙潮之拱璧,曾也为闽海之珍玙。guō yě wèi zhè cháo zhī gǒng bì,céng yě wèi mǐn hǎi zhī zhēn yú。
一提衡乎庠籍,一典校乎乡书。yī tí héng hū xiáng jí,yī diǎn xiào hū xiāng shū。
咸审音而叹赏,每属意以勤渠。xián shěn yīn ér tàn shǎng,měi shǔ yì yǐ qín qú。
论欲置之座侧,赋特荐夫子虚。lùn yù zhì zhī zuò cè,fù tè jiàn fū zi xū。
复有璧沼钜工,瀛洲贵仕。fù yǒu bì zhǎo jù gōng,yíng zhōu guì shì。
胡监丞之淹博,品重南金,刘祭酒之精研,名高赤帜。hú jiān chéng zhī yān bó,pǐn zhòng nán jīn,liú jì jiǔ zhī jīng yán,míng gāo chì zhì。
具天下之模楷,秉人间之炉锤。jù tiān xià zhī mó kǎi,bǐng rén jiān zhī lú chuí。
启太学以谈经,集群髦而命试。qǐ tài xué yǐ tán jīng,jí qún máo ér mìng shì。
交口推扬,进而器之。jiāo kǒu tuī yáng,jìn ér qì zhī。
曰子非罗浮之幽桂,庾岭之早梅耶。yuē zi fēi luó fú zhī yōu guì,yǔ lǐng zhī zǎo méi yé。
升孔之堂,可匹游而班夏。shēng kǒng zhī táng,kě pǐ yóu ér bān xià。
游梁之苑,可掩邹而夺枚。yóu liáng zhī yuàn,kě yǎn zōu ér duó méi。
毋弛心于淬砺,尚抗志于尘埃。wú chí xīn yú cuì lì,shàng kàng zhì yú chén āi。
三复斯言,恍焉在耳。sān fù sī yán,huǎng yān zài ěr。
廿载驱驰,长途蹇否。niàn zài qū chí,zhǎng tú jiǎn fǒu。
学业罔成,功名徒尔。xué yè wǎng chéng,gōng míng tú ěr。
向之并号怜才,亟称知己。xiàng zhī bìng hào lián cái,jí chēng zhī jǐ。
乐借吹嘘,俯加料理。lè jiè chuī xū,fǔ jiā liào lǐ。
此日皆翛然羽化,杳尔云征。cǐ rì jiē xiāo rán yǔ huà,yǎo ěr yún zhēng。
莫副昂霄之望,有孤倒屣之迎。mò fù áng xiāo zhī wàng,yǒu gū dào xǐ zhī yíng。
生者含羞于辱盻,没者抱憾于伤明。shēng zhě hán xiū yú rǔ xì,méi zhě bào hàn yú shāng míng。
离离者实,橘维荣矣。lí lí zhě shí,jú wéi róng yǐ。
徙而在北,枳焉更矣。xǐ ér zài běi,zhǐ yān gèng yǐ。
变迁靡定,隳厥成矣。biàn qiān mí dìng,huī jué chéng yǐ。
德厚莫报,虚吾生矣。dé hòu mò bào,xū wú shēng yǐ。
山则有榛,隰则有芷。shān zé yǒu zhēn,xí zé yǒu zhǐ。
云谁之思,西方彼美。yún shuí zhī sī,xī fāng bǐ měi。
日月不居,年华若驰。rì yuè bù jū,nián huá ruò chí。
罢敝可鞭,老骥千里。bà bì kě biān,lǎo jì qiān lǐ。
窃不敢自弃于清评,戢遗箴而永矢。qiè bù gǎn zì qì yú qīng píng,jí yí zhēn ér yǒng shǐ。

韩上桂

明广东番禺人,字孟郁,号月峰。幼时家贫,喜读书。向人借《二十一史》,浏览一月,即默识大略。万历二十二年中举。授国子监丞。转永平府通判。巡抚方一藻以其才荐。崇祯末闻帝死讯,愤恨死。 韩上桂的作品>>

猜您喜欢

送邓太素归豫章

韩上桂

豫章大木本奇材,古干原凭雨露栽。yù zhāng dà mù běn qí cái,gǔ gàn yuán píng yǔ lù zāi。
止可雕摩供栋柱,岂应剥蚀付莓苔。zhǐ kě diāo mó gōng dòng zhù,qǐ yīng bō shí fù méi tái。
梦随栎社谁相顾,爨比桐琴肯竟摧。mèng suí lì shè shuí xiāng gù,cuàn bǐ tóng qín kěn jìng cuī。
潮海上通银汉杳,仙槎一去几时来。cháo hǎi shàng tōng yín hàn yǎo,xiān chá yī qù jǐ shí lái。

罗幼良泊如斋成答寄

韩上桂

新斋颜取泊如名,珍重瑶笺几寄声。xīn zhāi yán qǔ pō rú míng,zhēn zhòng yáo jiān jǐ jì shēng。
茅屋定容巢燕乳,竹窗从听野鸠鸣。máo wū dìng róng cháo yàn rǔ,zhú chuāng cóng tīng yě jiū míng。
壁函五岳神俱远,草就玄经梦亦清。bì hán wǔ yuè shén jù yuǎn,cǎo jiù xuán jīng mèng yì qīng。
丛桂昔年期结社,岁寒重许顾芳盟。cóng guì xī nián qī jié shè,suì hán zhòng xǔ gù fāng méng。

赠督学潘完朴公二首

韩上桂

清朝礼乐几人优,间代文章属胜流。qīng cháo lǐ lè jǐ rén yōu,jiān dài wén zhāng shǔ shèng liú。
持鉴务题天下士,乘轺先到日南州。chí jiàn wù tí tiān xià shì,chéng yáo xiān dào rì nán zhōu。
一江春浪鱼从变,万里云罗鸟尽收。yī jiāng chūn làng yú cóng biàn,wàn lǐ yún luó niǎo jǐn shōu。
愚自不材无可见,但承郢琢复何求。yú zì bù cái wú kě jiàn,dàn chéng yǐng zuó fù hé qiú。

赠督学潘完朴公二首

韩上桂

一朵花开万国春,罗浮梅萼几枝新。yī duǒ huā kāi wàn guó chūn,luó fú méi è jǐ zhī xīn。
最宜交映惟仙品,敢望相投拟故人。zuì yí jiāo yìng wéi xiān pǐn,gǎn wàng xiāng tóu nǐ gù rén。
运去六朝销粉丽,文回当代振丰神。yùn qù liù cháo xiāo fěn lì,wén huí dāng dài zhèn fēng shén。
倚门桃李知无限,沾洒思分雨露匀。yǐ mén táo lǐ zhī wú xiàn,zhān sǎ sī fēn yǔ lù yún。

夜坐黄与东西堂

韩上桂

无数水光浸满堂,玉壶爽气连天荒。wú shù shuǐ guāng jìn mǎn táng,yù hú shuǎng qì lián tiān huāng。
一双白鸭听人语,百尺青棕似我长。yī shuāng bái yā tīng rén yǔ,bǎi chǐ qīng zōng shì wǒ zhǎng。
北斗下垂六七点,南华偶读两三行。běi dòu xià chuí liù qī diǎn,nán huá ǒu dú liǎng sān xíng。
此中啸傲翛然足,休问人间沧与桑。cǐ zhōng xiào ào xiāo rán zú,xiū wèn rén jiān cāng yǔ sāng。

柬余承采

韩上桂

千金缔结始为邻,片语殷勤遂见亲。qiān jīn dì jié shǐ wèi lín,piàn yǔ yīn qín suì jiàn qīn。
白水尚盟坛坫旧,青云翻接凤鸾新。bái shuǐ shàng méng tán diàn jiù,qīng yún fān jiē fèng luán xīn。
诗声暗彻从侵梦,烛影遥分任借贫。shī shēng àn chè cóng qīn mèng,zhú yǐng yáo fēn rèn jiè pín。
神物古来常作对,双龙今已会延津。shén wù gǔ lái cháng zuò duì,shuāng lóng jīn yǐ huì yán jīn。

思约山人释系过访

韩上桂

三城谁是鲁朱家,叹尔空乘广柳车。sān chéng shuí shì lǔ zhū jiā,tàn ěr kōng chéng guǎng liǔ chē。
去后怨深孤树鹤,归来闲杀满庭花。qù hòu yuàn shēn gū shù hè,guī lái xián shā mǎn tíng huā。
一杯浊酒情犹旧,几曲新声兴倍赊。yī bēi zhuó jiǔ qíng yóu jiù,jǐ qū xīn shēng xīng bèi shē。
何事缇萦能救父,阶前青桂已萌芽。hé shì tí yíng néng jiù fù,jiē qián qīng guì yǐ méng yá。

同梁元珍万伯文诸子社集粤秀山

韩上桂

钟声远出碧云间,千载荒台尽日闲。zhōng shēng yuǎn chū bì yún jiān,qiān zài huāng tái jǐn rì xián。
剩取酒杯浇白社,不妨词赋媚青山。shèng qǔ jiǔ bēi jiāo bái shè,bù fáng cí fù mèi qīng shān。
桂枝荏苒幽堪结,鹤羽飘飖逸可攀。guì zhī rěn rǎn yōu kān jié,hè yǔ piāo yáo yì kě pān。
平地丹梯怜咫尺,朝寻石磴暮能还。píng dì dān tī lián zhǐ chǐ,cháo xún shí dèng mù néng hái。

赠黄纯言

韩上桂

百代文章不可知,君今振足强争奇。bǎi dài wén zhāng bù kě zhī,jūn jīn zhèn zú qiáng zhēng qí。
北风雨雪声常满,大海波涛势似驰。běi fēng yǔ xuě shēng cháng mǎn,dà hǎi bō tāo shì shì chí。
对客但须酣美酒,逢人且勿说新诗。duì kè dàn xū hān měi jiǔ,féng rén qiě wù shuō xīn shī。
明珠径寸浮光怪,夜半相投恐博疑。míng zhū jìng cùn fú guāng guài,yè bàn xiāng tóu kǒng bó yí。

答李伯襄

韩上桂

把赠新诗带素秋,白云低向箑端流。bǎ zèng xīn shī dài sù qiū,bái yún dī xiàng shà duān liú。
十年朋好依坛末,一夕鸿声到枕头。shí nián péng hǎo yī tán mò,yī xī hóng shēng dào zhěn tóu。
面孔世人饶见妒,骚篇山鬼稔生愁。miàn kǒng shì rén ráo jiàn dù,sāo piān shān guǐ rěn shēng chóu。
丈夫剩有肝肠在,匣里孤龙吼未休。zhàng fū shèng yǒu gān cháng zài,xiá lǐ gū lóng hǒu wèi xiū。

寿张五岭丈人

韩上桂

丈人一石已陶然,更加五斗亦垂涎。zhàng rén yī shí yǐ táo rán,gèng jiā wǔ dòu yì chuí xián。
不须拔剑击曲士,便可即封拜酒泉。bù xū bá jiàn jī qū shì,biàn kě jí fēng bài jiǔ quán。
长柄鸬鹚堪度活,高丘糟檗好夤缘。zhǎng bǐng lú cí kān dù huó,gāo qiū zāo bò hǎo yín yuán。
人生要择几良友,清者圣人浊者贤。rén shēng yào zé jǐ liáng yǒu,qīng zhě shèng rén zhuó zhě xián。

戏赠玉卿

韩上桂

美人金屋自舒徐,何事忙乘广柳车。měi rén jīn wū zì shū xú,hé shì máng chéng guǎng liǔ chē。
义重绿珠宁怕死,奔随红拂未安居。yì zhòng lǜ zhū níng pà sǐ,bēn suí hóng fú wèi ān jū。
罗衣典尽惟沽酒,玉珥捐残但买鱼。luó yī diǎn jǐn wéi gū jiǔ,yù ěr juān cán dàn mǎi yú。
却笑堂前豪侠客,报仇谁得似专诸。què xiào táng qián háo xiá kè,bào chóu shuí dé shì zhuān zhū。

寄张绍和

韩上桂

千年碣石有高坛,爽气遥临易水寒。qiān nián jié shí yǒu gāo tán,shuǎng qì yáo lín yì shuǐ hán。
尔自只轮当大队,予从下厩佐雕鞍。ěr zì zhǐ lún dāng dà duì,yǔ cóng xià jiù zuǒ diāo ān。
尊前剑解龙声切,雪后书迟雁影单。zūn qián jiàn jiě lóng shēng qiè,xuě hòu shū chí yàn yǐng dān。
珍重斯文期砥砺,相思何独慰加餐。zhēn zhòng sī wén qī dǐ lì,xiāng sī hé dú wèi jiā cān。

送陈伯畴

韩上桂

落魄仍虚陆贾装,青山止剩老诗囊。luò pò réng xū lù jiǎ zhuāng,qīng shān zhǐ shèng lǎo shī náng。
天生彩笔人何负,霜逼貂裘客转忙。tiān shēng cǎi bǐ rén hé fù,shuāng bī diāo qiú kè zhuǎn máng。
眼下有权操黑白,舌端无力辍雌黄。yǎn xià yǒu quán cāo hēi bái,shé duān wú lì chuò cí huáng。
一竿钓艇悬新月,何处沧洲不奈狂。yī gān diào tǐng xuán xīn yuè,hé chù cāng zhōu bù nài kuáng。

读汪伯耳诗寄赠

韩上桂

新诗不减碧琅玕,案上常留气色寒。xīn shī bù jiǎn bì láng gān,àn shàng cháng liú qì sè hán。
响绝久无赓白雪,调高真许抗雄坛。xiǎng jué jiǔ wú gēng bái xuě,diào gāo zhēn xǔ kàng xióng tán。
来游八桂声名藉,旧入苍梧道路难。lái yóu bā guì shēng míng jí,jiù rù cāng wú dào lù nán。
何事彩毫能博妒,少陵终薄鵔鸃冠。hé shì cǎi háo néng bó dù,shǎo líng zhōng báo jùn yí guān。