古诗词

和邓玄度长笛歌

韩上桂

长笛长笛从何起,云是帝舜二妃相从到湘水。zhǎng dí zhǎng dí cóng hé qǐ,yún shì dì shùn èr fēi xiāng cóng dào xiāng shuǐ。
帝舜南巡妃且止,仙舆不还隔千里。dì shùn nán xún fēi qiě zhǐ,xiān yú bù hái gé qiān lǐ。
二妃泣之欲从死,泪洒湘竹斑更紫。èr fēi qì zhī yù cóng sǐ,lèi sǎ xiāng zhú bān gèng zǐ。
苦雾频侵恶霜委,时时刁骚聒人耳。kǔ wù pín qīn è shuāng wěi,shí shí diāo sāo guā rén ěr。
偶然伐竹供椽使,置身却在柯亭里。ǒu rán fá zhú gōng chuán shǐ,zhì shēn què zài kē tíng lǐ。
陈留蔡子声差解,卧看窃叹奇如此。chén liú cài zi shēng chà jiě,wò kàn qiè tàn qí rú cǐ。
宁戚叩角居边鄙,卞和抱璞屈佩芷。níng qī kòu jiǎo jū biān bǐ,biàn hé bào pú qū pèi zhǐ。
世薄阳春歌下里,爱惜败纻裂新绮。shì báo yáng chūn gē xià lǐ,ài xī bài zhù liè xīn qǐ。
玩弄不足知莫比,制以律吕中商徵。wán nòng bù zú zhī mò bǐ,zhì yǐ lǜ lǚ zhōng shāng zhēng。
此笛一吹惊龙螭,波涛泱瀁风云驰。cǐ dí yī chuī jīng lóng chī,bō tāo yāng yàng fēng yún chí。
天吴仿佛啼小儿,东方老人攒两眉。tiān wú fǎng fú tí xiǎo ér,dōng fāng lǎo rén zǎn liǎng méi。
陌头雉子雊且飞,梅花落片柳折枝。mò tóu zhì zi gòu qiě fēi,méi huā luò piàn liǔ zhé zhī。
欲折不折垂青丝,将落未落琼瑶枝。yù zhé bù zhé chuí qīng sī,jiāng luò wèi luò qióng yáo zhī。
岭外孤客久别离,愿随笛声到天涯。lǐng wài gū kè jiǔ bié lí,yuàn suí dí shēng dào tiān yá。
白云飞送山间之道路,辽远足力疲,魂乎归来何大迟。bái yún fēi sòng shān jiān zhī dào lù,liáo yuǎn zú lì pí,hún hū guī lái hé dà chí。
塞北有人仍久戍,谓汝羁栖未足虑。sāi běi yǒu rén réng jiǔ shù,wèi rǔ jī qī wèi zú lǜ。
即今圣王修战务,父若在边子可住,兄而不行弟当去。jí jīn shèng wáng xiū zhàn wù,fù ruò zài biān zi kě zhù,xiōng ér bù xíng dì dāng qù。
已别闾阎无却步,腔血一掬洒前路。yǐ bié lǘ yán wú què bù,qiāng xuè yī jū sǎ qián lù。
子今何为徒蠹腐,兀兀残编无所措。zi jīn hé wèi tú dù fǔ,wù wù cán biān wú suǒ cuò。
高歌朗吟求自树,一言不合归如鹜。gāo gē lǎng yín qiú zì shù,yī yán bù hé guī rú wù。
投冠辄咒为儒误,此笛何能代君诉。tóu guān zhé zhòu wèi rú wù,cǐ dí hé néng dài jūn sù。
桓伊取弄失其度,为君折笛君莫顾。huán yī qǔ nòng shī qí dù,wèi jūn zhé dí jūn mò gù。

韩上桂

明广东番禺人,字孟郁,号月峰。幼时家贫,喜读书。向人借《二十一史》,浏览一月,即默识大略。万历二十二年中举。授国子监丞。转永平府通判。巡抚方一藻以其才荐。崇祯末闻帝死讯,愤恨死。 韩上桂的作品>>

猜您喜欢

泊西驿

韩上桂

凉风起西驿,飘泊讵禁秋。liáng fēng qǐ xī yì,piāo pō jù jìn qiū。
日月双蓬转,江湖一剑游。rì yuè shuāng péng zhuǎn,jiāng hú yī jiàn yóu。
寄人惭薄面,逐橹愧轻鸥。jì rén cán báo miàn,zhú lǔ kuì qīng ōu。
多少浮生事,王孙几自谋。duō shǎo fú shēng shì,wáng sūn jǐ zì móu。

病鹤二首

韩上桂

病鹤形何似,瘦骨凋灵姿。bìng hè xíng hé shì,shòu gǔ diāo líng zī。
婆娑比殷树,萧飒拟潘丝。pó suō bǐ yīn shù,xiāo sà nǐ pān sī。
警露情还在,临云兴未衰。jǐng lù qíng hái zài,lín yún xīng wèi shuāi。
主人恩爱重,挥袖故相随。zhǔ rén ēn ài zhòng,huī xiù gù xiāng suí。

病鹤二首

韩上桂

铩羽乱如麻,长鸣亦可嗟。shā yǔ luàn rú má,zhǎng míng yì kě jiē。
垂头啄蝼蚁,蜿足喂鱼虾。chuí tóu zhuó lóu yǐ,wān zú wèi yú xiā。
日落凄芳草,天长涨浦沙。rì luò qī fāng cǎo,tiān zhǎng zhǎng pǔ shā。
何时双翮壮,纵尔拂云霞。hé shí shuāng hé zhuàng,zòng ěr fú yún xiá。

咏蝉

韩上桂

蝉声何太苦,切切傍浓阴。chán shēng hé tài kǔ,qiè qiè bàng nóng yīn。
石咽流泉响,风回素叶吟。shí yàn liú quán xiǎng,fēng huí sù yè yín。
蜕馀知物化,露坠识真心。tuì yú zhī wù huà,lù zhuì shí zhēn xīn。
寄语螳螂捕,毋为凄断琴。jì yǔ táng láng bǔ,wú wèi qī duàn qín。

苦热二首

韩上桂

旱魃骄相妒,沉雷闭不流。hàn bá jiāo xiāng dù,chén léi bì bù liú。
冰销茗碗碧,树失寒林幽。bīng xiāo míng wǎn bì,shù shī hán lín yōu。
愿入虚无国,思乘浩荡舟。yuàn rù xū wú guó,sī chéng hào dàng zhōu。
金茎还有否,空向日边愁。jīn jīng hái yǒu fǒu,kōng xiàng rì biān chóu。

苦热二首

韩上桂

暑气夕相缠,繁云毒热煎。shǔ qì xī xiāng chán,fán yún dú rè jiān。
万方同鼓铸,赤地若扬烟。wàn fāng tóng gǔ zhù,chì dì ruò yáng yān。
骨肉都成碍,衣冠意可捐。gǔ ròu dōu chéng ài,yī guān yì kě juān。
所嗟凭两翮,不及溯风鸢。suǒ jiē píng liǎng hé,bù jí sù fēng yuān。

题宾仲紫雾山房

韩上桂

水色含虚幌,山光隐翠屏。shuǐ sè hán xū huǎng,shān guāng yǐn cuì píng。
鸟翻云际白,树入雨中青。niǎo fān yún jì bái,shù rù yǔ zhōng qīng。
龙剑常干斗,牛刀早发硎。lóng jiàn cháng gàn dòu,niú dāo zǎo fā xíng。
图南如可待,莫忘北山灵。tú nán rú kě dài,mò wàng běi shān líng。

荒村

韩上桂

荒村馀落照,岛屿澹微明。huāng cūn yú luò zhào,dǎo yǔ dàn wēi míng。
病马嘶不得,哀蝉无限声。bìng mǎ sī bù dé,āi chán wú xiàn shēng。
桑麻时雨过,橘柚绿烟萦。sāng má shí yǔ guò,jú yòu lǜ yān yíng。
物理经行得,因之去住轻。wù lǐ jīng xíng dé,yīn zhī qù zhù qīng。

久客

韩上桂

寒花凄断曲,古木翳层阴。hán huā qī duàn qū,gǔ mù yì céng yīn。
万里孤鸿目,三年为客心。wàn lǐ gū hóng mù,sān nián wèi kè xīn。
地偏春事薄,山暝雾光沉。dì piān chūn shì báo,shān míng wù guāng chén。
身世知何定,徒然久滞淫。shēn shì zhī hé dìng,tú rán jiǔ zhì yín。

秋夕寄怀稚缉

韩上桂

秋气正萧萧,空山恨寂寥。qiū qì zhèng xiāo xiāo,kōng shān hèn jì liáo。
万山同北向,一水隔南条。wàn shān tóng běi xiàng,yī shuǐ gé nán tiáo。
室迩人独远,天高路匪遥。shì ěr rén dú yuǎn,tiān gāo lù fěi yáo。
幽兰如可拾,惠我英琼瑶。yōu lán rú kě shí,huì wǒ yīng qióng yáo。

送叶完璞

韩上桂

江柳正盈盈,江花照眼明。jiāng liǔ zhèng yíng yíng,jiāng huā zhào yǎn míng。
最难今日别,不易故人情。zuì nán jīn rì bié,bù yì gù rén qíng。
酒尽壶仍发,时危剑未平。jiǔ jǐn hú réng fā,shí wēi jiàn wèi píng。
因君裁短句,并入棹歌声。yīn jūn cái duǎn jù,bìng rù zhào gē shēng。

同李元锡登荻港凤山绝顶适孙仲藻后至

韩上桂

盘谷纡千转,欹岩矗万层。pán gǔ yū qiān zhuǎn,yī yán chù wàn céng。
贾馀堪一往,乘兴更谁能。jiǎ yú kān yī wǎng,chéng xīng gèng shuí néng。
岁尽木叶脱,天高霜气凌。suì jǐn mù yè tuō,tiān gāo shuāng qì líng。
时闻有凤啸,或者是孙登。shí wén yǒu fèng xiào,huò zhě shì sūn dēng。

晚酌

韩上桂

岸帻还吾事,闲栖嘉树堂。àn zé hái wú shì,xián qī jiā shù táng。
青虫丝上下,野燕翼低昂。qīng chóng sī shàng xià,yě yàn yì dī áng。
老子南楼兴,庄生北溟狂。lǎo zi nán lóu xīng,zhuāng shēng běi míng kuáng。
披衣时潦倒,歌罢有馀觞。pī yī shí lǎo dào,gē bà yǒu yú shāng。

飞花

韩上桂

只恐飞花去,其如酒一杯。zhǐ kǒng fēi huā qù,qí rú jiǔ yī bēi。
百年重怀土,万里独登台。bǎi nián zhòng huái tǔ,wàn lǐ dú dēng tái。
庾信诗真苦,虞翻意可哀。yǔ xìn shī zhēn kǔ,yú fān yì kě āi。
江山空在眼,萧索古人才。jiāng shān kōng zài yǎn,xiāo suǒ gǔ rén cái。

西丘怀古

韩上桂

仙人元自好楼居,环佩珊然落紫虚。xiān rén yuán zì hǎo lóu jū,huán pèi shān rán luò zǐ xū。
潭是白鹅飞去后,井传丹蜕灭明馀。tán shì bái é fēi qù hòu,jǐng chuán dān tuì miè míng yú。
探奇独抱餐霞术,避世谁怀种树书。tàn qí dú bào cān xiá shù,bì shì shuí huái zhǒng shù shū。
闻道神仙空缥缈,月明何处醉芙蕖。wén dào shén xiān kōng piāo miǎo,yuè míng hé chù zuì fú qú。
3981234567»