古诗词

游七星岩黑洞火尽崖出题岩上石壁

韩上桂

玉岩斫削摩苍空,倒级巀嶪金莲峰。yù yán zhuó xuē mó cāng kōng,dào jí jié yè jīn lián fēng。
撑拿怪石复道重,枝柯剑戟爪青铜。chēng ná guài shí fù dào zhòng,zhī kē jiàn jǐ zhǎo qīng tóng。
龙争蛇斗炉冶镕,霞蒸电烁骇心胸。lóng zhēng shé dòu lú yě róng,xiá zhēng diàn shuò hài xīn xiōng。
不知搆在何代工,积烟结黛螺蠡崇。bù zhī gòu zài hé dài gōng,jī yān jié dài luó lí chóng。
体势下啮上颔丰,左折入洞屈青葱。tǐ shì xià niè shàng hàn fēng,zuǒ zhé rù dòng qū qīng cōng。
古皮剥落苔藓封,鳌鱼赑负蓬莱宫。gǔ pí bō luò tái xiǎn fēng,áo yú bì fù péng lái gōng。
珠悬乳滴隆空穹,隙吞窍突神力通。zhū xuán rǔ dī lóng kōng qióng,xì tūn qiào tū shén lì tōng。
磨牙截齿刀锯攻,极世所无险怪懵。mó yá jié chǐ dāo jù gōng,jí shì suǒ wú xiǎn guài měng。
吸呼噏答吁声钟,鲸喧蚁斗怵其聪。xī hū xī dá xū shēng zhōng,jīng xuān yǐ dòu chù qí cōng。
阴潭水黑腹沉虹,澌流觱泄咽金咙。yīn tán shuǐ hēi fù chén hóng,sī liú bì xiè yàn jīn lóng。
渐衣溅足须发蒙,以舌餂之滋液浓。jiàn yī jiàn zú xū fā méng,yǐ shé tiǎn zhī zī yè nóng。
倏忽上下横距纵,腰侧脊折蜿如虫。shū hū shàng xià héng jù zòng,yāo cè jí zhé wān rú chóng。
扶逦匍匐鳖伏从,气缩喘薄老秃翁。fú lǐ pú fú biē fú cóng,qì suō chuǎn báo lǎo tū wēng。
仰面错搁飞削冲,束隘窒蹙不可容。yǎng miàn cuò gē fēi xuē chōng,shù ài zhì cù bù kě róng。
积寒密昧侵嘘风,须臾火尽销轻红。jī hán mì mèi qīn xū fēng,xū yú huǒ jǐn xiāo qīng hóng。
夭杳䆗窱安所终,肝胆战慄魍魅蒙。yāo yǎo yǎo tiǎo ān suǒ zhōng,gān dǎn zhàn lì wǎng mèi méng。
昏黑梦寐匪世逢,肩触背袭足相踪。hūn hēi mèng mèi fěi shì féng,jiān chù bèi xí zú xiāng zōng。
扪行蹩躠如蒙瞳,恍然跳跃升天中。mén xíng bié sǎ rú méng tóng,huǎng rán tiào yuè shēng tiān zhōng。
出幽竟越陂亭东,顾见往路湮丰茸。chū yōu jìng yuè bēi tíng dōng,gù jiàn wǎng lù yān fēng rōng。
如珠入海探骊龙,七星其一情何穷。rú zhū rù hǎi tàn lí lóng,qī xīng qí yī qíng hé qióng。
谁者偕游苏李同,秀骨特达青水公。shuí zhě xié yóu sū lǐ tóng,xiù gǔ tè dá qīng shuǐ gōng。
俱怀浩思邀金童,神膏湛濯芝术供。jù huái hào sī yāo jīn tóng,shén gāo zhàn zhuó zhī shù gōng。
悦怿耳目心志充,大笑却问北海邕。yuè yì ěr mù xīn zhì chōng,dà xiào què wèn běi hǎi yōng。
如何拔剑倚崆峒,虚谷有灵笑足跫。rú hé bá jiàn yǐ kōng dòng,xū gǔ yǒu líng xiào zú qióng。
乐哉斯游日未舂,时惟庚子春之融。lè zāi sī yóu rì wèi chōng,shí wéi gēng zi chūn zhī róng。

韩上桂

明广东番禺人,字孟郁,号月峰。幼时家贫,喜读书。向人借《二十一史》,浏览一月,即默识大略。万历二十二年中举。授国子监丞。转永平府通判。巡抚方一藻以其才荐。崇祯末闻帝死讯,愤恨死。 韩上桂的作品>>

猜您喜欢

送邓太素归豫章

韩上桂

豫章大木本奇材,古干原凭雨露栽。yù zhāng dà mù běn qí cái,gǔ gàn yuán píng yǔ lù zāi。
止可雕摩供栋柱,岂应剥蚀付莓苔。zhǐ kě diāo mó gōng dòng zhù,qǐ yīng bō shí fù méi tái。
梦随栎社谁相顾,爨比桐琴肯竟摧。mèng suí lì shè shuí xiāng gù,cuàn bǐ tóng qín kěn jìng cuī。
潮海上通银汉杳,仙槎一去几时来。cháo hǎi shàng tōng yín hàn yǎo,xiān chá yī qù jǐ shí lái。

罗幼良泊如斋成答寄

韩上桂

新斋颜取泊如名,珍重瑶笺几寄声。xīn zhāi yán qǔ pō rú míng,zhēn zhòng yáo jiān jǐ jì shēng。
茅屋定容巢燕乳,竹窗从听野鸠鸣。máo wū dìng róng cháo yàn rǔ,zhú chuāng cóng tīng yě jiū míng。
壁函五岳神俱远,草就玄经梦亦清。bì hán wǔ yuè shén jù yuǎn,cǎo jiù xuán jīng mèng yì qīng。
丛桂昔年期结社,岁寒重许顾芳盟。cóng guì xī nián qī jié shè,suì hán zhòng xǔ gù fāng méng。

赠督学潘完朴公二首

韩上桂

清朝礼乐几人优,间代文章属胜流。qīng cháo lǐ lè jǐ rén yōu,jiān dài wén zhāng shǔ shèng liú。
持鉴务题天下士,乘轺先到日南州。chí jiàn wù tí tiān xià shì,chéng yáo xiān dào rì nán zhōu。
一江春浪鱼从变,万里云罗鸟尽收。yī jiāng chūn làng yú cóng biàn,wàn lǐ yún luó niǎo jǐn shōu。
愚自不材无可见,但承郢琢复何求。yú zì bù cái wú kě jiàn,dàn chéng yǐng zuó fù hé qiú。

赠督学潘完朴公二首

韩上桂

一朵花开万国春,罗浮梅萼几枝新。yī duǒ huā kāi wàn guó chūn,luó fú méi è jǐ zhī xīn。
最宜交映惟仙品,敢望相投拟故人。zuì yí jiāo yìng wéi xiān pǐn,gǎn wàng xiāng tóu nǐ gù rén。
运去六朝销粉丽,文回当代振丰神。yùn qù liù cháo xiāo fěn lì,wén huí dāng dài zhèn fēng shén。
倚门桃李知无限,沾洒思分雨露匀。yǐ mén táo lǐ zhī wú xiàn,zhān sǎ sī fēn yǔ lù yún。

夜坐黄与东西堂

韩上桂

无数水光浸满堂,玉壶爽气连天荒。wú shù shuǐ guāng jìn mǎn táng,yù hú shuǎng qì lián tiān huāng。
一双白鸭听人语,百尺青棕似我长。yī shuāng bái yā tīng rén yǔ,bǎi chǐ qīng zōng shì wǒ zhǎng。
北斗下垂六七点,南华偶读两三行。běi dòu xià chuí liù qī diǎn,nán huá ǒu dú liǎng sān xíng。
此中啸傲翛然足,休问人间沧与桑。cǐ zhōng xiào ào xiāo rán zú,xiū wèn rén jiān cāng yǔ sāng。

柬余承采

韩上桂

千金缔结始为邻,片语殷勤遂见亲。qiān jīn dì jié shǐ wèi lín,piàn yǔ yīn qín suì jiàn qīn。
白水尚盟坛坫旧,青云翻接凤鸾新。bái shuǐ shàng méng tán diàn jiù,qīng yún fān jiē fèng luán xīn。
诗声暗彻从侵梦,烛影遥分任借贫。shī shēng àn chè cóng qīn mèng,zhú yǐng yáo fēn rèn jiè pín。
神物古来常作对,双龙今已会延津。shén wù gǔ lái cháng zuò duì,shuāng lóng jīn yǐ huì yán jīn。

思约山人释系过访

韩上桂

三城谁是鲁朱家,叹尔空乘广柳车。sān chéng shuí shì lǔ zhū jiā,tàn ěr kōng chéng guǎng liǔ chē。
去后怨深孤树鹤,归来闲杀满庭花。qù hòu yuàn shēn gū shù hè,guī lái xián shā mǎn tíng huā。
一杯浊酒情犹旧,几曲新声兴倍赊。yī bēi zhuó jiǔ qíng yóu jiù,jǐ qū xīn shēng xīng bèi shē。
何事缇萦能救父,阶前青桂已萌芽。hé shì tí yíng néng jiù fù,jiē qián qīng guì yǐ méng yá。

同梁元珍万伯文诸子社集粤秀山

韩上桂

钟声远出碧云间,千载荒台尽日闲。zhōng shēng yuǎn chū bì yún jiān,qiān zài huāng tái jǐn rì xián。
剩取酒杯浇白社,不妨词赋媚青山。shèng qǔ jiǔ bēi jiāo bái shè,bù fáng cí fù mèi qīng shān。
桂枝荏苒幽堪结,鹤羽飘飖逸可攀。guì zhī rěn rǎn yōu kān jié,hè yǔ piāo yáo yì kě pān。
平地丹梯怜咫尺,朝寻石磴暮能还。píng dì dān tī lián zhǐ chǐ,cháo xún shí dèng mù néng hái。

赠黄纯言

韩上桂

百代文章不可知,君今振足强争奇。bǎi dài wén zhāng bù kě zhī,jūn jīn zhèn zú qiáng zhēng qí。
北风雨雪声常满,大海波涛势似驰。běi fēng yǔ xuě shēng cháng mǎn,dà hǎi bō tāo shì shì chí。
对客但须酣美酒,逢人且勿说新诗。duì kè dàn xū hān měi jiǔ,féng rén qiě wù shuō xīn shī。
明珠径寸浮光怪,夜半相投恐博疑。míng zhū jìng cùn fú guāng guài,yè bàn xiāng tóu kǒng bó yí。

答李伯襄

韩上桂

把赠新诗带素秋,白云低向箑端流。bǎ zèng xīn shī dài sù qiū,bái yún dī xiàng shà duān liú。
十年朋好依坛末,一夕鸿声到枕头。shí nián péng hǎo yī tán mò,yī xī hóng shēng dào zhěn tóu。
面孔世人饶见妒,骚篇山鬼稔生愁。miàn kǒng shì rén ráo jiàn dù,sāo piān shān guǐ rěn shēng chóu。
丈夫剩有肝肠在,匣里孤龙吼未休。zhàng fū shèng yǒu gān cháng zài,xiá lǐ gū lóng hǒu wèi xiū。

寿张五岭丈人

韩上桂

丈人一石已陶然,更加五斗亦垂涎。zhàng rén yī shí yǐ táo rán,gèng jiā wǔ dòu yì chuí xián。
不须拔剑击曲士,便可即封拜酒泉。bù xū bá jiàn jī qū shì,biàn kě jí fēng bài jiǔ quán。
长柄鸬鹚堪度活,高丘糟檗好夤缘。zhǎng bǐng lú cí kān dù huó,gāo qiū zāo bò hǎo yín yuán。
人生要择几良友,清者圣人浊者贤。rén shēng yào zé jǐ liáng yǒu,qīng zhě shèng rén zhuó zhě xián。

戏赠玉卿

韩上桂

美人金屋自舒徐,何事忙乘广柳车。měi rén jīn wū zì shū xú,hé shì máng chéng guǎng liǔ chē。
义重绿珠宁怕死,奔随红拂未安居。yì zhòng lǜ zhū níng pà sǐ,bēn suí hóng fú wèi ān jū。
罗衣典尽惟沽酒,玉珥捐残但买鱼。luó yī diǎn jǐn wéi gū jiǔ,yù ěr juān cán dàn mǎi yú。
却笑堂前豪侠客,报仇谁得似专诸。què xiào táng qián háo xiá kè,bào chóu shuí dé shì zhuān zhū。

寄张绍和

韩上桂

千年碣石有高坛,爽气遥临易水寒。qiān nián jié shí yǒu gāo tán,shuǎng qì yáo lín yì shuǐ hán。
尔自只轮当大队,予从下厩佐雕鞍。ěr zì zhǐ lún dāng dà duì,yǔ cóng xià jiù zuǒ diāo ān。
尊前剑解龙声切,雪后书迟雁影单。zūn qián jiàn jiě lóng shēng qiè,xuě hòu shū chí yàn yǐng dān。
珍重斯文期砥砺,相思何独慰加餐。zhēn zhòng sī wén qī dǐ lì,xiāng sī hé dú wèi jiā cān。

送陈伯畴

韩上桂

落魄仍虚陆贾装,青山止剩老诗囊。luò pò réng xū lù jiǎ zhuāng,qīng shān zhǐ shèng lǎo shī náng。
天生彩笔人何负,霜逼貂裘客转忙。tiān shēng cǎi bǐ rén hé fù,shuāng bī diāo qiú kè zhuǎn máng。
眼下有权操黑白,舌端无力辍雌黄。yǎn xià yǒu quán cāo hēi bái,shé duān wú lì chuò cí huáng。
一竿钓艇悬新月,何处沧洲不奈狂。yī gān diào tǐng xuán xīn yuè,hé chù cāng zhōu bù nài kuáng。

读汪伯耳诗寄赠

韩上桂

新诗不减碧琅玕,案上常留气色寒。xīn shī bù jiǎn bì láng gān,àn shàng cháng liú qì sè hán。
响绝久无赓白雪,调高真许抗雄坛。xiǎng jué jiǔ wú gēng bái xuě,diào gāo zhēn xǔ kàng xióng tán。
来游八桂声名藉,旧入苍梧道路难。lái yóu bā guì shēng míng jí,jiù rù cāng wú dào lù nán。
何事彩毫能博妒,少陵终薄鵔鸃冠。hé shì cǎi háo néng bó dù,shǎo líng zhōng báo jùn yí guān。