古诗词

和邓玄度长笛歌

韩上桂

长笛长笛从何起,云是帝舜二妃相从到湘水。zhǎng dí zhǎng dí cóng hé qǐ,yún shì dì shùn èr fēi xiāng cóng dào xiāng shuǐ。
帝舜南巡妃且止,仙舆不还隔千里。dì shùn nán xún fēi qiě zhǐ,xiān yú bù hái gé qiān lǐ。
二妃泣之欲从死,泪洒湘竹斑更紫。èr fēi qì zhī yù cóng sǐ,lèi sǎ xiāng zhú bān gèng zǐ。
苦雾频侵恶霜委,时时刁骚聒人耳。kǔ wù pín qīn è shuāng wěi,shí shí diāo sāo guā rén ěr。
偶然伐竹供椽使,置身却在柯亭里。ǒu rán fá zhú gōng chuán shǐ,zhì shēn què zài kē tíng lǐ。
陈留蔡子声差解,卧看窃叹奇如此。chén liú cài zi shēng chà jiě,wò kàn qiè tàn qí rú cǐ。
宁戚叩角居边鄙,卞和抱璞屈佩芷。níng qī kòu jiǎo jū biān bǐ,biàn hé bào pú qū pèi zhǐ。
世薄阳春歌下里,爱惜败纻裂新绮。shì báo yáng chūn gē xià lǐ,ài xī bài zhù liè xīn qǐ。
玩弄不足知莫比,制以律吕中商徵。wán nòng bù zú zhī mò bǐ,zhì yǐ lǜ lǚ zhōng shāng zhēng。
此笛一吹惊龙螭,波涛泱瀁风云驰。cǐ dí yī chuī jīng lóng chī,bō tāo yāng yàng fēng yún chí。
天吴仿佛啼小儿,东方老人攒两眉。tiān wú fǎng fú tí xiǎo ér,dōng fāng lǎo rén zǎn liǎng méi。
陌头雉子雊且飞,梅花落片柳折枝。mò tóu zhì zi gòu qiě fēi,méi huā luò piàn liǔ zhé zhī。
欲折不折垂青丝,将落未落琼瑶枝。yù zhé bù zhé chuí qīng sī,jiāng luò wèi luò qióng yáo zhī。
岭外孤客久别离,愿随笛声到天涯。lǐng wài gū kè jiǔ bié lí,yuàn suí dí shēng dào tiān yá。
白云飞送山间之道路,辽远足力疲,魂乎归来何大迟。bái yún fēi sòng shān jiān zhī dào lù,liáo yuǎn zú lì pí,hún hū guī lái hé dà chí。
塞北有人仍久戍,谓汝羁栖未足虑。sāi běi yǒu rén réng jiǔ shù,wèi rǔ jī qī wèi zú lǜ。
即今圣王修战务,父若在边子可住,兄而不行弟当去。jí jīn shèng wáng xiū zhàn wù,fù ruò zài biān zi kě zhù,xiōng ér bù xíng dì dāng qù。
已别闾阎无却步,腔血一掬洒前路。yǐ bié lǘ yán wú què bù,qiāng xuè yī jū sǎ qián lù。
子今何为徒蠹腐,兀兀残编无所措。zi jīn hé wèi tú dù fǔ,wù wù cán biān wú suǒ cuò。
高歌朗吟求自树,一言不合归如鹜。gāo gē lǎng yín qiú zì shù,yī yán bù hé guī rú wù。
投冠辄咒为儒误,此笛何能代君诉。tóu guān zhé zhòu wèi rú wù,cǐ dí hé néng dài jūn sù。
桓伊取弄失其度,为君折笛君莫顾。huán yī qǔ nòng shī qí dù,wèi jūn zhé dí jūn mò gù。

韩上桂

明广东番禺人,字孟郁,号月峰。幼时家贫,喜读书。向人借《二十一史》,浏览一月,即默识大略。万历二十二年中举。授国子监丞。转永平府通判。巡抚方一藻以其才荐。崇祯末闻帝死讯,愤恨死。 韩上桂的作品>>

猜您喜欢

春日王氏庄

韩上桂

水石会幽趣,云林淡息机。shuǐ shí huì yōu qù,yún lín dàn xī jī。
雏莺涩不啭,乳燕学翻飞。chú yīng sè bù zhuàn,rǔ yàn xué fān fēi。

访张道人不遇

韩上桂

木落侵纡径,天寒早闭关。mù luò qīn yū jìng,tiān hán zǎo bì guān。
丹崖层万仞,可望不可攀。dān yá céng wàn rèn,kě wàng bù kě pān。

赠水云丈人

韩上桂

丈人失姓字,家世混渔樵。zhàng rén shī xìng zì,jiā shì hùn yú qiáo。
雨后投竿饵,归山种药苗。yǔ hòu tóu gān ěr,guī shān zhǒng yào miáo。

赠郑云谷

韩上桂

主人鸡黍约,客子龙唇弹。zhǔ rén jī shǔ yuē,kè zi lóng chún dàn。
曲罢馀鲛泪,深深溅玉盘。qū bà yú jiāo lèi,shēn shēn jiàn yù pán。

赋得浮丘石

韩上桂

篙痕看尚在,舟去已何之。gāo hén kàn shàng zài,zhōu qù yǐ hé zhī。
任是沧桑变,丹丘故不移。rèn shì cāng sāng biàn,dān qiū gù bù yí。

珊瑚井

韩上桂

石鏬写清泉,云透南溟底。shí xià xiě qīng quán,yún tòu nán míng dǐ。
一掬醒心魂,观涛徒为尔。yī jū xǐng xīn hún,guān tāo tú wèi ěr。

环瀛台

韩上桂

高台■绝岛,面面俯清流。gāo tái jué dǎo,miàn miàn fǔ qīng liú。
不逐灵槎去,那从犯半牛。bù zhú líng chá qù,nà cóng fàn bàn niú。

御风亭

韩上桂

水际跨长虹,一亭俨孤峙。shuǐ jì kuà zhǎng hóng,yī tíng yǎn gū zhì。
放袂此中行,飘飘何所止。fàng mèi cǐ zhōng xíng,piāo piāo hé suǒ zhǐ。

听笙亭

韩上桂

缑山曾一弄,仙响更寥寥。gōu shān céng yī nòng,xiān xiǎng gèng liáo liáo。
到此聆清吹,重瞻鹤羽飘。dào cǐ líng qīng chuī,zhòng zhān hè yǔ piāo。

挹袖轩

韩上桂

广袖似云屯,乘风游无际。guǎng xiù shì yún tún,chéng fēng yóu wú jì。
挹之将何从,逍遥靡所系。yì zhī jiāng hé cóng,xiāo yáo mí suǒ xì。

三仙祠

韩上桂

浮丘去不还,稚川时至止。fú qiū qù bù hái,zhì chuān shí zhì zhǐ。
卖药者韩康,迄今长孙子。mài yào zhě hán kāng,qì jīn zhǎng sūn zi。

赵文敏公祠

韩上桂

灵山存旧谶,五百是兴辰。líng shān cún jiù chèn,wǔ bǎi shì xīng chén。
今日遭殊劫,方思选胜人。jīn rì zāo shū jié,fāng sī xuǎn shèng rén。

期云馆

韩上桂

日烘香炉峰,轻烟低入研。rì hōng xiāng lú fēng,qīng yān dī rù yán。
点笔佳句来,霞光飞片片。diǎn bǐ jiā jù lái,xiá guāng fēi piàn piàn。

东征歌四首其四

韩上桂

騑首朝惊水怪频,三山宫阙峙如银。fēi shǒu cháo jīng shuǐ guài pín,sān shān gōng quē zhì rú yín。
系来男女知多少,还是秦时采药人。xì lái nán nǚ zhī duō shǎo,hái shì qín shí cǎi yào rén。

庚子中秋与方伯王公泛舟歌

韩上桂

月出寒林露正清,当波湛烁琉璃明。yuè chū hán lín lù zhèng qīng,dāng bō zhàn shuò liú lí míng。
城中士女喧相杂,海上凫鸥寂不惊。chéng zhōng shì nǚ xuān xiāng zá,hǎi shàng fú ōu jì bù jīng。